Chương 6: Nhiệm vụ đầu tiên (Hết)

Minh Nguyệt đang vác gạch ở công trường thì nghe hệ thống báo mẹ con bà Kim Khánh đã được gặp lại nhau. Cô hỏi:

- Như vậy là nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành rồi phải không?

Hệ thống đáp:

- Vẫn chưa. Cô cần phải chắc chắn Lâm Đức Trung không có cơ hội gây hại tới cuộc sống sau này của mẹ con bà Khánh.

Chỉ cần điều tra sâu về Lâm Đức Trung, với những tội lỗi mà hắn đã gây ra, có chết chục lần cũng không đủ đền mạng.

Minh Nguyệt không tin bà Khánh sẽ chịu để yên cho Lâm Đức Trung, nhất là với những gì hắn ta đã làm với con gái bà.

Mặc cho nhiệm vụ sắp hoàn thành, Minh Nguyệt vẫn chăm chỉ kiếm tiền, có điều cô không còn làm ca đêm nữa. Thời gian rảnh buổi tối cô dùng để tập võ và trau dồi kiến thức cũng như các kỹ năng sống cần thiết khác.

Cứ như vậy Minh Nguyệt đã ở thế giới này hai năm lẻ chín tháng.

Từ một người không biết gì về xây dựng, giờ đây cô đã tích lũy cho mình kha khá kiến thức về ngành nghề này, cũng như các lĩnh vực liên quan.

Sau gần ba năm Minh Nguyệt tự cảm thấy mình vẫn nghèo, nhưng ít ra chỗ trọ hiện tại của cô sạch đẹp và tiện nghi hơn hồi mới tới thành phố.

Mỗi dịp Tết đến Minh Nguyệt lại quay về thăm nhóm anh em của Lý và bà Sáu bán nước mía. Sự giúp đỡ nhiệt tình của họ đã mang đến cho cô những kỷ niệm đẹp khi ở đây.

Ba năm lẻ ba tháng kể từ khi nhiệm vụ bắt đầu, tại phiên tòa phúc thẩm, Lâm Đức Trung chính thức bị tuyên án tử hình vì nhiều tội danh, trong đó đáng chú ý nhất là các tội giết người, tham ô, hối lộ, buôn bán người xuyên biên giới. Những kẻ có liên quan tới hắn, tiếp tay cho việc làm xấu xa của hắn đều sa lưới và bị pháp luật nghiêm trị.

Khi bản án có hiệu lực, Lâm Đức Trung không kháng cáo, cũng không làm đơn xin ân giảm.

Hệ thống hiếu kỳ hỏi:

- Cô không có điều gì muốn nói với Lâm Đức Trung sao? Tôi thấy cô rất thờ ơ và dửng dưng, hoàn toàn không giống người từng bị anh ta mưu sát.

Lúc này Minh Nguyệt đang ngồi nghiên cứu bản vẽ sơ đồ mạch điện cho một căn nhà cấp bốn mà cô vừa nhận làm vào mấy ngày trước. Nghe hệ thống hỏi, cô thong thả đáp:

- Trại giam chỉ cho người nhà của phạm nhân vào thăm thôi, tôi đến đó cũng không được vào. Vả lại tôi đã chết, anh ta cũng sắp chết, nói nhiều với nhau cũng không có ích gì. Tôi không thù hận, không căm ghét, càng không hứng thú với bản chất, con người thật, hay lý do anh ta làm vậy với gia đình tôi. Mọi chuyện đã qua rồi, tôi cũng không ở thế giới này quá lâu, bỏ lại mọi thứ ở phía sau cho nhẹ lòng.

Hệ thống cảm thán:

- Cô đúng là một con người kỳ lạ.

Nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành, Minh Nguyệt tiếp tục theo đuổi hành trình tự học hỏi để nâng cao kiến thức và trình độ. Dù mệt mỏi nhưng khi có mục tiêu sống, cô cảm thấy mình mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Cũng trong quãng thời gian này, Lý Huyền My dần thay đổi.

