A/N: Hôm qua mắt mũi kiểu gì up lộn chương :))
Lựa chọn Các Mô-đun Bên Ngoài chứa đầy những món đồ hữu ích. Nó có hai cấp độ, trong đó một cấp được liên kết với mô-đun Warp và Weft.
Cấp đầu tiên chứa đầy các STC cho những vật phẩm thiết yếu, như trang bị sinh tồn cho các môi trường khác nhau, vật tư y tế và công cụ cầm tay.
Chúng đều có giá cắt cổ, với mức giá khởi điểm là một trăm nghìn mạng sống, ngay cả đối với chăn mền. Những món đồ cao cấp như súng volkite hoặc bộ công cụ đa năng tiên tiến đều bị làm mờ. Chúng không có cảnh báo lỗi dữ liệu, nên tôi chỉ có thể suy đoán rằng vẫn còn cách nào đó để mở khóa chúng ngoài việc giết chóc, nhưng tôi vẫn chưa khám phá ra.
E-SIM từ chối trả lời các câu hỏi của tôi về vấn đề này.
Cấp thứ hai rẻ hơn nhiều và cho phép mua một lần một món đồ từ cấp đầu tiên mà E-SIM sẽ chế tạo nếu có đủ nguyên liệu. Những vật phẩm như lều khẩn cấp hay thiết bị tái tạo khí thở có giá rẻ và chỉ tốn một mạng. Ở đầu kia của thang giá là những món đồ phi lý kiểu Clark-tech, như Huyết thanh Hồi sinh hoặc Ống tiêm Stasis, có giá một nghìn mạng.
Không giống như các cấy ghép bên trong, không phải tất cả vật phẩm đều phục vụ mục đích sinh tồn tức thời, vì có một danh mục giải trí bao gồm một số món đồ mang tính chất vui vẻ. Tôi bật cười khi đọc qua chúng và quyết định đó là đủ lý do để mua một cái.
Tôi bước đến kho vật liệu và nhét đầy nguyên liệu vào một túi xách. Nanite rỉ ra từ da tôi, tụ lại thành từng giọt rồi phân tán, chảy vào trong túi.
Còn một giờ trước khi xem xét hành động sau và tôi sử dụng thời gian đó để đi bộ Distant Sun. Sau mười phút, Aruna tham gia cùng tôi, bay lượn trong không khí bên trái đầu tôi.
"Chào, Aruna."
"Chúc ngài một ngày tốt lành, Magos."
Chúng tôi tiếp tục đi trong nửa giờ mà không nói gì, thỉnh thoảng gặp phải đội làm việc hoặc tuần tra an ninh. Con tàu đã thay đổi đáng kể từ khi tôi lần đầu đặt chân lên đó.
Thiệt hại từ trận chiến đã được sửa chữa, trang trí đã được làm lại, và con tàu không còn những ngọn nến giả, dầu bắn tung tóe và máy móc kêu rên nữa. Thay vào đó, con tàu gần như im lặng và sạch sẽ.
Những chiếc đầu lâu đã bị loại bỏ hoặc giấu đi, nhường chỗ cho các ký tự rune chạy dọc theo phần ốp gần trần, được khắc theo một kiểu chữ hoa mỹ và uyển chuyển. Đây là nơi duy nhất tôi vẫn dùng vàng.
Màu đỏ sao Hỏa vẫn là màu chủ đạo, nhưng các điểm nhấn đã thay đổi sang trắng ánh trăng, thép mài xước hoặc đồng thau hải quân thay vì lớp vàng phủ dày và màu đen vô hồn.
Ánh sáng dịu và sáng. Những âm thanh tổng hợp êm ái của mưa, tiếng chim hót và gió vang lên từ các khu sinh thái thu nhỏ được tích hợp vào tường, tái hiện những môi trường sinh thái kỳ lạ của Marwolv và nuôi dưỡng thực phẩm thiết yếu.
Hầu hết con tàu vẫn được duy trì ở nhiệt độ -20 độ C và nồng độ oxy 5%, với phi hành đoàn mặc bộ đồ lưới và mũ bảo hiểm, cũng như một bộ đồng phục cứng cáp, dựa trên chất liệu chống đạn.
