Chương 118: Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào

Người nông thôn hiếm khi đem bạc theo người, bình thường chỉ mang theo mấy văn tiền, Khương ohuj lấy đâu ra tiền? Thầy bói khuyên ông nên suy nghĩ rõ ràng, ăn mặc có thể tiết kiệm, nhưng tiền này không thể tiết kiệm được, pháp sự một ngày không làm nhà ông còn tiếp tục gặp xui xẻo.

Toàn bộ hành trình Khương phụ để cho người ta dắt mũi đi, quên mất ý định ban đầu của, chỉ cảm thấy đại tiên nói đúng. Câu nào cũng hợp lý.

Trên đường trở về ông còn đang cân nhắc, trước khi Mật nương xuất giá, trong nhà tuy rằng không tốt bao nhiêu, nhưng quả thật không có nhiều chuyện phiền phức như vậy. Hiện giờ cuộc sống khó khăn, một mình Tiền thị làm chút chuyện nhà đã kêu mệt, lại lo nghĩ trong nhà không có tiền...

Nói đến tiền bạc, Khương phụ mới nhớ tới lần sụp núi, lúc đó mấy hộ gia đình dưới chân núi đều bị bùn đất cuốn trôi, gà vịt đều bị chôn vùi, sau đó mấy nhà khác đều đào ra bạc từ đống đổ nát, nhưng nhà ông lại chỉ đào được một chút tiền, không thấy bạc. Lúc đó ông đã nghi ngờ, đại ca đại tẩu cũng từng nói qua bảo ông hỏi lại Tiền thị xem rốt cuộc là lấy tiền đi đâu, là cho nhà mẹ đẻ mượn hay là dùng vào chỗ nào?

Khương phụ hỏi, Tiền Quế Hoa không nhận, cắn răng nói là do bọn họ không vội vàng đi đào, bạc bị người khác đào đi trước một bước, chỉ để lại tiền đồng cũng là bình thường. Ai hiếm lạ gì một hai đồng bạc.

Tiền Quế Hoa một mực khẳng định, Khương phụ lại không có chứng cứ, cuối cùng chỉ đau lòng buông xuôi.

Bây giờ nghĩ lại, ông đột nhiên thông suốt. Lúc ấy cảm thấy nương tử không có thêm cái gì, không thể vô duyên vô cớ tiêu hết mười hai mươi lượng bạc? Nhưng nếu bà ta mời đại tiên làm pháp sự thì sao?

Khương phụ thoáng cái sững sờ tại chỗ, ông cẩn thận cân nhắc lại một phen, càng nghĩ càng có khả năng.

Mà lúc này, ông lại chú ý tới vấn đề mới, lúc trước chỉ lo lắng nghe thầy bói nói, không suy nghĩ cẩn thận, bây giờ mới nhớ lại, lời ông nghe được với lời Tiền thị nghe được hình như không giống nhau? Tiền thị lúc không cẩn thận nói ra, ý tứ trong đó là Mật nương khắc huynh đệ? Khương phụ hồ đồ rồi, một mặt vẫn cảm thấy thầy bói nói không sai, lại không hiểu khắc huynh đệ là chuyện gì, ông đứng tại chỗ suy nghĩ trong chốc lát, quyết định trở về hỏi Tiền thị một chút.

Trong lòng Khương phụ có chuyện, một đường chạy về nhà, vào viện mới giơ tay lau mồ hôi trên trán.

Tiền Quế Hoa nghe được động tĩnh, đi ra nhìn, thấy là đương gia, hỏi ông đứng trong viện làm gì?

" Ngươi nói ngươi đã đi xem bói từ lâu, khi nào? Thầy bói cụ thể nói những gì, ngươi cho ta biết. ”

Tiền Quế Hoa nhíu mày: "Sao đột nhiên lại hỏi cái này? ”

Khương phụ liếc mắt nhìn "Ngươi đừng để ý, hỏi ngươi thì ngươi nói. ”

Tiền Quế Hoa suy nghĩ một chút, rốt cục hạ quyết tâm kéo ông đến góc hẻo lánh bên cạnh, bà ta nhìn trái nhìn phải thấy không có người khác, còn bảo ông đến gần một chút, kể lại cho Khương phụ nghe.

“Ngươi nói ngươi xem cho nàng lúc Vệ gia náo loạn phân gia. Người ta nói mệnh của nàng tốt, nhưng không hợp với huynh đệ? ”

"Nếu không ta sao phải sốt ruột gả nàng ra ngoài? Không phải là sợ nàng ở nhà khắc Cẩu Tử của chúng ta.”

“ Ngươi đi xem bói, thầy bói không nói ngươi mệnh gì à? ”

"Chỉ nói nàng khắc Cẩu Tử, nàng tốt Cẩu Tử không tốt được, Cẩu Tử không tốt được thì người làm nương như ta còn có thể thoải mái không?"

"Thầy bói không nói bản thân ngươi tốt hay xấu?"

"Hắn không nói, lúc trước ta xem chỗ người khác, nói cũng không tệ lắm."

Khương phụ vốn cảm thấy nói chuyện với vợ xong là có thể đem sự tình suy nghĩ rõ ràng, kết quả ông càng hồ đồ hơn. Nếu bảo thầy bói này hai bên nói không giống nhau, đúng là khác, nhưng lại không hoàn toàn trái ngược, càng giống như giấu chuyện không nói hết.

Khương phụ đứng tại chỗ cân nhắc một lát, lại nói: "Ông ấy nói với ngươi những thứ này, không cho ngươi chủ ý gì? Không phải thầy bói đều cho phương pháp phá giải hay sao? ”

Tiền thị mím môi, không trả lời.

