Chương 57: Tinh Thạch ở Trái Đất.

Chương 57: Tinh Thạch ở Trái Đất.

Tối hôm may đồ về, hai người có một buổi ăn thịnh soạn tại nhà hàng nổi tiếng quận 1. Vào thời khắc 10 giờ tối, cũng chính là lúc không còn gì để làm nữa thì Trung bắt đầu nghĩ tới chuyện kia, chuyện mà hắn mong muốn mấy ngày qua.

Ra ngoài bãi đỗ xe, khi ngồi vào trong xe, Trung giả bộ trường người qua lấy ly trà sữa của Kiều. Chủ yếu là hắn muốn gợi ý cho nàng.

Kiều bị hắn trường qua cướp đồ, vô tình ngửi được mùi cơ thể của hắn, khuôn mặt đỏ ửng. Nhưng vì dám cướp ly trà sữa của nàng, hắn liền bị một chiêu véo thần chưởng nay vùng hông. Hắn quài quại có thể, cơn hứng tình của hắn cũng vì thế mà lụi tàn.

Về đến nhà, hắn nằm dài ra giường. Cha mẹ hắn còn đang xem phim, ôm nhau rất tình tứ, vậy mà ….

Trung cảm thấy là lạ, Linh Khí trong cơ thể cứ dần dần bị rút bớt từ suốt hành trình về nhà.

Mặc dù trong linh khí trong cơ thể có thể từ từ phục hồi nhưng điều này rất đáng nghi, nhưng nghĩ mãi hắn cũng không hiểu vì sao.

Cho đến khi hắn cởi dây chuyền ra để đi ngủ.

“ Quát đờ phắc, cái gì đây?”

Trung nhớ lúc mua cửa hàng nó còn có màu xanh lục, nhưng bây giờ đã chuyển thành màu đen.

Chỉ cần vài giây liên tưởng, Trung cũng khẳng định rằng chính cái phỉ thuý này hút lấy Linh Khí trong cơ thể hắn.

Vậy chẳng phải, bản thân hắn có thể tạo ra Tinh Thạch sao?

Không biết Kiều Kiều có giống mình không?

Định lấy điện thoại ra gọi cho Kiều nhưng nàng lại gọi trước hắn. Trung bắt máy, không phải chào hỏi bằng alo thông thường, mà hắn hớn hở quá mà nói: “ Phỉ Thuý.”

“ Đúng đúng, linh khí của anh cũng truyền vào dây chuyền đúng không?”

“ Đúng vậy, em nói xem, vậy có phải chúng ta cũng tu luyện được?”

“ Em thử rồi, nãy giờ em ngâm trong bồn tắm cả buổi nhưng không có hiệu quả.”

“ Vậy rất có thể những người ở Lục Huyền Thế Giới lại không hấp thụ được, hoặc chúng ta không thể hấp thụ lại từ chính bản thân chúng ta.”

“ Anh nói rất có lý, vậy em đưa cho ông nội thử đây.”

“ Được, nhớ dặn ông nội không nên phát tán cho toàn gia tộc biết nhé, đề phòng vạn nhất.”

“ Em biết rồi. Anh ngủ ngon.”

“ Em ngủ ngon.”

Cúp máy, Trung vội vàng chạy xuống nhà.

“ Ba, ba, con có chuyện muốn nói…”

Sau một lúc dằn co, cuối cùng cha của Trung cũng chịu vào bồn tắm ngâm mình. Mà trong bồn tắm đó, phảng phất một luồng hắc khí màu đen dần dần thẩm thấu vào cơ thể Đinh Chí Dương.

Mà mẹ hắn là Lâm Thu Hoài đang ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra.

Đinh Chí Dương ngâm mình trong bồn tắm, bản thân cảm thấy có thứ gì đó chui vào cơ thể, vừa đau đơn lại vừa sảng khoái.

“ Con trai, có thể nói rõ hơn về cái này được không?”

“ Dạ, con sẽ kể cho ba nghe.”

Đêm đó Trung kể hết đầu đuôi mọi chuyện cho cha mẹ nghe, nếu lúc trước họ sẽ không tin, nhưng nhìn con trai đi. Không những cơ thể có biến đổi lớn, mà nó biết võ từ khi nào. Chỉ là họ biết nhưng không muốn con trai khó xử thôi.

Cuộc trò chuyện đến tận 2 giờ sáng. Sau đó cha mẹ hắn còn vật lộn trên dường nữa. Vì vậy mà sáng hôm sau, cả nhà dậy trễ, mất tong bữa sáng.

Trưa hôm đó, Kiều tới nhà Trung, mang theo một túi Phỉ Thuý. Mấy người hàng xóm xung quanh lại thêm đồng bạn tham gia vào hội đố kị.

“ Kiều đến rồi sao? Ai dô, quý hoá quá, vào đi cháu.”

“ Dạ, cháu chào cô.”

“ Ôi, con bé lễ phép quá. Trung còn đứng đó nữa, không vác phụ cho con bé.”

