Chương 90: Đứng mũi chịu sào.
Binh lực tại Kinh Đô Hắc Lang ngày một đông đảo.
Không một người dân nào, chỉ toàn là binh sĩ và binh sĩ. Bởi vì Kinh Đô Hắc Lang chưa có ý định mở cửa. Mà nếu mở cửa đi chăng nữa, di cư một lượng lớn dân chúng đến Kinh Đô là một điều khó khăn.
Lúc đầu Trung cứ tưởng là dễ, nhưng đến khi hoàn thành xong, thì lại không như hắn tưởng.
Cấm quân của Thế Vinh hiện tại đã lên tới 1 vạn binh chủng Thương Binh. Họ chịu trách nhiệm bảo vệ kinh đô. Lực lượng này trở nên đông đảo là bởi vì Kinh Đô quá rộng, cần binh sĩ nhiều để canh giữ. Nhiệm vụ của họ chủ yếu là quan sát, bảo vệ tường thành và giám sát các cổng thành, chịu trách nhiệm ghi chép lịch sử ra vào. Trong khi đó Mị Hồ quản lý các hoạt động trong Cung Điện, ngoài ra còn phụ trách quản lý các nhà hàng, khách sạn, khu vui chơi,…
Nhưng sau hai người đó chính là Thiệu Nguyệt Hoa Nội Tổng Quản.
Đội quân lớn thứ 2 chính là Hình Bộ, do Văn Dũng đứng đầu, tuy nhiên đứng sau lưng hắn là Triệu Vân Lạc, toàn quyền chi phối. Vì vậy mà đội quân này trở nên đông đảo. Chủ yếu quản lí trị an bên trong các thành trì, xử lý các rắc rối và thực hiện những nhiệm vụ mà Quốc Sư Triệu Vân Lạc đưa ra.
Nhờ có họ, mà hiện tại Trung cũng rất là rảnh rỗi. Đôi khi hắn còn bị Triệu Vân Lạc và Thiệu Nguyệt Hoa trách mắng rằng ít quan tâm đến vương quốc. Mỗi lần như vậy hắn cứ nói là ta tin vào hai người. Một câu trả lời cực kì hời hợt.
Trong các tướng quân, ngoài 5 anh em nhà họ Lương ra, còn có Văn Tấn, Văn Toàn, Văn Hậu là những người thuộc Binh Chủng mà Trung triệu hồi ra. Lực lượng này thực hiện các kỹ năng đoàn đội rất hiệu quả. Trở thành lực lượng nòng cốt của Hắc Lang.
Bên cạnh đó, hai tướng quân Dạ Quang Cương và Vụ Thiên Bá cũng nổi tiếng trong Vương Quốc. Với uy danh và kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ cao, khiến cho kẻ địch cũng phải có chút kiêng dè.
Cũng chính vì sự có mặt của hai người này, đã dẫn đến sự đối lập của các đại thần dưới trướng Murad Trudon. Kết quả đã có mấy người bị chém đầu.
Hiện tại Ngô Thường Cân với sự trợ giúp của hai vị Luyện Khí Sư mà Trung mới triệu hồi lần trước, đã có nhiều bước đột phá.
Hiện tại công việc của họ đã thực hiện được gồm: Súng Thần Công, Máy tích điện, và đang tập trung đẩy mạnh chế tạo thuyền.
Máy tích điện là máy hấp thụ Lôi Tinh Thạch. Lôi Tinh Thạch bên trong máy sẽ bị một số yếu tố tác động dùng để hấp thụ năng lượng. Sau đó tích trữ một lượng điện lớn. Hết rồi lại nạp, lại có định mức chia làm 10 vạch, rất rõ ràng, bài bản. Hiện tại có thể tích tối đa 10 viên.
Máy này chủ yếu bán đến các Thị Trấn, Thành Phố trong nước cũng như ngoài nước. Còn Kinh Đô, Thành, Thị Trấn được lấy ra từ hệ thống thì không cần. Họ có một nguồn điện bất tử. Mà chả biết nguồn điện nó ở đâu.
Diễm Thu Thanh cảm thấy từ khi Súng Thần Công ra đời, thì Quốc Vương thường hay lui tới Luyện Khí Các. Điều này khiến cho nàng cực kỳ không vui.
Vì vậy những ngày trước và tới bây giờ, nàng không ngừng nghiên cứu ra loại phù mới.
Ngay lúc này đây, nàng đã luyện chế được. Và người đầu tiên nàng tìm tới chính là Quốc Vương Bệ Hạ kia.
1 viên Tinh Thạch cũng có thể tạo nên một tấm phù công kích.
Thay vì 2 viên Tinh Thạch có thể tạo ra hai tấm phù, thì dùng 2 viên đó kết hợp lại vào một tấm sẽ đạt sức mạnh hơn.
Nhưng từ trước đến nay Diễm Thu Thanh chỉ có thể dung hợp được 3 viên vào 1 tấm mà thôi. Uy lực của tấm phù này mạnh gấp 5 lần so với 1 viên cấu thành.
Từ khi thấy sự được linh khí của Trung có chút lạ lẫm, Lôi Ám kết hợp. Diễm Thu Thanh đã bắt tay vào nghiên cứu. Dù mất nhiều Tinh Thạch để thực nghiệm nhưng kết quả lại còn xứng đáng hơn thế.
