Vệ gia yên bình sống qua ngày, Khương gia thì náo nhiệt, tối hôm Cẩu Tử rơi xuống ruộng nước mùa đông, cho dù được người ta cứu lên kịp thời, vẫn sinh bệnh nặng một hồi. Dù sao đã lập đông, ban ngày còn cảm thấy lạnh, nữa là sau khi trời tối, chỉ đi ngoài đường cũng nhịn không được muốn rụt cổ run tay, chứ đừng nói là ngâm mình trong ruộng nước.
Cẩu Tử bị bệnh một thời gian, uống thuốc nhiều ngày, cảm thấy tốt hơn một chút, mới nhớ tới chuyện Khương Mật nói muốn làm tiệc cơ động, bảo hắn đến đến ăn.
Tiệc cơ động nhà tân cử nhân mở, không cần hỏi cũng biết được đồ ăn ngon thế nào, Cẩu Tử vừa nghĩ tới thì thèm ăn, hắn cảm giác cháo trắng trong miệng nhạt nhẽo chẳng có vị gì, mới hỏi Tiền Quế Hoa tiệc cơ đồng làm lúc nào. Hắn muốn đi ăn.
Tiệc Vệ gia đã làm xong từ lâu, Tiền Quế Hoa không thích nghe, Khương phụ không nói ở nhà, chỉ nói chuyện với nhà đại ca ông. Cẩu Tử lúc trước bệnh nặng, mơ mơ màng màng ngủ, không biết gì. Lúc này nghe nói tiệc cơ động đã xong, bản thân không được ăn, thế là ăn vạ khóc lóc, nói muốn ăn thịt gà, vịt, cá, muốn ăn đùi gà.
“ Ngươi còn đang sinh bệnh, đại phu bảo phải ăn uống thanh đạm, đùi gà cái gì?
"Còn không phải là do nương. Nương không nổi điên đánh con con sẽ không chạy ra ngoài, con không chạy ra ngoài sẽ không rơi xuống ruộng, không rơi xuống ruộng sẽ không bị bệnh. Nương bồi thường cho con. Con muốn ăn tiệc.”
Tiền Quế Hoa không thể tin được mình nghe thấy gì, ngây người.
Bà ta đặt bát cháo trắng sang một bên, nhìn chằm chằm vào nhi tử hỏi: “ Ngươi nói cái gì? ”
" Con nói đều trách nương. Tủ phu của con, con muốn đến nhà hắn góp vui thì làm sao? Cha và đại bá đều bảo con thân thiết với tỷ tỷ một chút, cùng tỷ phu giữ gìn quan hệ. ”
Tiền Quế Hoa lần này hoàn toàn choáng váng, trong đầu kêu ong ong, không thể tin được có thể nghe được những lời này từ trong miệng nhi tử.
Bà ta làm tất cả là vì ai.
Khương Mật nàng khắc huynh đệ. Đến gần nàng làm gì còn mạng mà sống. Lần này chỉ đi một chuyến trở về đã bị rơi xuống ruộng nước. Mùa đông mà bị rơi xuống ruộng nước có thể mất mạng như chơi.
Lúc Khương phụ trở về Tiền Quế Hoa vẫn còn ngồi ở đó, hỏi bà ta làm sao, chỉ thấy người ngồi đó lẩm bẩm nói không còn đường sống. Khương phụ quay đầu hỏi Cẩu Tử trong nhà xảy ra chuyện gì, Cẩu Tử hỏi ngược lại m cha hắn đi ăn tiệc vì sao không dẫn theo hắn? Nói tiệc nhà tủ phu sẽ có rất nhiều đồ ăn ngon, vì sao không dẫn hắn đi ăn?
Vốn Khương phụ đã quên chuyện Tiền Quế Hoa kể, lúc này ông lại nhớ tới, hỏi thầy bói kia bày sạp ở đâu?
"Cha hắn muốn làm cái gì?
Còn làm gì cái gì nữa? Đương nhiên là đi tháo biển của nhà hắn, tháo xong còn phải đập sạp của hắn.
Nhưng mà nếu nói thế thì Tiền Quế Hoa nhất định sẽ không nói cho ông biết, Khương phụ mới lừa bà ta, nói mình muốn chính tai nghe một chút xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Tiền Quế Hoa nói với ông, hỏi ông khi nào đi? Nói muốn đi cùng.
"Việc này không vội, chờ Cẩu Tử khỏi bệnh đã rồi nói sau."
Nhìn khẩu khí của ông như vậy, Tiền Quế Hoa coi như là ông tin lời mình nói, yên lòng. Còn nghĩ chỉ cần bán tiên có thể thuyết phục được Khương phụ, để ông một lòng cùng hắn, sự tình dễ làm hơn nhiều.
Mọi thứ có thực sự dễ dàng như bà ta nghĩ không? Tất nhiên là không.
