Chương 6: bắt dầu chuyến hành trình và tu luyện

-ọc..ọc.

-haiz chưa gì đã đói, may còn 2 chiếc bánh mà Cô bé tên Vô Song kia để lại, nhét tạm vậy.

Ăn xong hắn bắt đầu làm theo những gì mà trên công pháp mà Thiên Thư gửi cho hắn. Hắn bắt đầu cảm nhận được các luồng khí đang lưu động xunh quang. Hắn làm theo công pháp ngưng tĩnh tâm thần hấp thu linh khí xung quanh, Linh khí xung quanh hắn như bị một lực hút vô hình hút vào trong cơ thể hắn.

-Phanh

một tiếng vang trần đục trong cơ thể hắn phát ra đan điền hắn hiện tại là Võ đồ cấp 1.

Hắn ngưng tụ 1 đạo tâm thần của mình tò mò nhìn xuống đan điền của mình hình thành cái gì, khi hắn nhìn xuống thấy đan điền mình chia làm 2 một bên trắng một bên đen mỗi bên đều có 1 thanh kiếm khác màu cắm ở 2 bên hình thành cái hình âm dương vô cực mờ ảo.

hắn tiếp tục nhắm mắt tiếp tục tu luyện. qua tiếp 2 giờ -Phanh đan điền hắn lại vang lên tiếng vang trầm đục, hắn bắt đầu mở mắt ra và cảm nhận sức mạnh trong cơ thể. Hắn vung quyền vào tảng đá bên cạnh

-cốp Á đau vãi, ta là võ đồ cấp 2 rồi mà đấm 1 quyền toàn lực vào tảng đá mà tảng đá không bị gì.

-toàn lực ngươi chắc chắn chứ?-giọng của Thiên Thư lại vang trong đầu hắn

-chắc.

-đòn toàn lực kia của ngươi chỉ là đùng sức mạnh thân thể không hề dùng 1 tý linh lực nào cả.

-ủa chứ không phải đấm đấm đá đá là sử dụng linh lực à.

-haiz để ta giảng cho mà nghe, linh lực khi ngươi hấp thu vào cơ thể nó sẽ chuyển vào trong đan điền rồi khi ngươi muốn sử dụng nó, dùng tâm điều khiển sức mạnh trong đan điền ra. Hiểu chưa.

-à ví dụ đan điền như cái bể nước còn tâm thần mình như cái máy bơm còn vòi là nơi linh lực đi đến để sử dụng.

-ừ vậy cũng đúng, ngươi bây giờ học cánh sử dụng linh lực của ngươi đi rồi tu luyện tiếp

hắn lại nhắm m bắt đầu đi theo 1 vòng chu thiên ngưng xuống đan điền hắn bắt đầu tập cánh điều khiển linh lực trong cơ thể, ban đầu khá khó khăn khi điều động nó dần dần hắn bắt đầu điều khiển một cách thuần thục.

30p sau:

-Phành...lộc cộc

nhìn Tảng đá bị méo mất một góc sau quyền của hắn, miệng hắn nhếch lên một nụ cười.

--cũng học được cách sử dụng linh lực rồi.

-ọc ọc móa lại đói rồi, mà hết thức ăn rồi kiếm đâu bây giờ.

Hắn bắt đầu đi ra khỏi nơi mà "hắn" trước kia gọi là "nhà"

-tìm chố nào đó xin ăn hoặc xin việc làm chứ không lại chết đói nữa.

Hắn khoác lên mình chiếc áo bông rồi đi ra ngoài.

-không biết có nơi nào cho một thằng nhóc 6 tuổi làm việc không nữa. Không ai cho đành vác mặt đi xin ăn tiếp thôi.

Hắn đi không biết qua bao nhiêu căn nhà mà không có nhà nào nhận 1 đứa nhóc 6 tuổi vào làm việc cả đi thêm một lúc hắn thấy có 1 căn nhà nhìn giống "khách điếm" mà các phim kiếm hiệp mà hắn hay xem.

