Chương 38: Mỹ Nhân Thủy Quái (2)

Trên đầu lâu có một chữ màu đen rất nhỏ, nếu không nhìn kỹ sẽ khó thấy được.

Trạc Mẫn nheo mắt lại, là chữ “Ở”.

Anh tiếp tục đi tìm kiếm một vòng, tìm được một chữ “Nước” trên một cái đầu lâu khác trong góc tường.

Người đàn ông đeo kính cũng hành động rất nhanh, anh ta tìm được chữ “Dưới”.

Đội xanh tụ tập lại với nhau bàn bạc.

“Dựa theo hướng dẫn thì manh mối ở dưới nước, nhưng ở dưới bể nước có thủy quái, chẳng lẽ phải lặn xuống dưới?”

Một người đàn ông cao to đặt ra câu hỏi, gương mặt hiện lên vẻ sợ sệt.

Người đàn ông đeo kính gật đầu, anh ta thở dài: “Coi bộ phải xuống đó thật rồi, trên đây cũng chẳng có gì khác, chỉ dẫn cũng đã nói vậy rồi.”

Cô gái khóc lóc ban nãy tái mặt, cô ta nỉ non: “Không, tôi không xuống dưới đâu…”

Trạc Mẫn không nhìn cô ta, anh nhìn sang đội đỏ đang thấp giọng cãi vã.

Dù đội anh tìm ra manh mối trước nhưng đội anh cũng không loại bỏ manh mối, theo trực giác của anh thì manh mối này không quá quan trọng để cần phải phá hủy, nên anh vẫn để lại manh mối xem như cho đối phương thêm một cơ hội.

Không phải vì anh quá lương thiện muốn giúp đỡ đối phương mà triệt đi đường sống của mình, chủ yếu là anh cảm thấy không cần thiết mà thôi.

Bây giờ xem ra không sai, dù có được manh mối nhưng chắc gì họ đã dám xuống bể nước đang chứa một con thủy quái.

Xem ra họ đang tranh cãi coi ai là người phải xuống bể nước.

Mà lúc này, Trạc Mẫn cũng nhận ra được tình trạng của mình.

Dù anh đã thành công sử dụng con hổ gỗ, nhưng sự thành công này gây ra tác dụng phụ.

Anh không thấy sợ!

Ban đầu ở map chờ anh chưa cảm nhận rõ sự thay đổi này, cho đến khi vào ải anh mới thấy.

Kể cả nhìn thấy hoàn cảnh u ám toàn xương người, hay là việc xuống bể nước có thủy quái để tìm manh mối đều không khiến anh sợ hãi.

Ở thế giới hiện thực, Trạc Mẫn từng nghe qua loại bệnh này, đó là bệnh Urbach-Wiethe, làm con người mất đi cảm xúc sợ hãi.

Urbach-Wiethe là một loại bệnh hiếm gặp, nhưng anh khác với các bệnh nhân khác ở chỗ, anh không có triệu chứng và không có dấu hiệu trở nặng.

Có bệnh nhân trở nặng, thậm chí còn không thể nhận biết được sự sợ hãi của người khác, nhưng anh không bị thế.

Trạc Mẫn không biết liệu sau này anh có bị trở nặng hay không, nhưng anh nghĩ là không. Bởi đây là tác dụng phụ của đạo cụ hổ gỗ, hẳn là không có hiện tượng trở nặng gì đó.

Tác dụng phụ này cũng không khó hiểu, vì một người đánh thức bản năng là mong muốn bản thân không còn mềm yếu và trở nên mạnh mẽ hơn.

Đương nhiên là tác dụng phụ thiên về khuyết điểm, không thể nói nó hoàn toàn tốt nhưng chí ít đối với anh hiện tại, nó không phải là điều xấu.

Trạc Mẫn ngước mắt nhìn thời gian đếm ngược phía trên, chỉ còn gần hai mươi phút nữa.

Anh không chần chờ, nói với đồng đội: “Để tôi.”

Bốn đồng đội hơi giật mình, nhưng ngẫm lại từ lúc vào ải tới giờ, biểu hiện của anh rất tốt. Vừa bình tĩnh vừa nhanh nhạy, manh mối hướng dẫn có ba từ, trong đó có hai từ do anh tìm được.

Thấy vậy, bốn đồng đội vừa mừng vừa lo. Mừng vì có người xung phong xuống bể nước, lo vì nếu anh gặp chuyện thì ắt họ sẽ phải tự thân vận động.

