Chương 5: Vương Diễm Đanh Đá (2)

Kim Tỏa gật nhẹ đầu, đáp lại:

- Nếu phụ nữ có bệnh ở chỗ kín, anh sẽ kêu người ta cởi đồ cho anh khám sao?

- Thật ra chỗ kín của phụ nữ anh thấy nhiều rồi, cho nên coi như em có cởi đồ trước mặt anh thì anh cũng chỉ xem em như bệnh nhân mà thôi, không làm chuyện quá đáng.

Dừng lại một chút, Lưu Húc ngửi ngón tay:

- Mùi của em hơi nhạt, xem ra em không có bệnh.

Kim Tỏa đỏ mặt, cúi đầu xuống nói:

- Anh thật đúng là thần y, ngửi mùi đã biết được có bệnh hay không…

- Nếu có bệnh thì mùi sẽ rất nặng.

- Một người đàn ông lại biết nhiều như vậy… Biến thái…

- Kim Tỏa, lời này em nói sai rồi. Chuyện đó và giới tính không liên quan đến nhau, khi anh lên đại học đã học chuyên ngành phụ khoa, vì vậy đối với chuyện này rất quen thuộc.

- Nếu phụ nữ cởi đồ trước mặt anh, anh cũng không có phản ứng sao?

- Tất nhiên.

- Gạt người! Nói xong Kim Tỏa chỉ xuống dưới quần Lưu Húc.

Lưu Húc xấu hổ cười:

- Nếu gặp phải phụ nữ quá xinh đẹp quyến rũ thì anh vẫn sẽ có phản ứng bình thường đó.

- Anh đang gián tiếp khen em sao, có phải em nên nói cảm ơn anh không?

- Nói cũng được.

- Được rồi, lâu quá rồi, anh ra ngoài đi.

Kim Tỏa dừng một chút rồi nói:

- Anh Húc, nếu em có bệnh đến tìm anh, anh nhớ chữa trị tốt cho em. Nhưng anh trị bệnh có thu nhiều tiền không?

- Chỉ cần tiền thuốc thôi.

- Vậy thì tốt, sau này chị em phụ nữ trong thôn có bệnh thì em sẽ dắt họ tới tìm anh.

Nghe Kim Tỏa nói vậy, Lưu Húc vô cùng vui vẻ, hắn tưởng tượng ra cảnh Kim Tỏa dẫn mấy người cùng tuổi với cô tới xem bệnh, sau đó từng người đều cởi đồ trước mặt hắn…

Lưu Húc chọn chuyên ngành phụ khoa không phải là vì muốn ngắm phụ nữ cởi đồ, đơn giản là vì phụ nữ dễ mắc bệnh, thu tiền của bọn họ rất dễ.

Nhưng hiện giờ Lưu Húc lại không muốn kiếm tiền, chủ yếu là chữa khỏi bệnh cho hàng xóm trong thôn mà thôi.

Lưu Húc để cho Kim Tỏa nghỉ ngơi thật tốt, sau đó mới đi ra ngoài.

Bác Lưu biết được con dâu không sao, rất cảm kích Lưu Húc, còn bắt Lưu Húc mang theo một rổ trứng gà về nhà.

Người dân ở quê đều rất nhiệt tình, hàng xóm giúp đỡ cho nhau là chuyện rất bình thường, cho nên trứng gà này Lưu Húc không muốn nhận.

Lưu Húc từ chối mãi, cuối cùng đành phải cầm hai quả trứng gà về nhà.

Lúc ra cửa, bác Lưu còn cảm ơn mãi, nhưng bác không biết cả người con dâu bác, từ ngực cho đến âm hộ đều đã bị Lưu Húc sờ soạng.

Sau khi xong chuyện, Lưu Húc và thím Ngọc tiếp tục trở về nhà Vương Diễm ăn cơm, Lưu Húc không ngừng gắp thịt cho thím Ngọc ăn, khiến cho thím Ngọc sợ Lưu Húc sẽ nuôi cô thành con heo mập.

Ăn cơm xong, hai người trở về nhà nghỉ ngơi.

Lưu Húc đột nhiên về nhà, thím Ngọc không chuẩn bị kịp nên sau khi về thím liền mở hết cửa ra cho thoáng khí, ôm chăn gối ra phơi nắng.

May mắn mấy hôm nay nắng to, nếu trời mưa thì thím Ngọc cũng không biết phải làm thế nào.

Sau khi mang chăn gối ra phơi, thím Ngọc kéo Lưu Húc vào phòng nói chuyện phiếm, hỏi hắn nửa năm nay sống như thế nào, có thích ai không, định mở phòng khám ở nơi nào?

