Chương 28: Người tổn thương lại tổn thương người khác

Chương 28: Người tổn thương lại tổn thương người khác

Đã 3 ngày kể từ sau khi kết thúc tang lễ của Diêu phu nhân, Khả Hân luôn tự nhốt mình trong phòng không ăn, không uống, không gặp bất kỳ ai. Xuân Đào từ bên ngoài đi vào đặt khay thức ăn trên bàn sau đó đến gần Khả Hân lo lắng nhỏ giọng nói:" Tiểu thư! Người đã mấy ngày không ăn uống gì rồi, người mình đồng da sắt chưa chắc đã chịu được huống chi người lại sức khỏe yếu như vậy làm sao chịu nổi người nghe nô tỳ ăn một chút gì đó được không?" Ngừng một lúc thấy Khả Hân vẫn không chịu lên tiếng, Xuân Đào nói tiếp:" Lão gia và phu nhân trên kia nhìn thấy tiểu như này thì làm sao họ yên lòng được".

Khả Hân nghe vậy chỉ hờ hững nói:" Ngươi cứ để đó đi lát ta sẽ ăn". Xuân Đào thấy Khả Hân đã chịu lắng nghe liền vui mừng vâng một tiếng rồi đi ra ngoài nhưng chỉ mới đi đến cửa đã nghe thấy giọng Khả Hân gọi:" Khoan đã!" Xuân Đào dừng bước quay lại nhẹ giọng hỏi:" Tiểu thư người có điều gì cần dặn dò sao?". Khả Hân lạnh lùng gạt đi những giọt nước mắt cuối cùng nói:" Ngày mai ngươi đem theo danh sách của hồi môn của ta đến Lâm phủ thu dọn đồ cho ta không lấy sót dù chỉ là một món sau đó ngươi đưa thư hoà ly cho Lâm Huyên luôn" Xuân Đào nhhe lệnh không thắc mắc nhiều mà lập tức vâng một tiếng rồi lui ra ngoài.

[•••••]

Vài ngày sau đó nữa, sau khi lo chu toàn mọi việc xong xuôi, Khả Hân quyết định về kinh thành đi tìm vị kia, trước ngày đi một hôm, nàng trả khế ước bán thân cho toàn bộ nô bọc trong phủ, đem toàn bộ Diêu phủ niêm phong lại, duy chỉ có Xuân Đào là cương quyết đi theo Khả Hân, nàng cũng không miễn cưỡng mà đồng ý trên Xuân Đào đi theo nàng.

Cho khoảng cách cũng không quá xa xôi hay đường quá khó đi nên chỉ mất 3 ngày Khả Hân đã đến được kinh thành, nàng cùng Xuân Đào tìm một khách trọ để nghỉ ngơi. Khả Hân chọn một phòng trên tầng cao vừa mở cửa sổ ra, nàng đã có thể nhìn thấy khung cảnh nhộn nhịp của kinh thành. Và điều nổi bật nhất đó chính là một đoàn rước dâu vô cùng long trọng, người dân đứng thành hai bên không ngừng bàn tán xôn xao đặc biệt là vị tân lang kia là người mà Khả Hân ngày nhớ đêm mong, nhưng đến lúc gặp lại người đó lại đi lấy một nữ nhân khác không phải mình, hôm nay người đó khoác lên mình bộ y phục tân lang màu đỏ thắm tất cả gọn gàng cài kim quan bằng vàng cưỡi trên con bạch mã vô cùng tiêu sái. Điều khiển nào để ý là tân nương ngồi trong kiệu hoa kia sao lại không phải là siêu Khả Hân mà cơ chứ. Khả Hân lại chuyển sự chú ý vào đoàn người đi phía sau cùng mấy rương hồi môn, nàng chưa từng thấy ai xuất giá được nhiều của hồi môn như vậy cái này có lẽ còn nhiều hơn của công chúa khi xuất giá, chắc câu 10 dặm hồng trang cũng chưa đủ để miêu tả số của hồi môn này của tân nương, vị tân nương này không biết là người có gia thế như nào vậy?

Khả Hân đang ngồi thơ thẩn, mải mê chìm vào trong dòng suy nghĩ của mình thì một tiểu nhị đi vào nói:" khách quan! Thức ăn của người đã có" Khả Hân vẫn tập trung nhìn ra ngoài chỉ gật đầu ừ một tiếng. Tiểu nhị thấy Khả Hân chỉ tập trung nhìn ra ngoài cửa sổ hắn biết là nàng đang nhìn cái gì liền hơi nhiều chuyện một chút nói:" khách quan chắc người từ nơi xa đến nên chưa biết hôm nay chính là hôn lễ của Cảnh Vương điện hạ với nữ nhi của An Quốc hầu- Đoan Nguyệt công chúa".

Khả Hân nghe vậy nhíu mày khó hiểu hỏi:" nữ nhi con của hầu tước lại có tước vị công chúa? Của hồi môn lại có thể nhiều như vậy sao? Ta thấy hình như còn nhiều hơn của tước vị công chúa". Tiểu nhị tỏ ra có chút hiểu biết đáp:" Vậy là người chưa biết rồi nữ nhi An Quốc hầu là nhị tiểu thư của hầu phủ, tỷ tỷ nàng lại chính là đương kim Thái tử phi ở Đông cung. Từ nhỏ nàng ấy đã là viên ngọc quý của hầu phủ lại là đệ nhất tài nữ kinh thành mà ai ai không biết đến, gần đến tuổi tập kê Hoàng thượng liền nhận làm nghĩa nữa sắc phong công chúa, ngày ấy lễ cập kê của nhị tiểu thư hầu phủ tổ chức cùng lúc với nghi thức sắc phong rầm rộ cả kinh thành" ngừng một lúc tiểu nhị lấy hơi kế tiếp:" sau này Cảnh Vương lập phủ không quá 1 năm hoàng thượng liền ban hôn gả Đoan Nguyệt công chúa cho Cảnh vương làm chính phi, của hồi môn nhiều như vậy nghe đồn là ngoài của hầu phủ chuẩn bị ra thì hoàng thượng cũng dựa theo quy chế công chúa chuẩn bị còn có cả của đông cung nữa".

Khả Hân nghe hắn kể xong trầm ngâm một lúc sau đó nói:" ta hiểu rồi ngươi đi ra ngoài đi!" Tiểu nhị cũng đã kể hết rồi liền vâng một tiếng quay người rời đi. Nhìn người mình yêu lấy người khác bảo làm sao Khả Hân cam tâm cho được dù gì nàng với hắn cũng là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau dựa vào đâu người ta có thể cướp đi của nàng, thân phận cao thì sao chứ? Gia thể hiện khách thì thế nào? Tất cả đâu là gì so với tình cảm này của nàng dành cho hắn, khả năng tự cho là vậy và thế là người tổn thương lại muốn đi làm tổn thương người khác.