Chương 4: Trước ba mươi tuổi tôi không muốn kết hôn

Dịch :Phàm Ka

Nhóm dịch :Asia Group

links page:https://www.facebook.com/Asia-Group-LNtruy%E1%BB%87n-ch%E1%BB%AF-108603390724434

------------------------------------------------------------------------------

Trương Phồn Chi là đại minh tinh, hiện tại tiền đồ xán lạn, dựa vào thành tích và điều kiện giọng hát của cô, trong giới giải trí lại có sự phát triển vững vàng, sau này trở thành thiên hậu chỉ là vấn đề ngày một ngày hai mà thôi.

Còn Trần Nhiên, cậu chỉ là một biên đạo mới lên chính thức ở đài truyền hình, khác biệt thân phân không nói cũng biết rất lớn.

Trước không nói về cách biệt địa vị xã hội, chỉ cần là gia thế cũng là không cùng một đẳng cấp, thỏa đáng ăn cơm dẻo.

Trần Nhiên tự nhận thấy, ngoài việc hòa đồng ra thì cậu không nhận thấy bất kỳ điểm tương xứng nào.

" Chú của con cũng không phải lão cổ hũ gì, lúc đầu với dì Vân của con cũng là tự do yêu đương, nói nhiều như vậy là cảm thấy con người con không tệ, hợp mắt, hợp duyên. Bây giờ con đã có cách liên hệ với Chi Chi thì lên tìm hiểu lẫn nhau một chút, nếu thành đôi thì tốt nhất, không thành thì chúng ta vẫn là chú cháu. "

Chủ nhiệm Trương nói với Trần Nhiên nhiều như vậy chủ yếu là muốn cậu nghiêm túc đối mặt, trên thực tế tình cảm phải đến từ hai phía, bất luận là Trần Nhiên hay Trương Phồn Chi một bên nào trong hai không nguyện ý thì đều không thành.

Tính cách của Trần Nhiên chủ nhiệm biết được ít nhiều, con người tương đối lãnh đạm, là kiểu người không tranh không cướp. Nếu không cho cậu một phần công việc thì làm sao cũng không thể có bất kỳ liên quan nào với Trương Phồn Chi.

" Trương thúc, con sẽ thử cùng với Trương tiểu thư xem sao…"

Trần Nhiên mặc dù vẫn cảm thấy kỳ quái nhưng chú Trương đã nói đến nước này rồi thì cậu mà cự tuyệt thì thật là có lỗi, nói là thử cùng đại khái là nói chuyện cùng nhau trên điện thoại thôi.

Từ tính cách của Trương Phồn chi mà nói cho dù cậu có gửi mấy cái tin nhắn có ở đó không thì chắc chắn bên kia sẽ không trả lời, thường xuyên như vậy có lẽ Trương thúc sẽ từ bỏ cái ý định này.

Trương Phồn Chi sau khi tiếp xong điện thoại trở về, nét mặt không có gì thay đổi nhưng gương mặt lại lạnh băng thêm mấy lần, xem ra tâm tình lại càng không tốt rồi.

Thông qua những gì chủ nhiệm nói thì hiện tại Trần Nhiên nhìn Trương Phồn Chi sẽ có cảm giác có chút kỳ dị.

Lúc đầu ấn tượng đối với cô chính là con gái của Trương thúc, sau đó thì là một đại minh tinh, hiện tại thành thành đối tượng xem mắt…

Trần Nhiên là cảm thấy hơi kỳ quặc, mặc dù đẹp thì đẹp, nhưng cả ngày trưng ra bộ mặt nhăn nhó, tính cách lại nóng nảy, lựa chọn những ngày tháng như vậy chẳng phải là tự mình chịu tội sao?

Cái chủ yếu nhất cô ấy là một đại minh tinh, Trần Nhiên từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến việc tìm một đại minh tinh làm vợ, thị phi nhiều là một chuyện nhưng quan trọng là bên nhau thì ít xa nhau thì nhiều, tình cảm cho dù tốt thì vẫn sẽ có mâu thuẫn.

" Trương thúc, không phải con miễn cưỡng chú, loại sự việc như thế này chỉ có thể tùy tâm. " Trong lòng Trần Nhiên trầm xuống.

