Ông nội không nói địa chỉ của Hồng Ngũ, tôi vừa mới đến đây nên đành phải hỏi Từ Mộng, chị ấy sống ở Trung Hải mấy năm rồi, chắc hẳn biết rõ về nơi này.
Từ Mộng thắc mắc, hỏi tôi tìm lò thiêu làm gì? Không xăm cho chị ấy à?
Đương nhiên tôi không dám nói thẳng với chị ấy, nguyên chỗ mực xăm đó thôi đã đủ để dọa người bình thường chết khiếp rồi. Tôi đành nói dối, bảo phải tìm một ông chủ lò thiêu tên Hồng Ngũ có việc gấp, còn về hình xăm của chị ấy thì phải chờ đến chiều mới xăm được.
Từ Mộng cũng không làm khó tôi, còn chỉ đường cho tôi, bảo cứ đi thẳng về phía tây khoảng mười mấy cây số là sẽ có một lò thiêu, còn ông chủ có phải tên Hồng Ngũ không thì chị ấy không biết được.
Hay lắm, không hổ là làm lò hỏa táng, vị trí cũng rất đặc biệt, cứ đi về phía tây chẳng phải là đến nơi người chết đi sao.
Tôi cảm ơn Từ Mộng rồi dặn chị ấy trưa lại đến. Từ Mộng về rồi, tôi bèn bắt xe đi, quả nhiên đi được mười mấy cây số thì thấy một lò hỏa táng.
Lò hỏa táng đó khá lớn, chỉ có điều vị trí hơi hẻo lánh, còn ngoại thành hơn cả ngoại thành, đương nhiên, lò hỏa táng thì nên xây ở nơi như thế này.
Xuống xe xong, tài xế quay xe chạy luôn, tốc độ còn nhanh hơn cả lúc đến.
Sau khi vào trong, có ba người đang chuyển thi thể nhưng đều là người câm, tôi hỏi họ ai là Hồng Ngũ, họ chỉ vào căn phòng ở bên trong.
Tôi đến trước cửa phòng rồi gõ cửa, hỏi Hồng Ngũ có ở bên trong không?
Bên trong vọng ra tiếng của một ông già đang thở hổn hển, bảo tôi chờ ở bên ngoài, ông ta sẽ ra ngay.
Nghe giọng và tiếng động, rõ ràng là đang "làm chuyện đó", Hồng Ngũ này đúng là tài, đi làm chuyện này ở lò hỏa táng không sợ đen đủi à? Ra nhà nghỉ thuê một phòng mất bao nhiêu tiền đâu?
Tầm tám phút sau, một ông già đi từ trong phòng ra, mặt mũi ông ta rất dữ, trên trán còn có hai vết sẹo do dao, tuổi tác nhỏ hơn ông tôi khoảng trên mười tuổi, người không cao lắm.
Ông ta vừa đi ra, người toàn là mồ hôi, còn thở gấp. Lúc ông ta đi ra, tôi ngó vào khe cửa một cái, thấy nằm bên trong không phải người mà là một thi thể nữ rất đẹp, khiến tôi sợ hãi vội vàng rời mắt đi.
Ông già này thật là tởm lợm, không ngờ ông ta lại có sở thích này, sao ông nội lại giới thiệu kẻ này cho tôi?
"Nhóc con đến đây làm gì đấy?" Hồng Ngũ hỏi, sau đó bắt đầu châm một điếu thuốc.
Tôi nói thẳng là muốn mua máu người chết, tro cốt và dầu xác.
Hồng Ngũ nhe bộ răng vàng do hút thuốc, cười với tôi: "Xăm quỷ? Cháu Đường Vân à?"
Tôi gật đầu, xem ra ông già này biết ông tôi, cũng biết cả xăm quỷ. Ông ta mở lò thiêu ở đây, những cái này đều dễ kiếm, chưa biết chừng đã hợp tác với ông tôi nhiều năm rồi.
Hồng Ngũ cũng không lâu la, chừng vài phút sau đã lấy ra ba ống trúc giống hệt như ông nội cho tôi.
"Máu người chết bốn nghìn, hai thứ còn lại mỗi thứ ba nghìn, tổng cộng là mười nghìn tệ!" Hồng Ngũ nói.
Vãi nhái, đắt thế, còn nữa, vì sao máu người chết lại đắt hơn một nghìn.
