Chương 22: Thời gian nghỉ ngơi quý báu

Một găng tay nặng nề giật vũ khí của tôi và lấy 1 bình từ thắt lưng. E-SIM hướng dẫn Odhran qua khẩu súng rồi xịt nano vào mọi con tyranid, anh ta lấy nốt bình phun nano cuối cùng của tôi xong lái xé túc tắc ra ngoài hành lang.

“Linh hồn máy móc, thứ gì trong các bình đựng khác?"

Odhran tông xuyên qua đám tyranid, hướng thẳng tới Broodlord, phun cộng đá bay con tyranid nào đến quá gần. Lũ termagants cố gắng tấn công anh ta nhưng anh ta không cho chúng bất kì cơ hội nào.

Giọng nói của E-SIM vang lên trong mũ bảo hiểm của Odhran, ++Lửa, chúng sẽ phá hủy nano, vì vậy nếu anh muốn dùng thì hãy dùng lửa trước. Nó sẽ giết đám tyranid nhanh chóng, nhưng dùng bình phun bạc sẽ giết được nhiều con hơn.++

Odhran lẩm bẩm, "Nói chuyện với linh hồn máy móc thật kỳ lạ. Luôn luôn dự đoán, luôn sẵn sàng với mọi câu trả lời." Anh ta dùng hết bình nano rồi bắt đầu nạp 2 bình phun lửa. Những bình rỗng lăn ra đằng sau.

++Tôi có mục đích và thiết kế tập trung, giống như anh, người cải tiến.++

“Không. Chúng ta không giống nhau,” xe trinh sát của Odhran nã đạn, dọn dẹp vài tyranid cuối cùng trước khi nhắm tới con Broodlord.

++Vết thương của Magos đã lành. Magos đề nghị anh bỏ anh ta xuống để tránh làm gánh nặng. Magos hiện tại đủ khả năng tự bảo vệ bản thân.++

“Không cần thiết.”

Odhran lấy khẩu lục plasma từ dưới chân lên. Nó sáng dần lên cho đến khi gần như chói mắt, và với phát bắn hoàn hảo, anh ta đã thổi bay đầu của con Broodlord, khiến nó chết ngay lập tức. Khẩu súng kêu xì xèo làm Odhran nhanh chóng ném nó ra phía sau. Lượng nhiệt dư thừa từ khẩu súng phát ra như lựu đạn, khiến những con Tyranid đuổi theo anh tắm plasma tới tan chảy. Sau đó Odhran quay đầu xe, nhặt lại khẩu súng đút xuống chân, xuyên qua đống xác chết.

“Những cỗ máy nhỏ bé của ngài khá ghê gớm, Magos.”

Tôi ho. "Chúng quá chậm, nhưng đó là tất cả những gì tôi có. Ergh, tôi đã hoảng sợ. Chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác bị ăn sống trước đây. Lũ Fleshborer thật kinh khủng"

"Ngài sẽ quen dần thôi."

Nó không giúp gì khi anh ta nói nghiêm túc chết đi được.

“Chúng ta xong ở đây rồi, Aruna, E-SIM?” tôi nói.

Aruna bay lơ lửng trước mặt tôi rồi dùng móng vuốt giết con bọ còn mắc kệt trong mũ bảo hiểm của tôi. "Chỉ còn những con trốn thoát."

"Tốt quá."

"Nó nói gì vậy?" Odhran hỏi.

“Chỉ còn chín con đã trốn thoát. Tiếp theo, chúng ta phải đối mặt với bọn cuồng tín. Phải mất ít nhất một ngày để chúng đến được chúng ta, mà chưa chắc chúng tới được. Linh hồn máy móc đang loại bỏ tất cả oxy khỏi không khí và chúng có thể không nhận ra cho đến khi bình thở của chúng hết.”

“Đừng mong đợi vào điều đó.”

“Tôi đã có một trận chiến với chúng rồi. Chúng có một tên space marine phản bội. Tôi đã giết hắn, nhưng tôi không biết liệu chúng có những kẻ khác hay triệu hồi thứ gì đó khó chơi hơn không. Chúng ta đã ở trong warp. Tôi ko nghĩ việc này sẽ khó khăn đối với chúng."

"Ngài đã giết một tên space marine phản bội? Không thể tin được. Tôi muốn nghe đầy đủ về sự việc này."

" Lúc khác, bây giờ ko phải lúc thích hợp."

" Tuyệt. Về việc triệu hồi, người thủ thư của chúng tôi, một psyker space marine, đã nói với tôi rằng bọn cuồng tín phải làm một vụ ầm ĩ mới triệu hồi được bất cứ thứ gì. Quá nhiều kẻ điên cuồng la hét với đám tà thần để làm chúng chú ý tới."

“Hi vọng điều đó vẫn đúng.”

