Chương 50: Ở cùng thế giới
Vài ngày sau sự việc ở buổi cung yến Nguyên Tiêu trong cung cũng kết thúc, Kiều Ân lúc này đang ung dung ngồi ở sân viện Tây Sương các của mình chơi đùa với Bạch Viên Viên là một chú mèo mà mấy hôm trước Tiêu Kỳ đưa đến hầu phủ cho nàng giải khuây, chú mèo này có một bộ lông trắng như tuyết vô cùng mềm mại lại có chút béo tròn nên nàng mới quyết định đặt tên cho nó là Bạch Viên Viên.
Nàng ngồi trên ghế ôm Bạch Viên Viên vào trong lòng, Bạch Viên Viên cũng rất nghe lời, ngoan ngoãn ngồi yên trong lòng Kiều Ân để mặc nàng vuốt ve xoa xoa đầu nó, thỉnh thoảng nó lại kêu lên vài tiếng đầy thoải mái:" Meo~~~Meo" mỗi lần như vậy Kiều Ân sẽ đút cho nó một miếng cá khô như một thói quen.
Chính vì điều này Tiêu Kỳ nhiều lúc cảm thấy ghen tị vô cùng với con mèo này cảm thấy đưa chú mèo này đến cho Kiều Ân như một sai lầm thì phải vì nàng từ khi có con mèo Bạch Viên Viên này thỉnh thoảng lại ngó lơ hắn luôn.
Từ bên ngoài, Liên Tâm đi đến gần chỗ nàng khẽ nói:" Tiểu thư! Bên phủ An Đình bá bị tịch thu tài sản, Lạc Dung quận chúa à không giờ chỉ còn là thường dân mới đúng nàng ta bị lính trong cung tới phủ bắt giam vào nhà lao, bị ban thánh chỉ tước bỏ hết tước vị, phong hiệu, bổng lộc bị đưa đi lưu đày ở ngoài biên cương, còn phu thê được chuẩn tấu cho cáo lão hồi hương rồi" Kiều Ân nghe vậy hơi kinh ngạc đưa Bạch Viên Viên cho nha hoàn khác đem xuống chăm sóc rồi khẽ hỏi:" Đã xảy ra chuyện gì vậy?" Liên Tâm cẩn thận từ từ kể lại đầu đuôi sự việc cho Kiều Ân nghe.
Thì ra đám thích khách trong cung yến vừa rồi là do Khả Hân không may sắp xếp nhầm và người tranh thủ trong lúc hỗn loạn đã đẩy Kiều Ân ra trước mũi kiếm của thích khách là nàng ta. Thật ra từ sau lần gặp mặt ở phủ An Đình bá, Khả Hân đã tỏ ra ghen ghét với Kiều Ân sau đó lại bị nàng giáo huấn một trận nên căm phẫn tột độ dẫn đến bị lòng ghen tuông che mờ lý trí, nàng ta lại cả gan thuê sát thủ âm thầm ám sát nàng.
Nhưng mà con người ta một khi bị lòng ghen tị và hận thù điều khiển thường rất dễ mắc sai lầm, hành động thiếu suy nghĩ và vô cùng ngu xuẩn, Khả Hân lại không tra rõ ràng thuê phải sắp sát thủ là người địch quốc lại chọn ngay thời điểm diễn ra cung yến để thi hành, nhưng không may cho nàng ta, bọn họ nào muốn nghe lệnh nàng, bọn chúng từ đầu đến cuối chỉ muốn lợi dụng nàng ta lẻn vào cung yến người bọn chúng muốn ám sát không phải là Kiều Ân mà là Hoàng thượng.
