Chương 7: Bác Lưu Động Tình

Vợ chồng làm chuyện đó vốn dĩ rất bình thường, cho nên nếu Vương Diễm làm chuyện đó với chồng thì Lưu Húc cảm thấy không hề phản cảm.

Nhưng vừa nghĩ tới cảnh Vương Diễm làm chuyện đó với người đàn ông khác, lại thản nhiên nói ra như thế, Lưu Húc có chút tức giận, hắn vốn định rót rượu cho Vương Diễm nhưng nghe xong đột nhiên mất lí trí.

- Húc, có muốn chị kể chi tiết cho em không?

- Không cần!

Nói xong, Lưu Húc mở tay Vương Diễm ra, đứng dậy đi ra ngoài:

- Em ăn no rồi, muốn đi ngủ, cảm ơn chị Vương đã chiêu đãi.

Thấy phản ứng này của Lưu Húc, Vương Diễm cười khanh khách:

- Ngốc nghếch, người đàn ông đó chính là em mà. Mặc dù chị Vương của em hơi tùy tiện, nhưng cũng không dễ dàng buông thả với đàn ông nha…

- Sao lại là em?

- Em đúng là quý nhân hay quên… Nói đến đây, Vương Diễm kể lại mọi chuyện một lần.

Lần đó thật ra chỉ là chơi đùa, Vương Diễm thấy trên tivi chơi trò cưỡi ngựa rất thú vị, nhưng Vương Diễm lại chưa từng được cưỡi ngựa, vì vậy Lưu Húc phải nằm trong bụi cỏ cho Vương Diễm cưỡi. Lúc Vương Diễm cưỡi lên người Lưu Húc có cảm giác rất kích động, hét lớn vô cùng…

Nhớ tới chuyện đó, Lưu Húc biết mình trách nhầm Vương Diễm, cho nên cúi đầu xin lỗi, tiếp tục uống rượu với Vương Diễm.

Vương Diễm uống vài ly cùng Lưu Húc, bị sặc đến ho khan:

- Thật ra chị luôn coi em như em trai, nhưng sợ em lớn lên thay đổi khẩu vị, không coi chị là chị gái nữa, mà giống như người phụ nữ bình thường…

- Chị không phải phụ nữ sao?

- Em không hiểu ý của chị...

Vương Diễm thở dài:

- Thôi được rồi, dù sao chúng ta cũng đang uống rượu. Nào, rót cho chị một ly…

- Chị Vương, em cảm thấy hôn nhân của chị không hề hạnh phúc, chị có nghĩ tới chuyện ly hôn không?

- Sau khi ly hôn, đàn ông vẫn đáng giá, nhưng phụ nữ lại không đáng tiền. Hơn nữa chị đã có con rồi, muốn tái hôn cũng rất khó khăn.

Vương Diễm chống cằm nhìn Lưu Húc, tiếp tục nói:

- Chúng ta giống như chị em, có một số chuyện chị không nói với người khác, nhưng có thể nói cho em biết. Từ sau khi chị sinh con, chồng chị không chạm vào người chị nữa, cho nên chị và hắn ta cũng chỉ hữu danh vô thực mà thôi…

- Chị Vương, em là bác sĩ phụ khoa đó, chuyện này em biết, làm mấy lần sẽ nghiện, vài ngày không làm sẽ trống vắng…

- Thật ra chị cũng rất trống vắng…

Nói đến đây, Vương Diễm không dám nhìn Lưu Húc:

- Có đôi khi chị cũng muốn làm chuyện đó, đành tự dùng tay, hoặc dùng cà rốt, dưa chuột. Dù sao cũng lâu rồi, chị làm một chút cho nhớ cảm giác mà thôi…

- Đó không phải là cách tốt!

- Được rồi, kệ đi…

Vương Diễm tươi cười nói:

- Không phải em muốn mở phòng khám sao? Sau này có thể giúp chị giải sầu rồi.

- Nếu chị muốn em sẽ giúp.

Vương Diễm cười lớn tiếng:

- Em chỉ là một tên nhóc con, chị đã thành bà lão rồi, chị cũng không muốn phát sinh chuyện đó với trẻ con nha.

- Em nói thật đó.

Nói xong, Lưu Húc nắm tay Vương Diễm:

- Em biết chị luôn coi em như em trai, nhưng hiện giờ em trưởng thành rồi, đã trở thành đàn ông đích thực, có thể đối xử với chị giống như một người đàn ông, giúp chị trở thành một người phụ nữ đúng nghĩa.

