Quỷ bà đi rồi, đến Tô Tình cũng phải mấy phút sau mới định thần lại được. Xem ra không chỉ có tôi, đến cô nàng cũng chưa từng thấy âm thuật nào kỳ lạ như vậy.
"Không được!" Tô Tình đột ngột nói.
"Cái gì không được?" Tôi thắc mắc nhìn sang cô ta.
"Tuyệt đối không được! Vì sao phải nghe lời bà ta, tôi cứ nhúng tay vào đấy! Ép người khác sinh con với người chết, quá đáng!" Tô Tình dẩu môi lên vì không phục, như đã quyết tâm sẽ giành lại công bằng cho Từ Mộng.
"Thế cô có đối phó được bà già đó không?" Tôi hỏi.
Tô Tình lắc đầu như hoàn toàn không có chút tự tin nào.
"Tôi không làm được, nhưng tôi có đại sư huynh!" Tô Tình nói xong bèn biến mất ngay vào màn đêm, gọi cũng không quay lại.
Không phải bà cô này đã đồng ý sẽ làm việc cho tôi à? Sao nói đi là đi vậy, đại sư huynh là ai? Trương Thanh à?
"Cậu chủ bỏ đi, cô ấy muốn giúp thì cứ để cô ấy giúp, chúng ta không dây vào Quỷ bà này được đâu." Hưng lùn vẫn còn sợ, khuyên tôi đừng can dự vào nữa.
Như thế làm sao được, Từ Mộng vốn đã số khổ, tôi còn mặc kệ chị ấy thì chị ấy sẽ càng khổ thêm. Đến người lạ như Tô Tình còn cảm thấy bất công cho chị ấy, tôi và chị ấy là chỗ quen biết, làm sao có thể mắt nhắm mắt mở cho được?
Hưng lùn lại nói, cho dù có đấu lại được Quỷ bà thì Lâm lão gia của nhà họ Lâm kia là người có vai vế, nếu ông tôi có ở đây, có lẽ còn có thể va chạm đôi chút, nhưng tôi vừa mới bước chân vào xã hội, đấu kiểu gì?
Tôi có hơi tò mò về Lâm lão gia của nhà họ Lâm này, rốt cuộc ông ta là người thế nào? Bởi vì tôi mới đến thành phố Trung Hải chưa lâu, rất nhiều người đều chưa từng nghe nói đến, cũng may là Hưng lùn đều biết.
Hưng Lùn nói, Lâm lão gia này tên là Lâm Lãng, hồi còn trẻ là người chuyên mua bán hung trạch.
Hung trạch là gì? Chính là những căn nhà không may mắn, từng xảy ra án mạng hoặc người chết bất ngờ, có ma.
Nhà như thế bình thường đều bán ra với giá rất rẻ, ví dụ như một căn nhà giá một triệu tệ, nếu trở thành hung trạch thì có thể bán ra với giá ba trăm nghìn tệ rồi, thậm chí còn thấp hơn.
Lâm Lãng mua loại hung trạch này, sau đó bán ra với giá gốc, có điều ông ta giấu hoàn toàn về tình trạng của căn nhà, ký hợp đồng một cái, bạn có đi đâu cũng không kiện được ông ta.
Vì ở thời đại này, bạn không thể đi kiện ông ta với lý do đó là hung trạch được, hơn nữa hợp đồng cũng đã ký rồi.
Việc mua hung trạch với giá thấp rồi bán ra với giá cao này đã giúp Lâm Lãng kiếm bộn, tài sản tăng lên không biết bao nhiêu lần. Nhưng ông ta làm vậy là lừa đảo, tổn hại âm đức, hơn nữa những căn hung trạch đó có ma, qua tay ông ta nhiều như vậy tất nhiên sẽ có ảnh hưởng. Lâm Lãng hơn bốn mươi tuổi rồi vẫn không có lấy một người con.
Sau đó ông ta tìm một cao nhân, cao nhân đó nói với ông ta, không thể mua bán lại hung trạch nữa, phải làm nhiều việc thiện, có lẽ mọi chuyện vẫn còn kịp.
Cuối cùng Lâm Lãng nghe lời cao nhân đó, không mua đi bán lại hung trạch nữa mà làm mua bán bất động sản bình thường, bình thường hay làm việc thiện, vài năm sau, ông ta sinh được một đứa con trai đặt tên là Lâm Phong.
Sinh được quý tử, việc mua bán bất động sản của ông ta mấy năm đó rất thuận lợi, ông ta nhảy vọt lên trở thành đại gia hàng đầu thành phố Trung Hải.
Tiếc rằng con trai Lâm Phong của ông ta bị bệnh nặng rồi qua đời, ông ta bây giờ cũng không thể sinh con được nữa, nhà họ Lâm cứ thế mà tuyệt tự.
Lâm Lãng rất giàu có, là nhân vật tiếng tăm hạng nhất hạng nhì ở thành phố Trung Hải. Bây giờ cái thai trong bụng Từ Mộng là máu mủ duy nhất của nhà họ Lâm, tôi mà dám gây rối, có lẽ Lâm Lãng sẽ liều mạng với tôi thật.
Tôi là một thằng nhóc còn hôi sữa mới đến, có thể đấu được với đại gia hàng đầu thành phố Trung Hải không?
Hưng lùn lo nghĩ như vậy là đúng, có điều tôi sẽ không từ bỏ chuyện của Từ Mộng, có thể giúp được thì nhất định phải giúp đến cùng.
Khuya rồi, việc sau này tạm thời để đó đã, tôi và Hưng lùn thu xếp qua rồi đi ngủ. Tầng hai có ba phòng, chia cho Hưng lùn một phòng.
