Chương 4: Vương Diễm Đanh Đá

Lúc ăn cơm, Vương Diễm kể lại chuyện xấu hổ ngày xưa của Lưu Húc, khiến cho hắn rất ngượng ngùng.

Thân là đàn ông, tất nhiên Lưu Húc cũng phản đòn, kể lại những chuyện xấu hổ của Vương Diễm, ví dụ như Vương Diễm học theo con trai đi tiểu đứng, kết quả khiến cho hai đùi đều ướt sũng, ví dụ như một lần Vương Diễm chơi trò kết hôn cùng Lưu Húc, ví dụ như lúc ngực Vương Diễm bắt đầu phát triển…

Tóm lại hai người đều kể lại những tai nạn xấu hổ của đối phương, Trương Ngọc thỉnh thoảng lại cười ra thành tiếng.

Con gái Vương Diễm thì còn nhỏ nên không hiểu chuyện gì đang diễn ra, chỉ ngồi im lặng nghe, thỉnh thoảng ăn thêm một miếng thịt.

Ăn được nửa bữa cơm, bác Lưu đột nhiên chạy đến, dù sao cũng là hàng xóm gần nhà Trương Ngọc và Vương Diễm nên ba người thường nói chuyện phiếm với nhau. Bác có một cô con dâu hai mươi tuổi tên là Kim Tỏa, chỉ tiếc con trai bác lại buôn bán bất động sản ở Bắc Kinh, một năm có lẽ mới trở lại một lần, vì vậy kết hôn cũng giống như không kết hôn.

Nhìn dáng vẻ mấy hồn của bác Lưu, Vương Diễm vội hỏi:

- Có chuyện gì sao?

- Con dâu… con dâu…

- Bác cứ bình tĩnh…

- Nó bị rắn cắn rồi!

Ở nông thôn có rất nhiều loại rắn, có loại có độc, có loại không, Lưu Húc là người học y, hắn biết rõ nếu rắn độc cắn mà không chữa trị kịp thời sẽ rất đáng sợ, vì vậy hắn liền hỏi:

- Người đang ở đâu?

- Trong nhà…

- Cháu đi nhìn một chút. Nói xong Lưu Húc chạy ra ngoài.

Trong nhà bác Lưu phát ra âm thanh rên rỉ, Lưu Húc vừa đẩy cửa ra liền thấy cảnh Kim Tỏa nửa thân trên không mặc gì, một tay nắm chặt bầu ngực, Lưu Húc vội vàng lui ra.

- Em bị rắn cắn ở đâu?

- Ngực… Đau quá… Đau chết mất!

Rắn này chẳng lẽ là một con rắn dâm tà, bằng không sao lại đi cắn vào ngực con gái nhà người ta chứ? Hơn nữa Kim Tỏa cũng mặc quần áo đầy đủ, còn mặc cả áo ngực, sao rắn có thể cắn vào chỗ đó được?

Lưu Húc không muốn suy nghĩ tiếp, liền hỏi:

- Rắn gì vậy?

- Em cũng không biết, đau quá, hu hu, chảy ra máu đen rồi… Húc, có phải em sắp chết hay không?

Chảy ra máu màu đen thì chính là rắn độc, chuyện này khiến cho Lưu Húc vô cùng sốt ruột, lúc này bác Lưu, thím Ngọc và chị Vương đều chạy tới, Lưu Húc vội hỏi:

- Trong mọi người ai có hàm răng tốt nhất, khít không có khe hở ấy…

- Răng bác không được rồi. Bác Lưu nói.

Về phần Vương Diễm và thím Ngọc thì hàm răng của hai người đều rất đẹp, nhưng Lưu Húc cũng không muốn để cho hai người hút máu rắn độc, vì vậy Lưu Húc vô cùng khó xử. Bởi vì nếu không hút đúng cách hoặc lỡ nuốt độc vào người thì có thể dẫn đến chết người.

Trong lúc nguy cấp, bác Lưu nóng vội nói:

- Húc, không phải cháu học y sao? Cháu hút độc cho Kim Tỏa đi.

- Nam nữ không nên…

- Tính mạng quan trọng hơn! Vương Diễm có chút tức giận.

- Bây giờ là chuyện cứu người, không sao đâu!

Bác Lưu nói:

- Con trai bác cũng không ở nhà, chỉ cần chúng ta không nói thì không ai biết hết.

Mẹ chồng Kim Tỏa đã nói như vậy thì Lưu Húc cũng không kiêng kị nữa, vì vậy hắn lập tức đi vào phòng, đóng cửa lại, sau đó bò lên giường.

