Chương 5: Học bá nghịch tập 5

Mà nghe xong câu chuyện này Cố Trường Ly trong lòng cũng dần dần hiểu ra.

Nếu mấy năm nay hắn không đi ra nước ngoài, đắm chìm trong việc nghiên cứu, sợ là câu chuyện này còn có thêm một nhân vật phụ. Nhị thiếu gia u buồn bị người nhà lãng quên cũng đem lòng yêu nữ chính ngây thơ lạc quan, kiên cường. Như vậy, ba anh em Cố gia đều dính dáng đến một cô gái.

Ha ha ha, đúng là một câu chuyện cẩu huyết.

Hắn không khỏi cảm ơn ánh sáng từ học thuật đã cứu rỗi hắn.

Nếu ở đây, nói không chừng chỉ số thông minh sẽ rớt xuống cùng hàng với Cố Trường Thanh và Cố Trường Ca, lại thêm trò cười cho thiên hạ.

Nghĩ đến cảnh tượng đó, đuôi lông mày của Cố Trường Ly liền hơi nhếch lên, đúng là quá sỉ nhục đi!

Nếu rơi vào trường hợp đó, đảm bảo cả Cố gia sẽ chế nhạo hắn suốt đời, giống như đang làm với Cố Trường Thanh và Cố Trường Ca hiện tại!

Sau khi gặp lại Cố Trường Thanh với bộ dáng hết sức thương tâm cùng Cố Trường Ca mặt mày tỏa sáng, Cố Trường Ly liền cùng bọn họ đến gặp Ông nội Cố.

Ông nội Cố vẫn là đối với người cháu trai học nhiều này tương đối cảm thấy hứng thú.

Hắn cũng là một người rất có kiến thức, gặp Cố Trường Ly liền trao đổi đôi chút hiểu biết. Tuy nhiên đáng tiếc, sự hiểu biết của hai bên lại không nằm cùng lĩnh vực.

Cố Trường Ly năm mười ba tuổi đã đọc vô cùng nhiều sách, sau đó liền đặc biệt có hứng thú với ngành Sinh vật còn đối với truyền thống văn hóa của Trung Quốc thì đúng là không nắm rõ.

Ông nội Cố cũng không làm khó hắn, thấy bộ dáng bình bình ổn ổn của hắn cũng tạm vừa lòng. Sau đó, liền cho hắn rời đi để ôn chuyện với những người anh em khác trong Cố Gia.

Nói là ôn chuyện nhưng kỳ thật là một đám tụ tập lại cùng bàn luận về câu chuyện đáng chê cười của Cố Trường Thanh. Câu chuyện tình yêu của nam nữ chính đã sớm lan truyền khắp internet mà vai phụ vô cùng quan trọng không thể thiếu chính là anh em Cố Gia cũng được không ít người biết đến.

Hôm nay Cố Trường Ly về nước, những vị ở nơi khác cũng lần lượt trở về. Một phần nhỏ là vì thăm hỏi Cố Trường Ly đã lâu không thấy bóng dáng nhưng nguyên nhân chính lại là để cười nhạo Cố Trường Thanh. Cố Trường Ca bởi vì là nữ nhi duy nhất trong nhà nên được buông tha.

Cơ hội được nhìn thấy Cố Trường Thanh nghiêm túc, đứng đắn bị chê cười, đúng là cực kỳ hiếm thấy! Không trở về bây giờ thì đúng là bỏ lỡ mất cơ hội.

“Lão Lục à, cậu lần này đúng là hết sức nổi tiếng nha. Hiện tại trên mạng khắp nơi đều ca tụng sự si tình của cậu, còn có rất nhiều các tiểu cô nương khóc lóc la hét đòi sinh con cho cậu nữa đó!”. Cố Nhị ca khoác lên mình bộ quân phục vừa cười vừa nói.

“Đúng vậy, đúng vậy, Cố gia chúng ta vậy mà lại có một vị Tình thánh, mấy anh em chúng ta lần này trở về mục đích chính là để chiêm ngưỡng hào quang của Tình thánh nha, có phải không mọi người?”

“Đương nhiên rồi, mọi người không biết đâu, gần đây mấy cô gái mà tôi quen có rất nhiều người nhìn thấy tôi mắt liền sáng lấp la lấp lánh. Hỏi ra mới biết, là bởi biết được tôi là anh em với tình thánh. Bọn họ là cho rằng tôi cũng giống tình thánh, dùng bề ngoài để che giấu đi sự cô đơn của bản thân, nhất định là một người vừa ôn nhu vừa thâm tình, một mực chờ đợi lấy định mệnh cuộc đời”. Một đám người nghe xong liền nhất thời cười lên ha ha ha.

Cố đại ca bộ dạng nghiêm túc, từng đợt quang mang nơi đáy mắt được khéo léo che giấu sau miếng gọng kính màu vàng, thân thiết mà nói với Cố Trường Ly: “Lão Thất cảm thấy thế nào?”

Cố Trường Ly trầm ngâm một lát, dưới sự chờ mong của Cố Trường Thanh liền mở miệng: “Ừm, tôi cũng cảm thấy như vậy”. Sự chờ mong trong ánh mắt của Cố Trường Thanh liền nhanh chóng được thay bằng phiền muộn.

Cả đám ầm ĩ đến tận nửa đêm. Sau khi thỏa thích chế giễu Cố Trường Thanh một lượt, mọi người cũng dần rời đi.

