Chương 6: Học bá nghịch tập 6

Quan tâm đến tin tức Cố Trường Ly về nước không chỉ có những công ty y dược mà còn có những đối tác với Cố gia cùng một số trường Đại học có tiếng.

Những đối tác Cố gia thì chính là muốn xem xem nội tình Cố gia liệu có gì biến động hay không. Còn các trường Đại học thì lại mong muốn mời được Cố Trường Ly về trường làm việc.

Ở nước ngoài, Cố Trường Ly đảm nhận chức Giáo sư của rất nhiều Đại học, tuy nhiên đa số thời gian hắn đều ở viện nghiên cứu. Nhưng đôi khi hắn cũng sẽ bớt chút thời gian mà lên giảng đường, sinh viên trong ngành Sinh vật học đều ít nhiều biết đến danh tiếng của hắn.

Sau khi hội họp với anh em Cố gia kết thúc, Cố Trường Ly liền ở tại khu nhà sau của Cố Gia, một bên để tránh đi sự làm phiền từ bên ngoài, mặt khác cũng là vun đắp tình cảm với ông nội Cố.

Ông nội Cố là một người đã trải qua bao sóng to gió lớn, sở hữu một đời vang danh khiến Cố Trường Ly vô cùng hứng thú muốn tìm hiểu thêm. Mà đúng lúc ông nội Cố với đứa cháu trai nổi tiếng trong ngành Sinh vật học cũng rất hứng thú. Một già một trẻ tuy cách biệt về thế hệ rất lớn nhưng cũng có những nét tương đồng thú vị.

Cố Trường Thanh một lần nữa ngồi vững vị trí Tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị mang theo thủ đoạn và tính cách đã hoàn toàn khác trước. Lại thêm Cố Trường Ly một thời gian dài ở cùng ông nội Cố, khiến ông nội Cố hết sức vui vẻ. Bởi vậy, Cố gia tại Cố Thị địa vị vô cùng vững chắc, tất cả những tài lực đều được dành cho Cố gia.

Chỉ là chuyện hôn nhân của anh em nhà Cố gia lại không được suôn sẻ như vậy. Cố Trường Thanh thì một mực dốc tâm dốc sức đặt công việc lên hàng đầu, lãnh khốc nghiêm khắc, không một chút mảy may nghĩ đến tình yêu.

Cố Trường Ly thì sống cuộc sống ẩn cư, chỉ có danh tiếng trong ngành Sinh vật là bay cao bay xa còn chuyện tình cảm thì lãnh đạm dường như không biết tình yêu nam nữ là gì. Còn Cố Trường Ca thì bỗng nhiên chuyển hứng thú sang phụ nữ. Cha mẹ Cố bởi vậy mà lo lắng không thôi.

Một năm sau, Cố gia đã không còn bất kỳ vấn đề gì, Cố Trường Ly cũng liền trở lại nước ngoài để giải quyết nốt công việc còn dang dở.

Hắn đã rời đi một năm rồi, tiến độ nghiên cứu bởi vậy cũng bị trì hoãn không ít. Sự hợp tác của viện nghiên cứu và Cố Thị cũng đã đi đến thỏa thuận chung để đạt được lợi ích của đôi bên. Từ một công ty bé, công ty y dược của Cố Thị nhanh chóng phát triển, người phụ trách công ty là Cố Trường Ca.

Ba năm sau, Cố Trường Ly lần nữa về nước. Lần này là để tham gia hôn lễ của Cố Trường Thanh.

Cố Trường Thanh lại một lần nữa bị một cô gái tiểu bạch thỏ điềm đạm, đáng yêu chiếm lấy tim. Hắn như chết chìm trong ánh mắt vừa ngây thơ vừa thâm tình của cô gái ấy, rất nhanh chóng trở về nhà đòi kết hôn.

Cố gia đối với người con trai đã có thể thoát được cái bóng từ chuyện tình cũ thì cực kỳ mừng rỡ, rất sảng khoái mà đồng ý hôn sự. Về sau, hai người họ liền bước vào cuộc sống hôn nhân tràn ngập cảm xúc.

Đương nhiên, nếu muốn hôn sự này có thể tổ chức thì chỉ Cố gia đồng ý thôi là không đủ, cho nên Cố Trường Ly về nước lần này cũng là muốn vun đắp tình cảm với ông nội Cố.

Cố gia bồi dưỡng Cố Trường Thanh cũng không phải để hắn ngồi ở vị trí Tổng Giám đốc chơi trò yêu đương mà để củng cố địa vị của Cố gia. Thêm vào đó, với sự nỗ lực của Cố Trường Ly, Cố gia tại Cố Thị địa vị cũng vì thế mà thêm phần vững chắc.

Đương nhiên, Cố Trường Ly đạt được như ngày hôm nay cũng không phải do sự che chở của Cố gia. Tuy nhiên, việc hắn vì Cố Trường Thanh mà đồng ý đem nghiên cứu hợp tác với Cố Thị cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Để người khác kiếm lời vậy sao không để người nhà kiếm?

Lúc gặp cô gái tiểu bạch thỏ kia, Cố Trường Ly liền hiểu rõ vì sao cha mẹ Cố lại sảng khoái mà đồng ý như vậy. Đó là bởi cô gái đáng yêu điềm đạm này đã mang thai rồi, không kết hôn nhanh thì sẽ không giấu được.

