Chương 5: Cháu không có ý định đó với chị Chi Chi

Dịch :Phàm Ka

Nhóm dịch :Asia Group

links page:https://www.facebook.com/Asia-Group-LNtruy%E1%BB%87n-ch%E1%BB%AF-108603390724434

------------------------------------------------------------------------------

Chương 5: Cháu không có ý định đó với chị Chi Chi

Trần Nhiên nói đều là những lời thật lòng, cậu xuyên việt mà đến, bản thân còn chưa làm sao thích ứng được thì làm sao nghĩ đến việc kết hôn.

Càng huống hồ ấn tượng Trương Phồn Chi để lại cho cậu không quá tốt, tính cách nóng nảy, đích thực là chưa từng nghĩ đến việc sẽ phát sinh ra việc gì với cô.

Vì vậy Trần Nhiên sau khi dời khỏi thì không dài dòng dây dưa nữa quay người đi ra khỏi tiểu khu.

Trương Phồn Chi ở phía sau nhìn cậu, ngẩn người một lúc sau đó mới ấn thang máy lên lầu.

Vợ chồng chủ nhiệm Trương hai người thấy con gái trở về liền gặng hỏi một phen, họ muốn biết cô có ấn tượng như thế nào với Trần Nhiên,

“ Như vậy đi.” Trương Phồn Chi đi đi lại lại vậy mà chỉ thốt ra 3 chữ này.

Mới lần đầu gặp mặt thì liệu có thể có bao nhiêu ấn tượng chứ?

Biểu hiện của Trần Nhiên trước mặt cô nếu không phải là người có tính nguyên tắc mãnh liệt thì chính là một tên đạo đức giả.

Đương nhiên, không cần biết là cái nào thì việc này đối với cô đều sẽ không có liên quan gì.

Chỉ có như vậy mà thôi.

Qua thời gian mấy ngày.

Trần Nhiên trong tổ tiết mục chuẩn bị cho tiết mục đươc lên sóng.

Làm một chương trình chú trọng việc quan tâm đến con người của tỉnh, thời gian chuẩn bị rất phiền phức, thật sự cho đến lúc phát sóng mới có thể thả lỏng.

Tan làm Trần Nhiên lười nhác mà kéo dãn gân cốt.

Lúc cậu đang chuẩn bị rời đi thì bị chủ nhiệm Trương bắt giữ lại.

“ Trương thúc, chú dọa con một phát rồi ạ.”

Chủ nhiệm Trương nói: “ Tiểu tử nhà cậu mấy hôm nay cứ tránh tôi làm gì vậy?”

“ Tránh chú cái gì, Trương thúc, chú nhìn cháu là loại người như vậy sao?” Trần Nhiên khẳng định không thừa nhân.

“ Cứ đến buổi trưa là không thấy người, lần nào cũng là cùng đồng nghiệp ra ngoài ăn cơm, không phải cậu tránh tôi thì là gì?” Chủ nhiệm lại nói tiếp: “ Được rồi được rồi, chú của cậu rộng lượng không truy cứu chuyện này nữa chỉ là muốn hỏi cậu, gần đây cậu với Chi Chi nói chuyện như thế nào rồi.”

Trần Nhiên không nói, cậu ấy sợ nhất là bị hỏi vấn đề này.

Wechat của Trương Phồn Chi sau khi cậu kết bạn xong thì vẫn chưa hề động qua, nói chuyện? Lấy đâu ra chuyện để nói chứ?

Cậu lắp bắp đáp : “ Nói chuyện cũng được ạ.”

Cậu kéo dài thêm vậy, đợi qua một thời gian nữa thì cứ nói là không hợp là được rồi.

Chủ nhiệm Trương gật đầu: “ Cậu đừng có bộ mặt nhăn nhó vậy chứ, nếu như đã là có thể rồi thì cậu nên hẹn Chi Chi ra ngoài chơi, cậu cũng hai mươi tuổi rồi, đến việc khiến cho con gái vui mà cũng không biết làm sao?”

