Chương 89: Kinh Đô Hắc Lang.
Kinh Đô Hắc Lang hình chiều bằng là một hình vuông với 4 cổng điêu khắc tinh xảo. 4 bước tường dày và cao 30 mét. Xung quanh tường thành vẫn là những hình điêu khắc quen thuộc. “ Bầy Sói đuổi nhau.” Nhưng lầnnl này số lượng lớn hơn rất nhiều.
Từ bốn cổng thành có bốn cái cầu bắt qua, rất kiên cố, rộng rãi.
Kinh Đô Hắc Lang chính là một thành nổi, nổi trên mặt hồ.
Mặt hồ cung cấp nước cho 9 nhánh sông lớn, mặt nước trong mắt, cá bơi lội tung tăng. Còn về truyền thuyết quái vật dưới đáy hồ? Xin lỗi đợi nó xuất hiện rồi hãy tính.
40 đài quan sát, có gắn cảnh báo hiệu quả.
Ở giữa chính là một cái cung điện lớn, nhưng chỉ có một cổng. Hướng về phía đông, đón ánh mặt trời mỗi buổi sáng.
Trong cung điện này, Trung có thể tự chỉnh sửa các chi tiết, hình thái của chúng. Đến cả những bức tượng rồng, nếu muốn chúng mất đi hoặc hiện thêm thì dễ như trở bàn tay. Quan trọng là có quân huy.
Mà đơn giản hiện tại gồm có.
Chính Điện dành cho các lễ hội tụ tập, bàn quốc sự.
Cung Vương: dành cho các vương ở.
Ngoài ra còn có rất nhiều phòng trống mà hiện tại Trung chưa nghĩ ra biện pháp hợp lí.
Mô hình chung, mọi người cứ thích khu nào chọn một khu.
Đặc biệt tại một căn phòng bí mất, đằng sau chính điện là một đài dịch chuyển. Có thể di chuyển từ Kinh đô đến các Thành Trì, Thị Trấn trong hệ thống. Và cũng phải có quân huy. Đi nhiều mất nhiều, đi ít mất ít.
Và đây cũng là bí mật của Trung, hiện tại hắn chưa muốn nói cho ai.
Bên ngoài cung điện thiết kế nhà cửa vẫn khang trang, rộng rãi, hiện đại. Mỗi nhà đều có phòng vệ sinh riêng. Còn chuyện xử lý chất thải là của hệ thống. Có khi còn lợi hại hơn cả thời hiện đại nữa.
Có một sự thay đổi về các phòng luyện chế. Không như những căn cứ khác, các phòng luyện chế được xây dựng riêng biệt.
Luyện Khí Các. Toà nhà cao 10 tầng. Lại có các công xưởng xung quanh, tha hồ cho Ngô Thường Cân cùng các học đồ vùng vẫy.
Luyện Phù Các. Toà nhà cao 10 tầng, xung quanh là các phòng đặc biệt cho học đồ của Diễm Thu Thanh học nghệ.
Còn có cả một Trại Luyện Thú, rất đặc biệt, khuôn viên rộng rãi. Còn luyện như thế nào thì có mở rộng thêm một số cơ chế.
Còn Trại Luyện Binh thì xuất hiện khắp nơi. Tất nhiên đều phải được quân đội Hắc Lang quản lý.
Luyện Đan Các không có, bởi vì Hắc Lang đã được hệ thống mặc định là không có Luyện Đan. Vì vậy sau này, đan dược phải tự đi mà kiếm. Đúng là thiếu đan dược thì chiến đấu không lâu dài được.
Đội Phát Triển khoa học của Ngô Thường Cân khi đến Kinh Đô như diều gặp gió. Nhiều khúc mắc trong nghiên cứu được giải đáp.
Thành thì lớn, nhưng binh lực thì không đủ, vì vậy mà lúc này Kinh Đô không mở cửa cho dân chúng vào. Mặc dù chắc chắn cơ sở hạ tầng sẽ không bị hư hại, nhưng dân chúng vào kinh đô gây loạn sẽ làm xấu mặt vương quốc a.
Vì vậy trong mấy ngày tới, những người có chức cao trong Vương Quốc sẽ phải tìm cách tăng cường thêm binh lực.
….
Mặc dù đã có sắp xếp từ trước, nhưng Kinh Đô Hắc Lang lại hơn như những gì tính toán, nên cần thời gian để ổn định.
Mà khi đã ổn định được thế lực của mình. Trung bắt đầu thực hiện một bước tiến mới.
Xây Dựng Bến Cảng, Chế Tạo Thuyền.
Mà đội ngũ chủ lực ở đây không ai hết chính là Ngô Thường Cân.
Trước đó ông đã thảo luận rất nhiều với Trung, xem Trung vẽ bản vẽ, cuối cùng cũng hiểu được đại khái và bắt đầu vào xây dựng.
