Chương 57: Warhammer 40k: Sứ giả của các vì sao

Tôi xoay thiết bị trong tay. Eire, Brigid và Quaani chăm chú nhìn nó.

Quaani khịt mũi. "Thật sự? Tất cả chỉ vì một cái xà beng chết tiệt của Đế Chế?"

Đưa cái xà beng cho Quaani, tôi cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc nhưng không được, "Nó là một dụng cụ hack."

"Tôi thấy rồi," Quaani nói, cân nhắc khối kim loại trong tay, "Cảm giác như làm bằng adamantite. Ngài có thể hack được rất nhiều thứ bằng cái này."

"Đúng vậy! Nó mở đủ thứ—thùng hàng, cửa ra vào, khóa điện tử, nắp cống."

Quaani cau mày, mắt cậu ta mở to, rồi nhăn nhó nhìn tôi. " Thật luôn? Đây là một công cụ hack điện tử?"

"Chỉ khóa vật lý thôi, không phải mạng dữ liệu. Đây là công cụ hack tối thượng! Mặc dù tôi cũng không chắc nó có hiệu quả với khóa của bọn xeno không."

"Một ông bố nào đó đã thiết kế cái này," Quaani nói, đầy chắc chắn.

Tôi cười, "Ừ, có thể là vài ngàn người trong vài thập kỷ. Không ai khác lại bỏ công làm ra một công cụ phức tạp như vậy và tiếp tục duy trì trò đùa này."

"À, tôi hiểu rồi," Eire nói.

Brigid gật đầu. "Kiểu đàn ông mà cái hộp dụng cụ của họ có thể so bì với những chiếc túi xách sâu không đáy, nhưng lại luôn quên chìa khóa."

"Đó là lý do tại sao lúc nào cũng nên mang theo một cây tua vít có từ tính," tôi nói, vuốt cằm và nhìn xa xăm. "Nó sẽ tìm chìa khóa cho cậu, và nếu vẫn không được, cậu có thể tháo tung ổ khóa ra."

"Ngài thật là nực cười, Thuyền trưởng," Eire nói. "Ngài vốn đã là công cụ tối thượng rồi, giờ thì chỉ đang khoe khoang thôi."

"Như vậy là ác ý đấy," tôi khoanh tay và bĩu môi.

Quaani vươn tay qua hai người phụ nữ và vỗ đầu tôi. "Rồi, rồi, Aldrich."

Tôi bật cười, gạt cánh tay gầy guộc của cậu ta sang bên. "Được rồi, bớt ngớ ngẩn lại nào."

Một servitor mang khay đồ uống đến. Tôi lấy một ly recaf và một chiếc bánh cuốn nhỏ. Brigid và Eire mỗi người lấy một ly và hai chiếc bánh. Còn Quaani thì nhấc cả cái đĩa, gom hết chồng thức ăn cao 20cm.

"Cậu vẫn gặp vấn đề trong việc nạp đủ calo à, Quaani?"

"Những đột biến của tôi không còn lành tính như trước nữa," Quaani thở dài. "Auto-sanguine giúp tôi duy trì cơ thể khỏe mạnh, nhưng lượng thức ăn tôi cần ngày càng tăng khi hoạt động của cấy ghép này gia tăng. Tôi cứ nghĩ chuyện này chỉ xảy ra khi tiếp xúc nhiều với warp, nhưng đã hơn 10 năm chúng ta chưa thực hiện cú nhảy nào mà cơ thể tôi vẫn tiếp tục thay đổi. Tôi lo lắng, nhưng cũng chẳng làm gì được."

"Tôi sẽ tìm cách, Quaani. Cách nằm ở đâu đó ngoài kia."

"Tôi biết. Chỉ là ước gì gia tộc tôi đã giữ lại nó trên Distant Sun mà thôi."

"Có lẽ thông tin đó nằm trong các cấy ghép đã bị phá hủy cùng với những hoa tiêu khác trên con tàu. Nếu tôi cung cấp đủ tài nguyên, chúng ta có thể thu thập những gì cần thiết từ các tàu khác."