Cố Trường Thanh liền đưa mắt hướng về phía người em trai từ nhỏ đã không thân thiết.

“Lần này em trở về cũng là để cười nhạo anh phải không?”. Giọng hắn rất nghiêm túc, ẩn sâu trong lời nói dâng lên sự phiền muộn.

Vừa mới dứt lời, hắn liền thấy em trai vốn lãnh đạm của mình khóe mắt bỗng hấp háy rồi nở một nụ cười trên nỗi đau của người khác: “Chẳng lẽ không đúng sao?”

Lời nói mang theo sự giễu cợt, không chút lưu tình mà đâm thẳng vào trái tim đang tổn thương của Cố Trường Thanh.

“Theo đuổi một cô gái mọi phương diện đều không có gì xuất chúng thì cũng chỉ nói lên anh có khẩu vị đặc biệt. Mà còn không theo đuổi được người ta thì cũng chỉ là anh không có đủ sức hút. Nhưng để cho cô ta giẫm đạp lên mình cùng em gái mà leo lên đầu còn khiến bản thân trở nên chật vật như vậy thì chẳng phải đã minh chứng rõ anh quá vô dụng sao?

Xuất phát điểm của anh đã vô cùng tốt khi có được sự đầu tư cùng bồi dưỡng từ gia tộc, nhưng chỉ vẻn vẹn một chuyện nhỏ như vậy đã không giải quyết được, thậm chí đến lúc này còn không nghĩ cách cứu vãn mà ngồi chờ đợi người khác giải quyết hộ, đây là năng lực của anh à? Đây là sự trả ơn cho gia tộc của anh sao? Bởi vậy bị mọi người chế giễu còn trách ai được, không phải chính anh cho mọi người lý do để chế giễu à?”

“Anh được như ngày hôm nay là bởi sự giúp đỡ của gia tộc nhưng biết đâu ngày mai tất cả những gì anh có đều bị những người kia lấy mất. Đừng xem sự đầu tư của gia tộc là vô hạn, nếu anh không làm được, vậy nhanh chóng từ bỏ, nhường cho người xứng đáng đi”. Cố Trường Thanh không chút lưu tình. Nói xong, hắn liền đứng dậy tiến về phía Ông nội Cố.

Những sự việc vừa qua tuy không khiến nền móng Cố Thị lung lay nhưng chính là tổn thất cũng không nhỏ. Để có thể giữ được vị trí của Cố Trường Thanh, ngoài sự nỗ lực từ cha Cố thì những nghiên cứu mà Cố Trường Ly đang nắm trong tay cũng góp một phần không nhỏ.

Nếu như muốn Cố Trường Thanh vẫn nhận được sự ủng hộ của Cố Thị thì chính là phải cần đến sự giúp đỡ của Cố Trường Ly.

Dù sao cũng là máu mủ ruột thịt của Cố Thị, tuy mối quan hệ rất xa cách nhưng cũng không thể phủ nhận Cố gia đối với Cố Trường Ly cùng Cố Trường Thanh đều có ơn nghĩa.

Cố Trường Ly đem nghiên cứu của mình giao cho Cố Gia vừa chính là sự trả ơn gia tộc lại vừa có thể đảm bảo vị trí của Cố Trường Thanh, đây cũng được coi là thuận mua vừa bán.

Cố Trường Thanh hai tay ôm đầu ngồi tại chỗ, hàng loạt suy nghĩ nhảy nhót trong đầu hắn. Hắn không phải không hiểu những lời Cố Trường Ly nói, cũng không phải không hiểu nguyên do vì sao Cố Trường Ly đột nhiên từ Châu Âu trở về. Nhưng chính bởi như vậy càng khiến hắn cực khó tiếp nhận.

Ngay từ khi còn bé, thu hút được mọi sự chú ý là hắn, nhận được sự đầu tư của gia tộc cũng là hắn, nhưng cuối cùng hắn vẫn cần phải nhờ đến sự giúp đỡ của người em trai hầu như không dựa dẫm vào gia tộc, bị bỏ lơ này. Điều này khiến người luôn thuận buồm xuôi gió như hắn bị đả kích thật sự quá lớn.

Hắn cũng không hiểu nguyên do tại sao thời điểm nhìn thấy cô gái đó, hắn liền không còn tỉnh táo mà chỉ muốn có được cô ấy để rồi dùng hết tất cả các thủ đoạn.

Lúc hắn cùng người kia tranh giành tình yêu dường như đã mất sạch lý trí, hắn không ngại dùng những thủ đoạn tiêu cực, thô bạo để ép buộc cô gái đó. Hắn làm nhưng không một phút giây nghĩ tới hậu quả.

Hắn hoàn toàn chìm đắm trong sự mê muội. Để rồi giờ đây hắn tự hỏi: hắn có thật sự thích cô gái đó không? Hay bởi vì muốn nhưng không đạt được nên mới sinh ra chấp niệm. Cho đến khi mọi chuyện thật sự kết thúc, hắn như bừng tỉnh.

Tại sao hắn có thể làm được những chuyện như vậy? Hắn đã mong tất cả chỉ là một giấc mơ!

Sau khi nhận thức được hành vi đáng xấu hổ của bản thân khi đó, hắn liền biết được mình sẽ phải đối mặt với những gì. Hắn cũng không trách mọi người sao lại chế giễu hắn, chính hắn cũng muốn trở về quá khứ để giết đi chính mình. Làm ra những chuyện mất mặt như vậy thật quá sỉ nhục! Sỉ nhục!