Tại các công xưởng luyện khí, các học đồ di chuyển tấm tấm kim loại, có trộn cùng với Bạch Tinh Thạch. Mà những tấm này chính là để chế tạo thuyền.
Tuy nhiên đó chỉ là một phần nhỏ mà thôi, muốn chế tạo thuyền không phải chuyện đơn giản. Đòi hỏi sự tinh tế, kinh nghiệm, và kỹ thuật.
Mà cái thiếu nhất lúc này chính là Kinh Nghiệm. Nhưng không sao, thử nhiều rồi rút ra bài học thôi. Có hẳn một cái mỏ Bạch Tinh Thạch, sản lượng 100 viên 1 ngày. Không lo, không lo.
….
Mấy ngày sau đó, Thái Tử Murad Trudon hay tin, một cái kinh đô lộng lẫy xa hoa xuất hiện ngay trên vùng lãnh thổ của hắn. Thử hỏi ai mà chấp nhận được.
Tại Thành Gildur, Thái tử cùng các tướng quân và Quốc Sư thảo luận về việc này.
Một bên cho rằng như vậy chính là chơi khăm Murad và đòi quyền chiếm giữ Kinh Đô Hắc Lang.
Một bên thì phản bác, hiệp định đã ký kết không thể yêu cầu thêm.
“ Bẩm thái tử, hiện giờ Kinh Đô Hắc Lang xuất hiện đột ngột như vậy sẽ làm cho dân chúng bàng hoàng. Chúng ta lại chưa ổn định được dân chúng mới đây. Nếu cứ để như vậy, dân chúng sẽ theo Hắc Lang Quốc mất.”
Thái tử cảm thấy lời của vị đại thần này nói rất đúng.
“ Bấm thái tử, họ dựng nên một cái Kinh Đô giữa hồ như vậy thật sự không tầm thường. Chưa kể hai vị tướng quân nổi tiếng vẫn đang phò tá cho hắn.”
Vị đại thần lúc nãy đưa ý kiến liền phản bác.
“ Ngươi nói vậy là quân đội ta sẽ không đánh lại hai tên Tướng Quân đó sao? Thưa thái tử, tầm quan trọng của Kinh Đô này rất lớn, sẽ ảnh hưởng cho đại cục sau này.”
Nếu như có Quốc Sư ở đây thì tốt.
Thật không ngờ ngài ấy vậy mà bị bệnh đến giờ vẫn chưa tỉnh dậy, sau lần đó.
“ Nhưng ai có cách nào phá vỡ hiệp ước hay không?”
“ Thưa thái tử, chỉ cần chúng ta viện cớ Hắc Lang Quốc có âm mưu hãm hại Quốc Sư của chúng ta.”
“ Hay, rất hay.”
“ Thái tử, không thể làm vậy được, chúng ta hãy đợi quốc sư tỉnh dậy rồi bàn tiếp được không?”
“ Im miệng, thứ gì cũng quốc sư này quốc sư nọ, ai mới là ngươi quy phục hả.”
“ Hạ thần không dám.”
“ Người đâu, lôi ra chém.” Murad Trudon tức giận. Nhớ lại lúc hắn trở về kinh đô nhận thưởng, vậy mà phụ hoàng hắn cứ kể lễ công lao của Quốc Sư. Xin phụ hoàng ban cho hôn sự với con gái lão quốc sư, nhưng ông ta lại bảo chờ Quốc Sư làm chủ.
“ Thái tử, Thái tử,…”
Đám binh sĩ lôi vị đại thần kia ra chém ngay tức khắc.
“ Thái tử, để đảm bảo không xảy ra sơ xót, cái chết của Quốc Sư mới là cách hiệu quả nhất.”
“ Thật sự phải làm vậy sao?”
“ Thái tử, khi ngài chiếm được Kinh Đô Hắc Lang, vậy há chẳng phải ngài muốn gì được nấy sao?”
“ Thật là ý hay, tốt lắm, từ nay ngươi cứ theo ta. Trở thành Quốc Sư sau này của vương quốc.”
“ Tạ ơn thái tử.”
….
Đêm đó, Bùi Chính Cương săn sóc cho lão Quốc Sư, bệnh tình cũng có chút chuyển biến tốt.
“ Ngươi là ai?”
“ Tiểu nhân là người hầu mới ạ, đem thuốc tới cho Lão Quốc Sư.”
“ Được, để cho ta, ngươi lui ra đi.”
“ Dạ.”
Người này là ai nhỉ, nhìn mặt cứ gian gian thế nào ấy, động tác rất thô kệch.
Khụ! Khụ!
Lão Quốc Sư ho lên mấy tiếng làm gây sự chú ý chú ý của Bùi Chính Cương.
“ Quốc sư, thuốc tới rồi.”
….
Ấn “Ta thích” ủng hộ tác giả.