-Cô bé kia sao? trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh một cô bé với khuôn mặt dễ thương đang mỉm cười.
-được rồi ta sẽ cố gắng, mà công pháp ngươi đưa cho ta là cấp độ gì vậy.
-Tiên Ma Quyết hả...nó không có cấp độ mà nói cách khác là không thể đo lường cấp độ của nó thì đúng hơn.
-hả? là sao?
--điều này ngươi chưa cần phải biết, sau này ngươi mạnh lên sẽ tự hiểu.
-Ê nhóc- bỗng có giọng nói của thanh niên vang lên khiến hắn giật mình.
-dạ sao anh.
-nhóc có làm quen được nơi đây chưa.
-dạ rồi anh. mà mấy con ngựa nó có tấn công em không anh?
-không đâu em, nó được con người thuần hóa rồi, em không làm điều gì quá với nó thì nó không tấn công em đâu.
-vậy à. Mà anh tên gì vậy.
anh hả. Anh tên A long, còn nhóc.
-Em tên Nhật Thiên anh gọi em là A ngưu củng được.
-mà người nhà nhóc đâu rồi mà để nhóc bơ vơ một mình thế này.
-em là đứa mồ côi cha mẹ, khi trước có Ông ở cùng em nhưng vào năm trước Ông em đã "mất" rồi nên giờ được em một mình.
-em cũng mồ côi hả, cũng giống anh. Anh vào năm 6 tuổi bạ mẹ anh mất vì bão tuyết rồi anh được chủ quán nhận nuôi. đại khái là vậy.
-ọc....ọc.
-nhóc đói lắm rồi hả, đi theo anh.
A Long dẫn hắn vào một căn nhà nồng nặc mùi thức ăn khiến bụng hắn kêu càng lúc càng "to"
Đi vào trong nhà hắn thấy thức ăn được xếp thành một hàng như kiểu đi ăn buffet ở nhà hàng vậy, hắn định bốc một miếng thịt gần đó lên ăn thì giọng A long vang lên:
-nhóc thức ăn nơi này không giành cho chúng ta đâu, vào trong đi.
nói xong A Long dẫn hắn vào căn phòng tận sâu bên trong trong đó cũng có rất nhiều thức ăn nhưng đa số đã bị cắn dở hoặc không nguyên vẹn đang ở trong đĩa.
A Long lấy một chiếc đùi gà còn khá là nguyên vẹn đưa trước mặt cho hắn.
-đây ăn đi, thức ăn nơi đây đa số giành cho võ giả nên bên trong có chưa một ít linh khí nên nhóc ăn vào sẻ tốt cho cơ thể của nhóc.
Hắn cầm lấy chiếc đùi gà gặm lấy gặp để, cảm nhận lúc đầu của hắn cái đùa gà nấy max ngon, ngon hơn cả trăm lần đùi gà kiếp trước hắn ăn. Cắn được vài miếng hắn cảm thấy một luồng khí mát mẻ đang chạy xung quanh cơ thể hắn rồi xuống đan điền.
-oh hay gê- hắn nói thầm
-mà nhóc năm nay 6 tuổi rồi đúng không
-dạ đúng mà làm sao ạ?
-cho nhóc
nói xong câu đó A Long vứt cho hắn một quyển sách cho hắn
-cầm lấy mà tu luyện theo, chứ không tu luyện thì đợt sau bão tuyết đến người phàm không sống nổi được đâu, đồ ăn ở đây nhóc ăn đi ăn no rồi sang phòng bên kia gọi anh, anh đem nhóc đi lấy vật dùng hàng ngày rồi gặp ông chủ.
Nghe đước thế hắn lập tức cặm cụi ăn còn việc gặp ông chủ hắn vứt lên chín tầng mây rồi.
Ăn được một lúc hắn cảm thấy nó rồi đột nhiên "Phanh" một tiếng vang từ trong đan điền hắn vang ra.
-ăn mà cũng tấn cấp được ảo vãi.
-thứ ngươi ăn hiện tại chứa khá nhiều thiên địa linh khí với cơ thể ngươi chưa bao giờ hấp thụ qua những thứ này nên tác dụng của nó sẽ rõ rệt hơn những người khác rồi- gọng Thiên Thư lại lần nữa vang lên.
-vậy hả, sau này ta ăn như thế này có tấn cấp nữa không.
-có nhưng hầu hết ở mấy cấp độ thấp thì cần có đầy đủ thiên địa linh khí thì ngươi sẽ dễ dàng đột phá một cách nhanh chóng.
-vậy hả..mong ngày nào cũng được ăn như thế này.