Hiện tại nàng đã có thể dung hợp được 10 viên Tinh Thạch vào 1 tấm, và tất nhiên cần có 1 viên Hắc Tinh Thạch làm cầu nối.
“ Bệ hạ, Bệ hạ.” Từ Luyện Phù Các, Diễm Thu Thanh chạy một mạch đến cung điện. May thân thể đã đạt sức mạnh cấp 4 chứ không cũng phải nghĩ mệt đến mấy ngày.
“ Ngươi vội vàng như vậy là luyện được phù mới phải không?”
“ Phù phù,…. Bệ hạ nói đúng, ngài xem đi.”
“ Nhìn hoa văn thật là dày đặt. Nhưng uy lực thì ta không biết.”
“ Bệ hạ, thuộc hạ đã có thể dung hợp 10 băng sát phù vào 1 tấm. Uy lực cũng phải là cấp 4 đỉnh cao.”
“ Thật sao?” Trung cực kỳ kinh ngạc.
“ Thưa bệ hạ, chúng ta có thử ngay không?”
“ Thế ngươi mất bao nhiêu tinh thạch mới nghiên cứu được tấm phù này?”
“ Chuyện này…”
“ Nói đi.”
“ Bẩm, tất cả tài nguyên mà ngài đưa.” Diễm Thu Thanh nhỏ giọng lại.
Khụ! Khụ!
Trung nghe xong cảm thấy choáng ván. Tài nguyên cung cấp cho Luyện Phù Các tuy không bằng Luyện Khí Các nhưng cũng là một con số lớn.
Ôi Băng Tinh Thạch, quân huy của ta.
“ Được rồi, ngươi hiện tại đi đến gặp Nội Tổng Quản nói rằng cung cấp cho ngươi 50 viên hoả tinh thạch 1 ngày. Sau này Băng Tinh Thạch để dành đi.”
“ Hoả Tinh Thạch thì càng tốt, uy lực chắc chắn mạnh hơn Băng Tinh Thạch.”
Vì vậy mà Hoả Tinh Thạch lại là nguồn tài nguyên chủ yếu của hai Luyện Khí Các, Luyện Phù Các.
Với 5 viên hoả tinh thạch đã có thể tạo ra uy lực cấp 3 đỉnh cao ở cự ly xa.
Với 10 viên hoả tinh thạch đã có thể tạo ra uy lực cấp 4 đỉnh cao ở cự ly gần.
Vậy chẳng phải nói một người bình thường cũng có thể giết người tu luyện sao?
Bỗng một người nữa lại vội vàng chạy tới, bên ngoài vẫn vang vang lên “ Bệ hạ, Bệ ha.”
“ Chà hôm nay chị lại mang gì bất ngờ đến cho em đây.” Trung ngồi ghế bằng hai chân sau, đung đưa qua lại.
“ Phù, Quốc Sư vương quốc Murad chết rồi.”
???
Ầm!
Chiếc ghế bật ngửa, Trung nằm dưới đất. Tin tức này quá bất ngờ.
“ Bệ hạ có sao không?” Triệu Vân Lạc lại đỡ hỏi.
“ Lúc có hai người mà chị xưng gì nghe xa lạ thế. “
“ Chuyện này,…”
“ À, chả lẽ là do hôm đó ông ta thấy kinh đô của chúng ta xuất hiện mà chết? Nhưng ông ta chết thì cũng đâu ảnh hưởng gì tới chúng ta?”
“ Mọi chuyện không đơn giản như vậy. Lão Quốc Sư là một người nổi tiếng, có ơn với nhiều người. Có tin đồn rằng Quốc Vương Lumbur còn nhường ông ta mấy phần. Bây giờ Lão Quốc Sư chết, bên Murad đỗ lỗi cho chúng ta và bắt đền bù tương xứng.”
“ Hừ, muốn lấy Kinh Đô của chúng ta chứ gì. Một vương quốc Murad thôi mà.”
“ Không, em nhầm rồi, chắc chắn với tin tức động đời như vậy sẽ khiến cho các binh đoàn hợp tác với Murad. Chưa kể các quốc gia khác thể nào cũng tranh cơ hội để kiếm chút đỉnh. Trong lúc này chúng ta lại là đứng mũi chịu sào.”
“ Nếu vậy thì thật sự không ổn thật. “
Ông già này vậy mà không chịu nỗi đả kích. Thật khiến làm ta thất vọng.
Tách!
4 cận vệ liền xuất hiện khiến cho Triệu Vân Lạc rất bất ngờ.
“ Mau đi thông báo cho mọi người tới chính điện họp gấp.”
“ Tuân lệnh.”
Sau đó 4 cận vệ liền biến mất.
Lúc này Trung mới thấy nãy giờ mình đang nằm trên đất nói chuyện với Vân Lạc. Tay còn nắm tay cô ấy nữa.
Tay của bệ hạ thật ấm.
Mặt của Vân Lạc đỏ ửng lên, lại nhớ về lần trước thấy cái thứ ấy ấy trong quần của Trung liền vô cùng ngại ngùng. Sau đó chạy mất.
Để lại Trung bỡ ngỡ không hiểu chuyện gì. Hắn còn tưởng tay mình có mùi, đem lên ngửi thử.
Ô, là mùi thơm của chị ấy sao?
….