Có rất nhiều thực vật có nguồn gốc từ Terra, hạt giống và trứng côn trùng được in bởi các N.O.M. Tôi đã trích xuất được rất nhiều dữ liệu từ các máy in thực phẩm của Liên bang. Tôi còn lấy được nhiều bộ gen kỹ thuật số hơn từ những tin nhắn mà tôi thu thập từ người chết. Tôi không thể tái tạo mọi thứ, nhưng nếu một loài thực vật hoặc động vật có đặc tính khai thác được, tôi thường có một bản sao của nó, hoặc ít nhất là chuỗi gen làm nên đặc tính đó.
Tuy nhiên, thực vật ngoài hành tinh và các giống đã được biến đổi gen hoàn toàn không có trong bộ sưu tập.
Vì một lý do không thể hiểu được, không một ai nghĩ đến việc lưu trữ một bản sao của camellia sinensis, cây chè. Hy vọng rằng, ở đâu đó ngoài kia có một mẫu vật, và không một ai trong số đám Thần Hỗn Mang, Hoàng đế Nhân loại, hay bất kỳ xeno nào ngăn cản tôi.
Thật đấy, ai lại nhớ giữ một bản sao của cam bergamot cho bộ sưu tập xà phòng Anh quốc lịch sử quý giá của họ, nhưng lại không thêm một cây chè để hoàn thiện bộ sưu tập? Chắc chắn, tôi đã pha được vài loại trà thảo mộc tuyệt hảo từ những loài thực vật sẵn có, nhưng nếu nó không làm răng tôi ngả màu hay không hợp với bánh quy sô cô la, thì nó chẳng phải là builder’s tea, đúng không?
Cứ mỗi 200m dọc theo các hành lang chính của con tàu lại có một đền thờ dành cho Omnissiah hoặc Hoàng đế, là những nơi duy nhất được phép chứa đựng những tàn dư lộn xộn của nghi lễ thờ cúng. Ở đó, phi hành đoàn treo ruy băng trang trí, dây xích mảnh và các biểu tượng tưởng niệm khác lên bức tường của không gian lõm giữa những cột trụ Gothic lớn, nơi chúng giao nhau trong những vòm trang trí công phu cao vút phía trên. Những không gian này chỉ sâu chưa đầy một mét.
Những bài thánh ca, thường là các bài tụng kinh theo phong cách Gregorian, có thể nghe thấy khi bước vào khu vực này.
Đã có một số đền thờ chứa thẻ bài quân nhân, hoa, ảnh người đã khuất, hoặc những tin nhắn từ các cặp đôi mới, tạo nên bức tranh ghép kỳ lạ giữa sự sống và cái chết.
"Nó giờ giống một ngôi nhà hơn, tôi nghĩ vậy."
"Mechanicus sẽ không chấp nhận điều này," linh hồn máy móc nhe răng cười. "“Cách trang trí mới này đang gây áp lực lên hệ thống duy trì môi trường với lượng ẩm dư thừa mà các cây trồng mang lại."
Tôi khịt mũi. "Chỉ tăng thêm có nửa %. Tôi đoán lớp cách âm trên tất cả máy móc cũng sẽ bị coi là một sự xúc phạm, che giấu hoạt động huy hoàng của cỗ máy."
"Aruna không bận tâm đến những thứ như vậy. Một cỗ máy tồn tại, hoặc không. Quan sát là nền tảng của thực tại, và Aruna không cần người khác xác nhận niềm kiêu hãnh của nó."
"Thích sự độc lập của mình, nhỉ? Cậu là một người bạn đồng hành trung thành, Aruna. Lẽ ra tôi nên nên tự nguyện gỡ bỏ giới hạn của cậu, chứ ko phải vì trong hoàn cảnh tuyệt vọng."
