Chương 6: Chiến Đấu (2)

Số lượng Undead không thể nói là ít nhưng cũng không đến mức quá nhiều, nếu nghiêm túc mà đếm thì chỉ có khoảng gần một trăm hoặc hơn một trăm một chút mà thôi. Nhưng sở dĩ chúng có thể câu thời gian lâu như vậy là vì hai bộ giáp kia hoàn toàn không dám tiếp cận quá gần vì sợ vụ nổ của chúng có thể gây tổn hại tới cả hai. Vậy nên dù có thể giải quyết chúng chỉ bằng một nhát chém nhưng bộ giáp đỏ không dám làm vậy, ngoài ra thì khi phát nổ lũ Undead còn thải ra một loại chất dịch và làn hơi gì đó khá giống chất độc và acid. Mặc dù không xác định được bên trong hai bộ giáp kia có phải con người hay không nhưng tạm thời có thể xác định chúng vẫn sợ hãi trước một số ảnh hưởng tiêu cực và các loại độc tố.

Đứng trước số lượng đông đảo thì việc sử dụng vũ khí tầm xa để cầm chân ngay lập tức lộ ra những lỗ hổng lớn, đúng là một lần bắn mũi tên và phóng đi cái boomerang thì có thể gặt được rất nhiều sinh mạng, nhưng đó cũng là một khoảng thời gian đủ để đám Undead tiến lên làm khó dễ. Vậy nên cả hai bộ giáp phải liên tục di chuyển vị trí và đôi lúc phải liều mạng phóng tới để chém đầu mấy con Undead trước khi chúng tiếp cận bản thân, nhưng đôi khi cả hai cũng bị những đòn phép thuật của Nam và High Grade Mage Undead làm khó dễ.

Rầm rầm

Hai tiếng Cầu Lửa lớn đáp phải nền nhà tạo nên những tiếng nổ lớn vang vọng khắp căn phòng tràn ngập mùi hôi thối và chất đầy chất độc. Nam nhìn hai bộ giáp kia dù đứng trước đại quân đông đảo vẫn có thể giữ được thượng phong liền không khỏi kinh ngạc, trong lòng cũng dâng lên quyết tâm phải lôi kéo được hai tên này vào đội. Chiến đấu nãy giờ cũng chỉ mới gần mười phút nhưng quân đoàn Undead của cậu đã bị tiêu diệt chỉ còn lác đác mấy tên bao gồm cả High Grade Mage Undead và cậu.

Đúng lúc này hai bộ giáp chợt chĩa mũi tên về phía cậu, cái bộ giáp xanh không chần chờ chút nào phóng ra một mũi tên nhưng mũi tên lại giống như một cục sắt gắn ở đó vậy, có vẻ như dùng để tiêu diệt Skeleton, các Skeleton thường có khả năng kháng với các đòn đâm và chém nhưng lại bị tổn thương rất lớn bởi các đòn đập và đòn đánh cùn vậy nên việc sáng tạo ra cái mũi tên như vậy để đối đầu với Skeleton cũng dễ hiểu.

Trái với bộ giáp xanh thì giáp đỏ không tấn công cậu mà bắt đầu dồn sức diệt hết đám lâu la rồi sau đó mới toàn lực diệt cậu. Không thể không nói dù bị phong ấn cả mấy ngàn năm nhưng Nam vẫn thực sự kinh ngạc thực lực của chúng, đánh tới bây giờ mà cậu vẫn chưa hề thấy chúng có chút suy yếu nào mà ngược lại càng đánh càng hăng, thậm chí chúng còn không tỏ vẻ mệt mỏi và vẫn sung sức khi đối đầu với cậu.

- Hóa Cứng!

Thấy mũi tên kia bay về phía đầu mình, Nam bắt chéo hay tay đặt chéo lên đầu để thủ đồng thời cũng niệm một Ma Pháp cường hóa. Ngay sau khi cậu niệm Ma Pháp đó thì ngay lập tức hai tay và cái đầu của cậu chợt sáng lên rồi sau đó nó chợt trào ra một chất dịch bao quanh chỗ phát sáng rồi sau đó nó cứng lại, dù không biết đó là gì nhưng chắc chắn một điều là nó khá cứng. Giây phút cậu hoàn thành hóa cứng thì mũi tên kia cũng đã bay tới, hai bên va chạm nhau tạo thành một tiếng vang lớn.