-ngươi mơ đi, lần này ngươi được ăn như thế này là nhờ có võ giã đặt "tiệc" ở đây nên có các món ăn có chứa thiên địa linh khí chứ bình thường thì xương ngươi cũng không có mà mút.
Ăn xong hắn hỏi một số chuyện với Thiên Thư rồi đi sang phòng gọi A Long rồi gặp ông chủ.
Đứng trước phòng A Long gọi.
-Ông chủ
-vào đi
-dạ
Hắn cùng với A Long đi vào trong thấy một người đàn ông trung niên và một người phụ nử rất đẹp một cái vóc người tuyệt hảo, đôi môi hồng nhạt làng da trắng bóc mái tóc ngắn gang tai bộ ngực no đủ. Hắn nhìn thấy mà trong long há ngạc ngiên đến tận cùng: trên đời này cũng có người đẹp như vậy hả ta. còn đẹp hơn gấp trăm lần mấy diễn viên điện ảnh nổi tiếng mà hắn thấy trên internet trước kia.
-Ngươi cẩn thận đấy 2 người này đều làn Võ linh đỉnh phong cả đấy.
-hả Võ linh đỉnh phong, rất mạnh phải không? mà người phụ nữ kia là ai vậy mà đẹp thế.
-Cô ta là Hoàng Cẩm Nhi luyện dược sư cấp bảy đó. Còn đẹp như vậy bởi vì phụ nữ sinh ra ở đây thường rất đẹp theo cánh nhìn của ngươi, vì ở môi trường rất trong sạnh với sinh ra được thiên địa linh khí tẩm bổ nên không có ít ai "xấu" đối với ngươi cả.
-luyện dược sư, nghề này rất cao quý phải không, mà luyện dược có khó không mà khi trước ngươi bảo ta luyện dược.
-luyện dược sư nghề như tên, dùng thiên địa linh vật dung luyện với nhau tạo thành những viên đan dược bổ ích cho võ giả, muốn làm luyện dược sư phải có linh căn Xích Diệm chi Hỏa và Phỉ thúy chi Mộc và linh hồn phải mạnh hơn võ gia bình thường cùng cấp.
-luyện dược sư được chia làm 2 nhánh chính là Luyện đan là Dưỡng tâm.
luyện đan thì như nói ở trên còn dưỡng tâm sư là người chuyên chữa trị linh hồn võ giả khi bị trọng thương về linh hồn hay đại khái là về linh hồn.
-ngoài luyện dược sư còn nghề gì nữa không.
-còn luyện khí sư, luyện phù sư, thuấn thú sư, .v.v.v. còn nhiều lắm
Hắn ngừng trò chuyện với Thiên thư tập trung nhìn vào 2 người trước mặt.
-Ông chủ đây là đứa bé hồi chiều tôi đã nói với người.
Rồi ông ta nhìn sao Trọng Trường:
-cậu bé không sợ cực chứ
-dạ không có việc làm là con vui rồi
-oh cũng được ngươi sắp xếp cho hắn chổ ở và đồ dùng cần thiết đi.
Ông ta nhìn sang A Long rồi nói.
-Khoan đã.
Bổng nhiên người phụ nữ đó lên tiếng.
-Cậu bé có thể giơ tay lên ta xem một chút được không.
Thấy thế hắn rất băn khoăn có nên đưa không hắn đành hỏi Thiên Thư: Ê có đưa không mày
-đưa thì đưa sợ gì.
--sợ cô ta phát hiên ta Võ giã toàn hệ với Tiên Ma thần thể thì sao?
-cô ta mà phát hiện được tao đi đầu xuống đất.
--mi có đầu sao?
-thì cứ nói vậy đi, có ta ở đây cô ta không phát hiện được đâu, ta để cô ta phát hiện ngươi Xích Diệm chi hỏa và Phỉ Thúy chi Mộc thôi, còn lại đừng lo.
Thấy Thiên Thư nói vậy hắn cũng bớt lo lắng đưa tay cho Hoàng Cẩm nhi.
-Hả Xính Diệm chi hỏa linh căn và Phỉ thúy chi Mộc Linh căn.
Hoàng cẩm nhi sắc mặt khẻ run lên.
Thấy thế nguời trung niên quay sang hỏi:-sao vậy
-Thằng bé có Xích Diệm chi Hỏa linh căn và Phỉ Thúy chi Mộc linh căn rất tinh thuần.
Rồi mặt cô tươi lên như mới nhặt được bảo vật vậy. Cô ta quay mặt sang nói với hắn:
-cậu bé, Ta là Hoàng Cẩm Nhi luyện dược sư cấp bảy, ngươi có muốn làm đệ tử của ta không.?