Trần Nhiên ngồi ở nhà họ Trương thêm một lúc nữa nói chuyện cùng Trương thúc và dì Vân. Lúc trước còn ở bệnh viện từng cùng ăn cơm, sống cùng cũng rất hòa hợp, Trương Phồn Chi ở bên cạnh không nói chuyện, thỉnh thoảng bị dì Vân gọi thì có chút giống như tâm hồn không ở đây vậy.

Theo như yêu cầu của chủ nhiệm Trương thì Trần nhiên từ xưng hô là Trương tiểu thư thành chị Chi Chi.

Vốn dĩ Trương thúc và dì Vân muốn cậu gọi là Chi Chi thôi nhưng hiển nhiên rằng không hợp cho lắm, quá mức thân thiết. Từ mối quan hệ của cậu và Trương thúc mà nói cũng như thêm vào đó Trương Phồn Chi lớn hơn cậu, gọi một tiếng chị Chi Chi cũng không quá đáng.

Cuối cùng thì Trương Phồn Chi cũng không cự tuyệt, cũng không có biểu hiện gì đặc biệt cứ như vậy mà mặc nhận sự xưng hô này.

Nhìn thời gian một chút, ngày thứ hai cậu còn phải tăng ca Trần Nhiên xin cáo biệt.

Vốn dĩ muốn mời Trần Nhiên ở lại thêm buổi tối nhưng lần đầu tiên đến nhà, Trân Nhiên đâu phải không biết ý tứ, huống hồ trong nhà còn có một đại minh tinh, cậu dù sao cũng cảm thấy không tự nhiên.

Chủ nhiệm Trương và Trần Nhiên đều làm việc ở đài truyền hình, ông biết ngày mai công việc không ít nên cũng không muốn giữ Trần Nhiên nữa.

Trương Phồn Chi ngồi trên sofa ngồi ngẩn người mà dán mắt vào chiếc tivi, chủ nhiệm Trương quay đầu nói: " Chi Chi con đi tiễn Trần Nhiên một đoạn. "

Trần Nhiên vội nói: " Không cần phiền chị Chi Chi đâu ạ, con tự mình xuống, đường cũng không xa lắm. "

" Được rồi, chỗ của con cũng không phải ta chưa qua bao giờ, từ đây tới đó mà ngồi tàu điện thì mất nửa giờ, gọi xe thì càng phiền phức hơn, " Chủ nhiệm Trương nói xong vẫn không thấy Trương Phồn Chi có phản ứng gì lại nói tiếp: " Chi Chi sao không đáp lại vậy? "

Trương Phồn Chi vâng một tiếng, từ từ ngập ngừng mà đứng dậy.

Trần Nhiên nhìn vẻ mặt này của cô, muốn cô ta tiễn về không phải khó chịu chết đi được sao, cậu vội nói: " Trương thúc, con tự đi về là được rồi ạ, chú không cần khách khí như vậy, nếu như vậy lần sau con thật sự không dám đến nữa đâu ạ. "

" Cái tính cách này của con. " Chủ nhiệm Trương lắc lắc đầu, ông đây là muốn tạo cho Trần Nhiên và con gái mình một cơ hội, xem hai người có thể nhìn nhận nhau hay không nhưng mà Trần Nhiên lại không nhận phần ý tốt này.

" Vậy được, để Chi Chi đưa cậu xuống lầu. " Chủ nhiệm Trương nhượng bộ mà dùng phương án thứ hai.

Trần Nhiên thở nhẹ một hơi nói với Trương Phồn Chi: " Vậy làm phiền chị Chi Chi rồi. "

Trương Phồn Chi nhìn thấy biểu hiện này của cậu lông mày nhíu nhẹ lại một chút, cô mở cửa ra ngoài trước.

Sau khi cửa đóng lại Dương Vân liền hỏi chồng: " Sao rồi, Trần Nhiên nói như thế nào? "

Chủ nhiệm Trương nhăn mày: " Tôi cảm giác Trần Nhiên không có ý này, "

" Chi Chi tuy rằng tính cách có chút xấu, nhưng điều kiện về ngoại hình hay khí chất đều rất tốt, hơn nữa cũng tính là một minh tinh không lớn nhưng cũng không nhỏ, Trần Nhiên tại sao lại không có ý này chứ…" Dương Vân không hiểu nổi.