Cô ta bị tổn thương về cả thể xác lẫn tinh thần từ mối tình với Lâm Đức Trung, lại phải hứng chịu búa rìu dư luận, không cách nào ngóc đầu lên nổi, cuối cùng mắc bệnh trầm cảm.

Bà Kim Khánh tự trách bản thân đã bỏ bê con gái nên mới gây ra nông nỗi này. Bà dành thời gian nhiều hơn cho con gái, ở bên cạnh lắng nghe tâm sự của con, tiếc rằng bây giờ con gái không nói không cười, chỉ thẫn thờ nằm ở trên giường, không muốn tiếp xúc với ai.

Phải mất gần ba năm điều trị ở nước ngoài, nơi không có mấy ai biết về những chuyện cô ta đã làm, cùng với sự đồng hành ngày đêm của bà Khánh, cuối cùng Lý Huyền My cũng dần lấy lại nụ cười trên môi.

Cô ta đã dám lên mạng xem tin tức, dám xuất hiện ở chỗ đông người mà không còn lo sợ ánh mắt phán xét hay soi mói nữa.

Minh Nguyệt nghe hệ thống kể lại vắn tắt như thế thì cũng yên tâm, xem ra nhiệm vụ của cô sắp hoàn thành rồi.

Lý Huyền My may mắn vì có mẹ yêu thương, gia đình giàu có. Cô ta không thể tiếp tục sống ở trong nước nữa thì mẹ cô ta cho cô ta ra nước ngoài làm lại từ đầu.

Nếu cô ta biết quý trọng cơ hội này, cuộc đời của cô ta sẽ có chuyển biến mới. Nếu cô ta cứ mãi đắm chìm trong quá khứ, vậy thì cô ta không xứng đáng với tình yêu của mẹ.

Có những sai lầm chỉ phải trả giá vài năm, nhưng cũng có những sai lầm phải dùng cả đời để chuộc lỗi.

Cuối cùng sau gần năm năm, khi bản án tử hình của Lâm Đức Trung được thi hành, hệ thống nhảy lên thông báo:

- Nhiệm vụ hoàn thành. Vui lòng xác nhận rời khỏi thế giới này.

Minh Nguyệt không hề do dự bấm xác nhận, ngay sau đó cô trở về trên chiếc giường tre.

Trước mặt Minh Nguyệt hiện lên một bảng thuộc tính.

Tên: Minh Nguyệt.

Tuổi: 26.

Điểm kinh nghiệm: 0.

Sức mạnh: 0.

Trí lực: 0.

Mị lực: 0.

May mắn: 0.

Thiện cảm: 0.

Công đức: 0.

Kỹ năng: Không có.

Danh hiệu: 0.

Hệ thống hắng giọng, nói:

- Phần thưởng nhiệm vụ lần này bao gồm: 100 điểm kinh nghiệm, 10 điểm thuộc tính, bảy phần linh hồn của người ủy thác. Do sử dụng tính năng của hệ thống, điểm kinh nghiệm thực tế mà cô nhận được là 40 điểm. Cô có thể dùng điểm thuộc tính để cộng vào sức mạnh, trí lực, mị lực, may mắn. Từ bây giờ, khi bước vào những thế giới nhiệm vụ tồn tại linh khí, cô có thể tu luyện công pháp và Tuyệt Kỹ Bảo Mệnh. Ngoài ra, linh hồn của người ủy thác cũng sẽ được chuyển hoá thành linh khí để cô tu luyện ở trong không gian hệ thống, chính là chỗ này.

Nghe hệ thống nhắc đến khái niệm mới, Minh Nguyệt thắc mắc:

- Công pháp với Tuyệt Kỹ Bảo Mệnh là gì?