" Có phải ngươi bỏ tiền ra làm pháp sự cải mệnh rồi? bao nhiêu? Lần trước sau khi sụp núi nhà nào cũng có thể đào ra ngân lượng, nhà chúng ta chỉ bới ra được một nắm đồng tiền, lúc ấy ta hỏi ngươi tiền đâu? Ngươi nói bị người ta lén lút đào đi, rốt cuộc là bị ngừoi ta đào đi hay là ngươi lấy đi làm chuyện khác? ngươi nói. ”

"Ta đã nói bao nhiêu lần ngươi cũng không tin, ta nói có tác dụng gì?"

" Ngươi lấy Cẩu Tử hoặc ta ra thề đều được, ngươi thề là ngươi lấy bạc trong nhà đi, ngươi dám nói ta dám tin ngươi, chắc chắn sẽ tin ngươi."

Tiền Quế Hoa có dám không? Tất nhiên không dám. Bà ta rất tin những thứ này, chỉ sợ nói ra ngoài thật sự ứng nghiệm, vậy làm sao bây giờ?

Nhìn sắc mặt khó coi của Khương phụ bà ta liền biết chuyện gì xảy ra, không cần truy vấn.

Khương phụ hỏi bà ta đã đưa bao nhiêu tiền cho thầy bói?

"Chỉ, chỉ... Vài lượng bạc. ”

"Nhà chúng ta còn có chút tiền nào không? Ở chỗ nào? ”

"Trong miếu, miếu, quyên cho Bồ Tát."

Khương phụ giơ tay lên muốn đánh người, còn chưa đánh xuống, Khương đại tẩu từ cách đó không xa bắt gặp chuyện này. Cách hơi xa, bà không biết chuyện gì, chỉ biết Khương lão nhị đang đánh vợ, bà mới hô một tiếng, hỏi hai người làm cái gì đây? Vừa gọi bà vừa đi về phía đó, sau khi đến gần mới thấy huynh đệ tức giận, còn Tiền Quế Hoa có vẻ chột dạ.

"Có chuyện gì m xảy ra thế? Nàng có cái gì không đúng ngươi cũng nên nói chuyện đàng hoàng, vợ chồng có cái gì không thể nói mà phải động thủ. Đã một bó tuổi rồi còn đánh nương tử, không sợ người ta chê cười à? ”

Sắc mặt Khương phụ khó coi đến cực điểm, nói: "Tẩu tử ngươi không biết. ”

" Ngươi nói xem chuyện gì xảy ra. Nếu đệ muội thật sự làm sai ta cũng sẽ giúp ngươi nói cho nàng biết.”

"Nữ nhân ngu xuẩn này lấy tất cả tiền của gia đình đưa cho kẻ lừa đảo bói toán. Lúc sụp núi, nhà nào cũng đào ra được bạc, chỉ nhà ta không có, hỏi nàng tiêu như thế nào nàng còn không nhận, bây giờ để cho ta bắt được! ”

"Vậy ngươi động thủ cái gì? Muốn giáo huấn nàng cũng nên chờ một chút, trước tiên tìm kẻ lừa đảo kia lấy lại tiền.” Khương đại tẩu nói xong đẩy Tiền thị một cái, hỏi bà ta là bị ai lừa gạt? Tìm người đã, sau đó mang theo một vài người đến đòi.

Tiền Quế Hoa còn nói người nọ không phải là kẻ lừa đảo, lời hắn nói đều đúng, toàn bộ đúng!

Khương đại tẩu thật phục: " Sao hắn lại không biết ngươi cho được. Ngươi không biết mình nổi tiếng như thế nào à? Mười dặm tám thôn ai mà không biết ngươi chính là mẹ kế khắc nghiệt con riêng của chồng, thầy bói kia sao lại không nghe được chuyện của ngươi. ”

Lời này mãnh liệt đánh thức Khương phụ.

Vừa rồi ông còn buồn bực, mình rõ ràng là đi đập sạp, sau đó lại cảm thấy thầy bói kia có bản lĩnh thật sự, nói toàn bộ đúng. Hiện tại ngẫm lại, không chừng người ta nhận ra ông, biết ông là cha vợ Vệ Tam Lang. Nghĩ như vậy, ông mới tiếc những đồng tiền đã bỏ ra kia, đau lòng muốn chết.

"Đi thôi. Ta đi gọi vài người. Hôm nay nhất định phải đập sạp của hắn. Bắt hắn trả lại số bạc bị lừa. Kẻ lừa đảo lá gan còn không nhỏ, dám bố trí cử nhân nương tử, đúng là không muốn sống. ”

Khương phụ nói đi là đi, đến mấy nhà quen biết tìm người đi cùng. Tiền Quế Hoa lảo đảo đuổi theo, còn muốn ngăn ông lại, Khương phụ nâng tay cho bà ta một cái tát.

" Ngươi tỉnh lại đi. Ta vừa rồi đi tìm thầy bói kia, không mang theo ngươi là sợ hắn nhận ra ngươi, biết chúng ta là một nhà. Một mình ta đi tìm hắn, hắn nói với ta, nhìn mặt ta là biết khuê nữ của ta mệnh có phúc, bảo ta giữ gìn tốt mối quan hệ với khuê nữ, còn phải hưu ngươi vì ngươi xui xẻo. Hắn nói ngươi là mệnh rủi, vận xui là ngươi mang đến, nói cho ta biết nếu không muốn hưu thê thì phải bỏ ra hai lượng bạc làm pháp sự cho ngươi. Nếu không thì tại sao ta lại biết ngươi đưa tiền cho kẻ lừa đảo? Ngươi cũng tin. Ngươi tin hắn là thừa nhận mệnh của mình không tốt kéo Khương gia chúng ta xui xẻo? ”