Trần Nhiên thật muốn phản bác, đây là bảo cháu đi làm lãng phí thời gian con gái chú sao, đây là chuyện gì chứ?

Chủ nhiệm Trương: “ Chú nói chú nghe, điều kiện của của Chi Chi ở đây,bởi vì chú cũng thích cháu nên mới dự định tác hợp cho hai đứa, chứ không phải là nó không gả đi được.”

“ Trương thúc, chú nói đi đâu vậy, với điều kiện của chị Chi Chi làm sao có thể là không gả được đi chứ. Cháu biết chú tốt với cháu nhưng cháu mới hai mươi ba, tiền không có càng không nói đến sự nghiệp, bây giờ lấy vợ thì sớm quá.” Trần Nhiên nghĩ nghĩ một chút, chủ nhiệm Trương đã nói đến nước này rồi cậu phải đem sự việc nói ra.

Chủ nhiệm Trương biết cậu không để bụng việc này nhưng không ngờ là lý do như vậy, “ Làm người không nên quá cứng nhắc như vậy, có thể thành gia trước rồi lập nghiệp sau mà.”

“ Không giống nhau đâu chú, không chỉ là con, con thấy chị Chi

Chi cũng không có ý nghĩ muốn kết hôn đâu.”

“ Năm đó trước khi gặp dì Vân của cậu chú cũng đã nói rằng trước năm ba mươi tuổi chú trước phải chú trọng sự nghiệp không vội việc hôn nhân, nhưng cuối cùng thì sao, mới nói xong nửa năm sau liền kết hôn.” Chủ nhiệm Trương nói xong gật gật đầu: “ Thôi vậy thôi vậy, tùy duyên thôi. Nhưng mà Trần Nhiên chú nói cháu nghe, qua cái thôn này rồi sẽ không còn tiệm nào nữa đâu, chú và dì Vân rất thích cháu nhưng cũng không thiếu mấy người dự bị để chọn, vậy cậu sẽ hết hy vọng , chúng ta sẽ giới thiệu cho Chi Chi một người khác rồi.”

Trần Nhiên nói: “ Chú, cháu đối với chị Chi Chi không hề có ý nghĩ đó…”

Chủ nhiệm Trương thở dài một tiếng, đều đã nói tới nước này rồi cũng không thể cưỡng cầu người ta đúng không, “ Khả năng là chúng ta không có duyên phận thành người một nhà.”

Trần Nhiên vội đáp: “ Lời này của chú lại không đúng rồi, bây giờ con coi chú như ba ruột của mình.”

Việc này không giống nhau.

Chủ nhiệm Trương vỗm vỗ vai Trần Nhiên và không nói thêm điều gì.

Sau khi việc này qua đi Trần Nhiên vẫn lo lắng việc đó sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của cậu và chủ nhiệm.

Đến ngày thứ hai khi chủ nhiệm đi ăn cơm chú vẫn gọi Trần Nhiên đi ăn cùng so với trước kia không có gì thay đổi.

Dường như việc chú giới thiệu con gái của mình cho cậu như chưa có vậy, hoàn toàn không lưu tâm.

Chỉ là giữa đường đi có nói một câu, tối nay giới thiệu một người khác cho Trương Phồn Chi, còn vừa nói vừa nhìn Trần Nhiên, và ý là tiểu tử nhà cậu có hối hận không?

Đối với việc này Trần Nhiên không có cảm giác gì, hơn nữa Trương Phồn Chi nói chưa qua ba mươi thì cô không kết hôn, chỉ là nghĩ Trương Phồn Chi luôn bận rộn sự nghiệp, con gái như vậy hẳn là rất kiên định, có mục tiêu, sẽ không vì bất cứ việc gì mà thay đổi đâu.

Vậy việc Trương thúc giới thiệu cho cô thêm nhiều người thì cũng không có tác dụng.

Đương nhiên, cũng không thể ngoại trừ việc con nhà người ta nhìn không trúng cậu, nói là không muốn kết hôn chỉ là từ chối một khéo mà thôi. Mặc kệ là như thế nào thì chuyện đó chẳng có chút liên quan gì đến Trần Nhiên cậu.