Hệ thống trả lời:

- Công pháp là những bí kíp tu luyện, có tác dụng hỗ trợ Người Thi Hành Nhiệm Vụ trong việc tấn công mục tiêu hoặc phòng thủ khi gặp tình huống bất lợi. Công pháp có nhiều loại, dễ gặp nhất là những công pháp tu luyện năm thuộc tính căn bản: Kim, Mộc, Thủy, Hoả, Thổ. Ngoài ra còn có công pháp luyện thể, công pháp thời gian, công pháp không gian,… Những loại công pháp này khó gặp hơn, muốn tu luyện cũng không dễ.

Minh Nguyệt chăm chú lắng nghe, chờ hệ thống nói xong cô lại hỏi:

- Vậy Tuyệt Kỹ Bảo Mệnh là gì?

Hệ thống đáp:

- Tuyệt Kỹ Bảo Mệnh, cái tên nói lên tất cả. Bí kíp giúp cô giữ mạng khi gặp phải tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Loại này siêu hiếm, số người sở hữu đếm trên đầu ngón tay, ngay cả hệ thống như tôi cũng không có nhiều dữ liệu về chúng..

Minh Nguyệt không hứng thú với những thứ ngoài tầm với, cô hỏi:

- Làm sao để có được công pháp?

Hệ thống không muốn làm cho cộng sự của mình nản chí, nhưng nó không thể không trả lời:

- Có hai cách. Cách dễ nhất và cũng khó nhất chính là ngẫu nhiên nhặt được. Cách thứ hai chắc ăn hơn, nhưng cần sự kiên trì. Tích lũy đủ năm triệu tỷ điểm kinh nghiệm, cô sẽ có cơ hội bốc thăm trúng thưởng, xác suất 100% nhận được một bộ công pháp tu luyện.

Minh Nguyệt ngao ngán nhìn 40 điểm kinh nghiệm của mình. Cô phải làm bao nhiêu nhiệm vụ thì mới tích lũy đủ năm triệu tỷ điểm kinh nghiệm đây?

Sau một phen suy nghĩ Minh Nguyệt tạm gác chuyện tu luyện qua một bên, xốc lại tinh thần, bắt đầu phân phối điểm thuộc tính.

Tên: Minh Nguyệt.

Tuổi: 26.

Điểm kinh nghiệm: 40.

Sức mạnh: 4.

Trí lực: 5.

Mị lực: 0.

May mắn: 1.

Thiện cảm: 0.

Công đức: 0.

Kỹ năng: Kỹ năng karate cơ bản.

Danh hiệu: 0.

Hệ thống cập nhật xong bản số liệu thì hỏi Minh Nguyệt:

- Cô có muốn xem cuộc sống sau này của mẹ con bà Kim Khánh không?

- Xem.

Màn hình trước mặt Minh Nguyệt thay đổi, vô số hình ảnh hiện lên như một thước phim.

Lý Huyền My mất gần mười năm để hoàn toàn thoát khỏi bóng ma của quá khứ. Trong khoảng thời gian phục hồi sau chấn thương tâm lý, cô làm công tác tình nguyện tại một trại trẻ mồ côi.

Tiếp xúc với những mảnh đời bất hạnh, Lý Huyền My mới biết mình từng may mắn đến cỡ nào. Cô dần trở nên kiên nhẫn và điềm tĩnh, làm gì cũng biết suy nghĩ trước sau.

Bà Kim Khánh cũng mất ngần ấy khoảng thời gian để học làm mẹ lại từ đầu, học cách thấu hiểu nỗi lòng và lắng nghe tâm tư, nguyện vọng của con gái, trở thành người đồng hành và hướng dẫn, một người mẹ mà con gái của bà cần.

Người ta nói có con mới hiểu được nỗi lòng của cha mẹ. Tuy Lý Huyền My không có con, nhưng chăm sóc những đứa trẻ ở cô nhi viện phần nào giúp cô thấm thía câu nói đó.

Lý Huyền My muốn chuộc lại lỗi lầm mà mình đã gây ra cho mẹ, cô từng nói với mẹ như thế này:

- Từ bây giờ con sẽ nghe theo mọi lời mẹ nói. Con sẽ không bao giờ làm trái ý hay cãi lời mẹ nữa.

