Chương 46: Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào

Khương Mật đưa trứng gà đi, lại được xem một vở kịch hay, vốn là giúp đỡ huynh đệ cũng không có gì để nói, nhưng là em dâu lại sảy thai ở nhà mình, Khương đại tẩu chê nàng rước vận xui cho nhà mình, vốn nghĩ xảy ra chuyện như vậy hỗ trợ là chuyện đương nhiên, lúc này lại có chút không tình nguyện.

Bà trông cậy vào chồng mình mở miệng nói chuyện cùng đệ đệ, lão nhị và Cẩu Tử lưu lại thì không sao, để Tiền thị về nhà mẹ đẻ ở một thời gian ngắn. Khương đại tẩu nói cũng dễ nghe, nói nhà mình vốn bận nhiều việc, đệ muội như vậy bà sợ chăm sóc không tốt... Lúc Khương Mật đi qua bọn họ đang thương lượng chuyện này.

Trứng gà để Khương đại tẩu cầm, Khương Mật không vào trong phòng nhìn mẹ kế nàng, đứng bên ngoài nói mấy câu.

Mất hơn nửa canh giờ đi lại, trở về ngồi xuống trầm mặc một hồi lâu, niệm vài câu A Di Đà Phật, nghĩ thầm đừng xảy ra chuyện gì khác nữa.

Tiền Quế Hoa luôn ngóng trông Khương Mật sống không tốt, Khương Mật lại hy vọng nhà mẹ đẻ tốt, tốt nhất có thể an an ổn ổn sống qua ngày, nói ra thì hơi lạnh nhạt một chút, nhưng nhà mẹ đẻ không có việc gì sẽ không phiền đến nàng, một khi xảy ra chuyện, nàng làm bộ như không biết hoàn toàn mặc kệ thì cũng đừng nghĩ đến thanh danh. Luôn luôn nghĩ cho nhà mẹ đẻ thì nhà chồng bên này cũng sẽ có ý kiến, thật sự là tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Mỗi người mỗi nhà đều đang chờ nha môn, thì nha môn đúng là có người tới, sau khi xem qua để cho thôn tự mình tổ chức giải quyết hậu quả.

Nếu không có bỏ sức thì bỏ tiền. Mấy nhà gặp tai ương kia đều nghĩ như vậy, hỏi nha môn bồi thường mỗi nhà bao nhiêu, lại chờ hai ngày bạc bồi thường đã đưa đến, cho mỗi nhà năm lượng bạc là xong chuyện, còn lại mặc kệ.

Năm lượng bạc tuyệt đối không ít, nhưng muốn xây nhà mới thì còn lâu mới đủ, đầu năm nay đào giếng cũng phải chuẩn bị hai mươi lượng bạc, xây nhà còn không tốn tiền bằng đào giếng?

Khương phụ lấy được bạc không cảm thấy vui sướng, lòng ông đều lạnh lẽo.

Nhìn hắn bối rối đứng tại chỗ, Khương đại tẩu hỏi trong nhà ông một chút tiền cũng không có à?

"Có, tiền trong nhà ở chỗ Nương Cẩu Tử."

Khương đại tẩu hỏi ông có bao nhiêu, cụ thể thì ông nói không được, nhưng kiểu gì cũng phải có tầm mười lượng. Người Khương gia đi hỏi Tiền Quế xem tiền đặt ở đâu? Họ chuẩn bị đi nạo vét bùn, đào bạc vụn và tiền đồng ra để xem xét.

Tiền Quế Hoa còn đang đắm chìm trong hai lượt đả kích, vừa nghe lời này, trong lòng bà ta so với Khương phụ còn lạnh hơn.

Tiền đâu? Làm gì còn tiền nào. Hai lần làm pháp sự cũng không phải là làm miễn phí.

......

Tiền Quế Hoa muốn hại Khương Mật, không nghĩ đến, bà ta gặp phải kẻ lừa đảo chứ chẳng hại được ai. Chuyện này, bà ta có dám nói ra không?

Bà ta không dám.

Bà ta thu hồi chút chột dạ nói cho Khương phụ một vị trí giả để cho bọn họ đi đào, đào tới đào lui cái gì cũng không có. Khương phụ sốt ruột bảo bà ta suy nghĩ thật kỹ, rốt cuộc để ở đâu? Tiền Quế Hoa cắn chết nói chắc chắn không nhớ nhầm, chính là ở chỗ đó, nói mình tiết kiệm hơn mười lượng, có phải bị người khác đào đi trước một bước rồi hay không?

"Lúc trước ta đã thúc giục các ngươi làm nhanh lên, cũng không nghe ta, cảm thấy sửa bờ ruộng quan trọng hơn, hiện tại tốt rồi. Tiền của ta tiết kiệm tiền từng chút một! Tất cả đã biến mất! ”

Sau trận mưa lớn đó, Khương gia liên tục có kịch hay để xem, hát hết lần này đến lần khác.

Tiền Quế Hoa trước mắt cũng không để ý đến Khương Mật, bà ta náo loạn một nhà Khương lão đại, muốn bọn họ bỏ tiền ra xây nhà. Muốn Khương lão đại gia ít nhất phải bỏ ra phần lớn, nếu không đủ thì để cho cha Cẩu Tử đi Hậu Sơn thôn một chuyến.

Hậu Sơn thôn, Vệ gia không để ý đến bọn họ, bởi vì Vệ Thành trở về.