Đùng

Lực đạo của mũi tên phải nói là khủng khiếp, nó khiến Nam không thể không lùi lại mấy bước mới có thể dần đứng thằng lên được, mũi tên rớt xuống nó cũng lộ ra hai cánh tay đã nứt đi của cậu. Trên cánh tay tiếp xúc ngay khi mũi tên rớt xuống thì nó cũng rớt theo, ngay vị trí tiếp xúc có một vết đập vô cùng lớn, chính nó thứ khiến cánh tay đó của cậu nứt toác ra rồi rơi xuống, cái tay còn lại cũng chẳng khá khẩm hơn là bao khi nó cũng nứt rất nhiều, thậm chí ngay cả cái đầu của cậu cũng nứt đi một mảng nhỏ. Chỉ đối diện với một mũi tên thôi mà cậu đã phải đổi đi một cánh tay và một bàn tay đã sắp đứt lìa cũng như cái đầu không còn lành lặn.

- Quá mạnh!

Nam kết luận sau khi lĩnh trọn một đòn của bộ giáp xanh, đó là khi cậu đã chuẩn bị thêm ma pháp phòng thủ rồi, nếu không niệm phép kịp thì thật không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Mặc dù đã có miễn nhiễm với đau đớn nhưng Nam vẫn không khỏi thét dài trong lòng, mặc dù không đau thì cậu nhìn thấy cũng sẽ tự nhiên có cảm giác đau, nó giống như dù bạn không bị thương nhưng nhìn kẻ khác bị thương thì bạn cũng sẽ tự dưng có cảm giác đau như vậy, mặc dù nó nhẹ hơn.

Buông thõng cánh tay xuống khiến nó đung đưa, Nam nhìn qua đám tàn quân của mình, chỉ còn có High Grade Mage Undead là còn cố gắng chống đỡ mặc dù nó cũng đã đến giới hạn rồi. Nam thấy cảnh này, trong lòng mặc dù có xót một chút nhưng vẫn không thể không làm, hai bộ giáp này quá mức mạnh mẽ, nếu còn chần chừ thì cái chết sẽ là điều dĩ nhiên.

- Hiến tế! Triệu hồi Undead cấp cao: Berserker Undead và Marksman Undead!

Nghe lời hiệu triệu, tất cả những con Undead còn lại bao gồm cả High Grade Mage Undead đều phát cuồng không còn sợ hãi nữa mà lao thẳng tới hai bộ giáp. Chúng gầm lên trước khi hoàn toàn nổ tan xác chỉ còn lại những chất dịch hôi thối và đám mây độc màu xanh. Hai bộ giáp mặc dù có chút nghi hoặc tại sao con Undead khá mạnh kia lại nổ tan xác nhưng chúng biết còn chuyện quan trọng hơn, đó là tấn công Nam.

Nhưng chuyện thú vị bây giờ mới tới, hiệu lệnh của Nam và cái chết của những con Undead còn lại như một chất xúc tác. Từ dưới đất bất chợt trồi lên hai bộ xương đứng hai bên Nam, một con cầm rìu chiến trong khi con còn lại cầm một cây nỏ và một cây cung lớn sau lưng, đặc biệt hơn là trên hai tay của nó còn hai cái nỏ nhỏ nữa.

Gào!

Chúng đứng đấy gầm lên một cái, rồi sau đó, cũng từ dưới đất, những đường vân màu máu dọc theo đôi chân xương xẩu của chúng leo lên tới đỉnh đầu sau đó lan ra khắp cơ thể. Từ những đường vân đó bất chợt sản sinh ra những đường vân nhỏ khác giống hệt mạch máu, rồi từ chúng nó lại xuất hiện thêm những tảng cơ lúc nhúc rồi sau đó là da. Thậm chí là cả cơ quan nội tạng cũng được tái tạo lại một cách chi tiết dù rằng với Undead thì nó khá thừa thãi nhưng nếu là hù dọa thì khá thành công. Chỉ sau chưa tới một giây, rốt cuộc có hai con Undead hoàn chỉnh đứng sau lưng hộ vệ cho cậu, một con cầm rìu chiến và con còn lại chính là cầm cung.

