Dịch giả: Phụng
Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Sau khi thiên thần tạm biệt nữ chính, hậu kỳ sẽ thêm hiệu ứng khiến cơ thể anh dần dần hóa thành những điểm sáng, cho tới khi hoàn toàn biến mất. Lời từ biệt xuất hiện quá đột ngột khiến nữ chính trở tay không kịp, hoảng sợ vươn tay muốn giữ anh lại, nhưng lại không bắt được cái gì, cô chỉ biết ngây người ở đó, khóc lã chã.
Quay xong cảnh này, Kiều Tử Hân ngồi xổm trên đất đem mặt chôn vào đầu gối, nước mắt không ngừng rơi xuống, thanh âm nức nở lại kiềm nén, qua rất lâu cũng chưa ngừng lại.
Nhân viên công tác bị hành động này của cô dọa sợ rồi, bọn họ không biết đối với Kiều Tử Hân, Từ Tử Phàm quan trọng biết bao nhiêu, nên họ cũng không thể hiểu vì sao Kiều Tử Hân lại nhập diễn quá sâu như vậy. Bọn họ chỉ có thể nhìn Từ Tử Phàm xin giúp đỡ, hy vọng ông chủ vạn năng sẽ có cách dỗ dành nữ thần của họ.
Từ Tử Phàm ra hiệu để những người khác rời đi trước, anh ngồi xổm bên người Kiều Tử Hân, đưa cho cô một túi khăn giấy, nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy? Vẫn chưa thoát diễn sao?"
Kiều Tử Hân ôm chặt lấy anh, vừa khóc vừa nói: "Anh không được đi! Không được rời khỏi tôi!"
Từ Tử Phàm giật mình, bật cười nói: "Chỉ là quay phim thôi mà, là thiên thần rời đi, chứ không phải tôi, tôi đây không phải vẫn đang yên lành đứng trước mặt cô sao?"
Kiều Tử Hân lắc đầu, cánh tay càng dùng sức ôm chặt anh hơn, "Cả hai đều giống nhau, đều giống nhau hết, anh chính là thiên thần của tôi, là anh cứu vớt tôi, có phải sau khi anh đưa tôi trở lại thời kỳ đỉnh cao thì sẽ rời đi đúng không? Tôi không cho anh đi, anh đã hứa với tôi rồi, anh đã hứa sẽ mãi mãi không rời xa tôi, tôi không thể sống thiếu anh được!"
Từ Tử Phàm trước giờ chưa từng thấy cô khóc thảm thiết như vậy, mà anh cũng không biết cách an ủi phụ nữ, chỉ có thể nhẹ nhàng ôm lấy cô, vỗ nhẹ lưng cô, khẳng định: "Tôi sẽ không rời đi, thiên sứ bay về trời còn có thể ở trên cao quan sát nữ chính, xem xem cô ấy sống có hạnh phúc hay không, còn tôi mà đi rồi thì chuyện gì cũng không biết, chỉ có ở bên cạnh cô tôi mới có thể biết được liệu cô có đang sống hạnh phúc. Với lại, cô đã quên rồi sao? Tôi chính là fan trung thành nhất của cô mà, sao nỡ bỏ cô mà đi được chứ."
Toàn bộ đầu óc của Kiều Tử Hân bây giờ chỉ toàn là lời hứa “Tôi sẽ không rời đi” của Từ Tử Phàm! Cô lập tức nín khóc mỉm cười, ngẩng đầu nhìn vào mắt anh xác nhận: "Thật không? Anh sẽ ở bên tôi cả đời đúng không?"
Đã hứa với một người sẽ luôn bảo vệ cô, làm cho cô hạnh phúc, thì tất nhiên phải bảo vệ cô cho tới khi nhắm mắt xuôi tay.
Từ Tử Phàm gật đầu như đang khẳng định với cô một lần nữa, thậm chí anh đã bắt đầu suy nghĩ xem nên lập kế hoạch rèn luyện sức khỏe như thế nào. Trước kia anh không quá chú ý phương diện này, nhưng giờ anh đã suy nghĩ kĩ rồi, nếu lỡ anh chết trước Kiều Tử Hân thì làm sao bảo vệ cô được? Anh nhất định phải sống lâu hơn cô, dù chỉ hơn một phút cũng được.
Tâm tình thấp thỏm bất an trong khoảng thời gian này của Kiều Tử Hân cuối cùng cũng tan biến, trong lòng cũng không còn gì đè nặng. Cô vừa lau nước mắt vừa nghĩ, Từ Tử Phàm đã hai lần nói với cô anh là fan trung thành của cô, vậy có phải chỉ cần cô vẫn còn hoạt động trong giới giải trí, thì anh sẽ không rời xa cô không? Cô quyết tâm rồi, cô muốn trở thành diễn viên xuất sắc nhất, có như vậy mới xứng với một fan xuất sắc như anh. Cô nhất định sẽ không để cho Từ Tử Phàm có cơ hội nhìn tới minh tinh khác!
Sau khi xong cảnh quay trên núi thì chỉ còn lại một cảnh cuối cùng. Kiều Tử Hân không thích kết cục ban đầu, cô đề nghị bỏ đoạn nữ chính gả cho một người đàn ông đẹp trai giàu có, thay bằng cảnh nữ chính ở hôn lễ của bạn tốt ngẫu nhiên gặp được một chàng trai, người đó lúc đầu quay lưng về phía cô, sau đó lại quay đầu cười với cô, thì ra người đó chính là hóa thân của thiên thần, kết cục như vậy mới có một loại cảm giác viên mãn ngọt ngào chứ.