Vương Diễm và Lưu Húc thường xuyên nói đùa, cho nên nghe được những lời này, Vương Diễm chỉ cười hai tiếng, vuốt vuốt tay Lưu Húc:

- Chị đã có chồng có con, đã là một người phụ nữ hoàn chỉnh rồi.

- Không phải chị bảo sau khi chị sinh con, chồng chị đã không làm chuyện đó với chị sao?

Lưu Húc tiếp tục nói:

- Một người phụ nữ hoàn chỉnh đều phải làm mấy lần một tháng, mà đã nhiều năm như vậy chị không được làm…

- Dù sao tự mình làm cũng không khác gì.

Vương Diễm thở dài:

- Hơn nữa đây là nông thôn, không phải thành phố. Ở thành phố họ coi ly hôn là chuyện bình thường, hôm nay kết hôn, ngày mai ly hôn, sau đó lại tìm người khác tái hôn… Nhưng ở nông thôn không như vậy, thanh danh của phụ nữ rất quan trọng, nếu chị ly hôn để theo em thì thanh danh của em cũng bị ảnh hưởng, chưa kể người ở nông thôn rất lắm chuyện, đến lúc đó em cảm thấy còn ai muốn đến phòng khám của em xem bệnh không?

Vương Diễm nói là sự thật, nhưng Lưu Húc cũng không muốn lùi bước, cho nên hắn cầm chặt tay Vương Diễm:

- Em không sợ!

- Chị sợ, được chưa?

- Thấy chị sống như vậy, em không vui chút nào.

- Chị sống rất tốt!

Nhìn thấy vẻ mặt chân thành của Lưu Húc, Vương Diễm vội rút tay về:

- Em vừa nói đùa đúng không?

Ý thức được chị Vương không có ý tứ kia, Lưu Húc biết hắn đã quá nóng nảy:

- Đúng là nói đùa, chị không cần để bụng…

- Trong thôn có rất nhiều cô gái tốt, để chị giới thiệu cho em vài người.

- Tạm thời em chưa nghĩ đến việc này, đợi em mở xong phòng khám rồi tính tiếp.

Sau đó hai người đều uống một hơi cạn sạch chén rượu, Vương Diễm một tay chống cằm, một tay bóc lạt, thỉnh thoảng còn bảo Lưu Húc há miệng, ném hột lạc vào trong miệng hắn.

Vương Diễm hơi say, Lưu Húc cũng vậy, nhưng tốt hơn Vương Diễm nhiều. Khi hắn học đại học thường đi uống rượu cùng đám bạn cùng phòng, vì vậy sau khi uống rượu gạo của chị Vương xong cũng chỉ hơi chóng mặt một chút.

Vương Diễm lảo đảo đi lấy một ấm nước nóng.

Cô cầm ấm nước, liếm mép:

- Uống nhiều quá rồi, phải uống thêm chút nước ấm cho giải rượu, nếu không ngày mai sẽ bị đau đầu.

Có lẽ vì uống nhiều nên bàn tay cầm ấm nước nóng của Vương Diễm hơi run rẩy, không cẩn thận đổ tràn ra ngoài, bắn một chút lên váy ngủ.

Thấy vậy Lưu Húc bị dọa sợ, vội vàng đỡ Vương Diễm, nhìn ngực cô hỏi:

- Bị bỏng không?

Vương Diễm lắc đầu:

- Nước chỉ hơi ấm thôi, không sao.

Vương Diễm vừa nói như vậy, Lưu Húc nhẹ nhàng thở hắt ra, nhưng cổ họng lại hơi khô nóng.

Ở nông thôn rất ít người mặc áo ngực trong váy ngủ, cho nên khi Vương Diễm bị nước đổ vào thì váy ngủ liền dính sát vào thân thể, khiến cho Lưu Húc nhìn thấy hai núm vú vô cùng rõ ràng…

Vương Diễm lúc này chẳng khác nào đang cởi trần nửa thân trên trước mặt Lưu Húc.

Lưu Húc nhìn chằm chằm vào bầu ngực phập phồng của Vương Diễm, cảm thấy miệng hắn càng ngày càng khô, dường như có một luồng khí nóng xông lên đỉnh đầu.

Thấy Lưu Húc nhìn chằm chằm vào bộ ngực của mình, Vương Diễm liền cúi đầu xuống.

Vương Diễm nhìn một lúc rồi vừa nâng lên vừa nói:

- Một bên thì em đã bóp lúc đi tắm sông, nhiều năm không chạm vào nó đã lớn rồi, rất phiền toái…

Lưu Húc đang miệng đắng lưỡi khô, Vương Diễm cứ đứng trước mặt nắn bóp như vậy khiến hắn vô cùng khó chịu, vì vậy hắn lập tức đứng lên, đứng sau lưng Vương Diễm.