Con Undead cầm rìu chiến chính là Berserker Undead do cậu triệu hồi, đúng với cái tên Berserker này nên nó cũng khá là hung dữ và điên cuồng thậm chí nếu cậu không khống chế thì nó đã tiến lên đập tay đôi với bộ giáp đỏ rồi. Những tảng cơ to lớn hiện ra khắp cơ thể của nó, cơ bụng sáu múi cùng cánh tay đầy cơ bắp và khuôn mặt tràn ngập dữ tợn, nó chính xác là thứ dùng để hù dọa tốt nhất. Nó không mặc áo, cũng bởi vì thế lộ ra làn da tái nhợt cùng với những đường vân màu máu khắp cơ thể tạo cho nó một áp lực với người đối diện. Nó nâng cao rìu chiến hướng lên trời, liên tục gầm thét thúc dục Nam mau chóng cho nó ra trận giết địch.

Con Undead còn lại thì trầm lắng hơn nhiều, nó không có cơ thể to lớn như của Berserker mà trái lại là cơ thể khá gọn của một cung thủ và một con mắt lồi hẳn ra ngoài, Nam đoán là để con Undead này nhắm chuẩn hơn. Khác với Berserker chỉ mặc độc một cái quần cộc thì nó còn mặc một cái áo choàng và khăn choàng cổ, nếu đứng từ phía sau thì đây tuyệt đối là một mỹ nam tử nhưng nếu nhìn chính diện chỉ sợ khiến người ta phải khóc thét do khuôn mặt của nó.

Nam nhìn hai cận vệ mới triệu hồi lên của mình rồi sau đó nhìn hai bộ giáp đã đề phòng hơn kia mà không khỏi nở một nụ cười, có vẻ trận này đã cân bằng hơn một chút rồi. Chỉ một ngón tay về phía hai bộ giáp, hai con Undead cùng gầm lên một cái rồi sau đó cùng lúc tiến lên đối địch, không cần Nam phải ra lệnh chúng cũng biết mình phù hợp để đánh với ai.

Rầm Rầm Rầm

Ba phát bổ rìu như trời giáng vào đầu bộ giáp đỏ khiến nó không thể không thủ, mặc dù trong lúc con Undead này tiến lên nó cũng đã ném ra cái boomerang kia nhưng hoàn toàn không có tác dụng bởi lớp cơ quá mức cứng cáp nên cái boomerang rất nhanh chóng đã bị bóp nát dưới lực tay mạnh mẽ. Bộ giáp đỏ bị đè đánh cũng không vừa, nó có lợi thế là cầm vũ khí nhẹ hơn nên rất dễ dàng đỡ và né ba đòn đánh, sau đó nó cầm thanh kiếm của mình chém một đường chéo từ hông của con Undead. Nhưng Berserker Undead tưởng ngu đần là thế nhưng nó cũng đã có một chút ý thức của riêng mình, nó thả cây rìu chiến ra sau đó vô cùng nhanh chóng nhảy lùi về sau tránh thoát một đòn hiểm, nhưng nó vừa tránh thì ngay lập tức một quả cầu lửa đã bay ngang qua vai nó đập thẳng vào đầu bộ giáp, Nam cũng tham gia trận chiến này.

Bên kia chiến trận thì rất dễ thấy khi Marksman hoàn toàn nắm được thế chủ động khi mà liên tục bắn ra những mũi tên đầy điệu nghệ, nó nhắm chuẩn vào từng mũi tên bắn tới làm chệch hướng đi của chúng trong khi bản thân lại có thể liên tục không ngừng nghỉ bắn ra những mũi tên đầy chết chóc.