Tại thời điểm Cố gia đồng ý, cô gái kia còn tưởng rằng Cố gia tuyệt đối sẽ không đồng ý cho con trai cưới một người gia cảnh bình thường như mình, đứa bé trong bụng sinh ra cũng không được phép giữ bởi vậy cô gái kia liền nhanh chóng muốn bỏ đi.

Mà Cố Trường Thanh khi biết tin tức liền nhanh chóng chạy đến ngăn cản. Hai người bọn họ diễn cảnh chuyện tình sướt mướt cảm động khiến người qua đường chỉ biết thốt lên như đang xem phim.

Hôn lễ thế kỷ diễn ra nhanh chóng trở thành buổi hôn lễ trong mộng của mọi cô gái. Cô dâu khoác lên mình bộ váy cưới màu trắng, chậm rãi đưa tay giao cho Cố Trường Thanh xung quanh tràn ngập ánh mắt ngưỡng mộ.

Cô dâu trên mặt ngập tràn nụ cười hạnh phúc, giây phút mặt đối mặt với chú rể, toàn bộ quan khách trong lễ đường đều tập trung vào hai người, trong đó có Cố Trường Ly cùng Cố Trường Ca.

Hai người họ không là Phù dâu hay Phù rể, thậm chí còn không ngồi tại vị trí của gia đình hai bên. Chỉ là tìm một vị trí ít người, yên lặng nhìn ngắm cảnh tượng hoan hỉ trước mặt cách đó không xa, giống như đang ở một thế giới khác vậy.

Cố Trường Ca quay đầu nhìn về phía người anh trai lạnh lùng, khẽ cười nói, “Anh, bọn họ rất hạnh phúc.”

Cố Trường Ly gật gật đầu, “Anh biết.”

Cố Trường Ca cười mà nói, chỉ là nụ cười không thật sự rạng rỡ, “Thế nhưng em lại không hề vui vẻ”. Cố Trường Ly cũng không hỏi nàng nguyên do vì sao lại không vui.

Cố Trường Ca không để tâm mà tiếp tục nói: “Lúc trước, anh cả đã đến tìm em, muốn em chúc phúc cho cuộc hôn nhân của hai người họ. Thậm chí đến cả vị trí Tổng Giám đốc của Cố Thị cũng sẵn sàng nhường lại cho em. Em đã đồng ý rồi!” Nụ cười vẫn không tắt trên khóe môi xinh đẹp nhưng nhìn vào lại càng thêm chua xót.

Ba tháng trước, Cố Trường Thanh tại sân bay đã cầu hôn cô gái tiểu bạch thỏ kia, nàng ta đồng ý, Cố gia cũng liền nhanh chóng tổ chức hôn lễ.

Vậy mà trong thời gian chuẩn bị hôn lễ, tình địch ngày xưa của Cố Trường Ca lại đến tận cửa chúc mừng.

“Chuyện trước kia cứ cho qua đi, tôi cùng A Phong sẽ không để ý, hy vọng cô cũng vậy. Sau này hai nhà chúng ta cứ vui vẻ hòa hợp, cùng nhau hợp tác nhất định sẽ đạt được những thành công lớn. Cũng mong cô sẽ sớm vượt qua được tổn thương trước kia mà tìm được hạnh phúc.”

Cô gái kia đầy tự tin và kiên định mà nhìn nàng.

Lúc này, Cố Trường Ca còn không hiểu cô ta nói vậy là có ý gì còn A Phong của cô ta thì một bộ dạng hùng hùng hổ hổ mà nhìn nàng: “Cố Trường Ca, cô tự giải quyết cho êm đẹp đi, nếu như cô có ý đồ gì xấu thì cũng đừng trách tôi tàn nhẫn!”

Mãi đến khi về nhà đem chuyện này nói lại với cha mẹ Cố rồi lại nhìn thấy sắc mặt của Cố Trường Thanh bỗng trở nên tái nhợt, Cố Trường Ca mới hiểu được ý tứ của những lời dó.

Cố Trường Thanh bộ dáng ngập tràn sự hối lỗi mà nhìn nàng: “Em gái.”

Trong ánh mắt hắn toát lên đôi chút lấy lòng, đôi chút áy náy nhưng nhiều nhất vẫn là sự kiên định. Dù cho hắn biết người con gái hiện tại hắn yêu là chị em họ của cô gái trước kia hắn từng dùng mọi thủ đoạn để theo đuổi nhưng hắn sẽ không bao giờ từ bỏ!

Cố Trường Ca biểu lộ sự hoảng hốt, ký ức về những ngày trước ùa về phảng phất trong tâm trí nàng. Ngày đó, cô gái kia đem nước trà đổ lên trên người nàng, Cố Trường Thanh không hỏi nguyên do liền ngay lập tức bảo vệ cô ta. Ngày đó, trong cơn tức giận không thể kìm nén nàng đã cho cô gái kia một bạt tai, Cố Trường Thanh rất lạnh lùng mà quát mắng nàng. Ngày đó, vào ngày sinh nhật của nàng, Cố Trường Thanh vì để an ủi cô gái kia mà không một chút quan tâm liền rời đi…

Nhưng, nhiều hơn cả vẫn là những ký ức về người anh trai vì lấy lòng nàng đã tặng cho nàng món đồ chơi mà hắn yêu thích, bảo vệ nàng lúc ở trường học khi nàng bị bắt nạt, nói đỡ giúp nàng trước mặt cha mẹ không biết bao nhiêu lần…