Thực sự không có loại xăm quỷ nào có thể phá được trận pháp hay lời nguyền gì, nhưng có một dạng xăm quỷ có chức năng gần như thế, không biết có tác dụng không, hình xăm đó tên là đồng tử ba mắt.
Nguồn gốc của đồng tử ba mắt cũng ly kỳ, nghe nói thời nhà Minh có một ngư phụ ra biển bắt cá, sau đó nàng bắt được một con cá vô cùng đẹp, tiếc không nỡ bán cũng không nỡ ăn nên để nhà nuôi.
Tầm một tháng sau, nàng chưa lấy chồng đã mang thai, có người nói con cá nàng mang về là yêu quái, có người nói khi nàng ra biển bắt cá đã bị Long Vương để ý, đó là con của Long Vương gia.
Mỗi người một ý, chuyện này rất kỳ lạ, bố mẹ của ngư phụ cũng không dám bỏ đứa bé đi, lỡ đúng là con của Long Vương gia thì chẳng phải đắc tội rồi sao? Người ra biển bắt cá chỉ sợ mỗi Long Vương gia thôi.
Mười tháng sau, ngư phụ sinh ra một đứa trẻ kỳ lạ có ba mắt, con mắt thứ ba của đứa trẻ không giống Nhị lang thần Dương Tiễn, con mắt thứ ba của nó nằm ở sau gáy.
Con mắt thứ ba này của nó rất thần kỳ, nghe nói là mắt thánh thuần khiết nhất, có thể nhìn thấu vạn tướng, phá giải ngàn pháp, hóa được trăm lời nguyền, sau được một vị cao tăng nhận làm đồ đệ, người ta gọi là đồng tử ba mắt.
Đồng tử ba mắt này trời sinh nghịch ngợm, ông nội từng nói, nếu xăm hình này phải xăm ở gan bàn chân, giẫm lên nó thì nó mới chịu yên, nếu xăm trên người, tuy không gặp nạn nguy hiểm đến tính mạng nhưng không tránh được nạn nhỏ.
Có thể coi dạng xăm quỷ hình người này là đơn giản nhất, thủ pháp không phức tạp nên cũng chỉ lấy mười nghìn tệ, còn về tác dụng thì tôi phải nói trước, không đảm bảo! Bởi vì tôi cũng không biết con mắt thứ ba của nó có tác dụng hay không, đương nhiên, nếu không có tác dụng thì hoàn tiền toàn bộ.
Tô Vũ hoàn toàn không do dự, cô ấy nói cô ấy tin lời giới thiệu của sư huynh Trương Thanh, cũng tin tưởng tôi. Cô ấy không nói gì thêm nữa, chuyển thẳng tiền sang cho tôi.
Đúng là khác với em gái, cô chị vừa dịu dàng vừa thoải mái như vậy, yêu quá, lát nữa xăm phải chăm chút hơn mới được.
Lấy mực xăm ra xong, tôi bắt đầu xăm. Chờ Tô Vũ cởi giày rồi xắn gấu quần lên, mắt tôi rực sáng.
Bàn chân của Tô Vũ khá nhỏ, cẳng chân vừa dài vừa trắng, hơn nữa còn cực kỳ thẳng, tôi biết có một nghề là làm mẫu chân, tôi nghĩ Tô Vũ hoàn toàn có thể làm được nghề đó.
Nói thế nào nhỉ, chính là cái kiểu nếu cho tôi chơi thì tôi có thể chơi liền ba năm không ngừng nghỉ.
Có câu nam không được sờ đầu, nữ không được sờ eo, còn chân của phụ nữ cũng quan trọng không kém gì eo. Khi tôi chạm vào gót chân của Tô Vũ, cô ấy ngượng ngùng theo bản năng, còn đỏ mặt rụt chân lại.
Nhưng chịu thôi, vẫn phải xăm tiếp. Sau vài lần chạm vào chân, cuối cùng Tô Vũ đã có thể từ từ chấp nhận. Nắm bàn chân của Tô Vũ trong lòng bàn tay thực sự rất thích.
Gan bàn chân không xăm hết được, tôi phải xăm ngược lại, để đầu của đồng tử ba mắt dưới gan bàn chân, sau đó xăm ngược lên cẳng chân, thế nên không những bàn chân mà tôi còn sờ cả cẳng chân nữa.
Vẫn là câu đó, xăm hình là nghề phúc lợi cao, giống như chụp ảnh vậy.
Tô Vũ thực sự rất mát tính, nếu là Tô Tình thì có lẽ đã vả thẳng vào mặt tôi rồi. Bởi vì phụ nữ mà cho đàn ông lạ sờ chân thì rất khó chịu, thế nên có thể nói, tôi rất may mắn.
Tầm một giờ sáng, cuối cùng tôi cũng xăm xong hình đồng tử ba mắt.
Đó là một đứa bé rất đáng yêu, cho dù có một con mắt kỳ quặc mọc ở phía sau nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến vẻ ngây thơ và đáng yêu của nó. Khuôn mặt nghịch ngợm của nó vẫn còn vẻ mũm mĩm dễ thương, phối với bàn chân xinh đẹp của Tô Vũ, hình xăm quỷ này có thể coi là hoàn hảo, chỉ tội không biết tác dụng như thế nào.