Tóm lại sau khi Lưu Húc cứu được Kim Tỏa bị rắn cắn thì thím Ngọc đã hiểu mục đích ở lại của Lưu Húc, cô sẽ giúp Lưu Húc chuẩn bị phòng khám thật tốt.

Trò chuyện một lúc, Lưu Húc ngáp liên tục, thím Ngọc đành để cho Lưu Húc ngủ trên giường của cô.

Trương Ngọc đi phòng bếp bóc ngô, Lưu Húc cởi đồ chỉ mặc mỗi cái quần đùi nằm ở trên giường, ngửi mùi chăn còn có mùi thơm cơ thể của thím Ngọc khiến cho Lưu Húc vô cùng thoải mái, hắn ôm cái chăn có mùi cơ thể của thím Ngọc tiến vào mộng đẹp.

Hiện giờ đang là mùa hạ, nhưng thỉnh thoảng sẽ có mưa rào.

Trương Ngọc đang ở phòng bếp bóc vỏ ngô, đột nhiên nghe thấy tiếng mưa, mưa rất lớn, kêu rào rào trên mái ngói.

Nghĩ tới chăn gối còn đang phơi nắng, Trương Ngọc không để ý mưa như trút nước, vội vã chạy đi thu chăn gối.

Vừa chạy ra ngoài, Trương Ngọc bị mưa làm cho ướt sũng, quần áo đều trở nên trong suốt.

Lưu Húc ngủ được một lúc, bị tiếng mưa đánh thức, nhớ ra chăn gối còn đang phơi nắng, hắn lập tức nhảy xuống giường, quần áo không kịp mặc đã chạy ra ngoài.

Lưu Húc đứng ở cửa ra vào nhìn thấy thím Ngọc đang ôm chăn gối chạy tới, lập tức chạy ra giúp.

- Đừng ra ngoài!

Thím Ngọc hô lên:

- Dính nước mưa sẽ bị bệnh đó.

- Thân thể của con tốt hơn thím nhiều, thím nên bảo con ra giúp chứ!

Lưu Húc rất quan tâm tới thím Ngọc.

Lưu Húc chạy đến tiếp nhận chăn gối tỏng tay thím Ngọc, sau đó dùng nách kẹp lấy chăn gối, kéo tay thím Ngọc chạy vào trong nhà.

Sau khi vào nhà, toàn thân thím Ngọc ướt sũng, khẽ đưa tay lau nước mưa trên mặt, khiến cho quần áo dính sát vào da thịt.

Lưu Húc vừa định nói chuyện thì thấy quần áo màu trắng của thím Ngọc dính sát vào da thịt, có thể nhìn thấy cả khe núi giữa hai bầu ngực, Lưu Húc cảm thấy cổ họng hơi khô rát.

Hơn nữa lúc này tóc của thím Ngọc đều dính lên mặt, trông vô cùng xinh đẹp, giống hệt như bức tranh mỹ nhân tắm tiên.

Lưu Húc cảm giác được hơi nóng trong thân thể, nuốt nước miếng, sau đó nhìn đi chỗ khác rồi nói:

- Ba bữa cơm của thím đều không có dinh dưỡng, thân thể yếu hơn con nhiều, thím còn ra ngoài trời mưa, con không biết nên nói thím như nào nữa?

- Không phải con cũng thế sao? Thím Ngọc nhìn vào lồng ngực rắn chắc của Lưu Húc.

Đứa nhỏ này thật sự trưởng thành rồi.

Sau đó thím Ngọc hơi xấu hổ cúi đầu xuống, tim cũng đập nhanh hơn.

Nhưng vì cúi đầu xuống nên thím Ngọc nhìn thấy phía dưới của Lưu Húc, quần đùi dính chặt vào thân thể, hình dáng dương vật hiện lên vô cùng rõ ràng…

Nhìn thấy như vậy, thím Ngọc vội nghiêng đầu sang chỗ khác, cô phát hiện Lưu Húc thật sự trưởng thành rồi, cô không dám đối đãi với Lưu Húc như trẻ con nữa.

Đặt đống chăn gối bị ướt trên ghế, Lưu Húc hỏi:

- Còn có chăn gối khác không?

- Chỉ có hai bộ…

- Vậy thì phiền phức rồi…

Lưu Húc gãi đầu, sau đó nói:

- Tối nay con không có chỗ ngủ rồi, con ngủ cùng thím được không?

Lúc mười tuổi, Lưu Húc và thím Ngọc đều ngủ chung, cho nên hắn đưa ra yêu cầu này cũng không quá đáng.