Cạch Cạch Keng

Liên tục vang lên những tiếng va chạm giữa các mũi tên va chạm vào nhau ở cường độ cao, thậm chí có thể khiến người ta hoa mắt khi nhìn vào. Mặc dù liên tục di chuyển với cường độ cao và phải ra tên với tốc độc không tưởng nhưng dù là bộ giáp xanh hay Marksman Undead đều có thể tinh chuẩn nhắm vào đối phương. Marksman Undead có lợi thế hơn về các góc bắn, số lượng và tốc độ, bởi bản thân nó là một Undead nên không có chuyện nó cạn Ma Lực, mà các mũi tên nó bắn ra toàn bộ đều cấu tạo từ Ma Lực trong khi bộ giáp kia không biết mũi tên cấu tạo từ gì nhưng khá chắc là nó có số lượng hạn định.

Marksman Undead thấy đối phương càng đánh càng yếu liền chớp lấy cơ hội xông đến, vứt đi cái nỏ khiến nó tan biến vào hư không, nó ngay lập tức lên tên cho hai cái nỏ nhỏ dưới ống tay. Bộ giáp xanh hiển nhiên biết rõ tên xác sống kia muốn làm gì vậy nên cũng chiều theo ý nó, không tiếp tục bắn tên mà cầm hai cây cung của mình tiến lên đấu tay đôi.

Cạch!

Bộ giáp xanh chém một góc khá chết người từ vai phải xuống nhưng Marksman Undead vừa nhìn đã biết nó muốn làm gì vậy nên rất uyển chuyển né sang một bên khiến đòn đánh đó chạm vào mặt đất tạo thành một tiếng vang nhức óc. Né được một đòn, nó ngay lập tức đưa mũi tên chỉ thẳng vào cái lỗ nhỏ trên mũ trụ, nhưng nó không ngờ rằng đòn vừa nãy chỉ là nghi binh của bộ giáp, ngay khi nó vừa ngẩng đầu lên thì đã có một đòn chém khác chém thẳng xuống đầu. Không dám ngạnh kháng, Marksman Undead ngay lập tức né ra làm cho đòn đó lại trở thành vô dụng.

Phập Phập Phập

Nhưng nó nào ngờ rằng ngay giây phút nó vừa né ra thì bộ giáp làm một động tác kéo, ngay lúc đó thì tất cả những mũi tên được nó bắn ra khi nãy ngay lập tức quay đầu lại rồi phóng về. Marksman Undead tất nhiên không nghĩ tới điều này cộng thêm bị đánh bất ngờ nên dưới loạt tên đó nó phải lãnh ba phát mũi tên trên lưng. Nhảy ra xa khỏi bộ giáp, Marksman Undead bây giờ mới hoàn toàn thận trọng đối với bộ giáp này, đúng là lúc đầu nếu so về bắn tầm xa thì bộ giáp hoàn toàn không có cửa với nó nhưng đánh cận chiến thì lại liên tục bại lui. Cùng với sự thận trọng của mình, Marksman Undead lấy cây cung trên lưng xuống chuẩn bị đánh một trận đánh thật sự.

Chiến trận bên này nếu nhìn qua thì có vẻ căng thẳng hơn trận bên kia, nhưng kì thực trận bên kia mới khó khăn hơn rất nhiều. Bộ giáp đỏ dù hai mặt giáp địch nhưng lại có thể vô cùng dễ dàng chống đỡ được những đòn đánh của cả hai. Berserker Undead ngay từ lúc bắt đầu đã không có ý xài não rồi vậy nên nó thường vung rìu chiến loạn xạ nhưng kì thực là phong tỏa hết đường lui của bộ giáp, Nam cũng biết quái thú của mình có ý định gì nên cũng hỗ trợ rất nhiệt tình ở phía xa bằng cách liên tục bắn cầu lửa nhưng có vẻ như nó không có bao nhiêu tác dụng khi mà phần lớn sát thương đều bị bộ giáp kia hấp thụ.

Gào

Berserker Undead liên tục gào lên điên cuồng, không phải để khích lệ mà là để bày tỏ sự hưng phấn tột cùng của nó với trận đấu. Dòng Berserker thường được miêu tả là những chiến binh thiện chiến, điên cuồng và khát máu, từ những miêu tả đó không khó nhìn ra họ là những kẻ tận hưởng những cuộc chiến đấu, giết chóc và máu me, đặc biệt là khi đã biến thành một Undead thì những đặc tính ấy còn được nâng cao lên rất rất nhiều lần, bởi vì thế mà nó hoàn toàn không quan tâm tới việc bản thân có chết hay không nếu cứ tiếp tục tấn công một cách thiếu thận trọng như vậy.