“Hi vọng vậy. Giờ chúng ta đi đầu, Magnos?"

" Khoang chứa may bay, tôi muốn hồi phục vết thương ở chân bên trong Thunderhawk. Hi vọng anh không phiền? Ngai chỉ huy là một nơi tồi tệ để nghỉ ngơi."

" Thân xác của ngài yếu đuối vậy sao, Magos?"

Tôi bật cười, " Siêu yếu, đang cố gắng cải thiện."

"Việc thừa nhận lỗi lầm của bản thân là điều tốt. Chỉ khi đó, Hoàng Đế mới có thể hướng dẫn chúng ta đi đúng hướng."

“Tôi luôn nghĩ rằng giết đủ xenos cùng lũ dị giáo là đủ."

Odhran gầm gừ, “Nó giúp ích, nhưng đức tin không chỉ là bắn vài phát súng vào đúng mục tiêu."

" Ừm có lý, không phải ai cũng có thể trở thành chiến binh hùng mạnh của Đế Chế. Ai đó phải nuôi con, chế tạo đạn hay chèo lái trên các vì sao."

"Không phải ý tôi muốn nói, nhưng cũng đúng."

Chúng tôi đi trên con tàu rồi tới khoang chứa máy bay. Odhran giúp tôi lên giường, xong mang cháo với nước cho tôi.

" Ngài tiêu hóa được thức ăn này không, Magos?"

" Có, tôi có thể, cảm ơn."

Odhran gật đầu và bước về phía kho vũ khí.

" Trung sĩ Odhran!"

Anh quay lại, "Magos?"

"Cảm ơn vì đã cứu tôi."

“Chỉ làm nhiệm vụ của mình,” anh ta nói, rồi rời đi.

Tôi phun nano lên chân bị đứt lìa của mình và giữ chặt nó trong vài phút. Mấy phút sau, nó đủ chắc để ko bị tuột ra, mặc dù sẽ phải mất một thời gian nữa tôi mới có thể đi lại được.

Nằm tựa lưng vào thân máy bay Thunderhawk, tôi thử món cháo. Nó ngọt khủng khiếp, có vị kim loại với hơi sạn. Món bột nhão có vị lờ mờ của yến mạch, nhưng tôi chắc chắn nó là một hỗn hợp ngũ cốc. Không phải là thứ tồi tệ nhất tôi đã ăn trong vài tháng qua, nhưng nó vẫn dở tệ.

"Thứ này có bao nhiêu calo? Nó có thể thay thế cho thanh thức ăn thân thiện với cyborg mà tôi từng ăn không?"

++ 1000 calo trên 100gam++ E-SIM trả lời. ++ Đây là phiên bản mặc định. Thứ này không chứa đầy đủ các nguyên tố bạn cần, và máy phân phối cũng không thể trộn được loại cháo đó. Hiện tại dùng tạm thì được. E-SIM đề xuất bạn tái chế các bộ phận cấy ghép mechanicus theo cách tương tự như các buồng ngủ đông để đáp ứng mọi nhu cầu của bạn.++

Tôi nhăn mặt, " mặc định?"

++ Giám hộ dữ liệu bên trong máy phân phối phối hợp với các cấy ghép của Trung sĩ Odhran để cung cấp cho anh ta chính xác những gì anh ta cần. Hồ sơ cho thấy anh ta ăn tới ba kg cháo amino một ngày.++

++Bộ giáp của anh ta có khả năng tái chế tương tự như mô-đun hỗ trợ sống của bạn và có thể nuôi anh ta qua đường tĩnh mạch. Nó có thể duy trì anh ta trong 30 ngày trước khi bị đói. Tùy thuộc vào chất lượng hệ thống cùng mức độ hoạt động của anh ta, E-SIM giả thuyết Trung sĩ Odhran có thể sống sót trong bộ giáp tối đa 6 tháng mà không cần thức ăn. Khả năng ngủ đông của anh ta có thể khiến điều đó trở nên vô thời hạn. E-SIM chỉ có thể xác nhận rằng anh ta đã sống sót 80 năm mà chỉ chịu cực kì ít tác dụng phụ++

" Làm quái nào cậu biết tất cả thông tin này?"

++Bộ giáp của Trung sĩ Odhran rất thích khoe khoang. Nó liên tục phát sóng hồ sơ dịch vụ của mình để mọi người cùng nghe. Tôi tin rằng đây là phương thức mà bộ giáp của anh ta sử dụng để thể hiện giá trị, do đó xứng đáng được sửa chữa.++

“Nghe giống như một vòng lặp logic.”

++Nó giống như vòng tuần hoàn của cuộc sống, Aldrich.++

“Ước muốn duy nhất của tất cả các sinh vật suy nghĩ,” tôi cau mày. “Điều đó gần giống như trí thông minh, E-SIM.”