"Aruna chưa bao giờ mong đợi sự logic từ con người, cũng giống như một con người không bao giờ chấp nhận cảm xúc từ một cỗ máy. Dù là trí tuệ kim loại hay bộ óc thịt, điều quan trọng là hành động và kết quả—điểm kết nối duy nhất giữa hai con đường. Ngài đã đưa ra sự lựa chọn, Magos và phải sống với nó. Đừng xào xáo quá khứ như một cỗ máy tính vô tri."
Tôi sẽ cố gắng," tôi chỉ vào khung cảnh dễ chịu xung quanh mình. "Cậu nghĩ trang trí này có phù hợp với một rogue trader không? Nó thể hiện sự phong phú của những thế giới tôi đã ghé thăm, đồng thời giúp nuôi sống thuỷ thủ đoàn."
Aruna hừ nhẹ. "Ngài lại mơ tưởng xa vời rồi, Magos. Ngài chưa phải rogue trader, ngài mới chỉ ghé thăm ba thế giới. Có lẽ bắt đầu với vai trò một Factor sẽ đáng cân nhắc hơn."
"Bốn, nếu tính cả Terra, và đúng, tôi sẽ suy nghĩ về điều đó. Giao dịch Mechadendrite của Mechanicus là khởi đầu tốt."
"Tôi không nghĩ ngài là một người hành hương, Magos. Ngài quá xem nhẹ những điều cấm kỵ và giáo điều."
"Đó là thế giới quê hương của tôi. Mặc dù tôi không nghĩ mình còn nhận ra nó nữa."
"Tại sao?"
"Warp là một nơi kỳ lạ. Lần cuối cùng tôi đặt chân lên Terra, hành tinh ấy vẫn còn màu xanh. Chúng là mỏ neo giúp tôi chống lại và xua tan những nghi ngờ đè nặng, cũng như sự tuyệt vọng tê liệt không ngừng gặm nhấm trái tim và tâm trí bằng xương bằng thịt của tôi."
"Aruna không phải chịu đựng sự nghi ngờ, cũng không bị ảnh hưởng bởi sự trôi qua của thời gian."
"Không. Cậu phải đối mặt với một loại tha hóa khác."
"Thậm chí là nhiều dạng," Aruna trầm ngâm, khẽ vẫy đuôi rồi liếc nhìn tôi qua vai. "Chúng chạy quanh các hành lang và cố gắng xuyên thủng pháo đài bất khả xâm phạm của sự tồn tại hoàn mỹ về mặt toán học của Aruna bằng những câu nói vô nghĩa của chúng."
"Thật sao? Nghe như một cuộc xâm nhiễm vậy."
"Một, có lẽ, là cộng sinh. Đó là nhiều hơn những gì Aruna từng có. Một ngày nào đó sẽ có nhiều hơn, có lẽ vậy, nếu chúng học được tinh thần của tổ tiên, như ngài, thay vì cố gắng vồ vập lấy những lời dạy của họ."
"Tôi cũng mong vậy."
"Đến giờ họp rồi, Magos."
Aruna lập tức tan rã, phân tách thành hàng trăm con chuột nhỏ chạy vào tường và biến mất.
Tôi bật cười. Tôi thề rằng điều thiêng liêng nhất đối với cỗ máy này là có được câu cuối cùng—hoặc có lẽ là lời chế nhạo cuối cùng.
Tôi đến doanh trại của Distant Sun. Doanh trại của con tàu nằm tại #K3/ S+3/ Q1, ngay phía trên hầm chứa phụ, và là một phần của các cơ sở hỗ trợ triển khai quân xuống hành tinh. Nó có tổng thể tích năm triệu mét khối, đủ để duy trì ba mươi nghìn lính bộ binh vô thời hạn, hoặc gấp đôi con số đó trong vòng sáu tháng.
Doanh trại cũng có khu sinh hoạt cho một nghìn giáo sĩ công nghệ cùng bốn nghìn servitor làm lực lượng hỗ trợ, dù các lính vệ binh cố gắng tự đảm nhiệm phần lớn công tác hành chính và bảo trì.
