Chương 11: Đi đón người
Bên An Quốc hầu phủ, Liên Tâm và mấy gia đinh đi theo Kiều Ân đã trở về báo cáo việc để lạc mất Kiều Ân. Cả nhà An Quốc hầu nghe vậy thì vô cùng bất an, lo lắng nhất là người làm mẹ như Trình thị, Tư Duệ tuy cũng đang rất lo lắng cho muội muội nhưng vẫn phải cố gắng giữ bình tĩnh vừa chấn an Trình thị vừa hỏi:" Đã tìm kỹ hết chưa?" Tên gia đinh chạy theo Kiều Ân đáp:" Nô tài đa tìm kiếm hết xung quanh khu vực tiểu thư chạy qua nhưng vẫn không thấy tiểu thư".
Bên ngoài, một gia nô nhanh chân chạy vào khẩn trương nói:" Lão gia! Có người bên cạnh Thái tử phi tới tìm", An Quốc hầu vẫy tay thở dài nói:" Mau mời vào đi!" Bích Mai vừa bước vào thấy tâm trạng ai nấy cũng thấp thỏm, lo lắng thì hơi khó hiểu hỏi:" Hầu gia, phu nhân, thiếu gia mấy người sao vậy? Sao ai cũng ỉu xìu vậy?" Không thấy ai trả lời chỉ biết thở dài bất an, Liên Tâm đành tự mình lên tiếng:" Bích Mai tỷ tỷ! Tiểu thư đang trên đường vào cung không biết sao tự nhiên lại mất tích, cả hầu phủ đang cho người tìm kiếm mà mãi không thấy" Bích Mai nghe vậy kinh ngạc hỏi:" Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao đang yên đang lành lại mất tích được?" Liên Tâm nhanh chóng cẩn thận kể lại chuyện xảy ra cho Bích Mai.
Nghe xong Liên Tâm kể, Bích Mai suy nghĩ một lát rồi vội hướng An Quốc hầu nói:" Hầu gia, phu nhân xin bớt lo lắng bây giờ nô tỳ sẽ trở về báo chuyện này với Thái tử phi để người tìm cách kiếm Quận chúa trở về an toàn" Trình thị nghe vậy liền gật đầu ủ rũ đáp:" Vậy làm phiền Bích Mai cô nương" Bích Mai vâng một tiếng rồi nhanh chóng hành lễ với gia đình An Quốc hầu rời đi, An Quốc hầu không quên lễ tiết, cho người tiễn Bích Mai.
Trở về Đông cung, Bích Mai khẩn trương cẩn thận kể lại chuyện của Kiều Ân cho Ngọc Nhiên và Tiêu Viễn. Nghe Bích Mai kể Ngọc Nhiên lo lắng nói:" Người lớn như vậy làm sao có thể tự nhiên mất tích được trong chuyện này chắc chắn có vấn đề" Tiêu Viễn thấy Ngọc Nhiên đang bất an liền nhẹ giọng ôn nhu khuyên nhủ:" Nhiên nhi! Nàng trước tiên phải bình tĩnh đã, bây giờ trước mắt ta sẽ cho người tới hỗ trợ nhạc phụ(cha vợ) tìm Kiều Ân tiện thể phái người điều tra rõ chuyện nãy" Ngọc Nhiên nghe vậy an tâm hơi đôi chút gật đầu đáp:" Được! Tất cả đành nhờ hết cho chàng" Tiêu Viễn không nói gì chỉ khẽ ôm Ngọc Nhiên vào lòng an ủi cho nàng bớt lo lắng, căng thẳng.
Đến tối, tại tiểu việ của Tô Thiên Bảo, bên ngoài cửa viện gia đinh đứng canh nghiêm ngặt ở hai bên cửa thì bị khoá lại. Ở bên trong, Kiều Ân bị trói để ở trên giường, Kiều Ân từ từ mở mắt mơ hồ quan sát xung quanh, nhận ra đây xa lạ, tay chân nàng còn đang bị trói không cần suy nghĩ nhiều cũng biết chắc chắn nàng là bị bắt cóc. Kiều Ân đang loay hoay tìm cách cởi trói thì nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, nàng chỉ đành dừng lại nhanh chóng nhắm mắt giả hôn mê.
