Chương 3: Đến Hứa Thị

Thật sự không phải vì Hứa Thanh Di đói kém đến mức phải đến công ti papa ngắm trai đẹp, cô chỉ là muốn cảm ơn thôi.

Mặc dù cái nhan sắc đó thật sự rất là bổ mắt a!

Hôm qua là lần đầu gặp mà cô lỡ để lại ấn tượng xấu như vậy, hôm nay nhất định phải thay đổi! Vì vậy cô liền trang điểm kĩ càng, mặc bộ váy trắng công sở thiết kế chữ A, dài quá đầu gối, kết hợp cùng các phụ kiện nữ tính. Tổng thể trông vô cùng thanh lịch, đúng chuẩn nữ thần.

Đến Lục Triết cũng phải tấm tắc:

-Chậc...chậc...Thanh Di à, nếu không phải tôi chưa từng thấy bộ dạng thường ngày của bà, chắc tôi cũng tin bà là một tiểu thư danh giá thật đấy.

Hứa Thanh Di đạp cho hắn ta một cái:

-Bà đây vốn là một tiểu thư danh giá, ok?

Lúc Triết bị đạp đau liền ôm chân gật đầu lia lịa:

-Đúng đúng, Hứa đại tiểu thư nói gì cũng đúng hết. Với cái ngoại hình chuẩn chỉnh này và kinh nghiệm lừa trai bao lâu nay của bà, đảm bảo Vân Trầm kiểu gì cũng đổ.

-Này, sao tôi nghe cứ như ông bảo tôi muốn lừa tình anh ta vậy?

-Chứ còn gì nữa? Trước nay bà toàn thế mà. Tôi, nạn nhân đây này. Bà có hứng thú nghe tôi kể lại quá trình luôn không?

Lục Triết vừa nói vừa tỏ vẻ ủy khuất cùng cực.

-Khụ...đều là chuyện cũ cả rồi. Lần này là tôi nghiêm túc.

Lục Triết càng như không thể tin được.

-Hứa Thanh Di! Bà mau khai ra cho tôi! Tại sao lại tự dưng muốn nghiêm túc với Vân Trầm?! Bà làm đau khổ bao nhiêu thằng còn chưa đủ hả? Không được! Hôm nay tôi phải thay trời hành đạo, ngăn bà lại!

Hứa Thanh Di đen mặt.

-Ông lại muốn ăn đòn hả? Tôi đến cảm ơn thôi.

-Vì chuyện gì chứ? Tôi càng lúc càng thấy khó hiểu rồi đấy.

Hứa Thanh Di mất kiên nhẫn kể tóm tắt lại mọi chuyện cho Lục Triết. Hắn ta nghe xong càng không tin được.

-Hứa Thanh Di, tôi cảm thấy Vân Trầm có ý với bà rồi! Hắn ta ở công ty chính là mẫu người siêu cấp lạnh lùng, không quan tâm ai đấy. Làm phiền hắn là chỉ có chết thôi. Mấy em gái trong công ti bị dọa chạy mất dép mấy lần rồi đó.

-Làm gì đến mức đó. Tôi cảm thấy anh ta chính là mẫu người ngoài lạnh trong nóng. Hơn nữa với bộ dạng hôm qua của tôi, thảm đến không nỡ nhìn luôn đấy...Mà ông nói nhiều quá, nhanh đến công ti đi!

-Ặc...đừng đánh mà, đi liền.

Lục Triết và Hứa Thanh Di vừa đến công ti đã thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người. Xung quanh toàn là những lời xì xào bàn tán.

-Đó không phải là Hứa đại tiểu thư à? Sao cô ấy lại đi cùng với phó tổng Lục đến đây nhỉ?

-Chắc là đến khảo sát thôi.

-À, nghe có tin đồn cô ấy với phó tổng Lục là một cặp đó!

-Hả? Không phải cô ấy với Hàn thiếu sao?

-Tôi nhớ là với Diệp tổng của Minh Vân mà?

-Đâu có, phải là với minh tinh Lâm Diễn mới đúng. Báo đài đưa tin nhiều lắm đó.

-Tôi còn nghe cô ấy là một cặp với Giang thiếu của Giang gia, Trương tổng của Thanh Lam, còn có người mẫu Louis nữa đó.

-Vậy là mấy người không biết rồi. Hứa đại tiểu thư nổi tiếng là một tay chơi thực thụ đó. Nghe nói bạn trai cũ của cô ấy có thể xếp thành một hàng dài đủ bao quanh Đế Đô đó.

-Thảo nào lại có nhiều tin đồn như vậy a...

Lục Triết nghe thấy mà che miệng cười đến run bần bật. Hứa Thanh Di ở bên cạnh thì đầu đầy vạch đen.

-Ông còn cười được nữa?! Muốn tôi kể chuyện của ông ra luôn không hả?