"Bao lâu nữa chúng ta sẽ rời khỏi Marwolv?" Quaani nuốt gọn một chiếc bánh cuốn chỉ trong hai miếng.

"Tôi nghĩ là tám đến mười hai năm. Iron Crane sắp hoàn thành còn Marwolv sẽ được hiện đại hoá đến mức tự duy trì. Đủ để đối phó với bọn tau, miễn là họ ko lơ là."

"Chúng ta sẽ không tiêu diệt chúng trước khi đi?"

"Tôi sẽ không đổ máu trừ khi cần thiết. Tôi luôn đặt cược vào những lựa chọn mang lại ít chết chóc, đau khổ, tàn phá và tổn thương nhất." Tôi cau mày. "Nếu thiên hà cho phép tôi làm vậy."

"Tôi hiểu." Quaani nhướng mày. "Vẫn có khả năng bọn tau có thể hòa nhập vào Đế chế nữa."

"Điều đó cần một phép màu," tôi bật cười. "Mà Hoàng Đế thì không hào phóng với phép màu của Ngài. Tôi dám nói rằng chúng ta có thể xoay chuyển tình thế nếu loại bỏ lũ Ethereal."

"Vậy là có thêm một mục tiêu trước khi rời đi."

Tôi gật đầu chậm rãi. "Ừ, đó sẽ là điều tốt nhất. Không nên để hy vọng biến thành ngu xuẩn."

"Có nhiều điều tôi không hiểu trong cuộc trao đổi vừa rồi, Thuyền trưởng," Eire nói. "Đây có phải là điều mà tôi và Purser Brataich cần biết không?"

"Có rất nhiều thứ mà tôi thà không biết, và lý do đằng sau các giao thức tác chiến của tôi là một trong số đó. Cơ trưởng Eire Lobhdain, với cấp bậc của cô, cô được phép, dù không được khuyến khích, và cần thiết để biết thêm về warp và những thực thể trong đó. Tôi sẽ giải thích cho cô vào một ngày khác, nhưng không nhắc đến tên của chúng."

"Purser Brigid Mac'Ille na Brataich, cô không cần biết và cũng không có cấp bậc để yêu cầu kiến thức đó, nên tôi sẽ không nói. Thông tin về Ethereal thì ít quan trọng hơn, chưa được xác nhận, và theo tôi biết là không bị hạn chế. Tôi sẽ giải thích về Ethereal cho cả cô và Lobhdain nếu các cô muốn, nhưng hãy giữ thông tin đó trong phạm vi những người có cấp bậc từ một—tức là tôi—đến bốn—tức là cô, Purser Brataich, người có cấp bậc chỉ huy sơ cấp thấp nhất."

"Cơ trưởng thuộc cấp bậc nào?" Quaani hỏi.

"Tôi thuộc cấp hai, hoa tiêu Quaani," Eire trả lời. "Còn anh thuộc cấp ba, với vai trò hoa tiêu primaris và người dẫn đường warp của con tàu."

"À, giờ tôi nhớ ra rồi," Quaani nói. "Gia sư của tôi từng giải thích trước khi tôi bước vào trạng thái ngủ đông. Sau khi tỉnh lại, chỉ có tôi và Aldrich, nên chuyện đó không quan trọng nữa, thành ra tôi quên mất."

Một đoạn ghi âm tiếng chập chõa thiền ngân vang trong không khí với âm điệu bình tĩnh.

"Mọi người trở lại chỗ ngồi." tôi nói.

"Tuân lệnh, Thuyền trưởng," Eire đáp.

Chúng tôi trở lại bàn họp và ngồi thoải mái. Một phút sau, Aileen khởi động lại cuộc họp, và Thorfinn đứng dậy.

"Tôi đã làm việc với logis Feidelm Gunn, dựa trên quy mô cơ sở của bọn tau cùng thời gian chúng đã có mặt ở đây, chúng tôi ước tính chúng sẽ mất hai năm để dọn sạch các mái vòm bị hư hại, mất sáu năm để khôi phục năng lực công nghiệp với nghiên cứu."