Bà Kim Khánh lắc đầu, từ tốn nói:

- Con không cần phải như vậy. Mẹ cũng chỉ là một con người bình thường, cũng sẽ mắc sai lầm. Nếu con nghe theo mẹ, con cũng sẽ sai theo. Đến lúc đó ai giúp mẹ con ta đây? Vì thế mẹ muốn con là chính mình, nhưng không phải kiểu thích gì thì làm đó. Con phải có trách nhiệm với mọi quyết định của bản thân, cũng phải có trách nhiệm nhắc nhở mẹ nếu cảm thấy quyết định của mẹ sẽ dẫn tới điều đáng tiếc về sau. Con có hiểu lời mẹ nói không?

Lý Huyền My cúi đầu suy nghĩ, sau đó đáp:

- Con sẽ sống có trách nhiệm với bản thân để không làm mẹ buồn.

Bà Kim Khánh trìu mến vuốt ve mái tóc đen dài của con gái, nói:

- Hai mẹ con ta cùng bắt đầu lại, cùng hướng tới tương lai tốt đẹp hơn, con nhé.

- Dạ.

Trải qua nhiều chuyện, Lý Huyền My nhận ra mình đã sai khi nghĩ rằng mẹ không yêu thương cô. Mẹ không những thương cô, mà còn thương cô vô điều kiện.

Lý Huyền My cảm thấy may mắn vì mình còn cơ hội làm lại từ đầu. Công việc tình nguyện ở cô nhi viện đã truyền cảm hứng cho cô, giúp cô có thêm động lực để học tập và rèn luyện.

Lý Huyền My không lựa chọn nối nghiệp mẹ, cô muốn trở thành bác sĩ.

Nếu là lúc trước, bà Kim Khánh sẽ phản đối. Nhưng hiện tại bà hoàn toàn tôn trọng quyết định của con, bảo cô hãy làm mọi điều cô muốn.

Mối quan hệ giữa bà Khánh và con gái được hàn gắn, vun đắp bởi sự cố gắng đến từ cả hai phía. Họ cảm thông, tôn trọng và thấu hiểu lẫn nhau.

Bà Kim Khánh phát triển công ty sang thị trường quốc tế, đào tạo cháu trai, cháu gái trở thành người kế nghiệp, càng ngày càng bận rộn.

Về phần Lý Huyền My, sau quá trình học tập miệt mài kéo dài mười mấy năm, cuối cùng cô chính thức trở thành bác sĩ ở tuổi 45. Cô vừa hành nghề y vừa tích cực tham gia vào các tổ chức tình nguyện ở trong và ngoài nước.

Với kinh nghiệm làm việc năm năm cùng khả năng nói lưu loát nhiều thứ tiếng, đặc biệt là tiếng Pháp, tiếng Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha, Lý Huyền My nộp đơn đăng ký, sau đó trở thành một Bác sĩ không biên giới. Nhiệm vụ đầu tiên của cô là ở khu vực Trung Đông, nơi đang xảy ra dịch bệnh và chiến tranh.

Khi biết được tin này, bà Kim Khánh không phản đối, chỉ hỏi:

- Con đã suy nghĩ kỹ chưa?

Lý Huyền My quả quyết đáp:

- Con đã suy nghĩ rất lâu mới đưa ra quyết định này. Con mong mẹ hiểu và cổ vũ cho con.

Bà Khánh lại hỏi:

- Hai mẹ con ta sẽ không gặp nhau trong một khoảng thời gian dài, con nhỉ?

Lý Huyền My gật đầu:

- Dạ, nhiệm vụ đầu tiên của con sẽ kéo dài khoảng sáu tháng.

Bà Khánh ngồi im lặng rất lâu. Lý Huyền My biết mẹ đang suy nghĩ, không dám quấy rầy. Một lúc sau bà Khánh lên tiếng:

- Con hãy chú ý giữ gìn sức khoẻ. Mẹ sẽ chờ con trở về.