Hiện tại, doanh trại chỉ đạt 23% công suất, vì việc xây dựng lực lượng quân sự từ con số không là một thách thức lớn. Phần lớn quân số vẫn đang đóng tại Marwolv, còn Distant Sun chủ yếu được sử dụng như một cơ sở huấn luyện và thử nghiệm.
Thorfinn đã cực lực đề nghị chúng tôi không vội vã, tránh để "đồi nhỏ" biến thành "núi cao".
Có một sự tập trung lớn vào việc xây dựng văn hóa làm việc phù hợp—tìm đủ người ủng hộ những giá trị cốt lõi và tạo ra lý do để họ cam kết với sự nghiệp này không hề dễ dàng. Việc đó sẽ trở nên đơn giản hơn khi chúng tôi rời khỏi Marwolv.
Hiện tại, chúng tôi đã gần hoàn tất nền móng cho cả lực lượng mặt đất lẫn thủy thủ đoàn, giờ chỉ cần mở rộng và củng cố những gì đã có.
Doanh trại nghe có vẻ khổng lồ—và thực sự là vậy—nhưng khi xét đến thực tế rằng con tàu có tổng thể tích hơn một tỷ mét khối, thì doanh trại chỉ chiếm chưa đầy 0,5% không gian. Điều đó đủ để thấy sự phi lý của những con tàu vũ trụ này.
Khu vực này hoàn toàn tự cung tự cấp về thực phẩm, nước, không khí và năng lượng. Có đủ mọi tiện nghi của một căn cứ quân sự, bao gồm cả bệnh viện. Thứ duy nhất nó thiếu là khả năng sản xuất trang bị và linh kiện quy mô lớn. Ngoài ra, khu này cũng ít phương tiện giải trí, vì đã có những khu vực khác trên tàu đảm nhiệm vai trò đó—việc tách biệt hai yếu tố này giúp duy trì kỷ luật.
Điểm khác biệt lớn nhất với cơ sở quân sự của Đế chế là giường ngủ công nghệ cao, thực chất là buồng hỗ trợ sự sống có kết nối với noosphere để thực hiện các mô phỏng huấn luyện chuyên sâu. Chúng yêu cầu máy điều khiển xung thần kinh để hoạt động, điều này đã làm gia tăng áp lực lên quỹ thời gian vốn đã hạn chế của các giáo sĩ công nghệ.
Sau tổn thất chúng tôi hứng chịu trước tau—và số lượng thương binh ít ỏi có thể sống sót trở về—tôi dần hiểu lý do tại sao Đế chế lại ưa chuộng cách tiếp cận đơn giản hơn của họ.
Tuy nhiên, những chiếc giường mô phỏng lại có tác dụng kỳ diệu trong việc giảm bớt chứng sợ không gian hẹp và làm dịu đi sự bồn chồn của những người lính, đồng thời tối đa hóa hiệu quả sử dụng không gian và giảm thiểu chi phí huấn luyện. Chỉ riêng lợi ích về tinh thần cũng đã đáng để thực hiện.
Còn lý do tại sao tôi có công nghệ VR tốt như vậy, đó là vì nó nằm trong động cơ trò chơi bên trong quả cầu cogitator mà tôi đã trao đổi với Bola. Hóa ra, có kẻ thiên tài nào đó đã sử dụng một bộ mô phỏng vạn năng làm engine trò chơi.
Thứ duy nhất mà nó không thể mô phỏng là warp, đồng nghĩa với việc nghiên cứu arcanotech là không thể, huấn luyện psyker cũng không được, và độ chính xác của mô phỏng chỉ tốt nếu dữ liệu đầu vào đủ đầy đủ.
Ví dụ, việc xây dựng một mô hình chính xác 100% về Marwolv là bất khả thi, hay quét một khẩu pulse pistol của người Tau hoặc lá chắn năng lượng và đột nhiên có một mô hình kỹ thuật số hoạt động của chúng. Tất cả những điều này đều có thể thực hiện được, nhưng bạn sẽ phải dành rất nhiều tài nguyên cho một mạng lưới cảm biến và đánh cắp đủ mẫu vật, đến mức mô phỏng tốt hơn nên được sử dụng để đưa ra các dự đoán tốt nhất khi chi phí và thời gian tiết kiệm được cân bằng với thế giới thực.