Sau khi nói xong, chủ nhiệm Trương lại căn dặn với Trần Nhiên về chuyện công việc.

“ Gần đây trong đài có vài tiết mục cần cải biên, có một mục phải làm lại ngay lập tức, hiện tại tổ tiết mục đang thành lập, hạng mục của cậu đã xong, chú muốn điều cậu qua đó tích lũy một chút kinh nghiệm.” Chủ nhiệm Trương nhìn Trần Nhiên nói.

“ Tiết mục mới? Lại cải biên?” Trần Nhiên ngẩn người một chút, kiểu đài truyền hình tỉnh của bọn họ tiết mục đã định rồi thì chẳng phải rất ít cải biên sao?

Mấy tiết mục này cần cải biên, còn có một tiết mục cần làm lại, đây tính là một việc đao to búa lớn chứ?

Chủ nhiệm Trương nói: “ Lượng người xem cứ liên tục giảm tự nhiên sẽ cần phải đổi con đường khác rồi. Sao nào, nếu như cháu thấy được thì tôi liền điều cháu sang tổ tiết mục mới, đât cũng coi như là một cơ hội hiếm có.”

Đã đi theo tổ tiết mục từ lúc đầu đối với Trần Nhiên người vừa mới chuyển lên chính thức mà nói thì chính là một cơ hội hiếm có, Trần Nhiên khẩn định sẽ không bỏ lỡ, cậu gật đầu nói: “ Làm được, khẳng định là làm được.”

Làm không được cũng phải làm, Trần Nhiên xuyên việt qua đây cũng không muốn làm con cá mắm, có cơ hội thăng tiến khẳng định sẽ không bỏ qua.

Chủ nhiệm Trương gật đầu hài lòng: “ Cậu có sự hăng hái này là được rồi. Xem ra việc nói lấy sự nghiệp làm đầu cũng không phải chỉ là nói suông.”

Trần Nhiên không biết nên làm sao, sao lại vẫn là nói đến vấn đề này chứ.

Chủ nhiệm Trương lại nói: “ Đến tổ tiết mục mới làm cho tốt, chú biết cháu nhiều điểm tốt, cách nghĩ lại mới mẻ, có cái gì thì cứ đề xuất, nếu bọn họ không để ý thì cháu cứ đến tìm chú.”

Ông ấy biết năng lực của Trần Nhiên, không thể dùng cách nhìn một người mới vào nghề mà đánh giá cậu.

Liền ví dụ ngay tiết mục mới phát sóng kia, sau khi phát sóng rất nhiều điểm khiến người ta khen ngợi, mà những điểm này đều là do Trần Nhiên đề xuất và thông qua miệng của ông ấy nói ra mà thôi.

Sau khi phát sóng khảo sát qua thì đã nhận được rất nhiều bình luận tích cực, đều là những sáng ý của Trần Nhiên.

Cậu có năng lực như vậy, chủ nhiệm Trương tự nhiên sẽ mở cho cậu một con đường thuận lợi, tất cả đều vì công việc được hoàn thành càng tốt hơn, chỉ cần không đình trệ công việc thì cái gì cũng dễ nói.

“ Cháu biết rồi chú.”

Với thân phận hiện tại của Trần Nhiên thì đề xuất của cậu sẽ chẳng được ai xem trọng, trong nghành này là như vậy, lai lịch của bản thân cũng rất quan trọng.

Một người mới, không có lời nào có trọng lực.

Đều là phải có thời gian để người ta nhìn, nếu cậu làm tốt thì lúc đó người ta cần cậu.

Mặc dù có tiết mục kiếp trước tham khảo nhưng Trần Nhiên không nghĩ rằng cách nhìn của bản thân nhất định vượt qua kiếp trước, vì vậy cân cân nhắc.

Lại qua thêm mấy ngày, Trần Nhiên chuyển sang tổ tiết mục mới cầm được tài liệu tiết mục mà mình sẽ làm.