"Trong suốt thời gian này, khả năng tấn công của chúng sẽ bị hạn chế, mất ít nhất 10 năm để khôi phục toàn bộ sức mạnh quân sự. Những giới hạn chính của chúng là thời gian huấn luyện cùng dân số ít ỏi."

"Công nghệ tiên tiến của chúng, khi bị phá hủy nghiêm trọng như vậy, sẽ rất khó khôi phục; chúng tôi suy đoán rằng tầng lớp Earth Caste của chúng khó thay thế, và các drone, giống như servitor, chỉ hỗ trợ được phần nào trong lao động. Có những thứ không thể rút ngắn thời gian được.”

Tôi gật đầu. Điều đó làm tôi nhớ đến những khó khăn của mình ở Marwolv—việc xây dựng và bổ sung nhân sự cho cơ sở hạ tầng quỹ đạo mới, cùng những nỗ lực ban đầu để đưa Distant Sun vào hoạt động.

Thorfinn tiếp tục, “Từ cuộc đột kích của chúng ta, tôi biết rằng chúng có thể gia tăng dân số bằng cách nhân bản nhanh hoặc sử dụng exo-womb. au khi chứng kiến sự hủy diệt do các thực thể warp gây ra, chúng cũng có thể tìm cách cố tình kích hoạt những hiện tượng như vậy, gieo rắc hỗn loạn ở Marwolv và phá hoại kế hoạch của ta mà không ảnh hưởng nhiều đến tài nguyên của chúng."

"Vì vậy, tôi đề xuất chúng ta phối hợp với câu lạc bộ của Marwolv để theo dõi các vết nứt warp và những xáo trộn phi vật chất khác, đồng thời tăng cường giám sát trong các đại dương."

"Nếu có thể, tôi muốn bao vây thành phố của bọn tau, hạn chế khả năng thu hồi tài nguyên của chúng, ép chúng phải tiêu tốn nhiều tài nguyên hơn để tấn công ta.”

"Cảm ơn phân tích và đề xuất của ngài, Master-at-Arms Thorfinn,” Aileen nói. “Tuy nhiên, tôi cho rằng dù được đánh giá cao, đề xuất này vượt quá phạm vi của một buổi tổng kết sau chiến dịch."

"Dựa trên báo cáo của ngài, ta có thể kết luận rằng chúng ta có tối thiểu hai năm để khôi phục và cải thiện lực lượng theo những thay đổi đã thảo luận hôm nay, và nên chuẩn bị để tấn công lần nữa trong vòng năm năm tới. Đúng chứ?"

Thorfinn cau mày, rồi thở dài. “Ngài có lý, hiệu trưởng, và đúng theo những gì chúng ta biết, đó là khung thời gian của ta”

“Tuyệt vời,” Aileen nói. “Có ai muốn phát biểu trước khi chúng ta kết thúc cuộc họp không?”

Brigid giơ tay cùng lúc với tôi.

"Magos?" Aileen mời tôi.

"Hai vấn đề. Vì việc cải tiến trang bị còn nhiều hạn chế, ta sẽ xem xét mở rộng phạm vi cấy ghép cho toàn bộ nhân sự. Mechanicus có khả năng tạo ra các binh sĩ cyborg gọi là Skitarii. Tuy nhiên, ta không thích cách quy trình này tước đoạt nhân tính của họ, nên ta sẽ đi theo một hướng khác; cắt bỏ nhân tính để bảo vệ nó tốt hơn là một triết lý tự hủy hoại."

"Thứ hai, ta sẽ xem xét lại mẫu súng Marwolv-pattern lasgun. Hiệu suất của nó rất tốt, nhưng ta muốn làm cho mô-đun mở rộng tầm bắn có thể tháo rời và bổ sung kiểm soát năng lượng tốt hơn. Không cần phải luôn vận hành ở mức công suất tối đa và làm hao mòn linh kiện nhanh hơn khi một phát bắn tiêu chuẩn là đủ. Thêm tùy chọn bắn theo loạt có thể giúp cân bằng giữa sức xuyên giáp và độ bền linh kiện."