Lý Huyền My trấn an mẹ:

- Mẹ yên tâm, con sẽ thường xuyên liên lạc về nhà.

Kể từ đó mẹ con bà Kim Khánh dần ít gặp nhau, nhưng nhờ khoa học kỹ thuật phát triển, họ trò chuyện với nhau mỗi ngày, chia sẻ, động viên và làm chỗ dựa tinh thần cho nhau.

Lý Huyền My gặp gỡ một người đàn ông ngoại quốc trong quá trình làm Bác sĩ Không biên giới tại một nước ở Tây Phi và kết hôn khá muộn ở tuổi ngoại ngũ tuần. Ông ấy cũng là một Bác sĩ Không biên giới. Hai người trải qua những khó khăn trong quá trình làm việc, che chở, bảo vệ lẫn nhau trong làn mưa bom, bão đạn, dần nảy sinh tình cảm. Cả hai cùng chung chí hướng, họ dành cả đời để góp phần tạo nên thế giới tốt đẹp hơn.

Cuối đời, bà Kim Khánh chết trong vòng tay của con gái, trên môi còn nở nụ cười. Bà hưởng thọ 99 tuổi.

Có lần Lý Huyền My trở về nước, là nơi chôn nhau cắt rốn của cô. Chuyện cũ cứ ngỡ không ai nhớ tới vậy mà một lần nữa lại bị khui ra. Khi ấy Lý Huyền My đã 65 tuổi, không còn là cô bé 18 tuổi của năm xưa. Đáp lại sự tò mò, khiêu khích của truyền thông, cô bình thản nói:

- Tôi cảm thấy may mắn vì những sai lầm thời trẻ của tôi vẫn được nhiều người nhớ đến. Điều này nhắc nhở tôi về tình yêu vô hạn mà mẹ tôi đã dành cho tôi, cũng là lời cảnh tỉnh tới tất cả mọi người, đừng vì yêu đương mù quáng mà đánh mất bản thân. Tôi tin rằng các bạn trẻ bây giờ mạnh mẽ và sáng suốt hơn tôi ngày xưa. Nếu cảm thấy câu chuyện năm 18 tuổi của tôi là ngu ngốc, xin chúc mừng, các bạn sẽ không phải trải qua đau khổ như tôi từng trải qua. Còn nếu các bạn rơi vào trường hợp tương tự, hãy mạnh mẽ đứng dậy và bước tiếp. Không bao giờ là quá muộn để làm lại cuộc đời. Chỉ cần các bạn còn sống, các bạn sẽ còn cơ hội để nhìn thấy cầu vồng sau cơn mưa.

Trải qua nhiều chuyện, Lý Huyền My vẫn không mất niềm tin vào tình yêu. Thay vào đó, cô học được cách tự bảo vệ mình trước sự khắc nghiệt của xã hội. Lý Huyền My nhận ra, muốn yêu một người, trước tiên phải biết yêu thương chính mình. Chỉ khi bản thân sống tốt, cô mới đủ sức lực và tâm trí để yêu thương người khác.

Lý Huyền My yêu cuộc sống, yêu cách thế giới này tuy tăm tối nhưng vẫn le lói ánh sáng của hy vọng. Cuối cùng, chính vì không ngừng lan toả yêu thương, cô đã tìm thấy tình yêu của đời mình.

Sau khi lo liệu đám tang cho chồng, một tháng sau Lý Huyền My qua đời ở tuổi 91. Có rất nhiều người đến để đưa tiễn cô, họ kính trọng và thương tiếc cho sự ra đi của cô. Lý Huyền My đã chết nhưng vẫn sẽ sống mãi trong lòng của những người ở lại.

