Chương 25: Bắt gian tại trận

Chương 25: Bắt gian tại trận

Đi đến cuối ngõ, Khả Hân thấy Lâm Huyên đi vào trong một căn nhà nhỏ, đợi hắn đi vào một lúc nàng mới lén đi theo sau, căn nhà này tuy không bằng Diêu phủ nhưng cũng không phải là căn nhà nhỏ mà còn có chút khang trang, sạch sẽ. Khả Hân ở bên ngoài, do cửa chưa đóng hẳn, nàng liền hơi ngó vào bên trong nhìn. Vừa nhìn khung cảnh bên trong khiến Khả Hân không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy Lâm Huyên đang ôm một người phụ nữ khác trong lòng ở ngay ngoài sân hơn nữa bụng nàng ta còn đang mang thai. Càng đau lòng hơn là nàng còn nghe thấy hết đoạn hội thoại bên trong của Lâm Huyên và người phụ nữ đó.

Lâm Huyên ôm người phụ nữ kia trong lòng dịu dàng nói:"nàng yên tâm chờ ta vài bữa nữa ta sẽ đừng đường chính chính đón hai mẹ con nàng về Lâm phủ cho hai người hưởng cuộc sống an nhàn một đời không lo nghĩ" người phụ nữ kia nghe vậy vui mừng nói:" thật vậy sao?" sau đó đột nhiên ngập ngừng, buồn bã nói:" Vậy còn vị thê tử kia của chàng thì sao? Nàng ta có cho phép ta về với chàng không?" Lâm Huyên cẩn thận đỡ nàng ta ngồi xuống cái bàn trong sân đút cho nàng ta một miếng điểm tâm từ từ nói:" ban đầu ta cưới Diêu tiểu thư kia để nhờ vào chỗ phụ thân nàng ta để có chỗ thăng tiến trong quan trường, nhưng giờ ông ta đã về gặp tổ tiên, mẫu thân nàng ta thì thần trí không minh mẫn sớm muộn gì cũng đi theo ông ta" ngừng một lúc hắn ôm nàng ta vào trong lòng dỗ dành:" nàng chờ ta, qua vài bữa nữa ta nhậm chức sẽ cưới nàng vào phủ, còn đằng ta nghe lời thì ta sẽ để cho nàng ta luôn ở vị trí đại phu nhân".

Hắn vừa dứt câu, bên ngoài đột nhiên có tiếng người vang lên:" Ta thấy đôi dâm phu dâm phụ các ngươi đừng ở đây mơ tưởng hão huyền nữa" Khả Hân tức giận mở tung cửa bước vào. Lâm Huyên thấy Khả Hân đến thì vô cùng ngạc nhiên lắp bắp hỏi:" Khả Hân! sao nàng lại tới đây?" Khả Hân cố gắng giữ bình tĩnh hỏi lại:" Tại sao ta lại không thể ở đây?" Lâm Huyên nghe vậy đang định lên tiếng thì Khả Hân đã nói tiếp:" À! Ta quên mất là ta mà không đến đây thì làm sao biết được bộ mặt thật của ngươi" dứt lời liền quay sang nhìn người phụ nữ, sau khi quan sát, đánh giá, Khả Hân giọng đầy mỉa mai nói:" bụng đã to như vậy rồi sao? Xem ra là ta bị qua mặt lâu như vậy mà không biết" người phụ nữ kia nghe vậy vội vàng, lo sợ nói:" tỷ tỷ ta thật lòng xin lỗi, ta cũng không cố ý, nhưng mà tại vì... tại vì..." Không để nàng ta nói hết câu Lâm Huyên đã bước đến đỡ nàng ta rồi nhìn thẳng vào Khả Hân nói:" nàng ấy không có lỗi gì hết, tao quyết định rồi sẽ cưới nàng ấy làm bình thê*".

Nghe câu nói này của Lâm Huyên không biết tại sao lại không khiến Khả Hân cảm thấy đau lòng mà cảm thấy buồn cười, nàng chế giễu nói:" Bình thê? Ta chỉ sợ thiếp thất còn không thể" Lâm Huyên có chút tức giận gắt giọng nói:"Tại sao?" Khả Hân thờ ơ nhìn hắn hờ hững nói:" gia đình ta dù đang khó khăn nhưng người đừng quên ta còn có tước vị Huyện chủ do Hoàng thượng sắc phong còn nàng ta chỉ là dân thường còn muốn ngang hàng ngang về với ta" cùng một lúc nàng nhìn chằm chằm người phụ nữ kia lạnh lùng phun ra một câu:" nô tì rửa chân cho ta cũng không xứng".

Người phụ nữ kia nghe vậy liền tỏ ra yếu đuối dựa vào lòng Lâm Huyên giọng nói ấm ức cảm tưởng như sắp khóc khẽ gọi:" Lâm Huyên ca~" một màn diễn giả tạo này khiến Khả Hân cảm thấy vô cùng chói mắt, buồn nôn. Lâm Huyên thấy người trong lòng chịu ủy khuất liền ôm nàng ta vỗ về, an ủi rồi quay sang nhìn Khả Hân tức giận nói:" Diêu Khả Hân! Cô gây chuyện đủ chưa?".

Hạ hơn nghe thấy cũng không trả lời mà mặc kệ hắn ta tiến lên gần người phụ nữ hỏi:" muốn được gả cho hắn ta?" Vừa nói vừa chỉ vào Lâm Huyên, người phụ nữ không nói gì chỉ khẽ cúi đầu, Khả Hân thấy vậy cười lạnh một tiếng nói:" Được thôi!" Nàng ta và Lâm Huyên nghe vậy đang vui mừng thì thấy Khả Hân nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế trong sân ung dung nói:" thành kính quỳ xuống dâng một ly trà cho ta biết đâu tao mủi lòng mà đồng ý thì sao?".

Lâm Huyền nghe Khả Hân nói với tâm trạng đang vui lập tức biến mất cao giọng quát:" Diêu Khả Hân! Cô đừng ức hiếp người quá đáng" Khả Hân không tức giận mà tự rót cho mình một ly trà khẽ hỏi:" ta đang quá đáng sao?" Lâm Huyên cười mỉa mai đáp:" Diêu Khả Hân cô tự mình suy nghĩ xem, cô gả cho ta trong suốt 2 năm qua trái tim cô có nằm ở chỗ ta hay không? Hay là nằm ở chỗ vị nào đó ở trong kinh thành kia?". Nghe đến đây cơn tức giận kìm chế từ nãy đến giờ của Khả Hân bộc phát, nàng lớn tiếng quát:" Ngươi còn dám nói? Ngươi đừng quên vì sao 2 năm trước ta lại phải gả cho ngươi?".

CHÚ THÍCH Bình thê: ý chỉ hai người cùng vai trò vợ cả, xuất hiện trong trường hợp người đàn ông đã có thê cưới thêm vợ nhưng thân phận vợ mới cao, không thể làm thiếp nên lúc này có hiện tượng có hai thê, gọi là bình thê.