Không ngờ Hưng lùn còn biết tính nhân duyên, cái này đến Tô Tình cũng không biết.
Hưng lùn cười hề hề, nói ngày trước ông ấy theo ông tôi có học được đôi chút, cũng chỉ xem cho vui thôi, đằng nào cũng không phải dân chuyên.
Khiêm tốn trước mặt Tô Tình không có tác dụng, cô ta bảo, cho năm sinh tháng đẻ cũng được, nhưng nếu xem không tốt thì sẽ cho hai cái cùi chỏ.
Mặt Hưng lùn xám ngoét, ông ấy lau mồ hôi trên trán rồi nói ông ấy sẽ cố gắng hết sức.
Với cơ thể nhỏ bé của Hưng lùn, Tô Tình mà ra tay thật thì ông ấy không chịu nổi đâu, nhưng lời đã nói ra rồi, ông ấy không thể không xem.
Tôi và Tô Tình viết ngày tháng năm sinh ra, sau đó để trước mặt Hưng lùn.
Hưng lùn xem xong thì tự nhiên không nói gì nữa ông ấy nhìn Tô Tình, vẻ mặt rất sợ hãi.
Tôi nói chú sợ cái gì, có gì nói đấy, tính chuyện hôn nhân thôi mà run cầm cập thế kia. Làm sao, có phải bọn tôi như nước với lửa, vừa gặp đã đánh nhau không.
Tô Tình không vui, nói cái gì mà đánh nhau, rõ ràng là toàn tôi bị đánh.
Nhưng Hưng lùn lắc đầu nói không phải, chỉ riêng bát tự của hai chúng tôi thôi đã thấy là... trời sinh một cặp, Nguyệt Lão chắc cũng bắt được mối như thế.
Tô Tình nghe vậy thì nổi khùng lên, nói Hưng lùn không biết tính, tôi với cô ta mà cặp trời sinh? Cô ta biết rồi, chắc chắn là Hưng lùn và tôi hè nhau lừa cô ta, nếu không nói ra được nguyên do thì Hưng lùn chết chắc.
Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao Hưng lùn lại sợ rồi, ông ấy mà nói ra thì chắc chắn sẽ bị ăn đòn, tôi đành phải sống chết mặc bay thôi.
Nhưng bất ngờ là Hưng lùn lại có bản lĩnh thật, lời ông ấy nói không giống phán linh tinh.
Hưng lùn cầm ngày tháng năm sinh của chúng tôi rồi nói, xét từ ngũ hành thì ngũ hành của tôi nhiều lửa thiếu nước, Tô Tình thì nhiều nước thiếu lửa, nếu kết hợp lại thì sẽ tạo thành thủy hỏa bổ sung, đắp vào cho nhau, âm dương điều hòa, nếu thành vợ chồng thì sẽ yêu thương hạnh phúc, con cái đủ nếp lẫn tẻ, gia đình hạnh phúc, vạn sự hanh thông.
Lại nhìn thiên can của hai chúng tôi thì là cung phu thê, tôi là Canh Kim, còn Tô Tình là Ất Mộc, bát tự của chúng tôi trung hòa lẫn nhau, rõ ràng là một đôi trời sinh.
Lại xem mệnh cục, bỉ kiếp trong mệnh Tô Tình quá nặng, còn tôi thì sao Thực Thương vượng, mệnh cục của chúng tôi đối nghịch với nhau nhưng lại trung hòa lẫn nhau, hóa hung thành cát, đây chính là bát tự trời sinh một đôi!
Hưng lùn nói xong, hai chúng tôi đều ngớ người ra. Ban đầu tưởng ông ấy chỉ nói linh tinh thôi, ai dè ông ấy lại nói rất rành mạch có đầu có cuối.
Tôi cũng không biết những gì ông ấy nói là thật hay giả, nhưng nghe tính rất rõ ràng, đến Tô Tình cũng không nói được gì.
"Không thể nào, tôi mà lại là một đôi trời sinh với thằng cha này á?" Tô Tình vẫn không phục.
Tôi hừ lạnh một tiếng, ai thèm làm một đôi trời sinh với cô, cọp cái có đẹp đến mấy thì vẫn là cọp cái.
Nhưng lúc này Hưng lùn lại cau mày, nói không phải Tô Tình còn có một người chị sinh đôi à? Bát tự y hệt Tô Tình.
Như vậy thì người chị sinh đôi của Tô Tình cũng là một đôi trời sinh với tôi, ba người chung mối nhân duyên, vậy thì không thể là một đôi trời sinh được!
"Hứ, tôi đã bảo rồi mà, chú Hưng tính sai rồi!" Tô Tình thở phào.
Hưng lùn gãi đầu như khá thắc mắc, có lẽ chú ấy cũng nghĩ rằng mình tính sai rồi.
"Ừ, tôi đã nói rồi nhỉ, nếu tính không tốt thì tôi sẽ cho chú..."
Tô Tình cho Hưng lùn một cú, đầu ông ấy lập tức sưng vù lên, chắc là lần sau không dám xem mệnh linh tinh cho người khác nữa.
Đúng lúc này, có một chiếc xe Maserati dừng lại bên ngoài, một người đẹp xuống khỏi xe, phía sau là hai vệ sĩ mặc âu phục đen cao lớn.