Cúi người ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể Vương Diễm, lại nhìn bầu ngực kia:

- Hiện giờ em muốn bóp thử xem.

Nói là làm, Lưu Húc lập tức ra tay.

Chỉ tiếc Lưu Húc chưa chạm tới, Vương Diễm đã nắm được tay hắn.

Vương Diễm liếc nhìn Lưu Húc:

- Chị Vương là gái đã có chồng rồi, em không thể bóp bừa được đâu.

- Bóp một cái thôi mà.

- Chẳng lẽ em chưa từng sờ ngực phụ nữ sao?

- Mới bóp mỗi ngực của chị Vương…

- Không thể nào.

Vương Diễm lập tức kết luận:

- Người sống ở thành phố đều rất phóng khoáng, em đi lên đó học đại học bốn năm, tính tình cũng đã thay đổi, hơn nữa dáng vẻ của em không tệ, ở trường học nhất định có nhiều nữ sinh yêu thích, sờ ngực hôn môi là chuyện bình thường, kể cả quan hệ cũng không phải là chuyện gì to tát…

- Em không nói dối.

- Thật sự chưa từng sao?

- Thật.

- Ôi!

Vương Diễm cười lớn:

- Chúng ta ở nông thôn hai mươi tuổi đã kết hôn, em đã hai mươi hai tuổi mà vẫn còn là bé trai sao? Chuyện này không được, chị Vương sẽ giới thiệu đối tượng cho em, em nói xem, em có yêu cầu gì?

- Ngực to!

- Được, ngực lớn thì nhiều sữa, còn gì nữa không?

- Mông to!

- Mông to có thể sinh nhiều con, còn gì nữa?

- Giống như chị Vương.

- Yêu cầu này rất khó nha!

Nói xong, Vương Diễm lập tức đặt tay Lưu Húc lên ngực mình:

- Cho em bóp hai cái, coi như chị Vương cho em lễ gặp mặt.

Lưu Húc giật mình, nhưng cảm giác được phần dưới thân thể cương cứng lên, hắn liền tập trung xoa bóp, độ đàn hồi của chị Vương vô cùng tốt, ừm, bóp rất thoải mái…

Nhưng Lưu Húc còn chưa thỏa mãn thì Vương Diễm đã bỏ tay hắn ra.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lưu Húc, Vương Diễm không ngừng cười:

- Đã nói chỉ có thể bóp hai cái, em còn bóp nhiều như vậy, không sợ chị Vương đánh chết em sao?

Lưu Húc nhìn chằm chằm vào ngực Vương Diễm, hắn có chút mất lí trí, lập tức duỗi tay ra định bắt Vương Diễm lại.

Vương Diễm không nghĩ tới Lưu Húc sẽ có hành động này, vì vậy khi tóm được bầu ngực cô, hắn liền tranh thủ vuốt ve nắn bóp, Vương Diễm cũng phát ra tiếng rên rỉ cực kì thoải mái, sau đó cảm thấy như có luồng điện chạy qua cơ thể, thân thể mềm mại cũng uốn éo trong lòng Lưu Húc.

Vương Diễm đã quá lâu chưa quan hệ với chồng, cho nên bị đàn ông sờ như vậy liền có cảm giác.

Tuy Vương Diễm trước mặt Lưu Húc rất tùy tiện, nhưng bị nắn bóp như vậy một lúc, Vương Diễm bỗng nhớ ra cô đã có chồng, định đẩy Lưu Húc ra…

Đẩy vài cái, Lưu Húc giống như bất động, bàn tay còn cố gắng cho vào trong áo, không hề gặp trở ngại túm được bầu ngực của Vương Diễm, Vương Diễm ngẩng đầu muốn làm cho Lưu Húc tỉnh táo lại.

Nhưng Vương Diễm vừa ngẩng đầu thì Lưu Húc đã cúi xuống hôn vào môi Vương Diễm, tùy ý cắn mút bờ môi của cô.

Vương Diễm có chút mất phương hướng, đành thả lỏng cơ thể để cho Lưu Húc vuốt ve.

Thấy Vương Diễm không phản kháng, Lưu Húc càng không kiêng nể gì, lập tức kéo dây áo ngủ xuống, muốn dùng thời gian ngắn nhất lột sạch đồ trên người Vương Diễm.

Vương Diễm là phụ nữ đã có chồng, rất lâu không làm chuyện đó nên mới có thể bị Lưu Húc tấn công dễ dàng.