Nam không tiếp tục tấn công mà lượn lờ xung quanh quan sát cả hai chiến trường, Marksman Undead thì có vẻ không cần lo lắng gì nhiều bởi bộ giáp kia trông có vẻ khá khó khăn trong việc chống lại những mũi tên của nó. Riêng chiến trường bên này thì khó khăn hơn rất nhiều, bộ giáp kia cứ như mạnh lên theo thời gian ấy, mấy đường vân ấy cũng sáng hơn nữa....chờ đã...đường vân!?

- Người Dẫn Đường, có phải mấy đường vân kia sáng hơn lúc nãy không?

- Trả lời: Đúng vậy, những đường vân ấy đã hấp thụ các đòn đánh cùng hệ và phản hồi về vật chủ lượng Ma Lực tương đương cũng như tích trữ một ít vào các đường vân. Chúng được gọi là Đường Vân Ma Thuật.

Chết tiệt! Thảo nào nãy giờ đánh mãi không xong mà ngược lại còn làm nó mạnh hơn! Nam thầm mắng mình, mấy đường vân đó nhờ có sự giúp sức của cậu mà nó đã gần như sáng lên hết, chỉ còn một chút nữa thôi nhưng dựa theo tiến độ hiện tại thì chỉ không tới một phút nữa là sẽ hoàn toàn sáng hết. Cắn chặt hàm răng trắng của mình, Nam vội vã quay đầu nhìn sang trận bên kia, rõ ràng là những đường vân trên bộ giáp đó đã sáng hết mặc dù cậu không hề công kích bên đó chứng tỏ rằng nó cũng có thể tự hấp thụ Ma Pháp của bản thân, bảo sao nãy giờ bộ giáp đỏ liên tục sử dụng đòn công kích mang theo Hỏa nguyên tố. Nhưng bên kia, dựa theo màu sắc thì phải là Băng nguyên tố chứ? Nhưng rõ ràng là nãy giờ không hề có một chút Ma Pháp hệ Băng nào được phát động, vậy rốt cuộc nó là cái gì!

Nam có chút hoảng loạn nhưng cũng có rất nhiều kích thích, đối đầu với một kẻ địch chưa biết và bị chúng dắt mũi từ đầu đến cuối, đến khi nhận ra thì đã muộn. Cảm giác bị dồn ép thế này mới là thứ Nam vẫn một mực tìm kiếm trong các cuộc đấu Boss, đến lúc diệt được nó thì cảm giác thỏa mãn và thành tựu sẽ nâng cao hơn rất nhiều. Bỏ qua việc mình đang phấn khích thế nào, Nam vẫn liên tục di chuyển và quan sát từng cử động của bộ giáp đó, mặc dù Ma Pháp hệ Băng không hề được phát động, nhưng từ nãy đến giờ nó vẫn luôn phát động Ma Pháp Ẩn Thân, giúp nó ẩn bản thân vào không gian xung quanh...lại chờ đã....không gian!?....chính nó!

Biết được đối phương có thể sử dụng Ma Pháp loại gì, Nam nhanh chóng xây dựng một chiến lược mới trong đầu. Đối phương có thể sử dụng Ma Pháp Không Gian vậy thì chứng tỏ nó cũng có thể dịch chuyển ra sau lưng cậu, vậy thì cậu gặp nguy rồi! Đúng như Nam vừa nghĩ, những đường vân trên bộ giáp xanh đó chợt sáng lên, sau đó thân hình của nó liền biến mất và xuất hiện ngay sau lưng cậu.

Nam do đã đoán được hướng của đối thủ liền sử dụng Ma Pháp cấp 1 Tường Đá. Ngay lập tức, từ dưới chân của bộ giáp đó chợt xuất hiện một bức tường đá nhanh chóng dâng lên, làm chệch hướng đi của nó. Nam nhân cơ hội đó tập trung tạo ra một vòng tròn Ma Pháp, là Cầu Lửa, đồng thời cũng nhanh chóng chạy ra khỏi vị trí đó. Nếu bộ giáp này có thể công kích từ phía sau thì bộ giáp kia chắc chắn có khả năng cầm chân đối phương, tạo sơ hở cho bộ giáp xanh.