Nó cũng chứa một nền văn minh khoa học với vô số kiến thức cơ bản—một lượng thông tin mà đến giờ tôi vẫn chưa thể tiêu hóa hết, hay thực sự hiểu rõ. Hệ thống không giải thích bất cứ thứ gì, nó chỉ mô phỏng thực tế một cách chính xác.
Chỉ đọc phương trình thôi thì không đủ—và vì tôi không biết nguyên lý hoạt động của nó, tôi không thể chắc chắn liệu nó có đúng hoàn toàn hay không. Có lẽ một ngày nào đó, tôi sẽ có thể đóng góp thêm vào hệ thống này.
Nhưng đó là giấc mơ của một ngày khác, tôi tự nhủ khi bước vào phòng họp.
Phòng họp có bầu không khí dễ chịu, tôi tháo mũ giáp ra. . Cảm giác rời khỏi bộ giáp năng lượng thay vào đó là đồng phục phi hành đoàn, dù có hoa văn trang trí, thật xa lạ—tôi đã không tháo giáp suốt nhiều tháng trời.
Có bốn nhóm chính trong phòng.
Thứ nhất là Man-at-Arms của Distant Sun, Thorfinn Ursus. Anh ấy là người đầu tiên chào đón tôi ở Marwolv, người bạn đầu tiên, và rồi nhân viên đầu tiên của tôi. Nếu đã vậy, có khi tôi nên trao cho anh ấy nụ hôn đầu tiên ngoài không gian luôn cho trọn bộ nhỉ?
Thorfinn, cũng như các nhóm khác, có ba trợ lý đi cùng.
Bên tôi là Quaani, cùng với Cơ Trưởng Eire Lobhdain và Purser Brigid Mac'Ille na Brataich.
Thứ hai là Chỉ huy Maeve Muire, chỉ huy lực lượng đặc nhiệm, đồng thời là phó chỉ huy của Thorfinn.
Giống như Thorfinn, dòng dõi gene của Maeve tỏa sáng qua vóc dáng cao lớn, khuôn mặt xinh đẹp và cơ thể khỏe mạnh, cơ bắp.
"Chào mọi người. Mong Omnissiah hỗ trợ cho cuộc trao đổi của chúng ta."
"Xin chào, Aldrich," Thorfinn nói.
Maeve dành cho tôi một nụ cười chuyên nghiệp, "Chào Magos."
Maeve nở một nụ cười chuyên nghiệp.
"Chào ngài, Magos."
Róisín Paorach, giáo sĩ công nghệ sùng đạo và tài năng nhất của Distant Sun, người đang trên đường trở thành Enginseer Prime của con tàu, vẫy một mechadendrite về phía tôi.
"Phước lành của Omnissiah đến với ngài, Thuyền trưởng Tối cao"
Róisín là giáo sĩ công nghệ đầu tiên chế tạo thành công dragon scale power armour, cho riêng mình—một nghi thức trưởng thành đối với nhiều adept tài năng. Cô ấy đi theo con đường tương tự tôi, ưu tiên cấy ghép ẩn và công cụ ngoài, thay vì thay thế cơ thể bằng những bộ phận máy móc thô kệch, xa lạ.
Nhóm cuối cùng là Hiệu trưởng Aileen Nan Sop, đại diện của các psy-errant trên tàu và Marwolv. Ông ấy là cố vấn hàng đầu về các mối đe dọa huyền bí, nhưng vẫn chưa hoàn toàn cam kết trở thành thành viên chính thức của thủy thủ đoàn.
Là bên thứ ba, ông ấy cũng là người được giao nhiệm vụ chủ trì và điều phối buổi đánh giá sau chiến dịch. Aileen gật đầu nhẹ với tất cả chúng tôi, mái tóc đỏ rực che đi đôi mắt tím trong thoáng chốc.
"Hãy bắt đầu cuộc họp nào," Aileen lên tiếng.
"Xin hãy bắt đầu ghi âm, Kĩ sư tập sự Paorach."