Bên ngoài cửa, Tô Thiên Bảo chậm rãi đi tới gần chỗ Kiều Ân đứng quan sát nàng sau đó ngả ngớn nói:" Thì ra là một tiểu mỹ nhân" dứt lời hắn cúi xuống đưa tay xoa lên khuôn mặt nàng, Kiều Ân cảm thấy khó chịu đang tính tỉnh dậy phản kháng thì bên ngoài bỗng chợt vang lên một giọng nói:" Thiếu gia! Lão gia tìm ngài".
Bị phá hỏng chuyện tốt, Thiên Bảo tức giận nói:" Có chuyện gì?" Giọng nói bên ngoài sợ hãi đáp:" Nô tài không biết", Tô Thiên Bảo quay sang vỗ vỗ lên mặt Kiều Ân nói:" Mỹ nhân, ngày mai bổn thiếu gia đến thăm nàng sau" nói rồi hắn đứng dậy đi ra ngoài, trước khi đi không quên dặn dò đám canh cửa:" Canh trừng cho cẩn thận" Đám người kia nghe vậy lập tức vâng một tiếng, Tô Thiên Bảo lúc này mới hài lòng rời đi.
Bên phía thư phòng Cảnh Vương phủ, Tiêu Kỳ đang ung dung thưởng trà, Hàn Phong ở bên cạnh nghiêm túc nói:" Vương gia! Người đoán quả không sai, Tô Thiên Bảo là quả nhiên là cho người bắt Đoan Nguyệt quận chúa" vừa dứt lời từ đâu phi xuống một nam nhân áo đen đó chính là ảnh vệ* của Cảnh Vương phủ. Tên ảnh vệ hướng Tiêu Kỳ cung kính nói:" Vương gia! Mọi chuyện đã điều tra xong" nói rồi hắn đưa cho Tiêu Kỳ một cuốn sổ nhỏ màu xanh sẫm, Tiêu Kỳ nhận lấy rồi vẫy tay cho hắn lui xuống.
Sau khi ảnh vệ đã rời, Tiêu Kỳ mở cuốn sổ ra xem qua một lượt rồi đóng lại đưa cho Hàn Phong ra lệnh:" Ngươi lén đi đưa cái này đến Đông cung sau đó lại bí mật truyền tin ra ngoài trưởng tử của Tô tri phủ bắt cóc Đoan Nguyệt quận chúa" Hàn Phong nhận lệnh nhanh chóng vâng một tiếng rồi lui xuống.
Sáng ngày hôm sau, khi Tiêu Viễn và Ngọc Nhiên đang dùng bữa sáng thì có thị vệ đến đưa cho Tiêu Viễn cuốn sổ, Tiêu Viễn có chút khó hiểu mở ra xem, một lúc sau Tiêu Viễn nghi ngờ nhíu mày nhìn thị vệ. Tên thị vệ không nói gì chỉ khẽ gật đầu sau đó thì thầm gì đó với Tiêu Viễn, hắn nghe xong thì liền nhíu mày chặt hơn.
Nghe tên thị vệ nói xong, Tiêu Viễn suy nghĩ một lát rồi ra lệnh:" Ngươi mau đem tin này tới báo với An Quốc hầu và Tư Duệ đi" tên thị vệ kia vâng một tiếng rồi nhanh chóng xoay người rời đi , Ngọc Nhiên ở bên cạnh khó hiểu đi đến gần Tiêu Viễn hỏi:" Có chuyện gì vậy? Có phải có tin tức gì của Kiều Ân không?" Tiêu Viễn quay sang nhìn Ngọc Nhiên vui vẻ đáp:" Ngọc Nhiên chúng ta mau chóng đi đón Kiều Ân trở về thôi!" Ngọc Nhiên nghe vậy ban đầu có chút ngạc nhiên sau đó lại vui mừng gật đầu nói:" Được! Đợi thiếp một chút" Tiêu Viễn không nói gì chỉ khẽ dịu dàng gật đầu.
CHÚ THÍCH * Ảnh vệ: Hay còn gọi là ám vệ là người làm việc của các Vương gia quý tộc hoàng thất được tuyển chọn kỹ càng. Khác với thị vệ, ảnh vệ thường làm việc trong bóng tối và chỉ xuất hiện lúc chủ nhân cần.