Người đàn ông đeo kính nói: “Vậy cô xuống dưới, tụi tôi đứng ngay mé bể yểm trợ cô.”

Trạc Mẫn gần đầu, anh cũng không mong họ sẽ yểm trợ anh cái gì. Anh chỉ mong họ đừng báo anh là được.

Tuy nói vòng này vượt ải theo tổ đội, nhưng qua vòng sau chưa chắc họ không trở mặt với nhau. Nếu đội kia bị loại, khả năng qua vòng sau họ phải cạnh tranh với nhau là rất lớn.

Vào ải là phải tự thân vận động, anh không muốn cũng không dám tin tưởng bất cứ ai.

Nhưng xét về lợi ích, hiện tại anh có thể tạm hợp tác với họ. Vì tạm thời họ đang đứng trên một chiếc thuyền.

Dĩ nhiên là với điều kiện đội xanh giành được chiến thắng vòng này đã.

Vì nước rất đục, đứng bên trên căn bản là không thấy được gì cả nên anh không hề do dự bước xuống nước.

Đội đỏ thấy anh bước xuống bể nước thì gấp tới mức dậm chân, vì không ai muốn xuống nước và chạm mặt với thủy quái cả.

Một chàng trai nghiến răng chửi đổng: “Má nó, đi làm cũng vậy mà vào ải cũng thế. Teamwork nghĩa là tao work không sai, thôi thì để tôi xuống. Đợi đội kia có được manh mối thì tôi cũng hẹo con mẹ nó luôn.”

Bốn đồng đội mừng rỡ, an ủi cậu ta mấy câu rồi đứng bên mé bể nước nhìn cậu ta bước xuống.

Ngoài màn hình phát trực tiếp.

[Cười chết tôi, teamwork là tao work, em trai nói đúng quá.]

[Ha ha ha, tính ra coi ải cấp Z cũng không chán lắm. Lâu lâu coi ải cấp Z cũng giải trí phết, ải cấp cao coi nhiều thấy nhức nhức cái đầu.]

[Đợt này máy chủ Trái Đất có nhiều người mới ghê, nhiều kiểu khác nhau nữa. Lâu lâu nhảy qua ải cấp Z coi cũng giải trí.]

[Ừ nhể, chị gái bên đội đỏ bình tĩnh ghê, tôi thấy chị chẳng sợ chút nào luôn. Người mới mà tố chất tâm lý tốt phết, lại còn xinh nữa chứ á.]

[Nghe bảo Trái Đất hợp tác với tinh cầu của mình mà, nên Trái Đất phải cung cấp người chơi chứ sao. Coi phát trực tiếp như này thú vị hơn coi phim nhiều.]

[Hợp tác cái chóa gì, nói thẳng ra là cầu cứu thì đúng hơn. Trái Đất sao so được với tinh cầu, họ còn gọi là hành tinh đó.]

[Ê ê bớt bàn chuyện ở trên đi má, lát bị cấm chat giờ, khán giả đâu chỉ có người ở tinh cầu mình đâu, đừng có nói lung tung.]

[Tui nghe nói là nâng cấp ải cấp Z á mấy bồ, tỉ lệ hẹo cao hơn hồi trước nhiều, ý là kích thích hơn, tui cũng đập tiền nhiều hơn, má.]

[Á á, không phải cấm chat đâu má. Tôi bị khóa acc luôn rồi, mới tạo acc mới vào lại nè.]

[Thôi tập trung coi đi mấy ba mấy má, có khi bị thủy quái gặm chớt hết luôn đó ha ha.]

[Tụi người mới này coi chán phèo, nếu không phải dạo này người mới nhiều. Máy chủ cố ý đẩy ải người mới lên trang chủ thì tôi không có vô coi đâu, chẳng kích thích gì cả.]

[Coi thì coi, không coi thì cút, chê lắm thế.]

Bấy giờ Trạc Mẫn đã lặn xuống bể nước, dù bên trên mặt nước đục ngầu, có xua đi cũng không thể khiến nước trong hơn nhưng khi lặn xuống bên dưới nước lại rất trong.

Màu nước trong xanh, có thể quan sát rõ bằng mắt thường.

Bể nước không quá sâu, khoảng gần ba mét. Ở dưới đáy bể là thủy quái đang cuộn tròn ngủ say, ngoài ra còn có rất nhiều xương xẩu, không cần đoán cũng biết là xương người, xương như chất thành đống xung quanh thủy quái.