"Bắn liên tục vào một điểm duy nhất mới là cách xuyên giáp hiệu quả, còn chế độ bắn tự động hoàn toàn thì quá lãng phí. Việc hỗ trợ người dùng dễ dàng gom nhóm phát bắn sẽ giúp tăng cường khả năng xuyên giáp, đồng thời cho phép họ tối ưu hóa vũ khí giữa hỏa lực áp chế, tấn công và kết liễu mục tiêu nhờ vào tùy chỉnh về tầm bắn và mức năng lượng."

"Chưa biết kết quả ra sao cho đến khi thử nghiệm," Thorfinn nhận xét. "Nhưng nghe có vẻ là một bổ sung đáng hoan nghênh cho trang bị của chúng ta."

Maeve lắc đầu. "Nhiều tùy chọn thì tốt, nhưng nghĩ quá nhiều thì không. Làm ơn giữ cho nó đơn giản, Magos. Tốt hơn nữa là để linh hồn máy móc tự động điều chỉnh dựa trên tầm bắn, tốc độ và nhận diện mục tiêu, với tùy chọn thủ công dự phòng."

"Ta sẽ cân nhắc tất cả các phương án và triết lý thiết kế, Maeve. Cảm ơn vì đã nêu ra mối lo ngại của cô trước khi ta bắt đầu phác thảo."

"Luôn sẵn lòng, Magos," Maeve đáp.

Aileen liếc nhìn chúng tôi, rồi ra hiệu cho Brigid. "Purser Brataich, xin hãy trình bày mối quan ngại của cô."

"Cảm ơn, hiệu trưởng. Các kiểm toán viên logis và servitor của họ đã hoàn tất đánh giá về Distant Sun và Omnissiah’s Erudition. Ngoại trừ một số mục, phần lớn đều vượt quá phạm vi cuộc họp hôm nay.

"Những mục đáng lưu ý bao gồm ba bộ giáp Knight di động bị phá hủy hoàn toàn."

"Knight nào?"

Không thể tin được là tôi lại quên mất chuyện đó! Có lẽ trí nhớ siêu việt cũng vô dụng nếu như tôi hông chịu lục lọi dữ liệu đã lưu trữ trong đầu. Nghĩ lại mà xem, ngay lần đầu tiên tôi nhìn thấy mấy con knight đó, tôi đã chỉ trích thủy thủ đoàn trước vì để chúng mục nát trong kho.

Một lệnh gửi đến nanite giúp tôi giữ bình tĩnh, không đỏ mặt. Tôi giữ vẻ ngoài trống rỗng, trong khi ba dòng suy nghĩ khác ngưng công việc để chửi thề như thợ điện gặp sự cố.

Róisín giơ tay, giơ luôn cả 2 mechadendrite.

Aileen bật cười. "Xin mời, Adept Paorach."

"Knight là những cỗ xe tăng hình người với một phi công duy nhất, có vai trò và chức năng tương tự như các bộ giáp chiến đấu cỡ lớn của Tau. Chúng có kích thước dao động từ chín đến mười hai mét. Phi công được đào tạo từ nhỏ và giao tiếp trực tiếp với linh hồn máy móc thông qua Throne Mechanicum—một thiết bị tương tự như Ngai chỉ huy hay Ngai hoa tiêu trên các tàu vũ trụ, hoặc các bể treo trên một titan."

"Tất cả những ngai điều khiển này đều dựa trên Ngai Vàng của Holy Terra, dù một số nhà knight có từ trước cả Ngai Vàng, nên so sánh này có phần đáng ngờ."

"Knight thường thuộc quyền sở hữu của các gia tộc hiệp sĩ- những gia tộc huấn luyện phi công qua nhiều thế hệ và thường cai trị các hành tinh gọi là Knight World, duy trì một hệ thống xã hội dựa trên tầng lớp quý tộc. Để điều khiển một knight, cần có những dấu hiệu di truyền đặc biệt, một trí óc sắc bén và ý chí kiên định—nếu không, tư tưởng của phi công có thể bị linh hồn máy móc nuốt chửng khi họ cố gắng thuần phục nó."

" Những gia tộc hiệp sĩ có sự phức tạp chính trị riêng và có vị thế đặc biệt trong Đế Chế. Phần lớn thề trung thành với Đế Chế hoặc Mechanicus, nhưng cũng có những Freeblades—những hiệp sĩ độc lập. Đây thường là thành viên sống sót cuối cùng của gia tộc họ."