Hồng Ngũ nói đắt cái con khỉ, ba ống mực xăm này ít nhất có thể xăm được năm hình xăm quỷ rồi, nếu dùng tiết kiệm thì xăm bảy lần cũng được, tính mỗi hình mười nghìn thì kiếm được hẳn bảy mươi nghìn, trừ tiền vốn đi thì kiếm được sáu mươi nghìn rồi.
Còn về máu người chết đắt hơn thì là vì sau khi chết, máu người sẽ đông lại, thế nên máu người chết khó lấy hơn.
Xem ra Hồng Ngũ hiểu rất rõ về xăm quỷ, chắc là không thể mặc cả được nữa. Tôi đành ngoan ngoãn bỏ tiền ra, hôm qua mới kiếm được ba mươi nghìn, hôm nay đã tiêu mất mười nghìn rồi.
Mua mực xăm xong, tôi bèn chuẩn bị ra về, ở nơi này lâu cảm giác rất xúi quẩy, người cứ bứt rứt mãi.
Nhưng chưa đi được mấy bước, Hồng Ngũ đã gọi tôi lại. Ông ta vừa cười hì hì vừa hỏi tôi có phải muốn kiếm nhiều tiền không?
Tôi gật đầu lia lịa, nói muốn chứ, nằm mơ cũng muốn, tôi phải kiếm đủ một trăm triệu để cứu ông nội.
Hồng Ngũ nói muốn kiếm nhiều tiền thì phải xăm âm, xăm dương chỉ để cầu bình an thì kiếm được mấy đồng.
Tôi đáp cái này không được, xăm âm là cấm kỵ, không thể làm được!
Hồng Ngũ lại cười, nói cấm kỵ cái con khỉ, cũng không phải ông ta không biết cấm kỵ của xăm quỷ, cũng chỉ là không được xăm cho ma quỷ chứ còn cái gì nữa đâu, hồi trước ông tôi làm đầy.
Hơn nữa, bây giờ kiếm được tiền là được rồi, để ý nhiều thế làm gì? Không phạm pháp thì cứ làm, giá xăm âm với xăm dương khác nhau một trời một vực!
Hồng Ngũ thực sự không nói sai, bình thường giá của xăm dương là từ mười đến ba mươi nghìn, nếu xăm âm thì phải một trăm nghìn trở lên, có khi đến cả tiền triệu, bởi vì tác dụng rất dữ dội, xăm dương không thể bì được, nhưng rất tà.
Nhưng rõ ràng ông tôi đã nói xăm âm là cấm kỵ rồi mà, sao Hồng Ngũ lại nói là không phải, còn nói ông tôi ngày trước cũng xăm âm rồi. Tôi mới gặp ông ta lần đầu, hoàn toàn không biết ông ta nói thật hay giả.
Trước khi tôi về, Hồng Ngũ cứ khuyên tôi xăm âm mãi, còn nói chỗ ông ta cũng có mực xăm âm, hơn nữa còn rất nhiều! Nếu xăm âm thì nhớ đến chỗ ông ta mua, ông ta còn cho tôi một số điện thoại, nói sau này không cần đến nữa, ông ta sẽ đích thân mang hàng đến.
Mực xăm âm là ma quỷ, chẳng lẽ ông già này còn bán cả ma?
Nhìn lò thiêu của ông ta, tôi thấy hơi rợn gáy, vội vàng ra về.
Trên đường về, tôi cứ tính mãi, cho dù những gì Hồng Ngũ nói là thật hay giả, nếu chỉ xăm dương thì thực sự khó lòng kiếm đủ một trăm triệu trong vòng ba năm.
Cứ tính bình quân một hình xăm quỷ là hai mươi nghìn thì phải xăm đến năm nghìn đơn, thế thì phải tiếp bao nhiêu khách chứ. Nếu xăm âm thì tốc độ kiếm tiền sẽ nhanh hơn gần mười lần.
Đột nhiên, tôi bắt đầu lay động, có lẽ tôi nên thử xăm âm một lần?
Sau khi về đến nhà, Từ Mộng còn chưa đến, Vương Hinh đã đến trước rồi. Bà cô này đúng là tham lam, nói xăm quỷ thần kỳ như vậy thì một cái sao đủ được, cô ấy còn muốn xăm nữa.
