Chương 186: Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào

Lúc này, trên dưới Lục gia thật ra đã biết chuyện gì xảy ra, Lục lão thái thái tức giận mấy lần, vẫn kiên cường xuống đất, thay đổi trang phục cáo mệnh chống nạng muốn vào cung bán mặt già cầu tình, kết quả đế hậu không chịu gặp người.

Khoa cử gian lận là đại án, điều tra ra là chủ khảo phu nhân bán đề, vợ chồng một thể, Lục học sĩ chạy không thoát, hơn nữa nội dung Lục phu nhân khai báo... Cả Lục phủ đều xong đời.

Mấy phòng khác ầm ĩ muốn phân gia, lập tức phan, bọn họ muốn đoạn tuyệt quan hệ với tam phòng.

Không còn kịp nữa rồi.

Không còn kịp nữa rồi.

Lục Văn Viễn là tâm phúc của Càn Nguyên Đế, vì hoàng đế dốc sức nhiều năm, hắn bị phu nhân liên lụy, tuy Càn Nguyên Đế tức giận nhưng cũng có chút đau lòng, chỉ định cho bãi quan, tịch gia, lưu đày ba ngàn dặm.

Có đại thần nhất quyết quỳ không đứng lên, nói phu thê một thể, Lục phu nhân phạm trọng tội là do Lục Văn Viễn không biết dạy thê. Tiết lộ đề thi, luận tội phải trảm, các đại thần quỳ thành một hàng trước mặt hoàng đế, để hoàng thượng nghe thanh âm của những cử nhân ngàn dặm xa xôi lên kinh ứng khảo, nếu phạt nhẹ chỉ sợ người đọc sách trong thiên hạ lấy bút làm vũ khí chỉ trích triều đình.

Cử nhân thi trượt còn đang náo loạn, triều thần cũng đang gây áp lực, cho dù là hoàng đế cũng nhất định phải có kết luận khiến người tâm phục, nếu không sự kiện lần này sẽ không lắng xuống.

Lục Văn Viễn không giữ được nữa.

Lục gia bị tịch thu, Lục Văn Viễn và phu nhân Thạch thị bị chém đầu thị chúng, những người khác trong phủ bị phán lưu đày. Phụ thân Thạch thị Lại bộ thị lang Thạch Thanh không biết dạy con, chức vụ tạm đình chỉ, về nhà đóng cửa hối lỗi. Lục Văn Viễn sau khi được chọn làm chủ khảo, quan viên thân thiết với hắn cũng lục tục gặp họa, không có bạn bè thân thiết đi thi còn tốt, nếu trong nhà có thân hữu ứng thi lần này, toàn bộ đều bị liên lụy bãi quan. Còn những người bỏ tiền ra mua đề, trừ hết công danh, sung quân biên cương.

Đây là vụ án gian lận khoa cử đầu tiên bùng nổ vào năm Càn Nguyên, phạt rất nặng, thứ nhất là để bình ổn oán khí của sĩ tử, thứ hai là giết gà dọa khỉ.

Ai không biết Lục Văn Viễn là người của hoàng đế?

Người của Hoàng đế phạm tội nên chém cũng phải chém, nên phạt cũng phải phạt.

Nghe chuyện, Khương Mật ngây người, trong mộng nàng chỉ nhìn thấy bãi quan, không thấy chuyện phía sau, cử nhân đến thi và đại thần trên triều lại ép hoàng thượng hạ thánh chỉ chém đầu. Nàng đối với nhà họ Lục không có nhiều ấn tượng tốt, nhưng chuyện này, Lục học sĩ thật sự thảm. Khương Mật dựa vào chỗ ngồi ở đầu giường nhắm mắt hồi tưởng lại một chút bộ dáng Lục phu nhân mặc áo lụa quý khí bức người, không thể tưởng tượng được nàng lại lớn mật như vậy, phạm phải đại tội ngập trời đến thế.

Ngừoi bình thường nghe đến chuyện gian lận khoa cử giống như một trò đùa, đối với Hoàng đế mà nói lại là đại án đỉnh cao, so với giết người phóng hỏa còn nghiêm trọng hơn rất nhiều.

Khương Mật sinh con xong còn có chút ngốc nghếch, nàng tạm thời còn chưa nghĩ tới liên lụy gì đến nhà mình. Ngô thị nghĩ đến, lúc đưa canh gà đến còn nói, may mắn là đã nằm mờ, giả bệnh không cho Tam Lang đi hội thơ, bởi vì không đi, nên mới xa cách với học sĩ đại nhân, sau đó không có qua lại nữa. Lúc ấy nếu Vệ Thành đi, rồi thêm vài lần nữa, mũ quan trên đầu có khi cũng không còn.