Người đẹp này mặc một chiếc váy trắng đầy khí chất, biểu cảm lạnh lùng, ánh mắt vô cùng kiêu ngạo. Khi đi vào tiệm xăm, cô ta còn không buồn nhìn tôi lấy một cái, mắt hướng thẳng về phía Tô Tình.
Tôi tưởng cô ta là khách nên tiếp đón rất nhiệt tình, còn hỏi cô ta muốn xăm hình gì?
Nhưng cô ta lại hừ lạnh một tiếng, trả lời tôi: "Không có hứng, cút ra! Tôi đến để tìm cô Tô Tình."
Ôi chao, bà mẹ con mẻ điên này, đây là chỗ ông đây cơ mà? Lại bắt tôi cút ra? Nếu không phải nể mặt bà nội này là con gái, tôi đã đóng cửa thả Hưng lùn rồi.
Cô ta hoàn toàn không quan tâm đến cơn tức giận của tôi, đi thẳng đến trước mặt Tô Tình rồi nói: "Cô Tô Tình, xin cô chuyển lời cho lão thiên sư, tối nay cần đến núi mộ của nhà họ Đới chúng tôi, có việc rất quan trọng cần thương nghị, trừ lão thiên sư ra còn có rất nhiều cao nhân sẽ đến, nếu ai có thể phá được hung trận ở mộ tổ nhà họ Đới sẽ thưởng một triệu tệ."
Cha mẹ ơi, một triệu! Bằng mười đơn âm của tôi rồi. Tuy không biết là chuyện gì nhưng tôi cũng muốn đi thử xem sao, nể mặt tiền, tạm thời tôi sẽ tha thứ cho hành vi vô lễ của chị gái xinh đẹp này ban rồi.
"Nè người đẹp, tôi là truyền nhân xăm quỷ, cũng có thể coi là người hành nghề âm, tôi có thể đi không?" Tôi hỏi một cách chân thành.
Ai ngờ người phụ nữ này lại không buồn nhìn tôi lấy một cái, lạnh giọng trả lời ngay: "Hừ, xăm quỷ cái gì, chưa nghe bao giờ. Tầm này một kẻ xăm hình thấp kém cũng mạo xưng thần côn rồi cơ à? Một triệu không dễ lấy thế đâu, có nhiều cao nhân lắm, dựa vào anh? Hừ!"
Ôi chao, coi thường ai thế? Bà cô này nói năng còn khó nghe hơn cả Tô Tình, tuy cái mặt lạnh tanh này xinh đẹp không kém cạnh gì Tô Tình, nhưng biểu cảm coi thường và lời lẽ khinh miệt kia khiến tôi rất muốn đánh cô ta.
Ông đây mà không vì tiền thì lại thèm để ý đến bà cô này đấy!
"Được rồi, tôi biết rồi, tôi sẽ chuyển lời cho sư phụ." Tô Tình trả lời.
"Làm phiền cô rồi, tôi còn phải đi báo với các cao nhân khác, chào cô." Người phụ nữ đó nói xong liền quay người bỏ đi, vẫn không thèm liếc tôi lấy một cái, trên mặt hầu như không có biểu cảm gì, như một tảng băng ngàn năm.
"Đây là ai mà chảnh thế?" Tôi hơi bực bội, nếu không nể mặt Tô Tình thì tôi đã đuổi cô ta ra từ lâu.
Hưng lùn trả lời: "Cậu chủ, người đó mà cậu cũng không biết à, là thế gia hàng đầu Trung Hải đấy, nhà họ Đới đấy! Cô ta chính là trưởng nữ của nhà họ Đới, người đẹp lạnh lùng có tiếng Đới Khiết Doanh."
Người đẹp lạnh lùng? Tôi thấy là đồ mặt liệt thì có, giàu thì giỏi lắm hả? Thế gia hàng đầu thì có thể không nể mặt ai à? Có điều tuy người thì không ra gì nhưng tôi cực kỳ có hứng thú với tiền, rốt cuộc một triệu tiền thưởng và hung trận mà Đới Khiết Doanh nói là sao?
Tô Tình nói cô ấy không biết rõ tình hình, nhưng có nghe nói qua về vài tin đồn.
Nhà họ Đới ngày trước đúng là thế gia hàng đầu ở Trung Hải, nhưng mấy chục năm gần đây có vẻ đang dần sa sút đi, cho dù là việc kinh doanh hay những cái khác đều tụt lùi dần. Bây giờ nhà họ Đới nhiều nhất chỉ là thế gia hạng hai thôi, gia tộc đang dần suy bại rồi.
Tô Tình có nghe hai tin lạ, chuyện đầu tiên là nếu nhà họ Đới muốn mở nhà hàng thì sẽ phát ra mùi thối không thể chịu nổi, mùi hơi giống mùi xác chết, điều kỳ lạ là không hề tìm thấy nơi phát ra mùi. Thứ mùi đó cứ quanh quẩn trong nhà hàng, khách làm sao mà chịu nổi, sau đó tất cả mười mấy nhà hàng của nhà họ Đới đều phải đóng cửa, tổn thất vô cùng lớn.