Khúc Thanh Thanh yên lặng nuốt vào một ngụm huyết, quay đầu lại, lạnh nhạt nhìn Thiên.
" Tiền bối xin đừng hiểu lầm, Thủy còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, mong tiền bối bỏ qua"
Khúc Thanh Thanh"..." Cô ta còn nhỏ vậy cô là cái gì?
Mặc dù mặt ngoài rất bình tĩnh nhưng trong lòng Khúc Thanh Thanh lại nhẹ nhõm thở một hơi:"Không phải đến để gây chuyện a!"
Kiếp trước, lăn lộn ở Tu chân giới nhiều năm, Khúc Thanh Thanh cũng hiểu được đạo lý diệt trừ hậu hoạn. Cô thừa biết Thủy có ý đồ không tốt với mình nhưng không có làm cái gì. Sống lại một đời trở thành Bồ Tát? Tất nhiên là không phải, bởi vì Khúc Thanh Thanh bây giờ vốn chính là ' nỏ mạnh hết đà' mà thôi!
Tuy Khúc Thanh Thanh có thần thức Kim Đan Kì nhưng cô vẫn còn là phàm thể, chịu đựng phụ tải đầu tiên cũng là cô. Nếu cô không có khéo léo điều động thần thức và có thêm Sinh Mệnh thủy tiếp ứng, Khúc Thanh Thanh đã sớm nổ tan xác. Với cô, chịu đựng 3 giây đã là cực hạn.
Cũng chính là nói, chỉ cần có người động thủ, Khúc Thanh Thanh cũng như cá nằm trên thớt. Vì vậy, Khúc Thanh Thanh đánh cược, cô đánh cược sẽ không có người động thủ với cô. Khúc Thanh Thanh giải quyết dứt khoát tên quỉ tu cũng chỉ có một mục đích phụ trợ: chấn áp! Mà thua cược hậu quả, chính là mất mạng. Rất may, Khúc Thanh Thanh thắng. Đó còn là không tính những lá bài tẩy nói.
"Tiền bối, cô chắc không phải là người của Tu chân hội a?"
Thiên mang mục đích dò hỏi. Nhưng cũng là đúng. Thiên nghĩ, một người trẻ tuổi lại có thực lực cao như Khúc Thanh Thanh, không lí nào ở Tu chân hội không có danh tiếng. Còn về che dấu thực lực? Thiên phú, thực lực càng cao sẽ có đãi ngộ, tài nguyên vô cùng tốt, không có ai tình nguyện bỏ qua đi.
Khúc Thanh Thanh nhướng mày, có chút tò mò:" Nga, nói thử xem"
Người thanh niên thấy Khúc Thanh Thanh chú ý, mừng rỡ mà bắt đầu giảng:" Thật ra, trên Trái đất cũng có rất nhiều người tu chân. Ngoài những thế gia được truyền thừa công pháp từ xa xưa, nghe rằng lúc đó một số người cũng tìm được công pháp trong các di tích, những hiểm địa. Họ gọi là các...tán tu. Tiền bối chắc là thế gia người a!"
Khúc Thanh Thanh cười cười, từ chối cho ý kiến. Nhưng Thiên trong lòng đã nhận định việc này. Cũng chỉ có những thế gia người, mới có các thiên tài như vậy. Tiêu Dật Thần cũng chính là thuộc ' Tiêu gia' người.
"Tiền bối cũng biết, linh khí ở địa cầu rất ít. Sau này, các tán tu tìm được rồi một số nơi dồi dào linh khí hơn, nhưng những nơi này không có xuất hiện trên bản đồ. Chúng gọi là các ' không gian ẩn'"
" Trong không gian này, giống như là một thế giới bình thường, có khác là, ở đây có thêm nhiều loại thảo dược và động vật lạ"
" Những tán tu vì giành địa bàn, nơi ở thuận tiện, lập thành các quần thể, từ đây phát triển thành... môn phái."
Khúc Thanh Thanh cười nhạt một tiếng:" Có thể sao?"
Khúc Thanh Thanh cũng là rất băn khoăn, đã là võ tu, ai nấy đều có ngạo khí của mình, nhất là ở cái này Địa cầu, tu chân người còn ít như vậy, nếu cái này đội ngũ tán tu đi ra thống trị, cũng không ai có thể ngăn cản, bởi vì họ có, chính là thực lực! Cô có thể cảm nhận được đến Tu chân người rất khinh thường ' phàm nhân'. chẳng hạn, Thủy nhìn cô... là ánh mắt nhìn sâu kiến.
