Chương 48: Thích khách

Chương 48: Thích khách

Cung yến đang diễn ra náo nhiệt thì đột nhiên từ trong đám vũ nữ đang nhảy múa một vũ cơ với ánh mắt sắc lẹm tràn đầy sát khí rút ra cây đoản đao lao nhanh về phía Hoàng thượng đang ngồi ở phía trên khiến mọi người không kịp phòng bị mà vô cùng hoảng sợ cũng may Tiêu Viễn ở gần đó lao về phía vũ cơ kia tung một cước mạnh mẽ về phía ả.

Một cú đá vừa rồi của Tiêu Viễn khiến vũ cơ kia bay ra xa một đoạn rồi ngã mạnh xuống, nhưng chưa dừng lại ở đó, ngay khi đã vô cơ và ngã xuống từ phía sau những kẻ đáng lẽ ra phải là những tên thái giám thì giờ đây lại đồng loạt rút ra để thanh đoản đao bay ra hướng chính điện với ý đồ tiến đến chỗ Hoàng thượng, mọi người bắt đầu trở nên hoảng loạn, Hoàng thượng vẫn ngơ ngác quan sát tình hình, Thục Quý phi, Hoàng Hậu cùng cung nữ của mình sợ hãi ngồi yên không dám nhúc nhích, trưởng sự công công vừa kinh hãi vừa vội la lên:" Hộ giá! Hộ giá! Người đâu mau hộ giá!".

Trưởng sự công công vừa dứt lời một đám thị vệ từ hai bên trong chính điện nhanh chóng chạy đến đứng phía trước chắn cho Hoàng thượng, Hoàng hậu và Thục Quý phi, một số ít ở dưới bảo vệ những phi tần và các quý nhân khác còn lại thì đều lao lên đánh nhau với đám thích khách. An Quốc hầu và Tư Duệ đều là con cháu nhà tướng nên không thể ngồi yên, hai phụ tử bọn họ rút ra thanh kiếm từ bên hông của hai thị vệ trước mặt rồi bật lên cao sau đó chân dậm mạnh lên mặt bàn rồi lao về phía trước tham gia vào cuộc chiến.

Hai thị vệ vừa rồi tuy không biểu lộ cảm xúc ra ngoài nhưng trong lòng không còn cảm thấy kinh ngạc trước hành động đầy bất ngờ của An Quốc hầu và Tư Duệ, tụi mày bọn họ đều là những ngụm tiền thị vệ được rèn luyện nghiêm ngặt sẽ không đến nỗi khi thích khách đến không chống lại được chẳng qua là so với mấy chị vậy dùng kiếm kia chỉ yếu đi một chút còn lại là không thành vấn đề.

Tiêu Kỳ đang ở phía đối diện nhìn thấy An Quốc hầu và Tư Duệ đã tham chiến hắn cũng nổi lên máu chiến đấu, hắn cởi bỏ lớp ngoại bào (áo ngoài) cho đỡ vướng víu sau đó lao nhanh về phía trận chiến để giúp đỡ cha và anh vợ một tay. Hắn không cần rút kiếm từ thị vệ, chiếc quạt xếp trong tay hắn tưởng chừng chỉ là một món đồ trang trí bình thường nhưng giờ đây lại là một món vũ khí mạnh mẽ chặn hết đao kiếm cũng như hạ gục vài tên thích khách.

Tiêu Viễn ở phía trên cũng không rảnh rỗi hắn vừa giải quyết đám thích khách có cơ hội lao lên vừa phải bảo vệ an toàn cho mẹ con Ngọc Nhiên, giải quyết xong hết vấn đề ở trên hắn quay ra vội nói với Ngọc Nhiên:" nàng ở yên chỗ gần chỗ mẫu hậu ta xuống giúp đỡ bên dưới" Ngọc Nhiên biết tình hình lúc này không nên dài dòng liền chỉ lo lắng đáp:" chú ý an toàn" Tiêu Viễn gật đầu ừ một tiếng rồi mạnh mẽ lao về phía trước.

Ở trên đại điện hiện tại bây giờ là một khung cảnh vô cùng hỗn loạn, những âm thanh leng keng của đao kiếm va vào nhau, mùi máu tanh nồng nặc trong không khí xộc thẳng vào trong khoang mũi gây buồn nôn, khó chịu. Ai nấy đều cảm thấy lo lắng bất an nhìn trận chiến trước mặt nhất là Ngọc Nhiên, Trình thị và Kiều Ân, bọn họ đều sợ hãi, thấp thỏm quan sát trận chiến vì trong đó có những người thân của họ đang không màng nguy hiểm lao vào chiến đấu.

Kiều Ân đang vô cùng lo lắng, cảm xúc rối bời, căng thẳng thì đột nhiên từ phía sau một lực đẩy mạnh nàng về phía trước, Kiều Ân không kịp phòng bị lao mạnh ra khỏi vòng bảo vệ của thị vệ, Trình thị cũng vì bị bất ngờ mà không kịp kéo nàng lại hốt hoảng la lớn: "Ân...Ân...!".

Kiều Ân bị đẩy ngã đến trước mũi kiếm của thích khách, khi nàng còn đang tưởng mình sẽ bị tên thích khách xiên cho một nhát kiếm thì một lực đạo mạnh mẽ đá tên thích khách đó bay ra xa, Tiêu Kỳ vội đỡ nàng dậy lo lắng hỏi:" Có bị thương không?" Kiều Ân sợ hãi không nói lên lời chỉ khẽ lắc đầu, Tiêu Kỳ thở phào nhẹ nhõm cũng may cuối cùng hắn đã cứu kịp nàng, hắn nhanh chóng đưa nàng trở về chỗ an toàn rồi tiếp tục lao ra chiến đấu. Trình thị thấy nữ nhi của mình đã an toàn đứng cạnh mình mới yên tâm đôi chút nhưng vẫn vội vàng hỏi:"Ân Ân! con không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"Kiều Ân tuy vẫn còn sợ hãi nhưng lại lo cho Trình thị bị kinh hãi nên nàng cố giữ bình tĩnh đáp:" Con không sao".