Hưng lùn không hề khiến tôi thất vọng, sáng hôm sau đã dẫn một vị khách về gặp tôi.
Hưng lùn là cô nhi, từ nhỏ đã sống trong cô nhi viện, người đàn ông mà ông ấy đưa về chính là bạn cùng cô nhi viện với ông ấy.
Người đàn ông này không giống Hưng lùn, ông ta cao lớn đẹp mã, tên là Ngô Minh.
Tôi cũng không lòng vòng với ông ta, hỏi thẳng vì sao ông ta muốn xăm quỷ.
Ngô Minh ấp úng như hơi khó nói, cuối cùng vẫn là Hưng lùn nói ra thay ông ta.
Ngô Minh này bị bất lực!
Tôi là con trai, không cần nói nhiều, chỉ một câu đã đủ để tôi hiểu được tình hình.
Tôi thắc mắc, bất lực thì đi viện đi, xăm quỷ thì chữa được cái này sao?
Tôi vội vàng kéo Hưng lùn sang một bên: "Chú Hưng, chú làm gì vậy, chỗ này đâu phải bệnh viện, cái này mà cũng chữa được sao?"
"Có đấy, ngày trước ông nội cậu từng nhận khách như thế này rồi, cậu nghĩ lại xem." Hưng lùn nói một cách tự tin.
Có à? Có hình xăm như vậy à?
Tôi bắt đầu ngẫm nghĩ, nhưng tôi chắc chắn xăm dương không có hình nào có tác dụng như vậy mà? Chẳng lẽ là... xăm âm?
Tôi lại dượt qua một lượt hình xăm âm, sau đó có nghĩ đến một hình thật.
Hình xăm này tên là Cẩm Lân Nhiêm, là một loại bò sát trong thần thoại. Theo Sơn Hải Kinh ghi chép, Cẩm Lân Nhiêm khi đi lại sẽ sinh ra gió, không phải vật tầm thường. Cẩm Lân Nhiêm còn là một loại trăn, bẩm tính rất "dâm tà", trong xương đầu có thủy châu, xương đuôi có móc như ý, ngậm ở trong miệng, khi hành phòng một ngày có thể ngủ với mười người nữ, Hoàng Đế xưng nó là báu vật, còn xăm lên người thì có thể khiến đàn ông trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Hưng lùn nghe vậy thì vui vẻ nhảy cẫng lên, nói chính là hình xăm âm này, người anh em của ông ấy được cứu rồi. Mọi người đều là đàn ông, phương diện đó mà bất lực thì phải đau khổ đến mức nào.
"Chờ đã chú Hưng, đây là xăm âm đấy. Ban nãy chú có nói ông cháu từng xăm cho người ta?" Tôi vội vàng ngắt lời Hưng lùn, bảo ông ấy đừng mừng sớm quá.
Hưng lùn gật đầu, nói đúng rồi, chính là xăm âm, ông tôi cũng từng xăm cho người có triệu chứng như vậy rồi, ông ấy có nhớ.
Tôi vô cùng kinh ngạc, nói không phải xăm âm là cấm kị sao? Đây là lời chính ông tôi nói, chẳng lẽ Hồng Ngũ không lừa tôi, những gì ông ta nói đều là thật?
Hưng lùn giải thích, xăm quỷ thực sự không có cấm kị xăm âm, cấm kị này thực ra là do ông tôi thêm vào.
Xăm âm quá tà, lại thêm con người có tật tham sân si, thêm sự xui khiến của xăm âm, những thứ đó sẽ được phóng đại lên vô hạn, thậm chí còn gây ra những việc rất đáng sợ.
Nhưng tất cả những điều đó không phải do xăm âm gây ra, mà là lòng người! Chỉ là xăm âm cho họ cơ hội để giải phóng ra mà thôi.
Nhưng cho dù thế nào, con đường đều do chính họ lựa chọn, ví dụ như có người chết vì tiền, chuyện đó có thể trách tiền sao? Có trách thì chỉ có thể trách bọn họ tự mình tạo nghiệp, không thể sống.
Xăm âm có thể xăm cũng có thể không xăm, còn về việc nghĩ như thế nào thì phải xem chính bản thân bạn.
Những gì Hưng lùn nói đã thức tỉnh tôi, thứ hại người không phải xăm âm mà là lòng người, là bản thân họ.
Ví dụ như Vương Hinh, thứ hại chết cô ấy là lòng tham, nếu cô ấy biết dừng lại sớm hơn, không làm quá đáng như vậy thì có lẽ kết cục sẽ hoàn toàn khác.
Đó chính là những gì trước đó tôi từng nói, tôi vẫn luôn bị cơn ác mộng về Vương Hinh quấy rầy cho đến khi Hưng lùn xuất hiện.
Bởi vì Hưng lùn đã nhắc nhở tôi, khiến tôi hiểu ra, không phải tôi xăm âm hại chết Vương Hinh, thứ hại chết cô ấy là chính bản thân cô ấy, là lòng tham!
Từ nay trở đi, tôi xăm âm không còn chút tội lỗi nào nữa, hơn nữa tôi cũng không thể không xăm âm, tôi không còn lựa chọn nào khác, nếu không thì tôi không thể kiếm đủ một trăm triệu trong vòng ba năm.
Nhưng tôi vẫn còn chút thắc mắc, hình xăm Cẩm Lân Nhiêm này thực sự có thể chữa được phương diện đó của đàn ông à?
Bởi vì cảm giác chức năng này hơi kỳ lạ.