Dịch :Phàm Ka
Nhóm dịch :Asia Group
links page:https://www.facebook.com/Asia-Group-LNtruy%E1%BB%87n-ch%E1%BB%AF-108603390724434
------------------------------------------------------------------------------
Chương 6: Nhiều lời ắt mất.
Chương trình cần làm lại này là một chương trình tin tức.
Sở dĩ phải làm lại nguyên nhân chủ yếu là vẫn là vì lượng người xem không ngừng giảm.
Xét cho đến cùng vẫn chẳng phải là vì thời gian phát sóng gần với thời gian phát của đài Thiệu Nam sao, nội dung lại còn trùng lặp.
Mọi người đều xem đài truyền hình, kênh truyền hình công cộng này hiển nhiên là trở nên dư thừa rồi.
Trước khi Trần Nhiên tới cũng đã bàn qua với đạo diễn, nội dung tiết mục phần lớn là đã định hình, bây giờ cầm tờ giấy trong tay Trần Nhiên là có thể giới thiệu rồi.
“ Chương trình tin tức, phải có thời gian phát sóng khác với đài Thiệu Nam...”
Trần Nhiên xem tư liệu, suy tư một chút.
Xem cả nửa ngày, cậu cảm thấy chương trình mới này hình như không có gì khác trước.
Vẫn là mấy vấn đề trọng điểm được chú ý, như mấy vị lãnh đạo, các loại chính sách, thỉnh thoảng ở giữa chen vào vài tin tức về tình hình nhân dân địa phương, nhưng không nhiều.
Chỉ sợ mặc dù tận lực điều chỉnh không trùng thời gian phát sóng với Thiệu Nam nhưng hình như tình hình cũng không khác lắm.
“ Việc này...”
Trần Nhiên xoa xoa cằm, suy nghĩ xem nên hay không đưa ra một vài ý kiến.
Cậu ta cảm thấy , thật sự nếu chuẩn bị chương trình theo những tư liệu kia thì đến lúc phát sóng lượng người xem cũng sẽ chẳng khá lên.
Mọi thứ đều khiến cậu có một cảm giác rằng việc thay đổi này chỉ là thay đổi cho có mà thôi.
Nhưng cậu là một người mới đến mà dám đưa ra ý kiến thì không thích hợp lắm.
Nếu như cậu là một người lâu năm thì tốt rồi nhưng cậu lại chỉ là một thực tập mới chuyển lên chính thức mà thôi, mới vào mà nói nọ nói kia, đây căn bản không phải đề xuất ý kiến mà là bới lông tìm vết.
“ Trước cứ đợi xem sao, đến lúc đó trước nói cho chú Trương biết rồi sau đó để chú nói vậy.”
Nghĩ tới việc này Trần Nhiên thở dài một tiếng, tư cách kinh nghiệm còn ít cũng không còn cách nào, nếu cậu có thể tự mình độc lập làm một chương trình, lời nói có hiệu lực thì tốt quá.
Thế nhưng một người vừa mới vào nghề, lấy đâu ra hy vọng đi làm chương trình chứ?
Cho dù cậu có năng lực đi nữa thì cũng phải từ từ từng bước một.
Đến tổ tiết mục mới, mọi người đều biết cậu là cháu trai của chủ nhiệm Trương, vì vậy mọi người đều rất nhiệt tình, không làm khó gì cậu.
Dưới sự dẫn dắt chiếu cố của mọi người thì Trần Nhiên đã nhanh chóng hòa nhập với môi trường mới.
Chuẩn bị cho chương trình mới, cường độ công việc so với trước đây có ít hơn, có tăng ca thì cũng không cần đến nửa đêm.
So sánh mà nói thì một tháng trước đây cậu thật là có chút khổ cực.
Cậu mới gia nhập tổ tiết mục mới được hai ngày.
Buổi trưa lúc ăn cơm, chủ nhiệm Trương hỏi cậu: “ Ở tổ tiết mục cảm thấy sao rồi?”
