Chương 33: Phong thưởng cho Diêu gia
Lễ cập kê kết thúc Xuân Đào đưa Khả Hân về viện của mình để nghỉ ngơi, trên đường Xuân Đào cảm thấy khó hiểu hỏi:" Tiểu thư! Sao người biết tên họ Lâm kia là người đã có thê tử vậy?" Khả Hân nghe Xuân Đào hỏi thì rơi vào trầm ngâm một lúc, nàng không biết có nên nói cho Xuân Đào biết rằng nàng là người đã sống lại một kiếp không, suy nghĩ một hồi nàng liền nghĩ tốt nhất là không nói thì hơn, nàng cẩn thận nghĩ ra lý do rồi đáp:" ta làm sao có thể biết hắn là người đã có thê tử hay chưa được chứ, chẳng qua lần trước trên đường ta hồi phủ ta bắt gặp hắn ra vào Xuân Hoa lâu mà những người ra vào mấy chỗ như vậy thì sao có thể coi làm người đàng hoàng được đúng không? Tiểu thư nhà ngươi làm sao có thể gả cho những người như thế được".
Xuân Đào nghe Khả Hân giải thích như vậy liền gật gù đồng ý đáp:" Tiểu thư nói đúng, người là thiên kim cành vàng lá ngọc của Diêu gia, cái tên công tử ăn chơi kia làm sao có thể xứng với người" dùng một lúc Xuân Đào vẫn cảm thấy có chút thắc mắc khẽ hỏi thêm:" vậy tiểu thư vừa rồi mấy bức thư kia người lấy đâu ra vậy?" Khả Hân nghe vậy bật cười nhẹ giọng nói:" Ngươi nhìn kỹ lại mấy bức thư đó đi" Xuân Đào không hiểu chuyện gì nhìn lại mấy tờ giấy kia, một lúc xong ngạc nhiên nói:" đây không phải là mấy tờ giấy ngày trước giờ luyện chữ sao?" Khả Hân khẽ cười một tiếng mà không nói gì, Xuân Đào hiểu ra mọi chuyện cười nói:" tiểu thư người thông minh thật".
[••••••]
Mấy hôm sau, dựa theo ký ức kiếp trước Khả Hân biết được sắp tới sẽ xảy ra một trận mưa to và trận mưa to này lại kéo dài một thời gian dẫn đến gặp một một số nơi trong đó có Tuyền Châu chỗ nàng đang ở, Khả Hân suy nghĩ một lúc lượt đi đến thư phòng gặp Diêu đại nhân úp úp mở mở nói qua vài thông tin cho ông biết rồi kêu ông dẫn người đi giúp dân trồng và tích trữ ngoài gạo ra thì còn phải nhiều loại lương thực và hoa màu khác nữa cũng như xây đắp đê phòng bị xảy ra lũ lụt. Ban đầu, Diêu đại nhân còn có chút mông lung, khó hiểu những điều Khả Hân đã nói sau đó lại nghe nàng giải thích một hồi ông cũng gật đầu đồng ý, sai người đi làm theo những gì Khả Hân nói.
Không lâu sau, đúng như những gì Khả Hân nói khoảng thời gian gần cuối năm, trời đổ một cơn mưa to không ngớt kéo dài suốt một thời gian, một số nơi gặp tình trạng ngập lụt, lương thực và hoa màu bị thiệt hại lớn, nạn dân ngày càng nhiều. Ở kinh thành tuy ảnh hưởng không lớn nhưng cũng khiến hoàng thượng đau đầu, mấy quan viên trong triều ngày đêm bận rộn nghĩ đối sách phân ưu với vua. Tuy chưa đến mức độ phải mở quốc khố để cứu tế nhưng trong cung vẫn phải tiết kiệm cắt giảm chi tiêu, quan viên ở kinh thành cũng tiết kiệm một số người còn bỏ tiền riêng ra để giúp đỡ các nạn dân.
