đoàn người trên đường nói chuyện rất vui vẻ ,thì một tên nô bộc dò đường trở về bẩm báo:
"khởi bẩm vương gia phía trước có một đám đông đang náo động chúng ta có cần qua xem một chút không ạ"
đoàn chính thuần nghĩ một chút rồi hướng sang đình phong nói:
"Đình Phong công tử ngươi không phiên chúng ta cùng di xem một chút náo nhiệt
hắn tất nhiên sẽ không từ chối người trẻ tuổi ai chẳng thích náo nhiệt,Đình Phong liên đồng ý của hắn:
"vương gia ngài đã có nhã hứng như thế ta tất nhiên cũng sẽ không phụ lòng ngài chúng ta qua đó xem một chút"
cả đoàn người thúc ngựa chạy theo tên nô bộc.
đến nơi Đình phong khá bất ngờ khi nhìn thấy một cô gái áo quần rác rưới đang đứng trên dàn hỏa thiêu không ngừng kêu oan kêu cứu
:"mọi người xin hãy thả tôi ra, tôi thật sự không phải yêu quá mọi người hay tin tôi "
những dân làng xung quyanh thì không để tâm lời nàng nói không ngừng la hét chửi rủa ném thức ăn vào nangf ta:
"đồ yêu quái ,đồ sao chổi ,con yêu tinh mà sống chúng ta sẽ không được sống yên thiêu chất ả đi thiêu đi thiêu đi..."
nhìn cô nương phía trên đó hắn có cảm giác rất lại một sự cuốn hút không thể rời nắt về phía nàng.không như mọi khi hắn như lập tức không nói gì với hệ thống dùng khinh công tiến thẳng về phía dàng hỏa thiêu tung ra một chưởng phong giập tắt đám chấy dùng sức kéo đứt dây trói .mọi chuyện diễn ra trong tích tắc chớp mắt nàng ta đã nằm trong vòng tay Đình Phong
nàng gương mặt tuyệt sắc yếu nhợt dựa sắt vào người đình phong thì thào:
"đa tạ công tử cứu mạng ngọc nhi sẽ đền.."
chưa kịp nói hết câu nàng đã nhắm mắt lại ngủ.
Đình Phong ôm nàng không khỏi cười khổ :"cũng quá an tâm về mình đi a"
đúng lúc này hệ thống bắt đầu vang lên giọng đầy trách móc cùng ghen tức:
"kí chủ thật không nên không nói gì với hệ thống mà tự mình hành động
bây giờ thì kí chủ hãy tự mình giải quyết kết quả của anh hùng cứu mỹ nhân đi"
Đình Phong thật sự hệ thống nói đến là hậu quả gì thì cả nhóm trăm người tập trung vây xung quanh hắn hò hét:
"tên mặt trắng ngươi tại sao phải cứu cái này yêu nữ ,chắc chắn người là đồng bọn với ả đã thế nguoi cũng chịu hỏa thiêu đi"
đang trong lúc Đình Phong cực kì bối rối đoàn chính thuần đột nhiên xuất hiên thay đổi cục diện :
"tất cả mọi người hãy bình tĩnh bản vương là đoàn chính thuần ta "
dân chúng kinh hô lập túc lập tức quỳ xuống cúi đầu :
"chúng thảo dân không biết vương gia đáo không thể đón tiếp xin vương gia thứ tội"
Đoàn chính thuần đến vì đình phong tất nhiên sẽ không để ý nhều mấy thứ nỏ nhặt này hắn lập tức nói :
" ta nhìn thấy các ngươi ở đây náo động rốt cuộc là chuyện gì nói cho bản vương nghe thử xem có thể hay không giải quyết"
một lão già từ từ khom người tiến đến trước mặt hắn nói:
"khởi bẩm vương gia thôn của thảo dân mấy năm nay hạn hán mất mùa thôn dân ngay cả ăn cũng không đủ mấy hôm trươc có một vị đạo sĩ đi ngang qua nói thôn của thảo dân bị yêu ma quấy rối ,còn chỉ ra nó là nữ tử tên tuổi ngọc nó với chúng tôi chỉ có hỏa thiêu nó mới có thể trừ được yêu khí trả lại mưa thuận gió hòa cho thôn của thảo dân"
nghe tơi đây đoàn chính thuần lập tức nổi giận quát tháo:
" đại lý chúng ta tôn thờ phật đạo lấy dân làm gốc ,các ngươi nhìn xem một nữ tử tay trói gà không chặt lấy sức đâu để hại người các người đúng thật hồ đồ nghe lời sàm ngôn của yêu đạo mà tính diết đi một mạng người nếu không có vị này công tử ra tay cứu người đúng lúc chẳng phải các ngươi đã diết đi một mạng người"
dân chúng hoảng sợ lập tức quỳ xuống dập đầu lạy van xin :
"vương gia khai ân chúng thảo dân biết tội vương gia khai ân khai ân...."
đoan chính thuần thờ dài một hơi nói :
các ngươi đâu là con dân đại lý ta tât không thể ,làm ngơ về tới hoàng cung ta nhất định bẩm báo hoàng thượng xử lý chuyện của các ngươi"
nói rồi hắn hướng về đình phong nói:
"Đình Phong công tử chúng ta cũng nên hồi phủ"
Đình phong lặng lặng gật đầu ôm tiểu ngọc lên ngựa tiến về vương phủ đoàn gia.
về tới vương phủ Đình Phong được sắp xếp mọt biệt viện có hai gian phòng một cho tiểu ngọc một cho Đình Phong để dễ chiếu cố nàng đây là ý kiến của hắn mọi người cũng không có gì nghị