Tình tiết này chiếm được sự đồng ý của mọi người. Từ Tử Phàm ngồi trên ghế đạo diễn, ngón tay không nhanh không chậm nhẹ nhàng gõ từng nhịp xuống tay vịn, nhìn chằm chằm kịch bản thật lâu, cuối cùng nói: "Cảnh cuối chàng trai không quay đầu lại, chỉ quay vẻ mặt nữ chính khi bị bóng lưng anh ta thu hút thôi."
Anh quan sát khuôn mặt tiếc nuối của mọi người, nói: “Một bộ phim hay thì phải có hài có bi, có thời khắc xúc động lòng người, cũng có những cảnh khiến người khác tiếc nuối. Chúng ta để cảnh kết phim thành một kết thúc mở, có thể xem là toàn vẹn, cũng có thể xem là tiếc nuối, tựa như miếng mồi ngon câu lòng khán giả, khiến họ không nỡ buông bỏ. Đó mới chính là kết quả tốt nhất. So với việc để người xem nhìn đến một kết cục mỹ mãn thì có hiệu quả cao hơn gấp nhiều lần."
Mọi người nghe xong đều im lặng, không thể không công nhận anh thật sự là một đạo diễn giỏi, hoàn toàn không đắm chìm trong nội dung vở kịch, mà tỉnh táo đứng ngoài suy tính điều tốt nhất cho bộ phim.
Tất cả mọi người không có ý kiến. Cuối cùng cảnh kết là một cảnh quay cận mặt, đặc tả vẻ mặt của Kiều Tử Hân khi cô ngoái đầu nhìn thấy bóng dáng chàng trai kia.
Sau khi hơ khô thẻ tre mọi người cùng nhau ăn một bữa lớn, còn đi tăng hai, hát karaoke vô cùng vui vẻ. Rồi lại nghỉ ngơi hai ngày mới bắt đầu bù đầu vào việc chế tác hậu kỳ. Đợt trước do thời gian quá gấp gáp, đành phải vừa quay vừa cắt ghép vừa chỉnh sửa, cố gắng hết sức rút ngắn công đoạn hậu kỳ. Lần này Từ Tử Phàm không cần phải đi khắp nơi tham gia tiệc rượu, tạo dựng quan hệ, nên thời gian vô cùng dư giả, còn có thể bớt thời giờ xử lý một chút chuyện khác, tỷ như tham gia lễ trao giải cuối năm.
“Vì làm mẹ mà mạnh mẽ” là một con hắc mã vô cùng mạnh của năm nay, được đề cử ở rất nhiều hạng mục. Trước khi lễ trao giải diễn ra, Từ Tử Phàm thấy thời cơ đã chín muồi, bèn để cho đội quan hệ xã hội công bố lên mạng kết quả quá trình tố cáo những người đặt điều nói xấu Kiều Tử Hân.
Ra tòa là một quá trình dài dằng dặc, nên Từ Tử Phàm đem tất cả mọi chuyện toàn quyền ủy thác cho luật sư. Trong lúc bọn họ đang quay phim, luật sư đã lên tòa mấy lần, rốt cục đã có kết quả cuối cùng.
Nhiều tài khoản marketing lớn lúc trước đặt điều bêu xấu Kiều Tử Hân đều do hai công ty đứng sau sai khiến. Sau khi kiểm chứng, tòa án đã xác định tất cả ngôn luận của bọn họ đều là những lời bịa đặt giả dối, tạo thành ảnh hưởng cực kỳ xấu lên tinh thần và danh dự của Kiều Tử Hân, bị phán tội danh xâm phạm nhân phẩm danh dự người khác, phải lập tức dẹp bỏ tất cả bình luận bịa đặt, công khai xin lỗi Kiều Tử Hân, đồng thời phải bồi thường cho Kiều Tử Hân phí tổn hại kinh tế và phí an ủi tinh thần, tổng cộng 20 vạn tệ.
Khi tin tức này được công bố, tất cả mọi người đều kinh hãi. Lúc trước bọn họ chỉ biết là Kiều Tử Hân gửi văn kiện đến văn phòng luật sư, lại không nghĩ rằng cô thật sự nộp đơn tố cáo lên tòa án, hơn nữa còn thắng kiện!
Nhìn thấy mấy tài khoản kia thành thành thật thật đăng weibo xin lỗi, thanh âm trầm trồ khen ngợi liền vang lên không dứt, fan Kiều Tử Hân lại càng hãnh diện, đợt này quan tòa không chỉ rửa sạch hoàn toàn mọi scandal không rõ ràng của Kiều Tử Hân, còn làm cho antifan không còn gan lượn qua lượn lại nói mấy lời mỉa mai châm biếm, một đám bắt đầu hành quân lặng lẽ.
Thuỷ quân có khúc mắc gì cũng chỉ dám nghĩ trong lòng, cũng không dám tiếp nhiệm vụ bôi xấu Kiều Tử Hân nữa, nếu không lỡ đâu ngày nào đó người bị tố lên tòa lại chính là bọn họ thì chết dở.
. . .