Chỉ là thím Ngọc biết rõ Lưu Húc đã trở thành đàn ông đích thực, không còn là trẻ con nữa, mà cô lại không phải quá già, cho nên nếu ngủ cùng một chỗ… nhỡ xảy ra chuyện gì thì khi tỉnh dậy hai người sẽ vô cùng hối hận, thậm chí quan hệ mẹ con sẽ bị phá vỡ.

Nghĩ đến đây, thím Ngọc nói:

- Nếu không buổi tối con sang nhà Vương Diễm ngủ đi, có phòng trống đó.

- Con sợ lão vô lại kia lại quấy rầy thím, cho nên con không muốn đi sang nhà chị Vương đâu. Nếu thím cảm thấy không tiện thì con sẽ ngủ ở phòng này, dù sao cũng là mùa hè, không có chăn cũng không sao.

- Vậy không được. Ở nông thôn buổi tối rất lạnh, mà con đi tắm trước đi không ốm.

- Thím tắm trước đi, thím yếu hơn con mà…

- Trưa nay thím vừa tắm xong.

- Không được.

Lưu Húc nói với giọng nghiêm túc:

- Trước kia đều là thím chăm sóc cho con, cho con ăn cơm, tắm cho con. Hiện giờ con lớn rồi, con có thể chăm sóc thím. Hơn nữa thím quên con học y sao? Bây giờ thím ngoan ngoãn nghe lời, tranh thủ tắm rửa đi.

- Càng ngày thím càng cảm thấy mình như đứa bé… Thím Ngọc tươi cười đi về phòng bếp.

Lưu Húc nhìn chằm chằm vào cặp mông của thím Ngọc.

Toàn thân thím Ngọc đều là nước, quần áo dính sát vào người, vì vậy Lưu Húc có thể nhìn thấy da thịt vô cùng săn chắc, còn nhìn thấy rõ hình dạng quần lót, là loại quần lót bình thường, có lẽ cùng một bộ với áo ngực.

Đi vào bếp, thím Ngọc mới nhớ ra quên mang theo quần áo, vì vậy vội vã chạy về phòng lấy đồ.

Mưa mùa hè tới nhanh mà đi cũng nhanh, khi thím Ngọc bắt đầu tắm thì mưa đã tạnh rồi, âm thanh dội nước vô cùng rõ ràng, Lưu Húc ngồi ở phòng khách cũng có thể nghe được, hắn không ngừng nuốt nước miếng.

Hiện giờ Lưu Húc ý thức được thím Ngọc càng ngày càng thành thục quyến rũ.

Đây mới là ngày đầu tiên hắn trở về thôn, chờ hắn ở lại một thời gian có lẽ sẽ phát sinh quan hệ với rất nhiều phụ nữ, thậm chí Lưu Húc còn nghi ngờ hắn sẽ cho không ít đàn ông trong thôn đội nón xanh…

Thật ra mục đích Lưu Húc trở lại thôn vô cùng trong sáng, chính là chữa bệnh cho hàng xóm của mình. Nhưng sau khi trải qua mấy chuyện ngày hôm nay, Lưu Húc phát hiện ra mục đích của hắn càng ngày càng đen tối.

Hiện giờ Lưu Húc đã có ý định mới.

Đó chính là vừa giúp hàng xóm chữa bệnh, vừa dùng ngôn ngữ hoặc thân thể của mình an ủi phụ nữ trong thôn.

Chồng của Vương Diễm và Kim Tỏa đều ra ngoài làm việc, gần như không khác so với góa phụ, nhất định sẽ rất cô đơn, muốn chinh phục sẽ đơn giản hơn rất nhiều, nhất là Kim Tỏa.

Về phần thím Ngọc, Lưu Húc không muốn áp dụng mấy cách thức kia, hắn muốn dần dần chiếm cứ trái tim thím Ngọc, sau đó để cho cô cam tâm tình nguyện hiến thân.

Hơn nữa, Lưu Húc biết chồng cũ của thím Ngọc đã chết hôm động phòng, hắn rất tò mò không biết thím Ngọc đã mất trinh chưa, hay là khi lão già kia vừa chọc vào thì chết…

Xem ra Lưu Húc phải đích thân đưa thứ đồ chơi của hắn vào trong thân thể thím Ngọc mới có thể biết được thím Ngọc có phải là gái trinh hay không?

Lưu Húc tất nhiên hi vọng thím Ngọc còn là một thiếu nữ.

Về phần Vương Diễm và Kim Tỏa thì đã là vợ người khác, hắn cũng không phải loại người chỉ yêu cầu gái trinh, bởi vì chơi vợ người khác quả thật rất có cảm giác thành tựu.

Nghĩ đến Vương Diễm và Kim Tỏa, Lưu Húc lại nuốt nước miếng vài lần.