Thủy quái là sự kết hợp giữa người và cá, đuôi cá dài từ hông có màu đen tuyền, trên đuôi cá là vô số cái vảy sắc nhọn, dù không chạm vào nhưng vừa nhìn là thấy rất sắc bén.

Thân trên của thủy quái khá giống người nhưng bên trên có một loại dịch gì đó màu xanh lá bao phủ trông khá đáng sợ, mặt mũi bị biến dạng không nhìn rõ vì nó đang cuộn người lại, ngó sơ thì thấy không giống con người.

Phía sau đầu thủy quái là mái tóc rất dài, trông mượt mà đang trôi nổi theo nước.

Trước tiên, Trạc Mẫn tìm kiếm xung quanh bể nước, ngoại trừ rong rêu ra thì chẳng có gì khác.

Trạc Mẫn ngoi lên, lấy hơi rồi lặn xuống đáy bể.

Dưới đáy bể, bên cạnh thủy quái có một miếng da và một cái chìa khóa nhỏ, anh lấy cả hai nhét vào túi quần rồi bơi lên.

Lúc này, chàng trai bên đội đỏ cũng ngoi lên ngụp lặn mấy lần nhưng chưa tìm được gì. Thấy Trạc Mẫn ngoi lên thì cắn răng bơi tới, cậu ta thấy anh đã lấy gì đó bỏ vào túi quần nên muốn bơi tới cướp.

Hiện tại Trạc Mẫn đang trong cơ thể phái nữ, dưới tình huống chưa trải qua cường hóa và có bất cứ đạo cụ nào thì anh hiểu thể lực của mình không thể bằng với phái mạnh được.

Hơn nữa anh cũng sắp hết hơi, nếu còn giằng co thì e rằng anh sẽ gặp bất lợi.

Trạc Mẫn vẫn cố bơi lên, đợi đến khi chàng trai vừa sấn tới, anh vươn tay nắm chặt tóc của cậu ta, tay còn lại thì cào cấu vào mặt đối phương không ngừng.

Chàng trai bị tấn công nên hơi giật mình, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng.

Vì chàng trai là người mới, trong lòng không nảy sinh suy nghĩ độc ác gì cho cam. Căn bản là muốn giữ mạng mới muốn cướp manh mối mà thôi, lại không có kinh nghiệm trong việc chiến đấu.

Cậu ta chỉ muốn dựa vào sức trẻ, cậy mạnh cướp đoạt.

Không ngờ một cô gái trông xinh xắn mềm mại lại phản ứng nhanh nhạy và độc ác đến thế, trong lúc nhất thời cậu ta chưa kịp phản ứng.

Mà Trạc Mẫn là muốn lợi dụng ngay lúc đó, khi đối phương sững sờ, anh nhanh chóng ngoi lên rồi đi tới một góc.

Bốn đồng đội nhanh chóng bước tới, bên trên tấm da là cách tiêu diệt thủy quái.

Trạc Mẫn nhìn thấy thì hiểu, manh mối này chỉ là bước đệm cho vòng thứ hai. Ở vòng thứ nhất này bọn họ chưa thể tiêu diệt thủy quái.

Thấy vậy nên anh không lấy chìa khóa ra làm gì, chưa biết vòng sau thế nào và chìa khóa này có tác dụng ra sao. Nhưng theo anh nghĩ, nó không có tác dụng gì thì nó sẽ không xuất hiện.

Nếu vòng sau vẫn còn theo tổ đội, anh đưa chìa khóa ra cũng không muộn. Còn không thì chìa khóa do anh lấy, nó thuộc về anh.

Bấy giờ, giọng nói không thể phân biệt nam nữ văng lên.

[Chúc mừng đội xanh đã hoàn thành thử thách. Trước khi đến vòng thứ hai thì đội đỏ sẽ bị loại bỏ, tiến hành loại bỏ!]

Thông báo vừa dứt, năm người bên đội đỏ chưa kịp phản ứng đã bị nổ banh xác.

Họ bị nổ theo nghĩa đen, từng miếng thịt vụn lẫn máu tươi văng tung tóe khắp nơi.

Trạc Mẫn phản ứng nhanh, anh ngồi xuống thu mình lại một góc, quay mặt vào trong tường.

Bốn người chơi còn lại cũng không vui vẻ gì cho cam, đây suýt là kết cục của bọn họ. Huống hồ bọn họ đều là người mới, còn chưa mạnh đến mức cảm thấy bản thân ưu việt, nên mặt mũi ai nấy đều tái mét hết.