Xăm xong, Tô Vũ khen tay nghề của tôi hết lời, cảm ơn tôi rất nhiều rồi mới ra về, trước khi đi còn hứa với tôi rằng chắc chắn sẽ xử lý chuyện của em gái cô ấy.
Có lời hứa của Tô Vũ thì đương nhiên tôi rất yên tâm, hơn nữa hôm nay còn thu về được ba mươi nghìn tệ, cuối cùng tôi cũng hài lòng nằm lên giường.
Tuy vẫn còn cách rất xa mục tiêu một trăm triệu, nhưng chắc chắn tôi có thể kiếm đủ, ông ơi, chờ cháu nhé!
Sáng hôm sau, tôi còn chưa mở cửa thì Từ Mộng đã đến rồi, vừa bước vào, chị ấy đã trưng ra vẻ mặt như người chết. Tôi hỏi mới hay, hóa ra hôm qua chị ấy đã đến đồn cảnh sát hỏi, người đàn ông đó thực sự đã chết! Hơn nữa còn chết từ lâu rồi!
Anh ta là một tài xế, đã gặp tai nạn rồi chết từ tầm một tuần trước, phía đồn cũng thắc mắc, nhưng rõ ràng Từ Mộng đã ngủ với anh ta, chẳng lẽ chị ấy không phân biệt được người chết với người sống hay sao? Được một nửa anh ta mới lăn ra chết mà!
Chẳng lẽ đúng như những gì Tô Tình nói, là cái gì mà... mượn xác hoàn hồn?
Tôi bảo chị ấy đừng hoảng, mượn xác hoàn hồn không phải gặp ma mà là có người cố tình hãm hại. Tôi bảo chị ấy nghĩ kỹ lại xem có đắc tội với ai không, hoặc là có kẻ thù nào muốn hại chị ấy không?
Từ Mộng nghỉ cả buổi trời rồi mới có câu trả lời, chị ấy nói là đúng, chị ấy có một kẻ đối đầu với mình trong làng ăn chơi, tên là Trần Hiểu Mị.
Trần Hiểu Mị này ngày trước là hoa khôi ở làng ăn chơi, nhưng sau khi Từ Mộng đến, vị trí hoa khôi này đã đổi chủ, Từ Mộng gần như giành mất quá nửa mối làm ăn của chị ta.
Kể ra thì rất có khả năng là Trần Hiểu Mị tìm người hại Từ Mộng, nói mãi nói mãi rồi Từ Mộng bắt đầu chửi, nói con mẹ đó đúng là khốn nạn, nghề này là phải nhờ vào bản lĩnh tự thân, mình không có bản lĩnh thì giở trò xấu xa, suýt nữa là hại chị ấy mất mạng.
Từ Mộng nói về rồi sẽ xử lý chị ta, bây giờ chị ấy muốn tôi xăm quỷ cho chị ấy, mạng quan trọng hơn, Tô Tình nói rồi, bảy ngày nữa Từ Mộng sẽ phải chết!
Trước đó Từ Mộng còn bán tín bán nghi, bây giờ thì tin hẳn, hơn nữa chị ấy cũng đã biết người hại chị ấy rồi. Khi trước chị ấy còn chê hai mươi nghìn tệ đắt, giờ so với mạng sống thì có mấy chục nghìn cũng được!
Tôi nói được, chỉ cần tiền đủ thì chắc chắn hình xăm cũng ra gì.
Ăn bữa sáng qua loa xong, tôi bèn chuẩn bị xăm quỷ cho Từ Mộng, cứ xăm hình Quỷ Khất như Vương Hinh có lẽ có thể đuổi được con quỷ đang bám lấy Từ Mộng.
Nhưng đúng lúc này, Vương Hinh gọi điện đến cho tôi, cô ấy cảm ơn lên cảm ơn xuống, nói hình xăm của tôi thực sự rất hiệu quả.
Buổi tối cô ấy lên giường nằm ngủ, đột ngột con quỷ đó xuất hiện, nhưng lúc này bỗng thấy soạt một cái, một bóng đen cầm pháp trượng đứng ở đầu giường Vương Hinh.
Con quỷ kia thét lên rồi sợ đến mềm nhũn cả chân, vừa bò vừa lăn ra khỏi khe cửa, sau đó thì biến mất tăm. Khi Vương Hinh ngoái lại, bóng đen kia cũng biến mất rồi.
Tôi nói không cần đoán, Quỷ Khất Dạ Xoa đã phát huy tác dụng, xem ra hình xăm này dùng được, tôi cũng yên tâm mà xăm cho Từ Mộng.
Nhưng Vương Hinh còn nói thêm, xăm quỷ thần kỳ như vậy mà xăm có một cái thì không đủ, nói buổi chiều sẽ đến tìm tôi, nói xong thì cúp máy.
Tôi thấy hơi lạ, bà cô này còn tìm tôi làm gì nữa? Tà thì đuổi đi rồi, xăm quỷ cũng không ăn được, còn xăm nữa?
Chẳng lẽ cô nàng định làm trò gì? Thôi kệ, chỉ cần cô ấy đưa tiền thì tôi không quan tâm.
Cúp máy xong, tôi chuẩn bị xăm cho Từ Mộng thì ngớ ra, không đủ mực, tôi chỉ mang đến đây có bấy nhiêu, hôm qua xăm ba hình là hết rồi.
À đấy, ông tôi có bảo, nếu cần mực xăm thì có thể đi tìm một người tên Hồng Ngũ ở lò hỏa táng!