Thiên rất nhanh hiểu ý Khúc Thanh Thanh
" Tiền bối nói đúng, những người này, đều là cái tâm cao khí ngạo người, rất khó quản lí, nhưng chưa kịp cái gì, lúc đó lại xảy ra một cái biến cố"
Nói xong, lại hơi dừng một chút, ngữ khí trầm trọng.
Khúc Thanh Thanh:"..."
Ngọa tào, ai không biết còn tưởng hắn kể chuyện ma
Khúc Thanh Thanh cười cười:" Được rồi, đừng thừa nước đục thả câu nữa."
Không ngờ, Thiên lại nhoẻn miệng cười khổ:" Tiền bối, ta cũng không biết a"
"Hử?"
"Giai đoạn đó giống như là... bị cắt đứt, không biết được. Nhưng truyền thuyết là do sự xuất hiện của một người.
Hắn nói, mọi người có thể gọi hắn " thần"!"
" Thần? Khẩu khí không nhỏ a!"
Do ảnh hưởng ở Tu chân giới, Khúc Thanh Thanh ý nghĩ đầu tiên là người này thực lực cao đến nỗi có thể chấn nhiếp mọi người. Cái này thực lực cao ở Địa cầu, chỉ căn Kim Đan Kì là đủ. Về phần thần?
Kiếp trước ngay cả mấy lão quái Đại Thừa kì cũng không dám xưng Thần.
Thứ nhất, không có ai lại muốn kéo người khác chú ý, trở thành công địch của mọi người.
Thứ hai, họ sợ chọc giận ' Thiên đạo'
Tuy nghĩ như vậy, Khúc Thanh Thanh cũng không hề xem thường. Nên nhớ, trên đời này, bất cứ cái gì cũng có thể xảy ra, chỉ cần sự việc xảy ra, Khúc Thanh Thanh đều có thể tiếp nhận.
" Tiền bối, thật không thể xem thường a"
"Hắn chính là Thần, là Thần một dạng, mọi người đều sợ hắn, nên không dám động thủ với người phàm. Với lại, khi bước vào con đường tu chân rồi, chuyện quan trọng nhất chính là tu luyện, họ không cần đụng phàm nhân làm gì."
Khúc Thanh Thanh lắng nghe xong, lại không cho là đúng. Cái này mới khiến người ta khó chịu nhất. Giống như có một đứa bé cầm khối vàng đi lòng vòng giữa đám người lớn, nhưng người lớn chỉ có thể trơ mắt nhìn không làm gì được.
Còn cái cách nói này, cái gì là ' như Thần một dạng', mọi người đều sợ...
Khúc Thanh Thanh bỗng bừng tỉnh:" Cái này Địa cầu, cũng là có Thiên Đạo!"
Thiên Đạo, từ trước đến nay đều là hư vô mờ mịt, là chí cao vô thượng, nhường mọi người kiêng kị, thần phục sợ hãi... " Hắn" ở đây có rất nhiều điểm tương đồng " Thiên Đạo". Giống như kiếp trước, phàm nhân là có rất nhiều, nhưng mọi người cũng không để mất cân bằng giữa tu chân và người bình thường, ngay cả Khúc Thanh Thanh cũng không có thất đức đến nỗi vô cớ đi giết người bình thường.
Khúc Thanh Thanh nheo mắt nhìn bầu trời, đoán:" Còn Tu chân hội chắc là kết minh tất cả tán tu lại đi"
Cô muốn nghe là mục đích. Khi gặp uy hiếp gì đó, mới kết minh lại như vậy. Rất nhanh, Khúc Thanh Thanh biết được đáp án.