Nhìn bầu ngực trắng nõn trần trụi của Kim Tỏa, Lưu Húc nuốt một ngụm nước miếng.

Kim Tỏa mới hai mươi tuổi, vừa kết hôn không lâu, trước kia ở nhà cũng không phải làm việc nặng nhọc, vì vậy làn da vô cùng mềm mại, có thể so sánh cùng với thiếu nữ trên thành phố. Hơn nữa núm vú màu hồng tươi rất khêu gợi, khiến cho Lưu Húc muốn cắn một cái.

Nhưng thấy vết thương trên núm vú của Kim Tỏa, Lưu Húc cũng không dám nghĩ bậy bạ.

- Có lẽ anh phải mạo phạm em một chút…

- Không sao đâu… Hơi thở Kim Tỏa vô cùng mong manh, bờ môi tím ngắt.

Lưu Húc dùng hai tay bóp chặt ngực Kim Tỏa, dùng sức rất mạnh, sau đó máu đen từ miệng vết thương chảy ra.

Nhưng như vậy chưa đủ, sau khi máu đen chảy bớt ra, Lưu Húc phải cúi xuống hút chất độc còn sót lại.

Bởi vì miệng vết thương cách núm vú quá gần, vì vậy môi Lưu Húc sẽ chạm vào núm vú, khiến cho Kim Tỏa phát ra tiếng rên rỉ.

Nghe được âm thanh rên rỉ của Kim Tỏa, không biết là cô thoải mái hay đau khổ, nhưng Lưu Húc vẫn tập trung hút độc, sau đó nhả bớt ra đất, rồi lại tiếp tục hút.

Khoảng mười phút sau, máu độc đã hút gần hết, sắc mặt Kim Tỏa dần trở lại bình thường, Lưu Húc nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi, lúc này hắn mới phát hiện ra ngực Kim Tỏa khá lớn, hẳn là cup C, lúc bóp rất có cảm giác.

- Có lẽ còn có độc. Nói xong Lưu Húc liền xoa nắn hai bầu vú của Kim Tỏa.

Cho rằng Lưu Húc đang cứu mình nên Kim Tỏa cũng không câu nệ tiểu tiết, nhưng trên gương mặt tái nhợt có chút ửng hồng.

Bóp một phút đồng hồ, Lưu Húc mới lưu luyến buông tay ra:

- Không còn việc gì nữa, nhưng phải bôi một chút thuốc. Để mẹ chồng em theo anh về nhà lấy đi.

- Cảm ơn, Húc! Nói xong Kim Tỏa kéo chăn đắp lên người.

- Anh còn lớn hơn em hai tuổi đấy. Lưu Húc nở nụ cười.

- Em nghe chồng em gọi anh như vậy nên em cũng kêu như vậy…

Kim Tỏa cười ngọt ngào:

- Nếu không về sau em sẽ gọi là anh Húc, được không?

- Đương nhiên là được, đưa tay cho anh.

Lưu Húc cầm lấy tay Kim Tỏa, nhẹ nhàng bắt mạch.

Thấy vậy Kim Tỏa liền hỏi:

- Anh bắt mạch cho em sao?

- Không thì còn làm gì nữa?

Kim Tỏa cười ra thành tiếng:

- Hi hi, anh muốn xem em có thai không hả?

- Trúng độc của rắn độc thì tần suất đập của tim sẽ nhanh lên hoặc chậm lại.

Kim Tỏa hơi suy nghĩ, gật nhẹ đầu:

- Nếu tim em đập không bình thường thì anh lại muốn hút sữa cho em đúng không?

- Không phải sữa, là miệng vết thương đó. Lưu Húc đính chính.

- Nhưng miệng vết thương ở trên ngực, cho nên cũng giống như hút sữa mà.

Dừng lại một chút, Kim Tỏa đỏ mặt nói:

- Vừa nãy là do em sợ hãi quá độ, nhưng hình như có chút không đúng. Em đã kết hôn rồi, anh lại làm như thế… nếu bị chồng em biết được thì…

- Mẹ chồng em sẽ không nói ra, chẳng lẽ em định tự nói cho chồng em biết hay sao?

- Thì ra thế…

Một lát sau Lưu Húc nói:

- Tim đập không ổn định lắm, em kéo chăn lên đi.

Lo lắng mình sẽ chết, Kim Tỏa lập tức ném chăn ra, hai bầu ngực lại hiện ra trước mặt Lưu Húc.

Sau đó Lưu Húc cúi xuống, mút miệng vết thương.

Nhưng không giống lúc trước, hiện giờ Lưu Húc không phải là đang hút, mà là đang dùng lưỡi để liếm, thỉnh thoảng đụng phải núm vú đang căng cứng.

