Chương 9: Nhận làm huynh muội kết nghĩa

Mạn Cơ lấy tay che trán, rất muốn đập cái bản mặt yêu nghiệt kia ra. Sao hắn nhất quyết muốn đi với nàng vậy cơ chứ? Tại hắn mà nàng không vào được không gian, bám riết không tha thế này nàng thực khổ não mà.

" Không bằng ta với ngươi làm huynh muội kết nghĩa thế nào? Giờ ta còn có việc ngươi không thể theo được, đợi ta xong việc sẽ đi tìm ngươi?" Bây giờ nàng cũng chỉ nghĩ ra được cách đấy để cắt đuôi hắn, nhận một thần y như hắn làm huynh kết nghĩa đôi khi cũng có lợi, quen biết rộng kết giao tốt biết đâu sau này cần a.

"Hảo, ta gọi ngươi là Cơ Cơ, ngươi gọi ta là Y ca ca" Mị Cửu Y thật không ngờ nàng lại đề ra kết giao huynh muội, hắn trước giờ rất ít kết giao, người hắn kết giao chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng khi nàng muốn kết giao với hắn thì hắn không ngần ngại mà lập tức đồng ý.

" Ân" Mạn Cơ thấy hắn dễ dàng đồng ý như vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nàng còn sợ hắn không đồng ý " Vậy cái này cho ngươi coi như quà gặp mặt" Nàng lấy từ trong tay áo ra con dao găm của Thụy Sỹ đưa cho hắn, thực ra nàng lấy từ trong không gian ra.

" Đây là...?" Mị Cửu Y liếc nhìn nàng một cái nhận lấy con dao, hắn chưa bao giờ nhìn thấy họa tiết như trên con dao này, nàng có thật nhiều thứ kì quái làm hắn tò mò muốn biết. Tước vỏ ngoài ra con dao sáng bóng sắc bén vô cùng, chất liệu càng là hắn không biết, thoạt nhìn chất liệu này tốt hơn các thanh kiếm thượng đẳng mà hắn từng nhìn thấy rất nhiều. Chuôi dao cũng có họa tiết giống trên vỏ dao, cầm rất thuận tay lại dễ đem theo. Hắn vô cùng yêu thích, hắn võ công không cao, cũng không sử dụng kiếm nhưng món đồ đặc biệt như vậy lại thực hợp ý hắn.

" Con dao này làm bằng chất liệu đặc biệt, chỉ có ta sở hữu" Nàng không ngại thu mua chút lòng người, nàng thấy hắn cũng không đến nỗi nào. Giờ hắn là huynh kết nghĩa của nàng, nên đối xử thật lòng hơn.

" Vậy ta cũng nên tặng muội muội kết nghĩa một món đồ đặc biệt mới được" Mị Cửu Y thu con dao vào trong ngực, tiện tay lấy ra một chiếc vòng đeo tay bằng ngọc màu đỏ san hô, dơ lên trước ánh sáng có phần trong suốt.

" Đây là Xích Linh ngọc, nó có tác dụng điều chỉnh nhiệt độ cho cơ thể" Loại ngọc này cực kỳ hiếm, không phải ai cũng có. Thậm chí các quý phi trong cung cũng không có được. Hắn có một chiếc nhẫn Xích Linh đang đeo, còn chiếc vòng này hắn tặng nàng.

" Thật là thứ tốt a, Y ca ca thật hào phóng" Mạn Cơ trực tiếp nhận lấy đeo lên tay luôn. Nàng đương nhiên biết Xích Linh ngọc phi thường quý, có ngu mới từ chối, đây còn là quà nhận mặt huynh muội kết nghĩa nữa. Xích Linh ngọc nói dễ hiểu thì giống như cái điều hòa tự động điều chỉnh nhiệt độ vậy, dù thời tiết thế nào cũng không ảnh hưởng, không cần sợ nóng càng không cần sợ lạnh.

" Tiếp theo muội định đi đâu?" Y thuật của nàng vượt bậc còn cao hơn hắn, hắn muốn đi theo nàng nhưng có lẽ nàng có việc cần làm, hắn cảm thấy rất nhanh sẽ gặp lại.

" Muội định đi Xuân Hòa thành, nghe nói ở đó rất đông đúc, người dân sống đều khá giả. Muội muốn đến đấy phát huy tài năng của mình" Mạn Cơ nở một nụ cười mị hoặc. Nàng còn sống thì còn cần bạc, cần bạc thì phải kiếm thôi, bạc đâu thể tự dưng chạy vào túi?

" Ân " Mị Cửu Y gật đầu một cái xem như đã biết lại nhìn bảo bảo trên tay nàng nói: " Vô Ưu, khi nào rảnh thúc thúc đến thăm con được không?" Mị Cửu Y lại lộ ra nụ cười yêu nghiệt dụ dỗ bảo bảo.

Bảo bảo liếc nhìn nàng thấy nàng không nói gì mới quay qua nhìn Mị Cửu Y hơi mỉm cười đáp lại " Ân"

Hắn thấy tổn thương a. Đứa nhỏ này sao có thể khó gần như vậy, nhưng bộ dạng thật đáng yêu, hắn rất có hảo cảm với cả hai mẫu tử.

" Được rồi. Vậy ta đi trước, muội muội bảo trọng" Mị Cửu Y nói rồi vận khinh công bay mất. Hắn cũng có việc phải làm, hắn cần vào cung. Tò mò về nàng mà hắn đã chậm trễ mấy ngày rồi.

" Ân. Bảo trọng" Mạn Cơ chỉ kịp đáp lại một câu Mị Cửu Y đã hoàn toàn không thấy bóng dáng.

( Mỗ tác giả: Chương này có chút ngắn nhưng mị đến giờ đi ngủ rồi, bù cho các nàng sau nha. Các nàng thấy truyện của mị thế nào? Cầu đóng góp ý kiến. Còn có các nàng chờ đợi khoảnh khắc nữ chính gặp nam chính không a~?)