-Thôi mà đừng nóng. Hơn nữa họ nói cũng đâu có sai?

-Ông nói xem đúng chỗ quái nào được? Hàn thiếu là ai tôi còn chả biết. Lâm Diễn thì chỉ là tiểu thịt tươi muốn dựa hơi tôi nên mới tạo tin đồn. Còn nữa, "bạn trai cũ xếp thành một hàng dài bao quanh Đế Đô được" là cái quái gì? Hoàn toàn sai đó được không?

-Nhưng mấy người còn lại đúng mà. À, Hàn thiếu từng theo đuổi bà đấy. Lâm Diễn bà cũng từng đi chơi với cậu ta rồi. Còn số bạn trai cũ của bà phải được hai hàng như thế mới đúng.

Hứa Thanh Di nhìn Lục Triết bằng ánh mắt sát thủ:

-Lâu không bị đánh, ông thèm đòn hả?

Lục Triết ngay lập tức ngừng cười, quay lại hình tượng đàn em thảo mai không cần cốt khí.

-Đại ca, em sai rồi. Để em dẫn đại ca đi gặp Vân Trầm được không?

Lục Triết đang định kéo Thanh Di đến phòng làm việc của Vân Trầm thì lại gặp hắn đứng ngay gần đám đông bàn tán lúc nãy. Khuôn mặt đẹp trai không cảm xúc.

Hứa Thanh Di theo phản xạ lập tức đứng cách xa Lục Triết hai mét.

Lục Triết: "..." Phản xạ chột dạ khi bị đối tượng bắt gặp chuyện xấu hay gì? Hứa Thanh Di bà là cái đồ độc ác! Trọng sắc khinh hữu!

Tiểu Lục Tử khổ tâm lắm nhưng Tiểu Lục Tử không nói ra đâu.

Vân Trầm chỉ lãnh đạm nhìn hắn rồi buông ra một câu nói không có mấy thành ý:

-Phó tổng Lục, ở công ti thì không nên gây náo loạn đúng không?

-Khụ...Tôi hiểu rồi. Không làm phiền phó tổng Vân, tôi xin phép đi trước.

Lục Triết nói xong liền chạy biến. Bỏ lại Hứa Thanh Di đằng sau cùng một cái nháy mắt đầy ẩn ý.

Tiểu Lục Tử: Hứa Thanh Di, cơ hội của bà tới rồi đó! Cố lên, tôi tin bà làm được!

Hứa Thanh Di: Cơ hội cái đầu ông! Còn cái nháy mắt đầy ám muội đó nữa! Dễ gây hiểu lầm lắm đó biết không hả?!

Vân Trầm đứng một bên kiên nhẫn nhìn hai người giao tiếp bằng ánh mắt, chờ đến lúc cô lúng túng quay lại nhìn, anh mới hỏi:

-Hứa tiểu thư đến công ti không biết là có việc gì không?

-Cũng không phải việc gì quan trọng lắm, tôi chỉ là muốn nói cảm ơn anh thôi.

-Hứa tiểu thư không cần khách sáo. Tôi chỉ làm theo lệnh của Hứa tổng thôi.

Hứa Thanh Di lúc này rất muốn cạn lời. Nói như này rồi còn cảm ơn cái gì nữa? Chỉ có nước đi về thôi! Nhưng mà thực lòng có chút không cam tâm a. Hứa Thanh Di cô sống hơn hai mươi năm chưa từng gặp người đàn ông nào phũ phàng xa cách như này đâu. Không sao cả, đường đường là một tay chơi trai...à nhầm một tiểu thư danh giá, cô sao có thể chịu thua?

Hứa Thanh Di mỉm cười ngọt ngào.

-Thật ra hôm nay tôi theo lời ba đến công ti học tập. Vốn là định đi theo Lục Triết học hỏi nhưng mà nghĩ kĩ lại cậu ta chẳng đáng tin chút nào. Vậy nên tôi mặt dày đến nhờ vả phó tổng Vân, liệu có được không?

Vân Trầm còn đang lưỡng lự chưa trả lời cô đã tiếp lời.

-Nếu anh thấy không ổn thì cũng không sao. Đợi ba tôi về tôi có thể trực tiếp theo ba học hỏi cũng được. Không cần cảm thấy khó xử đâu.

-...Hứa tổng thường ngày đều rất bận rộn. Hứa tiểu thư tin tưởng tôi như vậy, từ chối thật sự không phải phép. Đoạn thời gian này, cô cần giúp gì xin cứ nói.

Hứa Thanh Di lại càng cười tươi hơn. Đợt này về nhất định phải cảm ơn papa thật nhiều hehe.

-Thật sự cảm ơn phó tổng Vân. Mong anh sau này chiếu cố tôi nhiều một chút.