Kim Tỏa đã kết hôn rồi, cũng đã động phòng, nên cô cảm thấy hành động của Lưu Húc không giống đang hút độc. Có lẽ chồng cô đi Bắc Kinh quá lâu, hiện giờ cô mới được nếm lại mùi vị này nên có chút quyến luyến, Kim Tỏa cảm thấy vô cùng thoải mái, nhẹ nhàng ôm cổ Lưu Húc, hi vọng Lưu Húc có thể “hút độc” lâu hơn một chút.

Khoảng năm phút sau, Lưu Húc và Kim Tỏa tách nhau ra.

Lưu Húc liếm miệng, lên tiếng nói:

- Không sao rồi.

- Cảm ơn! Kim Tỏa có chút mất tự nhiên mặc lại quần áo.

- Anh nói với em một chuyện, em có tin vui rồi.

- Không thể nào!

Kim Tỏa lập tức kêu lên:

- Chồng em bốn tháng trước mới trở về, chúng em chỉ quan hệ một lần, không thể nào mang thai được. Hơn nữa nếu mang thai sao em lại không biết?

Nói đến đây, Kim Tỏa lo lắng mẹ chồng nghe được liền trùm chăn lên, kéo tay Lưu Húc đặt vào trên bụng cô:

- Anh sờ xem, nếu em mang thai, sao bụng em vẫn nhỏ như vậy?

Bàn tay Lưu Húc đặt ở phần bụng bên dưới rốn, nếu hắn đi xuống thêm chút nữa khoảng bảy, tám cen ti mét là có thể sờ đến âm hộ Kim Tỏa rồi.

Lúc này Lưu Húc cũng không để ý nhiều, chỉ nhẹ nhàng vuốt bụng Kim Tỏa.

Sờ khoảng nửa phút, Lưu Húc nói:

- Thật ra anh đùa em đó…

- Xấu xa! Kim Tỏa lên tiếng trách móc nhưng lại không đẩy tay Lưu Húc ra.

- Nghe nói đàn ông không xấu, phụ nữ không yêu!

- Đáng tiếc em đã kết hôn rồi.

- Ai bảo kết hôn rồi thì không thể yêu đàn ông xấu?

Lưu Húc cười ha hả, chậm rãi sờ soạng, sờ tới một nơi ướt át:

- Chỉ là yêu thích thôi mà, có ai nói em phải làm gì đó cùng đàn ông xấu đâu?

Lưu Húc vừa sờ tới âm hộ của Kim Tỏa, Kim Tỏa lập tức túm chặt tay Lưu Húc, đẩy lên trên:

- Nếu anh lại sờ soạng nữa em sẽ mách mẹ chồng.

Thấy Kim Tỏa có vẻ nghiêm túc, Lưu Húc liền thu tay về:

- Thật ra anh chỉ muốn thử xem em có chung tình với chồng em không thôi, xem ra cũng không tệ. Em sẽ là một nàng dâu tốt.

- Em vốn là nàng dâu tốt!

Kim Tỏa liếc mắt nhìn Lưu Húc, sau đó kéo chăn lên đắp.

Xem ra Kim Tỏa không phải loại phụ nữ lăng loàn, muốn cô ngoại tình có lẽ phải tốn chút thời gian và công sức. Dù sau chồng Kim Tỏa đi vắng rất lâu, một năm trở về được một, hai lần, nếu không bắt được xe để về thì có lẽ mấy năm liên tục cũng không về nhà, Kim Tỏa vừa hưởng thụ mùi vị kia lần nữa, nhất định sẽ không nhịn được.

Hơn nữa nhà Lưu Húc và Kim Tỏa rất gần, trong nhà Kim Tỏa lại không có đàn ông, mỗi lần gặp chuyện phụ nữ không xử lý được thì sẽ gọi Lưu Húc đến giúp đỡ, sau đó nhất định sẽ phát sinh chút gì đó.

Nghĩ vậy, Lưu Húc vô cùng mong đợi với chuyện sau này.

- Em nghỉ ngơi đi, nếu có gì không ổn thì lại gọi anh.

Lưu Húc đứng lên, bổ sung thêm:

- Về sau anh sẽ ở lại thôn, nếu có bệnh gì thì đến tìm anh cũng được.

- Bệnh của phụ nữ anh cũng sẽ khám sao?

Lưu Húc gãi đầu, cười nói:

- Anh học phụ khoa.

- Đàn ông mà lại chuyên chữa bệnh phụ nữ, anh có vấn đề hả?

- Phụ nữ rất dễ mắc bệnh, hơn nữa anh cũng chữa cả các loại bệnh khác mà.