Trước đó tôi có nói rồi, xăm quỷ có rất nhiều tác dụng, trong đó có một tác dụng là chiêu đào hoa.
Vương Hinh nói, cô ấy muốn tất cả đại gia và đạo diễn gặp cô ấy đều thần hồn điên đảo, không thể thoát ra được, không, phải là tất cả đàn ông! Cô ấy muốn tất cả người có tiền đều quỳ dưới váy cô ấy, hơn nữa còn phải ngoan ngoãn như chó.
Tôi nghe vậy thì phì cười, cô gái này yêu tiền đến phát điên rồi à?
Xăm quỷ không phải thần thánh, vận đào hoa chỉ khiến bạn tăng thêm chút duyên với người khác giới, nếu bạn muốn chinh phục tất cả đàn ông, còn muốn họ nghe lời như một con chó thì tôi không có loại hình xăm đó đâu.
Còn nữa, Vương Hinh đã lên đến tầm này thì thực ra khá là ổn rồi, tiền tài không thiếu, còn lái BMW, cần gì phải tham lam như thế nữa.
Vương Hinh bảo tôi hiểu cái quái gì, cô ấy kiếm cơm nhờ tuổi trẻ, tưởng đám đàn ông nuôi cô ấy yêu cô ấy thật à? Qua mấy năm nữa, chắc là sẽ đạp cô ấy ra ngay. Đến lúc đó cô ấy không còn nguồn kinh tế, làm sao mua được túi xách đắt tiền, quần áo hàng hiệu? Bây giờ cô ấy ngày nào cũng ăn tổ yến, bào ngư, làm sao có thể quay về ăn những món ăn bần hèn kia nữa.
Bây giờ mọi người đều biết cô ấy đã bước vào xã hội thượng lưu, biết cô ấy có tiền có thế, nếu bị đánh về nguyên hình, cô ấy thà chết còn hơn! Thế nên cô ấy phải nhân lúc còn trẻ mà điên cuồng kiếm tiền, điên cuồng tìm đàn ông làm chỗ dựa.
Cô ấy muốn tiến thân, muốn kiếm tiền, cô ấy muốn tất cả đàn ông đều nuôi cô ấy!
Đúng là một cô gái tham tiền tham hư vinh, tôi còn có thể nói gì được nữa, chúc cậu sớm ngày đạt được mong muốn vậy!
Vương Hinh không chịu từ bỏ, cô ấy tin chắc rằng hình xăm của tôi có thể hoàn thành mong muốn của cô ấy. Cô ấy nói tiền không thành vấn đề, nếu thành công thì bao nhiêu tiền cô ấy cũng chịu.
Nói thật thì xăm dương không có hình xăm nào có tác dụng như vậy, nhưng mà... xăm âm thì có!
Có một hình xăm âm tên là Chín vị hồ yêu, có thể tăng độ quyến rũ và duyên trai gái vô hạn cho nữ giới, khi tác dụng đạt đến mức cao nhất còn có thể khiến nữ giới trở thành kiểu ai gặp cũng yêu, nhưng...
Xăm âm tính tà, ông tôi lại nói là cấm kỵ, tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ kỹ xem có nên xăm hay không.
Vương Hinh thấy tôi do dự chứng tỏ có gì đó, cô ấy thấy tôi không quá để ý tiền, đành phải tăng thêm điều kiện.
"Đường Hạo, nếu cậu có thể xăm thêm cho tôi một hình xăm quỷ. Tiền, chắc chắn không thiếu, người, tối nay tôi cũng có thể làm người của cậu, tôi không tin cậu không thèm muốn cơ thể của tôi."
Đúng vậy, tôi vô cảm với Vương Hinh! Thậm chí còn có phần ghê tởm, nhưng đúng thật là vẫn có suy nghĩ về cơ thể của cô ấy.
Tôi thực sự không ngờ Vương Hinh lại đưa ra điều kiện như vậy, tôi bối rối, rốt cuộc là nên xăm hay là không nên xăm đây?
Nếu xăm, có cả tiền lẫn người, nhưng lỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao? Không xăm, trơ mắt ra nhìn tiền bay đi mất, tôi cũng không cam tâm, chưa nói cái khác, tiền thì chắc chắn Vương Hinh có rất nhiều.