Ngoài miệng Khương phụ nói không vội cho có lệ. Đi đập sạp thầy bói sao có thể mang theo vợ đi. Bà ta là khách hàng cũ, dẫn bà ta theo không phải là cho hắn biết hai người bọn họ là người một nhà sao? Khương phụ hạ quyết tâm tự mình đi một chuyến, trước khi đi ông đã chuẩn bị tâm lý, giả bộ buồn rầu đi qua quầy bói, quả nhiên bị ngăn lại.
Thầy bói thuận miệng nói vài câu, hỏi ông có phải có chuyện phiền lòng, có muốn xem một chút hay không.
Khương phụ nói vận thế trong nhà ông không tốt, liên tiếp xảy ra chuyện, bình thường vốn rất tốt, nhưng từ hai năm trước đột nhiên vô cùng xui xẻo.
Thầy bói hỏi ông đã làm gì hai năm trước?
"Ta gả nữ nhi."
“Nữ nhi này nhà gả cho nhà nào?
Khương phụ nói: "Trượng phu của nàng vốn không may mắn, sau khi thành thân lại liên tục thăng tiến, bây giờ cuộc sống rất tốt. ”
Thầy bói thở dài nói, "Quả thật như thê ”
Khương phụ thấy hắn không m nói tiếp, nhét cho hắn mấy văn tiền, mời đại tiên tiếp tục giảng giải.
Mấy văn tiền có hơi ít, nhưng còn hơn là không có, thầy bói liền nói tiếp: "Ta thấy tướng mạo ngươi là nhìn ra, ngươi có một nữ nhi, mang mệnh vượng, nàng ở nhà nào thì vượng nhà đó. Ban đầu nhà ngươi không tệ, là bởi vì có nàng trấn áp. Nàng gả ra ngoài tất nhiên sẽ vượng nhà chồng. ”
" Ngươi nói khuê nữ của ta là mệnh vượng? Vậy tại sao nàng từ nhỏ đã mấy nương? ”
“...... Lão ca ngươi không hiểu, trên đời này nào có chuyện gì thập toàn thập mỹ? Mệnh tốt đến đâu cũng luôn chỗ thiếu sót. Nàng mất mẹ từ nhỏ, ngươi có tái giá không? ”
Khương phụ nói có, tất nhiên sẽ có, đàn ông tuổi còn trẻ như vậy đã mất vợ làm gì có ai không cưới nữa? Huống hồ trước khi đi người vợ đã mất cũng chỉ sinh một nữ nhi, không có con trai, ông lại luôn muốn nối dõi tông đường.
"Hỏng rồi! Ta nói ngươi biết mặc dù khuê nữ đã gả ra ngoài, chỉ cần trong lòng còn nhớ thương ngươi, sẽ đem phúc khí chia cho ngươi một chút, cũng đủ dùng. Kết quả là ngươi tái giá đã làm nản lòng nàng. Ta thấy tướng mạo của ngươi, ban đầu nữ nhi này hiếu thuận, mạng nàng lại cực tốt, một nữ nhân như này có thể chống đỡ mấy người, nàng phát đạt ngươi hưởng phúc không hết. Nhưng ngươi lại tái giá, người này không tốt, mệnh kém, sinh con trai cũng không có ích gì, lại luôn đối phó với khuê nữ mệnh tốt kia của ngươi, khiền nàng lạnh lòng, ngươi không dính được ánh sáng của nàng nữa nên mới xui xẻo. ”
Thầy bói vừa nghe Khương phụ kể vừa biên soạn chuyện xưa cho ông, bịa ra giống như đúc, Khương phụ vốn là tới đập sạp hàng của hắn, nghe một lúc lại thấy có lý: "Vậy, vậy ta nên làm gì? ”
Thầy bói sờ sờ râu, nháy mắt với ông.
Khương phụ không hiểu.
Hắn xoè tay phải ra, muốn giải quyết khó khăn, vậy thì đưa tiền m.
Cho nên mới nói, người có thể làm vợ chồng luôn có cái gì đó hấp dẫn lẫn nhau, Tiền Quế Hoa là một kẻ ngu xuẩn, Khương phụ cũng m thông minh cho lắm, ông vốn hạ quyết tâm là đến phá sạp nhà người ta, nghe xong một hồi lại bị lọt vào hố người ta đào, lúc này thật đúng là bỏ tiền ra. Thầy bói trong lòng chê ít, nghĩ lại ít cong hơn không, lại theo biên soạn vài câu.
Hắn hỏi Khương phụ còn muốn nương tử này hay không?
"Muốn, dù sao cũng là vợ chồng nhiều năm như vậy, nàng còn sinh cho ta một đứa con trai."
"Vậy thì có chút phiền toái, nếu muốn mượn phúc khí của khuê nữ ngươi, chỉ cần sửa chữa vun đắp tình cảm với nàng, nếu muốn không gặp xui xẻo, phải làm một pháp sự cho nương tử nhà ngươi.
"Muốn pháp sự gì? giá bao nhiêu? ”
"Làm một lần như vậy ít nhất hai lượng, ngươi nghĩ kỹ lại đi."