Trần Nhiên đáp: “ Cũng được ạ, so với ở bên Đại Mỹ Thiệu Nam thì nhẹ nhàng hơn, mọi người cũng rất nhiệt tình.”
“ Có thể làm được là tốt rồi.” Chủ nhiệm Trương lại hỏi cậu: “ Đối với chương trình này cậu cảm thấy như thế nào.”
“ Đều là chương trình tin tức, so với trước đây có thay đổi, thời gian phát sóng cũng không cùng với Thiệu Nam, cũng tính là được.” Chủ nhiệm Trương nói.
Chương trình phải thông qua tay ông phê duyệt, theo như ông thấy thì đây chỉ là một chương trình tin tức bình thường.
Mọi người đều thấy là như vậy, không nhìn thấy một điểm nổi bật nào.
Nói đến đây, chủ nhiệm Trương mới phản ứng lại: “ Cậu có chút suy nghĩ gì đó về chương trình này rồi?”
Dáng vẻ ông có tinh thần hẳn lên, điểm mới của Trần Nhiên rất nhiều, đối với chương trình cũng như sự vật đều có cách nhìn riêng, rất nhiều lúc ông nghe xong đều cảm thấy rất có lợi.
Hình thức của chương trình là như vậy, ông cũng muốn xem Trần Nhiên rốt cuộc có thể nói ra cái gì.
Trần Nhiên cân nhắc cẩn thận lời nói rồi mới mở miệng nói: “ Cháu cũng cảm thấy giống chú, thật sự là bình thường. So với trước đây thì chỉ là thay đổi một chút nội dung, căn bản không tính là cải biên, đừng nói đến việc đao to búa lớn hét lớn cải biên, một chút tiếng sét mưa lớn cũng không có.”
Chủ nhiệm Trương hơi gật gật đầu cẩn thận suy nghĩ, Trần Nhiên nói mặc dù không phải hoàn toàn đúng nhưng cũng không sai, nhưng chương trình tin tức là như vậy, muốn đổi nhưng có thể đổi ra cái gì đây?
“ Cậu cảm thấy nên thay đổi như thế nào?” Chủ nhiệm Trương hỏi cậu.
Trần Nhiên nói chầm chậm: “ Chương trình của chúng ta, muốn khác biệt so với Thiệu Nam thì căn bản phải từ hình thức chương trình mà thay đổi...”
“ Ví dụ như nói về sự thay đổi chính sách của tỉnh, động tĩnh của các vị lãnh đạo, những nội dung này trùng với nội dung của Thiệu Nam, cháu thấy có thể giản lược đi một chút.”
“ Thứ hai là nội dung về dân sinh, nội dung này có thể tăng thêm, chúng ta là kênh truyền hình công cộng, so với kênh truyền hình vệ tinh ở chỗ người xem đều là người dân trong tỉnh, mọi người đều sẽ quan tâm những vấn đề ngay bên cạnh mình hơn...”
“ Ngoài những điểm này ra thì còn có một cái điểm tin nóng, làm tin tức thì nhất định phải theo kịp thời đại phát triển, tìm hiểu một chút tin tức nóng, có ý nghĩa hoặc là đề ra những vấn đề nông cùng người xem tương tác thảo luận..”
“...”
Trần Nhiên một lần liền nói tận bảy tám điều mà đều không có chút ngập ngừng nào.
Chủ nhiệm Trương lúc đầu nghĩ rằng Trần Nhiên chỉ nói ra một điều, nhưng khi nghe cậu nói được nửa thì hơi chút kinh ngạc, tên tiểu tử này có chuẩn bị trước.
Nói năng mạch lạc rõ ràng, lại còn có số căn cứ để chứng minh cho quan điểm của mình, một hơi nói tận bảy tám điều mà không trùng nhau, thời gian hai ngày, chỉ sợ là Trần Nhiên sẽ thay đổi hết cả cái chương trình này?
Trần Nhiên một hơi nói hết như vậy tuyệt đối không phải nói bừa.
