Chương 4: Cẩm Y phái

" Đứa nhỏ này, gân cốt đúng là tốt. Ngoại trừ thể lực bị tiêu hao quá mức, tay phải trầy xước một chút thì còn lại không có vấn đề gì. Đều đã băng bó xong hết giờ chỉ chờ nó tỉnh lại liền hảo "

Cố Phàn Đông từ thức hải trở về, tỉnh lại liền có cảm giác được một đôi tay già nua đang sờ mó trên người cô hết nắn nắn lại bóp bóp.

Không phải chứ? Vừa thoát được hang cọp lại rơi vào ổ sói sao?

" Tiểu tử ngươi thường ngày ngốc nghếch thật thà lần này xem như nhặt được bảo bối lớn. Thiên tài hoả luyện ngươi cũng nhặt về tới, xem ra Cẩm Y phái chúng ta có thể trở mình được rồi! "

Bạc trắng tóc lão đầu vuốt chòm râu trắng xoá cười hiền hậu, ánh mắt đầy sự kỳ vọng đặt lên hết người nữ hài tử y phục dơ hề hề nằm ngay ngắn trên giường trúc.

Xem ra ông trời cũng tuyệt đường bọn họ, mấy trăm năm nay Cẩm Y phái không có lấy một đệ tử năng lực tốt huống hồ chi là một thiên chi kiều tử chân chính. Cho nên trong bảng xếp hạng các môn phái tu tiên, Cẩm Y phái tự nhiên xếp chót về số lượng tu sĩ lẫn thực lực.

Mà duy trì đến tận bây giờ cũng coi như kì tích đi.

Bạch lão ông thu liễm lại ánh mắt, quay lưng lại vỗ nhẹ lên đầu thiếu niên thanh y đứng ngây ngốc nãy giờ trong phòng.

" Lăng nhi, chờ nha đầu kia tỉnh lại liền dẫn y đi tẩy sạch người rồi đến gặp ta. Còn có, sư phụ nát rượu của ngươi đi đâu rồi a? "

Đào Lăng xoa xoa mép áo bộ dáng hơi cuống quýt vội lấp liếm nói dối.

" Sư phụ con đi hoá duyên rồi ạ! Ngài ấy bảo trăng rằm sẽ trở về. A, Bạch trưởng lão cứ an tâm, nữ hài vừa tỉnh con liền cấp tốc đưa nàng đến gặp người. "

Aiz, Tiểu tử nói dối đều lộ ra mặt hết rồi! Xem xem, đồ đệ tốt của lão dạy dỗ độ đệ mình thành cái gì a. Đứa nhỏ lúc trước nói dối đều lắp ba lắp bắp giờ thành thạo luôn rồi.

Bạch lão đầu khẽ lắc đầu ngao ngán, " hảo " một tiếng liền phất tay áo rời đi.

Đào Lăng ngẩng đầu nhìn Bạch lão đầu bóng lưng, chờ đến khi góc áo xám của lão khuất ở góc hành lang liền hướng với nữ hài trên giường trúc nói nhỏ.

" Bánh bao nhỏ, người đi rồi, ngươi mở mắt đi! "

Cố Phàn Đông như được lệnh " thôi " duy trì tư thế, mở mắt ngồi dậy.

[ Đào Lăng - người này không có trong tư liệu. ]

Ngoại tuyến nhân vật à?

Cố Phàn Đông bắt đầu quan sát thiếu niên trước mặt, vóc dáng cao gầy ngũ quan thanh tú, da vẻ trắng nõn đặc trưng độ tuổi thiếu niên đang phát triển. Đáng tiếc tốt thế nào cũng chỉ là pháo hôi duy trì cốt truyện.

Đào Lăng trong lúc Cố Phàn Đông quan sát đánh giá bản thân cũng tương tự làm với cô.

Nhỏ nhắn nữ hài tử ước chừng mới mười, mười hai tuổi. Bỏ qua y phục dơ hề hề trên người thì bé gái này có đôi mắt khá linh động giống như chứa cả vũ trụ các vì sao vậy.

Đào Lăng trước giờ đối với mấy thứ đáng yêu manh manh nhỏ nhỏ rất dễ bị cám dỗ, y ngồi sát mép giường duỗi tay vén sợi tóc nằm tán loạn trước trán cô.

" Bánh bao nhỏ, huynh tên Đào Lăng về sau muội gọi ta là Đào huynh hay Lăng ca ca cũng được. Ta đều nói tên mình ra rồi giờ đến lượt muội giới thiệu mình cho ta biết có được không? "

" Cố Phàn Đông, Cố trong cố hương, Đông ở chỉ hướng đông "

Bởi vì lúc nói ra tên mình, biểu cảm của cô hết sức nghiêm túc. Nghiêm túc tới nỗi người dễ dãi như Đào Lăng cũng phải phụt cười haha.

" Haha... Ra là Đông Đông "

[ haha .... ] Ngay cả hệ thống Đậu tiên sinh bất giác cũng bị chọc cười theo, ký chủ nhà nó hoá ra có khiếu tấu hài như vậy a!

Cố Phàn Đông ngây người.

Đông Đông?

Đào Lăng sau khi cười xong, nâng tay áo lau lau nước mắt " Được rồi, haha không cười muội nữa! Huynh đi dắt muội đi đến Ôn Tuyền " đoạn liền dắt tay cô chậm rãi xuống giường đi ra cửa.

Cố Phàn Đông ngây ngốc để Đào Lăng dắt đi, đầu nhỏ hơi cúi xuống nhìn không chớp mắt chỗ được nắm.

Đông Đông, sau này dám ai ức hiếp em, anh liền tẫn cho nó một trận để biết bị đánh đến gào khóc kêu cha gọi mẹ là thế nào!

[ Ký chủ, có chuyện gì sao? ]

Cố Phàn Đông rất nhanh thu lại hết tâm tình, chớp mắt vài cái quay về bộ dáng bất lương ban đầu.

Không có, chỉ là nhất thời có chút xúc động thôi.

...

Ôn Tuyền kỳ thực là một ao nước nhỏ có chút linh khí, ngoại trừ chức năng ngày đông ấm áp ngày hè mát lạnh thì chẳng khác nào những ao nước thông thường.

Đào Lăng khom lưng đặt bộ quần áo lên tảng đá lớn gần mép ao, làm xong đâu vào đấy liền tự giác đi ra ngoài để lại cho Cố Phàn Đông không gian riêng.

Cố Phàn Đông cẩn thận né tránh vết thương trên tay phải, dựa người lên hòn đá lớn chắn phía sau nhắm mắt tịnh thần.

Cẩm Y phái nếu cô nhớ không lầm, bốn năm sau là môn phái đầu tiên chịu mũi xào của ma tu. Cũng là môn phái chịu tổn thất nhiều nhất, người từ trên đến dưới Cẩm Y phái hầu hết không một ai qua khỏi.

[ Ký chủ chỉ có nhiệm vụ cứu vớt boss phản diện, hủy cp nam nữ chủ. Còn lại những thứ khác nếu cô có hứng thú muốn ra tay, tôi có thể mở nhiệm vụ cho cô hoàn thành. ]

Cố Phàn Đông lau qua loa người, nhặt y phục Đào Lăng đưa hơi nhíu nhíu mài.

Cố Phàn Đông chém đinh chặt sắt nói : " ngươi đừng dụ dỗ ta, trên vai ta còn hai nhiệm vụ khó nhằn đâu. Trước mắt mi chỉ ta mặc thứ này như thế nào đi "

Đậu tiên sinh [ ... ] Đúng là lừa người này không dễ a!