" Tiền bối, không lâu trước đó, xuất hiện một cái ' tà đạo' tổ chức, gọi là Hắc Ám hội, chuyên tập hợp các ma tu, quỉ tu. Bọn chúng đào mộ người dưới lòng đất, bây giờ càng lớn mật hơn, Tu chân người đều bắt"
"Mà tà đạo này, lại không đòi hỏi tư chất nhiều, nên " Hắc Ám hội" lan rộng ra rất nhanh. Cuối cùng lập nên " Tu chân hội" đối phó bọn chúng"
Thiên quay đầu nhìn lại cô, giọng nói thành khẩn:" Tiền bối, bây giờ Tu chân hội rất cần những cường giả như tiền bối, nếu tiền bối gia nhập chắc chắn sẽ như hổ thêm cánh"
Vừa nói, Thiên vừa lấy một cái màu xanh lệnh bài, đưa cho Khúc Thanh Thanh. Về phần Khúc Thanh Thanh là thế gia người? Cũng không sao. Dù sao cũng có rất nhiều người thế gia tham gia tu chân hội để xoát tài nguyên, còn có thể dễ dàng.. làm một số việc
Khục Thanh Thanh tiếp nhận tấm lệnh bài, cũng chứa trả lời vội.
Không phải Khúc Thanh Thanh sợ thực lực của mình đang có chút đặc thù. Cô có thể tự luyện từ từ đi lên. Khúc Thanh Thanh sợ một khi gia nhập đồng nghĩa với việc có trách nhiệm.
Như thấy được suy nghĩ của cô, Thiên lên tiếng:" Tiền bối không cần làm cái gì cả, chỉ cần có thể lúc tình thế Tu chân hội khẩn cấp, có thể ra giúp giúp một chút".
Khúc Thanh Thanh hơi lắc lắc đầu:"Đây là việc nên làm"
Khúc Thanh Thanh nhìn vào lệnh bài có khắc Tử Dương hai chữ cũng không có ý định vạch trần một chút mánh khóe của Thiên, dù sao Thiên nãy giờ cũng rất nhiệt tình.
Nói là Liên Minh, mấy cái có thể góp hết sức cùng thật lòng hợp tác. Chỉ là cầm cự lúc nguy cấp mà thôi. Khúc Thanh Thanh không để ý, điều cô cần, là một thân phận 'Tu chân hội người' hợp lệ.
" Đã khống có chuyện gì nữa, vãn bối cáo từ"
Hắn ta đi rồi, Khúc Thanh Thanh vẫn còn ngồi đó suy tư. Hôm nay, cô tiếp nhận 2 cái thống tin quan trọng.
Đầu tiên là Thiên Đạo của Địa cầu đã từng ' hiện hình'. Chuyện đó quá xa vời, không lo.
Cái cần đối mặt bây giờ, là Hắc Ám hội.
"Thập Tam"
"Chủ nhân"
" Ngươi ...là người của Hắc Ám hội sao?"
Đáp lại cô là Thập Tam biểu tình mờ mịt.
" Được rồi, ngươi cũng đi đi"
Trong đêm tối, Khúc Thanh Thanh thần sắc ngưng trọng dần. Cô lóe qua một cái suy nghĩ, chỉ là... không dám khẳng định.
-------------------
Về đến nhà, Khúc Thanh Thanh bất ngờ khi thấy Trần Minh còn ngồi ở đó gọi điện thoại.
Trần Minh nhìn thấy cô hơi kinh ngạc, không, là kinh hỉ, đối điện thoại gấp gáp nói:" Được rồi, cám ơn em, Tiểu Thanh đã về nhà rồi"
"Cụp"
Tắt điện thoại, Trần Minh đứng lên, kéo cô vào.
"Tiểu Thanh, biết mấy giờ rồi không, làm sao nửa đêm mới về?"
Trong giọng nói có ẩn nhẫn tức giận.
Khúc Thanh Thanh sửng sốt một chút, chính xác là vì Trần Minh tức giận mà kinh ngạc. Từ trước đến nay, chưa có ai vì lí do này mà tức giận cô.
Có điểm mới mẻ. Khúc Thanh Thanh ngữ khí bình thường:"Gặp bạn"
"Em..."
Cái này tất nhiên là để Trần Minh hiểu lầm là cô chống đối hắn, nhưng cuối cùng vẫn kìm lại cơn giận
"Được rồi, trời cũng đã khuya, em lên lầu nghỉ ngơi đi, ngày mai đi học, đồ đạc để anh chuẩn bị cho"
Không biết suy nghĩ cái gì, Khúc Thanh Thanh đang đi trên lầu bỗng quay xuống nói: " Lần sau tôi sẽ báo bình an"
Trần Minh bị cách nói kì lạ của Khúc Thanh Thanh chọc làm mỉm cười lên.
Một đêm yên tĩnh.