Chủ nhiệm Trương trước đây cũng từng làm chương trình, từ lúc Trần Nhiên nói thì ông vẫn luôn đang suy tư.
Ông ngạc nhiên phát hiện rằng, theo những gì Trần Nhiên suy nghĩ vậy thì chương trình hoàn toàn thay đổi.
Không nghi ngờ gì nữa, nội dung rất phong phú, so với đài Thiệu Nam thì cũng rất khác, hoàn toàn vứt bỏ cái nặng nề cứng ngắc của một chương trình tin tức.
Chủ nhiệm Trương ngó ngó Trần Nhiên, trước đây ông luôn nghĩ mình đánh giá tốt
tên tiểu tử này, đến hiện tại xem ra ông trước nay vẫn là đánh giá quá thấp cậu.
“ Chú Trương, cháu chính là một mình nói ra, đề xuất cũng là một mình cháu muốn đưa ra, có thể hay không, làm được hay không, những việc này cháu không biết, nhưng chú cũng đừng cười cháu.”
Trần Nhiên nói xong một lúc lâu, cậu đợi chủ nhiệm Trương hồi đáp, lúc này mới cười nói một câu.
Chủ nhiêm Trương nhìn Trần Nhiên, không bằng lòng nói: “ Ở đây chỉ có hai người chúng ta không có người ngoài, cháu còn khiêm tốn cái gì chứ, nào, nào, nào. Mau nói với chú, cái nội dung về dân sinh này phải làm như thế nào mới có thể được đón nhận, còn có điểm tin nóng làm sao để tương tác với người xem, là căn cứ vào suy nghĩ sáng tạo nào của cháu...”
Trần Nhiên không khách khí liền thảo luận với chủ nhiệm Trương.
Sau khi hết giờ nghỉ trưa mà hai người vẫn chưa dừng lại.
Đợi khi lấy lại tinh thần mới ngạc nhiên phát hiện hai người đã quá chuyên tâm, đồ ăn còn chưa ăn được bao nhiêu, bây giờ đã nguội hết cả rồi.
Lúc này Trần Nhiên mới hiểu rõ vì sao có câu nói ăn cơm thì không nói chuyện, nhiều lời ắt mất đi, chính là nói tình cảnh hiện tại đi.
Chủ nhiệm Trương chép chép miệng một cái, vẫn là quay lại vấn đề vừa nãy cùng Trần Nhiên thảo luận.
“ Hiện tại chương trình mới chỉ đang chuẩn bị, mọi thứ vẫn còn kịp, nội dung vừa nãy chúng ta thảo luận cháu làm thành một bản thảo kế hoạch gửi cho chú, tốt nhất là nội trong hai ngày chỉnh sửa xong cho chú.”
Trần Nhiên đáp: “ Chú Trương, những gì nên nói đều đã nói, tư cách kinh nghiệm của cháu chưa đủ, cũng chưa biết phải làm chương trình như thế nào, nếu là chú tự mình suy nghĩ, có thể thêm vào là được rồi.”
Chủ nhiệm Trương nhìn cậu một cái: “ Đừng giả bộ ngây thơ với chú của cháu, để cháu làm, cháu chắc chắn làm được,”
Trần Nhiên chỉ có thể gật đầu, trong đầu cậu liền nghĩ, vừa nghĩ đến việc tăng ca không cần quá muộn, so với bên Đại Mỹ Thiệu Nam nhẹ nhàng hơn rất nhiều, bây giờ xem ra hai ngày này phải thức đêm rồi.
Chủ nhiệm Trương đang định đi đột nhiên lại nói thêm một câu: “ Đúng rồi, lần trước Chi Chi xem mắt không thành công, nó không để ý người ta, hôm nay, chú với dì Vân cậu lại hẹn một người khác đến nhà, cháu cũng đến xem xem?”
“ À.” Trần Nhiên nghe dến đây liền có cảm giác không hiểu làm sao, cậu qua đó làm gì?
Xem Trương Phồn Chi xem mắt.
Chuyện này thật sự đỡ không nổi.