Một thời gian sau, khi trận lũ lụt này qua đi, trong lúc tảo triều có một vị đại nhân đứng ra bẩm báo với hoàng thượng trận lũ lụt lần này chỉ có Tuyền Châu và một số vùng lân cận bị ảnh hưởng có chút lớn, nhưng ở Tuyền Châu sau trận này dường như nạn dân rất ít, kết thúc trận lũ lụt này không bao lâu thì người dân ở đó đã có thể cải thiện đất đai tiếp tục trồng trọt và thu hoạch lương thực, tuy sản lượng lương thực và hoa màu so với trước kia kém hơn một chút nhưng so với tình trạng ở mấy vùng lân cận thì đã đỡ thiệt hại hơn nhiều.
Hoàng thượng nghe vậy vô cùng ngạc nhiên sai người viết thư hỏi Diêu ngự sử về tình trạng thực hư ra sao. Về phần Diêu đại nhân, sau khi gặp được thư của hoàng thượng ông không chần chừ mà nhanh chóng viết tấu sớ dâng lên cho hoàng thượng. Rất nhanh, không quá thời gian 3 ngày, hoàng thượng đã nhận được tấu sớ từ Diêu ngự sử ở Tuyền Châu, trong tấu sớ ông viết rõ cách làm sao hướng dẫn người dân trong Tuyền Châu trồng và tích trữ lương thực rồi sau đó làm sao sau lũ lụt cải thiện đất trồng nhanh chóng và hiệu quả cũng như cách xây đê phòng bị ra sao.
Xem xong tấu sớ của Diêu đại nhân, hoàng thượng vui mừng và tán thành cách làm của ông, hoàng thượng liền quyết định giao việc giải quyết mấy vùng lân cận Tuyền Châu cho Diêu đại nhân xử lý đồng thời cử một số quan viên và binh lính xuống hỗ trợ.
Diêu đại nhân sau khi nhận được thánh chỉ ra nhiệm vụ của hoàng thượng đưa ra liền cấp tốc bàn bạc với mấy vị đại nhân mà hoàng thượng cử xuống hỗ trợ về phương thức và cách làm sau đó tất cả cùng bắt tay vào thực hiện. Sau một thời gian không ngừng miệt mà cố gắng hoàn thành nhiệm vụ hoàng thượng đưa ra rất nhanh đã có kết quả, số lượng nạn nhân giảm đi rất nhiều, người dân trong vùng được hướng dẫn cách cải thiện đất trồng và đã có thể bắt đầu trồng trọt, chăn nuôi trở lại. Nhờ vậy thiệt hại về lương thực và hoa màu được cải thiện rõ ràng, hoàng thượng nhận được kết quả thì vui mừng không tiếc dành nhiều lời khen ngợi cho Diêu đại nhân. Ngay khi biết được một phần công lao là do Khả Hân nghĩ ra cách thì liền vui vẻ nói Diêu đại nhân có một nữ nhi thông minh.
Mọi việc xong xuôi, tất cả các vấn đề đều đã được giải quyết ổn thỏa mọi thứ dần đi vào quỹ đạo như cũ, hoàng thượng liền ra thánh chỉ ban thưởng cho toàn bộ Diêu phủ, Diêu đại nhân thì được phong tước vị An Đình bá, Diêu phu nhân cũng theo đó mà được phong làm cáo mệnh phu nhân cấp tứ phẩm, Khả Hân vì cũng có công lao trong chuyện này liền được phong làm quận chúa phong hiệu Lạc Dung ban thưởng toàn bộ Diêu gia 1000 lượng vàng, vải vóc thượng hạng 5 sấp, trâm cài tóc, vòng tay phỉ thúy mỗi thứ 1 bộ còn ban cả phủ đệ ở kinh thành cho Diêu gia. Sau Tết mọi người trong Diêu gia sẽ chuyển đến kinh thành sinh sống.