Bà Khâu vuốt nhẹ đôi mắt đang xoay tròn của Bạch Thự, "Phải nói đến đứa cháu trai này đúng là đứa trẻ có phúc khí. Nhà ở thôn bên kia cũng chỉ mới mua con bò sữa này thôi! Vợ hắn mới vừa sinh con trai, cũng không sữa, hắn tự mình chạy đến tận biên giới Tây Bắc tìm một con bò sữa về. Nhưng không ngờ con trai hắn không uống sữa bò, chịu uống nước cháo nhưng nhất quyết không uống sữa bò."
"Thật sao?" bà Bạch vui vẻ, bà hưng phấn hôn Bạch Thự hai cái: "Cháu trai của bà đúng là có phúc khí"
Bạch Thự đã quen với việc bà nội thỉnh thoảng ôm ôm hôn hôn. Tại tận thế, phụ nữ ít cho nên họ đều rất quý giá, không quản là dạng nữ nhân gì, bên người đều có mấy người đàn ông trông coi. Thế nhưng ở đây, tình huống rất khác nhau!
"Tốt rồi, chúng ta đi thăm Lưu Anh." bà Khâu thấy bà Bạch nuôi Bạch Thự trong phòng của mình, liền đoán được tình huống. Cô em dâu này nếu đã yêu thích người nào sẽ hận không thể đem tâm can đều móc ra. Còn nếu đã không thích ai, cũng không tìm cớ bắt bẻ, nhưng nếu người đó làm bà ta không vui, bà ta sẽ khiến người đó không vui gấp bội! Bà ấy không thể nào yêu thích vợ thằng ba, lúc này có cháu trai yêu quý càng đem vợ thằng ba ném vào trong góc.
Quả nhiên, bà Bạch Kim bĩu môi. Nhưng bà cũng không hề nói gì không xuôi tai. Hôm nay là lễ tắm ba ngày của cháu yêu, dù thế nào cũng phải cấp cho Lưu Anh chút mặt mũi.
Vừa tiến vào phòng phía tây, một dòng nước ấm liền hun Bạch Thự, có chút khô nóng. Lưu Anh ở cữ, cửa sổ đều đóng kín vô cùng, chỉ chừa một lỗ cửa thông gió, phòng ngừa khí gas trúng độc.
Lúc Lưu Anh sinh Bạch Thự chịu mệt nhọc nhưng ba ngày nay được tẩm bổ rất tốt, sắc mặt bắt đầu có chút hồng nhuận.
Bà Khâu khen ngợi liếc nhìn bà Bạch, cô em dâu này coi như ngộ tính khá cao, tuy rằng miệng độc thế nhưng cũng chưa bao giờ hà khắc giày xéo con dâu.
Bà Bạch sắc mặt lạnh nhạt, bà trời sinh mặt mũi trông đã hung ác, sau khi thấy Lưu Anh không khỏi lo lắng.
Trước đó chị dâu cùng mẹ chồng cãi nhau, chị ta ở trong phòng nghe được rõ ràng. Chị dâu cả con gái của quản lý cửa hàng phía đông thành phố, nhưng lại lớn lên ở nông thôn từ nhỏ, con người có chút hung hãn cay nghiệt. Thế nhưng đang lúc ở cữ vẫn bị mẹ chồng đuổi về ngoại, chị vừa nghĩ tới thôi đã thấy sợ.
Nhắc tới cũng thú vị, nhà họ Bạch gia có 2 người con trai, đều lớn lên trong đòn roi của bà Bạch, sau khi trưởng thành đều nhất trí đưa ra một tiêu chuẩn chọn vợ duy nhất là muốn tìm người tính tính trái ngược với bà Bạch, một người phụ nữ ôn hoà lương thiện.
Dâu cả - Phùng Thu Lan, khi còn trẻ thanh danh vô cùng tốt, sống với mẹ từ nhỏ ở nông thôn coi trọng nhất tam tòng tứ đức. Đáng tiếc khi cưới về lại phát hiện hết thảy đều là giả, chị ta là một người thô bạo cay nghiệt.