"Để xây dựng và triển khai knight, chúng ta sẽ cần có một Sanctuary chứa Communion Dome, nơi diễn ra Ritual of Becoming—nghi thức giúp phi công gắn kết với Throne Mechanicum—và Ritual of Joining, khi ngai điều khiển hợp nhất với Knight Suit."

"Một Knight có thể di chuyển với tốc độ lên đến 110 km/h trên địa hình gồ ghề, chống chịu được vũ khí chống tăng nhờ khiên ion, và nếu có chiến thuật và địa hình phù hợp, có thể tiêu diệt xe tăng cùng bộ binh một cách dễ dàng."

"Như mọi loại vũ khí quân sự tối tân khác, Knight vô cùng khó chế tạo, bảo trì hay điều khiển. Việc xây dựng một đơn vị như vậy có thể mất hơn hai mươi năm và chúng ta cần thu thập nhiều STC quan trọng, sau đó thiết lập cơ sở hạ tầng hỗ trợ cần thiết."

"Cảm ơn, Adept Paorach," Aileen nói. "Tôi nghĩ chúng ta đã hiểu rõ tình hình."

"À! Đúng rồi, tất nhiên. Tôi luôn sẵn sàng giải đáp thêm nếu có ai thắc mắc về chủ đề này."

Maeve gõ ngón tay lên bàn. “Tôi có một câu hỏi. Tại sao lại có Knight trên Distant Sun trong khi toàn bộ cơ sở hỗ trợ và dữ liệu đều không tồn tại?”

Brigid kiểm tra bảng dữ liệu của mình và thở dài, "Chúng tôi không biết, Chỉ huy Muire. Mọi bản ghi về Knight đều không còn. Chúng tôi nghi ngờ có sự sự ám muội, có lẽ chúng bị đánh cắp hoặc buôn lậu, nhưng vì tất cả thủ phạm đều đã chết, vấn đề này, hiện tại, không quan trọng."

"Ngay cả Aruna cũng không biết?" Thorfinn hỏi.

"Nó không biết," Brigid trả lời, "hoặc ít nhất là không buồn trả lời truy vấn của tôi."

"Ít ra thì cô cũng đã thử?" Thorfinn nhún vai.

Brigid hừ mũi. "Có vẻ như Knights không hữu dụng như tôi hy vọng. Tôi không còn vấn đề cấp bách nào nữa."

"Vậy thì hãy kết thúc cuộc họp này." Aileen lên tiếng. " Tôi là hiệu trưởng r Aileen Nan Sop của các Psy-Errant trên Marwolv. Buổi đánh giá sau chiến dịch của Operation Sea Mither chính thức kết thúc. Enginseer tập sự, Paorach, vui lòng dừng ghi âm."

"Việc ghi âm đã dừng, Hiệu trưởng."

"Cảm ơn, Adept Paorach. Còn mọi người,” Aileen mỉm cười, " tôi có thể bảo mọi ngươi quay lại làm việc, nhưng nếu mọi người cần được nhắc nhở thì đã chẳng ngồi ở đây. Cảm ơn vì một cuộc họp suôn sẻ. Tôi không phải chải một chiếc lông nào cả."

Tôi đứng dậy và tiến về phía Aileen khi ông ta đẩy ghế ra và đứng lên.

"Cảm ơn, Aileen. Ngài đã giúp cuộc họp này nhẹ nhàng nhất có thể.”

Tôi bắt tay Aileen.

"Không có gì đâu, Aldrich. Nếu ngài cần ai đó để trò chuyện, tôi luôn sẵn sàng lắng nghe."

" Cảm ơn. Xem Thorfinn say xỉn rất buồn cười, nhưng đây không phải nơi thích hợp để trút bầu tâm sự.”

Aileen chậm rãi gật đầu. “Bad Penny?”

Tôi giữ khuôn mặt bình thản. " Đúng vậy. Phải nói rằng những thực thể warp kiểu đó thường có xu hướng bám đuôi dai dẳng."