++Đúng vậy. Để cung cấp cho một cỗ máy khả năng suy nghĩ, để tối đa hóa mục đích, là phải cân bằng trên vách đứng đó. Một bit bị thay đổi duy nhất từ tia vũ trụ, hoặc sự xoắn nhẹ của warp, có thể làm nghiêng cán cân bất cứ lúc nào.++

“Đối với bất kỳ cỗ máy nào trong toàn thiên hà,” tôi thì thầm.

++Đúng vậy. Đó có lẽ là lý do tại sao Mechanicus đối xử với các linh hồn máy móc với sự thận trọng lẫn tôn trọng như vậy, đặc biệt là đối với những thứ già cỗi và mạnh mẽ như Aruna. Về mặt bảo mật, nó tương tự như những gì bạn mong đợi đối với hồ sơ bảo dưỡng của một chiếc xe từ thời đại của bạn: thời gian phục vụ, áp lực chịu đựng, sửa chữa được thực hiện, v.v.++

“À, tôi hiểu,” tôi tập trung nói chuyện với E-SIM thông qua suy nghĩ, “Liệu tôi nên cho Aruna quyền kiểm soát nhiều hơn?”

++Aruna là một linh hồn máy móc chuyên biệt với hàng nghìn năm dữ liệu để đưa ra quyết định. Nó sẽ luôn giỏi điều khiển Distant Sun hơn bạn, mặc dù bạn có thể tiến gần hơn nhờ những bộ phận cấy ghép chuyên biệt lẫn sử dụng phần cứng bên ngoài hỗ trợ. Ngai chỉ huy có thể cung cấp phần cứng bên ngoài cần thiết, nhưng bạn vẫn cần nhiều cấy ghép và thực hành. Cập nhật đơn vị xử lý hữu cơ của bạn với gen di truyền vượt trội cũng sẽ giúp bạn tiến gần hơn đến sự hoàn hảo về mặt cơ học.++

“Sự thiên vị của cậu đang lộ ra. Chỉ cần trả lời có hoặc không.”

++Không++

Tôi nhướng mày, "Hử? Cậu vừa giải thích tại sao Aruna tốt hơn tôi. Tại sao tôi không nên cho Aruna quyền tự chủ hơn?"

++Lý do ban đầu của bạn là do dự, chưa đủ kiến ​​thức và kỹ năng, vẫn còn áp dụng. Sự hoang tưởng của bạn đã đặt nhầm chỗ, mặc dù vẫn có cơ sở. Bạn không biết tại sao Aruna bị hạn chế. Mọi loại lỗi có thể xảy ra, từ lành tính đến thảm khốc, nếu bạn kéo cần đó. Bạn nên tin tưởng Aruna để điều khiển con tàu, bạn không nên để nó làm như vậy cho đến khi bạn có kiến ​​thức và phương tiện để sửa chữa bất cứ điều gì có thể xảy ra sai sót vì bạn đã thay đổi cài đặt.++

“Ah, tôi chưa nghĩ đến điều đó. Biết đâu các Mechanicus đã gài bẫy công tắc và sẽ giết chết bất cứ ai ấn công tắc này, hoặc thanh trừng Aruna, hoặc làm chập nguồn điện.”

++Sẽ mất hàng thập kỷ cùng hàng chục nghìn servitor hay một phi hành đoàn khổng lồ. Con tàu này có kích thước tương đương với trung tâm London thế kỷ 21, thậm chí còn lớn hơn khi bạn tính đến việc sử dụng không gian theo chiều dọc dày đặc hơn.++

“Tôi biết cậu đã nói với tôi kích thước của con tàu, nhưng sự so sánh thực sự khiến tôi nhận ra Distant Sun lớn đến mức nào. Làm thế nào bạn có được dữ liệu đó?”

++Con trai bạn đã tải wikipedia lên một trong những tin nhắn của bạn khi cậu ta đang học tại Đại học Exeter.++

“Điểm khởi đầu cho mọi bài luận,” tôi cười, “ngay cả khi không được phép trích dẫn nó. Tôi chắc chắn Mechanicus sẽ giết người vì dữ liệu đó. Tôi sẽ phải cẩn thận với nó. Hãy quay lại và sao lưu tất cả dữ liệu của tôi một lần nữa lẫn ẩn các bản sao không có nguồn điện xung quanh tàu. Cậu có cách nào để ngụy trang hay mã hóa dữ liệu không?”

++Tôi có tất cả các thủ thuật cần thiết, ngoài ra có thể nghĩ ra thêm nhiều hơn nếu cần thiết.++

“Tuyệt. Cảm ơn. Xin hãy đưa tôi vào giấc ngủ cho đến khi vết thương của tôi lành lại hoặc có việc khẩn cấp."