Minh Nguyệt xem đến đoạn cuối, cảm xúc dạt dào. Cô nói:

- Cuộc đời của Lý Huyền My cũng coi như mỹ mãn. Nếu không có nền tảng kinh tế vững chắc để xây nên những viên gạch đầu tiên, có lẽ cô ta sẽ gặp nhiều trắc trở trong quá trình thực hiện ước mơ của mình.

Hệ thống chia sẻ:

- Hệ thống chúng tôi lưu truyền một câu nói thế này để nhắc nhở cộng sự của mình: Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng nếu không có tiền thì hạnh phúc chỉ là giấc mơ hão huyền. Đó cũng là lý do vì sao tất cả Người Thi Hành Nhiệm Vụ đều phải thực hiện nhiệm vụ đầu tiên bằng cỗ thân thể nhân tạo không có gì lận lưng ngoài cái tên. Hệ thống chúng tôi có nhiệm vụ kiểm chứng xem mấy người có khả năng kiếm tiền từ hai bàn tay trắng hay không. Nếu không đạt yêu cầu, chắc chắn nhiệm vụ sẽ thất bại, linh hồn sẽ bị xoá sổ. Cũng may cô không làm tôi thất vọng.

Minh Nguyệt hiểu ra vấn đề. Hèn chi lúc đó hệ thống có vẻ chột dạ, hỏi gì cũng chỉ trả lời lấp liếm cho qua. Cô vẫn còn một thắc mắc, bèn hỏi:

- Nếu Lý Huyền My không vượt qua được cú sốc đó, phải chăng nhiệm vụ của tôi sẽ thất bại?

Hệ thống đáp:

- Sẽ không. Nhiệm vụ của cô là ngăn cản Lâm Đức Trung giết chết bà Kim Khánh và Lý Huyền My. Khi hắn ta chết thì nhiệm vụ của cô cũng hoàn thành. Tương lai của họ không dính dáng gì tới cô.

Minh Nguyệt nghe vậy càng thêm khâm phục nghị lực của Lý Huyền My và tình yêu mà bà Khánh đã dành cho con gái. Bất kỳ viên ngọc nào sau khi trải qua quá trình mài dũa cũng sẽ toả sáng. Lý Huyền My chính là một trong số đó.

Tuy nhiên, những việc Minh Nguyệt đã làm phần nào chính là nguyên nhân khiến Lý Huyền My rơi xuống vực thẳm. Nếu cô ta có mệnh hệ gì, chẳng phải cô sẽ trở thành tội nhân thiên cổ hay sao?

Hệ thống thấy cộng sự của mình ngồi trầm ngâm thì khuấy động bầu không khí bằng cách tung bông.

- Chúc mừng cô đã chính thức trở thành Người Thi Hành Nhiệm Vụ. Nhưng cô đừng vội mừng, hiện tại cô cùng lắm cũng chỉ là dân tập sự, cần phải hoàn thành thêm nhiều nhiệm vụ để tích lũy kinh nghiệm. Cô có muốn làm nhiệm vụ ngay bây giờ không?

Minh Nguyệt vẫn đang tự kiểm điểm bản thân. Sau khi lấy lại tinh thần, cô mới trả lời hệ thống:

- Tiếp tục làm nhiệm vụ thôi.

Hệ thống lưu ý:

- Bắt đầu từ nhiệm vụ sau, linh hồn của cô sẽ trú ngụ trong cơ thể của người uỷ thác, bằng mọi giá hãy giữ cho bản thân được an toàn. Cô hiểu chưa?

Minh Nguyệt gật đầu, cam đoan:

- Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ chú ý cẩn thận. Cậu cứ yên tâm.

Hệ thống chọn ngẫu nhiên, cuối cùng nhảy ra một cái nhiệm vụ thuộc nhóm: Học đường.

Minh Nguyệt còn chưa kịp đọc nội dung nhiệm vụ đã bị hệ thống đá đi.

Minh Nguyệt: Hệ thống chết tiệt! Rõ ràng là nó muốn chơi cô.

Hệ thống: Ha ha ha.

Nhiệm vụ đầu tiên đã xong.