Ngô thị vừa nói vừa vỗ ngực: "Ban đầu ta thật sự không biết gian lận thi cử bị phạt nặng như vậy? Chỉ nghĩ nếu bị phát hiện thì trục xuất khỏi phòng thi là xong việc. ”

"Quan chủ khảo dẫn đầu làm sai, lại là chuyện khác . Nghe nói bảng này trực tiếp phế bỏ, chuẩn bị thi lại, chỉ mong Quách cửa nhân thi lại vẫn có thể trúng, nếu không chỉ sợ hắn sẽ không tốt được. ”

Khương Mật không nói sai, Quách Cử Nhân không tốt, triệt để không tốt.

Vừa nghe nói quan chủ khảo bị kết án trong lòng hắn lập tức lạnh lẽo, quả nhiên, sau đí triều đình tuyên bố huỷ bỏ kết quả lần này, thi lại, Quách cử nhân muốn điên rồi. Người khác gian lận hắn lại không gian lận, hắn dựa vào bản lĩnh thi đậu sao lại không tính? Vậy nếu thi lại không được sao? Làm thế nào?

Quách Cử Nhân cả ngày không ăn cơm, hắn giận dữ, ăn không nổi.

Vinh Giang ở cùng một viện với hắn thì lại rất cao hứng, vốn đã hết hy vọng, giờ lại cơ hội thi lại, cầu còn không được.

Lần trước lúc yết bảng Quách Cử nhân an ủi hắn, giờ ngược lại, hắn bưng cháo đặc đi an ủi Quách cử nhân đang nghĩ không thông, nói một thời gian phải thi, bảo hắn bảo trọng thân thể đừng bởi vì phiền phức mà tự kéo đổ chính mình. Khuyên hắn vẫn là hiếu sinh đọc sách, nếu lần trước có thể dựa vào bản lĩnh thu được, lần này không còn cửa sau, nói không chừng còn có thể thi tốt hơn.

Quách Cử Nhân:...

Tốt, tốt cái gì.

Cho dù thi đến lần thứ hai, trong lòng vẫn là không nắm chắc, cho nên mới buông tay cược một lần, nếu có vận khí tốt thì sao?

Cho nên lúc trước đọc được tên mình trên bảng hắn mới mừng rỡ như điên.

Kết quả vụ án gian lận bùng nổ, quan chủ khảo sắp bị chém, thứ hạng ban đầu không tính, phải thi lại một lần nữa...

Đầu tiên là đại hỉ, sau đó đại bi, Quách Cử Nhân bị bệnh.

Vệ Thành đi thăm hắn một lần, cũng chỉ có một lần, chàng không có nhiều thời gian tiêu hao ở đó, bởi vì vụ án gian lận kéo theo rất nhiều quan viên ngã ngựa, gần đây cần đề bạt một ít người để bù vào chỗ thiếu. Năm ngoái Vệ Thành vừa mới là Hàn Lâm viện biên tu, bây giờ mơ mơ hồ hồ lại được đề bạt thành chính lục phẩm Hàn Lâm viện hầu đọc.

Ngay sau khi được đề bạt lên, ngũ phẩm thị đọc học sĩ dạy Vệ Thành một đống quy tắc, ngày thứ ba, chàng bị đẩy đến trước mặt Hoàng thượng.

Nếu là bình thường, chuyện thăng chức không tới phiên Vệ Thành, không quản ngươi liều mạng ở hậu trường hay lấp đầy tư lịch cũng không tới phiên. Muốn làm hầu đọc, Vệ Thành phải đợi thêm hai năm nữa. Nhưng bây giờ tình huống khác hiệt, hoàng thượng luôn muốn Hàn Lâm quan hầu hạ, nhưng gần đây tâm tình hoàng thượng vô cùng kém, bình thường mọi người tranh nhau đến ngự tiền lộ diện, gần đây đến phiên đều đẩy, tìm cách trốn.

Vừa lúc có một hầu đọc bị kéo xuống phải đề bạt người khác lên, có người đề cử Vệ Thành, vừa lúc không có người khác tranh đoạt, Vệ Thành rất thuận lợi thăng lên một giai, từ thất phẩm quan thành lục phẩm. Sau khi thăng chức chỉ tiến hành một ngày "huấn luyện nhập chức", đã bị đưa đến trước mặt Hoàng thượng.

Tuy rằng nói vụ án gian lận khoa cử đã kết thúc, nên phạt đều đã phạt, hoàng thượng gần đây vẫn nghĩ đến chuyện kia, thấy Vệ Thành tới, nghĩ đến chàng là người ngay thẳng, cái gì cũng dám nói, mới hỏi đối với chuyện lần này cảm thấy thế nào?