Sao hôm nay cô thân thiết với mình còn hơn lần trước nữa.

Tất nhiên là biết chuyện hai đứa rồi.( _ _)

Đi vào nhà, lần này chú cũng niềm nở hơn trước. Nhưng Kiều lại càng thấy thích thú. Trước sau gì họ cũng là cha mẹ chồng a.

Vào đến nhà, Kiều phát hiện ra trên bàn bày ra thật nhiều đồ ngọt. Tất nhiên là nàng động lòng rồi, bàn tay cứ muốn chồm tới lấy. Nhưng bản thân đang là một cô bé dễ thương lễ phép a.

Kiều từ tốn lấy từng món đồ ngọt ăn.

Trung đang uống một ly nước, thấy Kiều như vậy.

“ Phụt.” Nước văn hết ra.

Khụ! Khụ!

Lần đầu tiên hắn thấy Kiều từ tốn với đồ ngọt như vậy.

Xem ra Trung biết mình thích đồ ngọt, kể với hai cô chú rồi. Kiều cảm thấy hơi ngượng.

Không biết hắn có kể hai đứa đã làm chuyện kia không.

Thấy Kiều Kiều lắc đầu, Lâm Thu Hoài hỏi thăm: “ Cháu có sao không? Đồ ăn không ngon hả?”

“ nhạ nhông, nhon nhắm ạ.”

Chắc hắn không kể chuyện đó đâu.

Mẹ Trung xuống bếp trổ tài nấu nướng, buổi trưa ngon lành cứ thế mà tàn.

Việt cũng đến, theo lời gọi của Trung.

Bây giờ 3 đứa đang ở trong phòng Trung. Mà trước mặt phỉ thuý chất đống.

Vị trí giữa ngực chính là nơi tập trung Linh Khí, cho nên nếu đeo dây chuyền thì Linh Khí dễ dàng truyền vào. Còn nếu như ở các vị trí khác lại không có xảy ra hiện tượng gì.

Trừ khi, chính bản thân truyền Linh Khí vào phỉ thuý.

Cầm trên tay khối phỉ thuý to bằng một nắm đấm. Cả 3 người truyền Linh Khí vào.

3 khối phỉ thuý từ màu xanh lục lại chuyển màu thành Đen - xanh lam - Vàng, tương đương với Hắc Ám Hệ, Băng Hệ, Quang Hệ.

Cơ thể hình thành hai loại tác động. Linh Khí và Thể Lực.

Nếu một trong hai bị hao hụt đến một mức độ nhất định sẽ dẫn đến suy nhược. Nếu được nghĩ ngơi sẽ hồi phục lại.

5 tiếng đồng hồ trôi qua. Ba người trong căn phòng vẫn đang miệt mài truyền linh khí vào phỉ thuý.

Trung được 4 khối Hắc Tinh Thạch.

Kiều Kiều và Việt mỗi người 3 khối.

Đây chính là giới hạn hiện tại, họ đều nằm rạp trên giường mà truyền linh khí.

Cảm thấy bản thân không chịu được nữa, họ ngủ quên. Quên mất bữa tối.

Lâm Thu Hoài cũng thường xuyên lên xem tình hình, thấy ba đứa đang ngủ ngon cũng không đánh thức, chỉ hâm thức ăn lại mấy lần.

Vào giữa đêm, cả ba tỉnh dậy. Bụng đói meo, bây giờ có thể đi lại được, ăn được nhưng cảm thấy sức lực vẫn còn rất yếu.

“ Mấy đứa dậy rồi hả? Lại ăn cơm đi.”

3 đứa thanh niên thấy vậy rưng rưng nước mắt. Chỉ có Kiều không kiềm được cảm xúc chạy lại ôm lấy mẹ Trung.

“ Ha ha, con gái ngoan.”

Trời đã tối rồi mà mẹ Trung vẫn còn thức để lo cái bụng của các con. Mẹ Kiều cũng gọi đến hỏi thăm nhưng biết là đang ngủ lại nhà Trung nên cũng rất vui lòng. Nhà Việt cũng được thông báo.

Nhìn 3 đứa nhóc ăn uống ngon lành, Lâm Thu Hoài cũng thấy vui trong lòng.

….

Lúc này tại Nguyễn Gia, các Vương Giả hay Võ Tướng đều đang dùng sức để sản xuất ra tinh thạch. Trong đêm đó thực lực của Nguyễn Gia bỗng chốc tăng mạnh.

Tên Nguyễn An, bây giờ chính là nòng cốt của Nguyễn Gia. Sức mạnh của hắn không ai biết là mấy sao. Nhưng sau này nếu giao đấu, thực lực chắc chắn bị bại lộ.

Cũng vì lẽ này, mà các gia tộc không dám manh động, đấu đá nhau, chỉ âm thầm điều tra thực lực đối phương.

….

Ấn “ Ta thích “ bên dưới để ủng hộ tác giả.