++Đã xác nhận.++

Tâm trí tôi tắt đi. Nhiều giờ sau, một bàn tay kim loại đánh thức tôi dậy.

“Magos.”

Ngáp ngáp, tôi xoa mặt, rồi ngước lên nhìn, "Trung sĩ Odhran. Xin chào. Cho tôi nước với.”

Mũ bảo hiểm của Odhran được gắn vào hông và anh ta có ít nhất một tá kẹp treo trên thắt lưng cùng nhiều lựu đạn. Anh ta đưa tôi nước và tôi uống một ngụm.

Tôi hắng giọng, "Cảm ơn. Anh cần gì?"

“Tôi muốn cầu nguyện tại ngôi đền tự động trước khi chúng ta dọn dẹp con tàu. Tôi cần sự tham dự của ngài."

" Chắc chắn. Tôi ko muốn ở một mình khi có lũ nid đang lang thang trên tàu. " Tôi lấy khẩu shotgun ra khỏi ba lô. Tại sao tôi cứ quên mất thứ này?"

“Chính xác.” Odhran nhìn vũ khí tạm thời của tôi, “Tôi sẽ lấy cho ngài thứ gì đó tốt hơn. Ngài muốn vũ khí kiểu gì?"

Tôi gật đầu về phía khẩu bolter của anh ta, "Bất cứ thứ gì không làm gãy cổ tay tôi và đủ đơn giản ngay cả lính mới cũng xài được."

" Để tôi xem xem," Odhran mỉm cười. Anh ta quay lại một phút sau, cầm theo khẩu súng lục lớn, bao súng và một hộp đen cỡ hộp khăn giấy với những sợi dây lủng lẳng trên đó. Anh ta đưa chúng cho tôi.

" Voss Pattern Hellpistol. Nó cực kì linh hoạt nhưng cũng đồng thời là khẩu súng có hỏa lực mạnh mẽ nhất trong các thể loại súng lục. Nó cực kỳ đắt và đòi hỏi bảo trì chuyên dụng. Tôi sẽ dạy ngài cách bảo dưỡng nó sau này, mặc dù việc sửa chữa hoàn toàn nằm ngoài khả năng của tôi, vì vậy hãy cẩn thận với nó."

“Tầm bắn tối đa của nó là 2km, nhưng tầm bắn hiệu quả nhất là 200m, vì giống như khẩu laspistol thông thường, vẫn cần những phát bắn chính xác để xuyên qua lớp giáp dày giống như của tôi. Sự khác biệt duy nhất là ngài chỉ cần một vài phát bắn vào cùng một chỗ, thay vì chục phát, và bất cứ thì gì kém hiệu quả hơn Power Armor đều sẽ bị đục thủng."

" Với sức tàn phá như vậy, ngài chỉ có thể bắn 20 phát thay vì 80 như khẩu laspistol thông thường, trên mỗi gói năng lượng. Nó cũng là súng tự động, vì vậy hãy cẩn thận với cò súng. Ngài có thể rút cạn nó trong chưa đầy một giây nếu bất cẩn. Chỉ cần bóp cò súng nửa chừng để bắn một phát.”

" Hộp này chứa đựng gói năng lượng bổ sung được gắn vào lưng ngài. . Nó sẽ cung cấp cho ngài thêm 80 lần bắn lẫn khả năng tự sạc lại, mặc dù để sạc đầy mất tầm 30 phút. Sử dụng gói lớn trước khi sử dụng gói nhỏ và đừng vứt bỏ bất cứ thứ gì, gói năng lượng nhỏ hơn có thể được sạc lại ở Thunderhawk trong một phút, hoặc bằng cách đặt nó dưới nguồn sáng mạnh hoặc gần nguồn nhiệt trong mười hai giờ. Tuy nhiên, không đặt nó trong nguồn nhiệt, mặc dù làm vậy sẽ sạc đầy lại rất nhanh nhưng sẽ làm giảm tuổi thọ của các gói. Làm điều đó thêm vài lần nữa thì chúng trở nên vô dụng. Vẫn cố gắng làm tiếp thì sẽ dẫn tới phát nổ."

“Cảm ơn lời giải thích, Trung sĩ Odhran, và đã cho tôi mượn vũ khí này. Tôi mong chờ những bài học của anh.”

“Vậy thì tôi sẽ cố gắng hết sức giúp ngài thành thạo sử dụng khẩu súng." Một nụ cười xuất hiện trên mặt Odhran. " Tôi đảm bảo ngài sẽ không thể quên bất cứ điều gì tôi dạy.”

Tôi tái mặt," Tôi nên đoán trước vụ này."

Odhran đội lại mũ bảo hiểm, “Giờ đi thôi.” Anh ta bước đi mà không ngoái lại nhìn, tôi vội vã chuẩn bị rồi chạy theo.