Điều này không làm cho Kiều Ân ngạc nhiên lắm mà tin tức tiếp theo Liên Tâm nói khiến nàng kinh ngạc vô cùng, rơi vào trạng thái trầm ngâm. Từ lúc nàng ta bị bắt giam vào nhà lao thì liên tục la lớn sau đó lại lẩm bẩm một mình mấy câu khó hiểu cụ thể là:" Không thể nào, không thể nào như vậy mọi chuyện không thể nào như vậy đời trước rõ ràng không phải như vậy". Điều này có thể khiến cho người khác nghĩ rằng Khả Hân bị điên rồi nhưng trong đầu Kiều Ân lúc này lại có một suy nghĩ không thể ngờ đến đó là Diêu Khả Hân là người trọng sinh, mà lúc nàng và Tiêu Kỳ xuyên không đến cũng là lúc nàng ta trọng sinh một kiếp. Suy nghĩ một hồi, Kiều Ân cảm thấy lý do này là hợp lý nhất cho câu nói kia của Khả Hân.
Một lúc sau, Kiều Ân cho Liên Tâm lui xuống một mình nàng vừa đung đưa xích đu suy nghĩ vu vơ vừa cảm nhận hương xuân đang đến, bỗng từ phía sau có một vòng tay ấm áp ôm lấy Kiều Ân, cằm của hắn tựa lên vai của nàng khẽ nói:" Đang suy nghĩ gì đó?", Kiều Ân cảm nhận được mùi hương quen thuộc, tay nắm lấy tay đang ôm trên người nàng lắc đầu mỉm cười dịu dàng nói:" Chàng lại lẻn vào đây sao?" Tiêu Kỳ giữ nguyên tư thế đáp:" Không có, ta có chuyện cần bàn với nhạc phụ tiện thể ghé thăm nàng lần này là được cho phép" Kiều Ân không nói gì nữa chỉ khẽ ừ một tiếng rồi ngồi yên cảm nhận hơi ấm và an toàn từ vòng tay của Tiêu Kỳ.
[•••••]
Ngày Khả Hân đi lưu đày, Kiều Ân một mình đến nhà lao tìm nàng ta. Kiều Ân đưa bạc cho cai ngục lui xuống nàng muốn nói chuyện riêng với Khả Hân. Sau khi nói chuyện xong, Kiều Ân đã xác định nàng ta đúng là đã trọng sinh và nàng cũng nói và giải thích cho Khả Hân biết chuyện nàng và Tiêu Kỳ không phải là người của thế giới này mà là người từ thế giới khác xuyên không tới và đây là lý do cốt truyện đã không đi theo như lúc trước. Nàng ta nghe vậy ban đầu hơi ngạc nhiên sau đó lại đột nhiên bật cười nói:" Không chúng ta lại đến cùng một thế giới".
Kiều Ân nghe nàng ta nói như vậy thì vô cùng kinh ngạc, không để nàng kịp mở miệng nàng ta đã lên tiếng:" Bạn học Hạ lâu rồi không gặp". Lần này là bất ngờ nối tiếp bất ngờ, Kiều Ân lần này sốc đến đơ người luôn. Sau một hồi, Kiều Ân lấy lại tinh thần nghe Khả Hân kể lại đầu đuôi mọi việc.
Thì ra Diêu Khả Hân giống nàng cũng là người xuyên không từ thế giới hiện đại đến nàng ta và Kiều Ân còn là đối thủ không đội trời chung từ thời trung học. Nàng ta ở thế giới hiện đại sau khi tốt nghiệp đại học sân khấu liền bước chân vào giới giải trí, nhờ có kim chủ tài giỏi và giàu có không bao lâu trở thành một nữ diễn viên nối tiếng chỉ cách vị trí ảnh hậu một khoảng cách rất gần nữa thôi lại vì một lần đi quay không may gặp tai nạn rồi xuyên không đến đây. Nàng ta xuyên đến được một thời gian vì gặp vài sự cố mà thay đổi cốt truyện dẫn đến thiệt mạng sau đó lại được trọng sinh thêm một kiếp cũng chính là lúc nàng và Tiêu Kỳ xuyên đến.
Đến giờ, cai ngục đến chuẩn bị đưa Khả Hân lên đường đi lưu đày, Kiều Ân cũng đã được giải đáp được hết thắc mắc của bản thân không còn vướng mắc gì nữa nàng ung dung, thong thả rồi khỏi nhà lao tối tăm trở về An Quốc hầu phủ. Ngoan ngoãn ở yên trong Tây Sương các thêu hỷ phục chờ ngày xuất giá gả cho người nàng yêu.