Chương 23: Kết giao bạn bè
Qua ba, bốn ngày sức khỏe của Kiều Ân cũng đã khá hơn tuy là rơi xuống hồ cũngay cứu kịp không nguy hiểm đến tánh mạng nhưng trời gần cuối thu nước có chút lạnh Kiều Ân bị nhiễm chút phong hàn phải tĩnh dưỡng ở Bách Hương điện một đoạn thời gian.
Trong khoảng thời gian này xảy ra một chút thay đổi nhỏ điển hình như vị Ninh Tuyết Nhạn sau khi dưỡng thương bình phục sức khỏe thì nhận thánh chỉ sắc phong làm Ninh Huyện chủ và đồng thời cùng thời điểm đó nữ nhi của vị Châu Viễn bá ở ngoại thành cũng nhận được thánh chỉ sắc phong làm quận chúa phong phào Lạc Dung, ai cũng tò mò về vị quận chúa này bởi vì tuy danh hiệu và tước vị hoàng nữ trong kinh thành có không ít nhưng về hưởng đặc ân khác biệt thì chỉ có hai người. Một người là Đoan Nguyệt quận chúa nữ nhi phủ An Quốc hầu được hưởng đãi ngộ ngang tước vị công chúa người còn lại là vị Lạc Dung quận chúa có phong hiệu gần giống với An Lạc công chúa vị công chúa hiện đang được Hoàng thượng sủng ái nhất của Huệ quý phi.
Mọi người có thể vẫn chưa biết nàng ấy là ai nhưng Kiều Ân là người nắm rõ cốt truyện trong tay đương nhiên biết đó là ai, người ấy không ai khác chính là nữ chính Diêu Khả Hân, theo nàng nhớ thì trrong truyện tuy Khả Hân có quan hệ họ hàng với Thục phi được bà ấy đón vào cung nuôi dưỡng mấy năm nhưng vẫn là họ hàng chi thứ ba không có quan hệ hoàng thất nên cha của nàng cũng chỉ là quan ngự sử không phải là Châu Viễn bá như bây giờ và nàng ấy cũng chỉ là một huyện chủ không có phong hào, cho đến khi nguyên chủ hương tiêu ngọc vẫn* được 3 năm thì nàng ấy được gả cho Cảnh vương trở thành Kế vương phi.
Sự kiện này có một số biến đổi khác so với cốt truyện tuy không lớn nhưng cũng đủ làm Kiều Ân cảm thấy hoang mang, đang suy nghĩ thì Liên Tâm ở bên ngoài đi vào nói:" Tiểu thư! Ninh huyện chủ tới thăm người", Kiều Ân tạm gác những suy nghĩ kia lại gật đầu đáp:" Muội choa nàng ấy vào đấy luôn đi" Liên Tâm vâng một tiếng rồi đi ra ngoài dẫn người vào.
Một lát sau, Tuyết Nhạn đi theo Liên Tâm vào trong tẩm điện của Bách Hương điện, vừa mới bước chân vào nàng liền thấy mọi thứ xung quanh được bố trí vô cùng hoa lệ, cho thấy được sự cưng chiều của mọi người dành cho Kiều Ân, đi đến gần chỗ Kiều Ân, Tuyết Nhạn thấy một cô nương đang ngồi tựa trên giường mặc trung y màu xanh ngọc, tóc được buông xõa dài sau lưng tuy không trang điểm hay đeo trang sức, y phục cầu kỳ nhưng vẫn không hề lu mờ vẻ đẹp trong trẻo, thuần khiết có chút ngây thơ khiến Tuyết Nhạn không khỏi hơi trầm mặc.
Kiều Ân biết là Tuyết Nhạn đang quan sát, đánh giá mình, nàng liền mặc kệ nàng ấy một lúc. Sau một hồi Kiều Ân nhẹ giọng gọi:" Ninh huyện chủ, cô tới tìm ta?" Tuyết Nhạn nghe vậy vội lấy lại tinh thần chào hỏi Kiều Ân, nàng gật đầu chào hỏi lại sau đó nói:" Ninh huyện chủ mời ngồi" thích lời liền bảo Liên Tâm sai người đi chuẩn bị trà và một ít điểm tâm.
Kiều Ân nhìn Tuyết Nhạn mỉm cười nhẹ giọng nói:" đón tiếp Ninh huyện chủ trong tình trạng này khiến cô chê cười rồi" Tuyết Nhạn nghe vậy liền đáp:" quận chúa người quá lời rồi đâu có gì đáng chê cười, cô bị như này cũng là một phần vì ta nữa" ngừng một lúc Tuyết Nhạn khẽ hỏi:" sức khỏe của cô thế nào rồi?" Kiều Ân nhẹ nhàng đáp lời:" đã đỡ hơn nhiều rồi, còn cô thì sao? Vết thương ở chân thế nào rồi?" Tuyết Nhạn mỉm cười dịu dàng nói:" đã đỡ rồi cũng không còn gì đáng ngại" Kiều Ân nghe vẻ gật đầu cười nói:" Vậy thì tốt rồi, ở chỗ ta có cao hoa lộ có tác dụng giảm sự tan bầm lát nữa tao bảo Liên Tâm đưa cô một lọ mang về dùng" thấy Tuyết Nhạn đang chần chừ không đáp Kiều Ân liền nói tiếp:" cô đừng quá khách sáo chỉ là một lọ Cao Hoa lộ cũng không đáng giá bao nhiêu việc quan trọng là phải trị khỏi vết bầm trên chân, nữ nhân mà ai chẳng muốn mình đẹp không tì vết" Tuyết Nhạn nghe vậy cảm tạ Kiều Ân.
Sau một hồi trò chuyện, kiểu Ân cảm thấy Tuyết Nhạn là một cô nương cũng khá xinh đẹp tính tình lại đoan trang, lương thiện, nàng dịu dàng nói:" Ninh huyện chủ chúng ta gặp nhau hai lần xem là có duyên, nói chuyện lại hợp lý c:" ô cũng đừng suốt ngày gọi ta là quận chúa, cô lớn hơn ta 2 tuổi vậy ta gọi cô là Ninh tỷ cô gọi ta là Kiều Ân hoặc Ân muội muội đi chúng ta kết giao bạn bè được không?".
Tuyết Nhạn hơi chần chừ một chút sau đó suy nghĩ một hồi liền gật đầu đáp:" được! Vậy sau này mời Ân muội muội thường xuyên ghé Đình An phủ làm khách" Kiều Ân cười tươi vui vẻ:" tất nhiên là vậy rồi, Ninh tỷ rảnh cũng tới An Quốc phủ làm khách". Hai người Kiều Ân và Tuyết Nhạn cứ thế trò chuyện thân thiết không màng thân phận, vui vẻ trò chuyện với Kiều Ân khoảng hơn một canh giờ Tuyết Nhạn liền đi về Kiều Ân để Liên Tâm tiễn nàng ấy ra tận cửa.
CHÚ THÍCH*Hương tiêu ngọc vẫn: hay hương tan ngọc nát ý chỉ người con gái đẹp nhưng yểu mệnh.