Lúc thằng hai cưới vợ, rút kinh nghiệm từ anh trai, tự mình đi gặp gỡ vài lần, chắn chắn rằng cháu gái của lão giáo sư đúng là ôn nhu hiền thục, lúc này mới quyết định cưới về. Bạch Ngọc về làm dâu, thật sự là ôn nhu, cùng ai cũng hợp! Thế nhưng có chút khuyết điểm là ham ăn.
Cpfn mẹ của Bạch Thự kiếp này, cũng là vợ của ba hắn, Bạch Khải Hậu đã tuyển trọn một người trong ngàn người. Từ lúc kết hôn, chị ta liền vây quanh Bạch Khải Hậu, chồng hát vợ khen hay, nếu như Bạch Khải Hậu muốn nói vật này hình tròn, vậy thì chị ta nhất định sẽ nói vật này không có góc cạnh. Dù vậy, Bạch Khải Hậu cũng không cảm thấy thoả mãn, anh luôn cảm thấy chị ta có chút thảo mai, uốn cong thành thẳng, không có chính kiến, có chút mềm yếu vô dụng!
Quãng thời gian trước, Lưu Anh ỷ vào trong bụng Thượng phương bảo kiếm ( ý chỉ bảo vật), còn chạy tới trường học cách mạng cùng bạn bè hô hào cổ vũ, còn phản kháng bà Bạch, nghĩ bà già tư tưởng phong nên đem lời của bà vào tai này ra tai kia. Nhưng lúc này đã đẻ xong cũng đã tốt nghiệp, không ai làm hậu thuẫn cho chị. Thấy chị dâu cả bị đuổi về nhà liền có chút thấp thỏm, tối hôm qua cả đêm chị đều ngủ không ngon!
Bà Bạch không nhìn nổi cô con dâu thứ ba bày ra bộ dạng uất ức, lúc này bà cũng chả nhớ đến việc nể mặt cháu trai ngoan nữa, tức giận nói: "Cô yên tâm tĩnh dưỡng, muốn ăn cái gì thì nói với chị dâu thứ hai." Bà bận chăm sóc cháu trai, việc bếp núc bà đã giao cho cô con dâu thứ hai quản lý.
Lưu Anh thấy bà Bạch Kim thị sắp đi ra ngoài, thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại chị vừa nhìn thấy mặt mẹ chồng, liền run bắn cả người.
Bà Khâu thầm lắc đầu, cô con dâu thứ ba này đúng thật là không ra hồn, hồi trước bà có nghe nói chị ta có đi trường học cách mạng trường học, còn cho rằng chị ta sẽ tiến bộ, không nghĩ vẫn không có tiền đồ giống y như trước kia.
Một đám người đi ra khỏi phòng phía tây, về phòng chính chính.
Bạch Thự nằm trong lòng bà Bạch thấy chị Phạm hướng bà Khâu nháy mắt ra hiệu. Trong nháy mắt hắn liền tỉnh táo. Đây đều là người thân của hắn kiếp này, những người thân cận nhất, hắn phải quan tâm một chút.
Bà Khâu uống một hớp nước xongmới mở miệng: "Tôi có một đứa cháu trai họ hàng xa, hắn nói quốc gia muốn làm nhà trẻ cùng vườn trẻ, nhà trẻ là cho trẻ từ ba tuổi trở xuống, vườn trẻ là cho trẻ từ ba tuổi đến bảy tuổi."
Hoa Quốc rất coi trọng giáo dục, khi quốc gia mới thành lập được một tháng, liền thành lập Bộ giáo dục, cũng đưa ra thiết lập mới cho hệ mẫu giá sơ cấp giáo dục sơ cấp. Tháng trước, Bộ giáo dục hướng hội đồng ủy viên đưa ra kiến nghị, thành lập nhà trẻ cho trẻ 3 tuổi trở xuống, giáo viên nhà trẻ chủ yếu phụ trách vệ sinh; trẻ từ ba tuổi đến bảy tuổi thì đi vườn trẻ, vườn trẻ về phụ trách dạy các môn giáo dục.