Bọn họ lúc đầu là sợ con gái không vừa mắt Trần Nhiên thì đã chuẩn bị tốt việc giúp đỡ, ai ngờ đến Trần Nhiên lại là vấn đầu tiên.

" Đây cũng không phải gặp heo trong trại heo, nhìn trúng thì lấy đi, mới lần đầu gặp mặt có thể nhìn ra điều gì chứ, tôi để hai đứa chúng nó trao đổi wechat, trước tiên nên làm quen một chút rồi xem sao. " Chủ nhiệm Trương lắc lắc đầu.

Dương Vân không nói gì.

Từ khi con gái nổi tiếng thì bà luôn lo lắng cô sẽ tìm một người trong giới giải trí.

Ông xem xem tin tức hiện nay trên tivi, không phải minh tinh này li hôn thì là minh tinh kia quá trớn.

Thậm chí là kết hôn lần hai lần ba, một đứa trẻ một ông bố hay một đứa trẻ một người mẹ đâu đâu cũng thấy. Dương Vân lo lắng con gái sẽ bước vào cái vòng đó mà nhiễm bẩn.

Chủ nhiệm Trương nói: " Thôi được rồi, chúng ta lo lắng cũng không được gì, tôi là nhìn trúng Trần Nhiên này, đợi qua một thời gian nữa xem sao, nếu như hai đứa không có ý này thì chúng ta lại giới thiệu cho Chi Chi một người khác vậy…"

Người ta gả con gái không lo lắng, nhưn con gái nhà bọn họ chỉ sợ cô qua bồng bột mà lo lắng.

Làm cha mẹ thật không dễ dàng.

Bên trong thang máy, Trương Phồn Chi mặt không biểu cảm đứng cạnh Trần Nhiên, bởi vì chỉ là tiễn xuống lầu nên cô không mang khẩu trang.

Cũng không biết cô dùng nước hoa gì, hương thơm dịu nhẹ khiến người ta trở nên vui vẻ thoải mái hơn.

Bầu không khí như vậy có chút ngượng ngùng, Trần Nhiên vốn dĩ muốn tìm điều gì đó để nói nhưng kết quả lại là Trương Phồn Chi mở miệng trước.

Cô nghiêm túc nói: " Trần Nhiên, ba tôi là muốn tôi và cậu xem mắt. Tôi biết họ thích cậu cũng sợ tôi sẽ tìm một nam minh tinh kết hôn, thực ra tôi đang có kế hoạch của mình, trước ba mươi tuổi tôi bận lo cho sự nghiệp không thể kết hôn, vì vậy chỉ có thể nói với cậu môt câu xin lỗi. "

Trần Nhiên nghe cô ấy nói như vậy Trần Nhiên thở nhẹ rõ ràng một hơi nói: " Chị Chi Chi nói như vậy em cũng yên tâm rồi, hiện tại cũng mới hai mươi ba, em vẫn chưa suy nghĩ đến vấn đề hôn nhân, chỉ là Trương thúc rất kỳ vọng vào em, em cũng không thể làm tổn thương đến lòng tốt của ông, chị Chi Chi hiện tại sự nghiệp đang phát triển nên lấy sự nghiệp làm đầu…"

Con đường làm minh tinh không dễ đi, không thể nói nổi tiếng rồi thì sẽ nhất định thuận buồm xuôi gió mãi, người đột nhiên nổi tiếng rồi sau đó mai danh ẩn tích cũng không ít, Trương Phồn Chi muốn đặt hết tâm tư vào sự nghiệp cũng là chuyện bình thường.

Trương Phồn Chi không ngờ Trần Nhiên sẽ phản ứng lại như vậy, cô nhăn nhăn mày sau đó thả lỏng nói: " Cậu có thể hiểu là tốt nhất, wechat của tôi cậu có, gặp phải khó khăn gì thì cứ tìm tôi. "

Đinh đang, cửa thang máy mở ra.

Trần Nhiên đi ra ngoài để lại một nụ cười lịch sự vẫy tay với Trương Phồn Chi: " Chị Chi Chi về đi ạ, chị ra ngoài mà bị người ta chụp được thì không tốt lắm, em tự về nhà là được. "

Đôi mắt lãnh đạm của Trương Phồn Chi nhìn theo cậu, gật đầu nhẹ.