Chương 46: Ban hôn
Sáng hôm sau, chính là ngày diễn ra lễ cập kê của Kiều Ân, bầu trời cuối đông phá lệ trong xanh hơn bình thường, không khí cũng có chút gì đó ấm áp, Mấy cây hoa mẫu đơn, phù dung và mai cũng nở sớm hơn dự kiến, những đóa hoa xinh đẹp, rực rỡ nở rộ lan tỏa mùi hương thoang thoảng trong không khí.
Bên trong phủ An Quốc hầu mọi người đều bận rộn luôn tay luôn chân sắp sếp bàn tiệc nhưng vẫn rất theo quy củ làm cho không gian thêm phần nhộn nhịp, náo nhiệt, ngoài cửa phủ quản gia đứng ở ngoài đón tiếp khách nhân đến dự, do dù sao cũng là hầu phủ lên khách đến toàn là quan viên, trọng thần trong triều nên cũng phải đón tiếp cho cẩn thận không thể để sơ sót đắc tội người ta được.
Trong cung, Ngọc Nhiên đã mang thai gần 5 tháng bụng cũng đã to dần
thân thể hôm nay có chút không thoải mái, Tiêu Viễn thì phải chăm sóc cho Ngọc Nhiên nên cả hai người đều không đến dự được nhưng vẫn sai người đem lễ vật đến phủ An Quốc hầu. Do hôn sự của Tiêu Kỳ và Kiều Ân cũng được coi như ngầm kết thành chỉ đợi thánh chỉ tứ hôn từ Hoàng thượng rồi lại tổ chức hôn lễ nữa thôi nên Thục phi cũng chuẩn bị một phần lễ vật cho đứa con dâu tương lai này.
Ở Tây Sương các, Kiều Ân sau khi thức dậy làm việc cá nhân xong rồi dùng qua điểm tâm sáng đơn giản rồi để cho Liên Tâm và vài nha hoàn khác giúp nàng thay y phục, trang điểm, chải tóc. Nửa canh giờ sau mọi thứ đều hoàn tất, Kiều Ân vui vẻ nhìn ngắm mình trong gương đồng, hôm nay nàng một thân y phục màu vàng nhạt điểm xuyến về bông hoa mẫu đơn màu đỏ tươi ở chân váy, tóc búi kiểu vân thiên kế cài lên bộ châm hoa bằng vàng. Kiều Ân nhìn một hồi cảm thấy ưng ý liền cùng Liên Tâm đi đến sảnh chính.
Đến nơi, Kiều Ân vừa bước tới mọi người đang trò chuyện xôn xao đột nhiên ngừng hết lại thẫn thờ mà dõi theo bước chân của nàng, ai ai cũng thầm khen An Quốc hầu may mắn có được một nữ nhi xinh đẹp như tiên nữ như vậy, nhưng thỉnh thoảng cũng có những ánh mắt ghen tị của các tiểu thư nhà khác hướng đến nàng. Kiều Ân đều biết, đều cảm nhận được hết nhưng nàng không quan tâm, mặc kệ mà ung dung, thong thả bước vào trong sảnh chính.
Bước vào bên trong, nàng thấy phu thê An Quốc hầu ngồi ở chính giữa, ca ca Tư Duệ của nàng ngồi ở bên cạnh, Kiều Ân mỉm cười nhẹ nhàng quỳ xuống thỉnh an ba người bọn họ. Trình thị đứng dậy đi đến chỗ nàng thực hiện các nghĩ lễ trong lễ cập kê, xong hết tất cả bà lấy ra một cây trâm hoa hồng liên(sen đỏ) bằng vàng được chế tác tinh xảo cẩn thận cài lên mái tóc đen óng của nàng sau đó đỡ nàng đứng dậy dịu dàng nói:" Nữ nhi của ta sau này phải trưởng thành hơn nữa và luôn phải xinh đẹp, từ ái" Kiều Ân ngoan ngoãn vâng một tiếng. Trình thị hài lòng nắm tay nàng ra ngoài chuẩn bị cùng mọi người nhập tiệc, An Quốc hầu và Tư Duệ đi theo ngay ở phía sau.
Khi vừa nhập tiệc không bao lâu, bên ngoài một đoàn người tấp nập mà quy củ đi vào, dẫn đầu là một vị công công trên tay còn cầm một cuộn vải màu vàng chói, ai cũng nhận ra vị đó chính là trưởng sự công công bên cạnh Hoàng thượng còn cuộn vải kia không cần phải nói thì ai cũng biết đó ngoài thánh chỉ ra còn cái gì khác nữa..
Mọi người lập tức nhanh chóng bước ra quỳ xuống, lấy gia đình của An Quốc hầu đứng đầu ai nấy đều quỳ xuống một cách trật tự tuân theo quy củ không có lấy một sai sót nào, trưởng sự công công hài lòng bắt đầu cao giọng tuyên chỉ:" Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết Đoan Nguyệt quận chúa Hạ thị Hạ Kiều Ân dung mạo xinh đẹp, khả ái, phong thái đoan trang, nhân hậu lại thấu hiểu lòng người, nay đã đến tuổi cập kê coi như thêu hoa trên gấm* trẫm liền hạ chỉ ban hôn cho Cảnh Vương Tiêu Kỳ làm chính phi, sau Nguyên tiêu**cử hành đại hôn. Khâm thử". Kiều Ân nhận lấy thánh chỉ từ tay trưởng sự công công nhẹ giọng nói:" Thần nữ Hạ Kiều Ân nhận chỉ, tạ chủ long ân, Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế".
Tuyên chỉ xong, trưởng sự công công mỉm cười hướng An Quốc hầu nói:" Chúc mừng hầu gia và phu nhân " Trình thị để người hầu thân cận đưa cho ông ta một cái hồng bao to nhẹ nhàng nói:" Công công nếu không có việc gì hay là ở lại dùng tiệc xong rồi hãng trở về"Trưởng sự công công nhận lấy hồng bao cẩn thận cất đi cười đáp:" Nô tài còn phải trở về phục mệnh với Hoàng thượng không quấy rầy mọi người nô tài xin phép cáo từ " phu thê An Quốc hầu gật đầu đồng ý rồi cho người tiễn ông ta ra tận cửa.
Sau khi tiễn trưởng sự công công ra về, bầu không khí quay lại náo nhiệt ai nấy cũng hướng phu thê An Quốc hầu mà không ngừng nói lời chúc mừng trong đó nịnh bợ cũng có nhưng thật lòng chúc mừng cũng có.
CHÚ THÍCH: * Thêu hoa trên gấm: hay là dệt hoa trên gấm ví với việc làm cho sự vật hay sự việc càng đẹp hơn, tốt hơn
** Nguyên tiêu: Tết Nguyên Tiêu (Chữ Nho: 節元宵) Tết Thượng Nguyên, Rằm Tháng Giêng là ngày lễ hội truyền thống của Việt Nam và Trung Quốc Lễ hội trăng rằm từ giữa đêm 14 (đêm trước trăng rằm) trọn ngày 15 (ngày rằm) cho đến nửa đêm 15 (đêm trăng rằm) của tháng giêng Âm lịch.