-anh ơi cho em hỏi cái được không.?

hắn thấy một anh nhìn giống "tiểu nhị" bèn gọi lại hỏi:

thanh niên quay lại:

-chuyện gì?

-anh ơi nơi này có tuyển nhân viên không ạ.

-nhân viên, nhóc hỏi cho ai?

-cho em.

-nhìn nhóc thế có được 6 tuổi chưa.?

-em vừa tròn 6 tuổi.

-haiz thôi cũng được, có một việc là canh chuồng ngựa nhóc làm không.?

-làm đương nhiên làm, mà có bao ăn với chổ ngủ hay không anh?

-có, nhóc ngủ ở chuồng ngựa trống kế bên tý nữa anh đưa cho nhóc chăn mền.

-dạ em cảm ơn..ọc..ọc.

-nhóc chưa ăn à.

-dạ chưa nguyên ngày em chưa ăn gì (xạo chóa)

-có 2 cái bánh bao nhóc ăn tạm tý nữa anh mang thêm nhóc ra chuồng ngựa xem dần cho quen đi.

-dạ em cảm ơn.

Hắn đi ra nói người thanh niên kia chỉ rồi hình ảnh kế tiếp làm hắn há hốc mồm:

-móa ngựa gì đây.

trước mắt hắn nguyên dàn 5 con ngựa trên đầu mọc 1 chiếc sừng phần thân dưới có hàng lân phiến nhìn như vẩy cá ấy.

-Long mã yêu thú đẳng cấp nhất giai sơ kỳ, loài ngựa có dính tý huyết mạch long tộc được con người hàng phục làm vật chở hàng hóa tốc độ khá nhanh-giọng của Thiên Thư lại vang lên.

-yêu thú nhất giai sơ ký?

-yêu thú chia làm 13 cấp nhất giai tương đương với võ đồ thế rồi tính lên.

-thế là tao có thể đánh lại mấy con này đúng không.

-sức mạnh thân thể của ngươi hiện tại tương đương với yêu thú nhất giai hậu kỳ, mà mấy con yêu thú này đã được thần phục nên nó sẽ không tấn công ngươi cho dù ngươi có làm gì chúng. Mà ta nhắc nhở ngươi nên che giấu tu vi của ngươi đi thì hơn.

-tại sao phải che giấu, không phải cường giả được tôn trọng hay sao?

-ngươi hiện tại được tính là cường giả? võ sĩ chưa tính. Ngươi mới 6 tuổi đã là võ Đồ cấp 2, mà ngươi là kẻ mồ côi xem thử ai tin ngươi không có bí mật.

-à thì ra là thế sao. nhưng sao mà che giấu tu vi được

-trong Tiên Ma quyết có khẩu quyết che giấu tu vi. ngươi xem không kỹ à.

hắn bắt đầu vận chuyện linh khí theo khẩu quyết. sau chưa đầy 1 hơi thở khí tức tu vi của hắn đã được che giấu hoàn toàn.

-khí tức của ngươi hiện tại được che giấu trừ khi có võ linh trở lên cố tình dò xét tu vi của ngươi thì đừng mơ nhìn thấu tu vi ngươi, mà chắc không có ai rảnh háng mà dò xét tu vi của đứa trẻ 6 tuổi.

-ngươi bây giờ tìm chố ở rồi chăm chỉ tu luyện đột phá võ sĩ trong vòng 1 tuần tới.

-để làm gì?ở đây tu luyện cũng được.

-sau 2 tuần nữa học viện 3sao bắt đầu chiêu sinh, ngươi cố gắng đột phá võ sĩ trong vòng 1 tuần rồi lên đường, ở đây tu luyện tốc độ của ngươi sẽ chậm vì nồng độ linh khí mỏng manh hơn nơi học viện.

-đến đó ta sẽ dạy ngươi luyện dược để tăng tu vi, mà Cô bé tên Vô Song kia 1 tuần nữa cũng xuất phát đến học viện đó đấy.