Marksman Undead như hiểu rõ bản thân đã bỏ lỡ điều gì, ngay lập tức chĩa mũi tên về phía bộ giáp xanh, không chút nhân nhượng buông ra. Nói đi thì cũng phải nói lại, không phải Nam có thể đoán trước được bộ giáp đó sẽ xuất hiện ở đâu, mà một phần cũng là do khả năng chia sẻ tầm nhìn với các vật triệu hồi của mình, vậy nên khoảnh khắc nó vừa biến mất thì cậu cũng vừa hoàn thành một Ma Pháp phòng thủ. Nếu như chỉ dùng chiêu đó để đỡ đòn thì sẽ rất phí, bởi nó có thể nhanh chóng xuyên qua và chính cậu cũng mất đi quyền chủ động. Nhưng khi mọc dưới chân nó, thì trong khoảnh khắc nó sẽ mất thăng bằng, lợi dụng lúc đó cậu có thể vừa tạo một Ma Pháp mới vừa có thể tìm một vị trí an toàn mà Marksman Undead lại có thể có được một góc bắn đẹp bởi đối phương nằm trơ trọi trên đỉnh một bức tường, việc bắn trúng là không hề khó khăn với nó.

Không đáp lại sự kì vọng của Nam, Marksman Undead vô cùng dễ dàng bắn trúng bộ giáp xanh, nhưng ngay khi mũi tên chuẩn bị bắn trúng mục tiêu thì bộ giáp liền dịch chuyển tới trước mặt Nam, tay vẫn lăm lăm hai món vũ khí của mình. Những tưởng đó sẽ là đòn kết liễu, nhưng Nam lại chợt cười, cậu đã đoán được nó sẽ dịch chuyển tới đâu nên đã dụ nó tới chiến trường bên kia. Nếu là trường hợp bình thường thì nó có thể dễ dàng nhận ra đây là một cái bẫy, nhưng vừa bị mất thăng bằng lại còn bị công kích bất ngờ, thêm là vừa bị Nam làm cho mất tầm nhìn nên nhất thời nó không thể nhìn rõ được mình vừa dịch chuyển tới đâu. Theo đúng logic thì với một kẻ chạy thục mạng như Nam thì dịch chuyển ra trước mặt chính là lựa chọn tốt nhất, nó đã làm theo điều đó, nhưng không ngờ rằng Nam cũng đã tính trước hết rồi.

Nam phát động Ma Pháp đã thủ sẵn trong tay bắn về phía mặt của bộ giáp khiến nó phải lấy vũ khí gạt đi, nhưng đòn công kích đó lại yếu đến nực cười, bộ giáp tưởng rằng Nam chỉ là hoảng sợ mà phát động công kích, nào ngờ ngay khi đòn công kích đó vừa tan thì đã có một đòn rìu chém từ đầu nó chém xuống.

Bị công kích bất ngờ, nó liền né qua một bên, nhưng Marksman Undead cũng đã chờ sẵn, ba mũi tên nhanh chóng được bắn ra, ghim vào bộ giáp dễ như lấy tăm ghim đậu phụ. Nhưng đó chưa phải là hết, bộ giáp đỏ thấy bạn mình bị bắn liền tức giận, ngay lập tức sử dụng khả năng của những đường vân mà không hề nghi ngờ gì cả.

Nếu nó bình tĩnh hơn thì có lẽ đã có thể cảm nhận có gì đó không đúng, nhưng giờ thì đã quá muộn, yếu tố chiến thắng đã được quyết định. Berseker Undead nhanh chóng túm lấy đầu của bộ giáp xanh rồi chạy đứng thủ trước mặt Nam. Bộ giáp đỏ không mất bao lâu để kích hoạt sức mạnh, những đường vân chợt sáng lên rồi sau đó từ những kẻ hở trên bộ giáp đó chợt xuất hiện rất nhiều ngọn lửa bọc kín kẻ hở, nó len lên lưỡi kiếm rồi bọc lưỡi kiếm trong ngọn lửa đỏ thẫm.

- Đúng như mình nghĩ, nó thuộc loại chiến binh.

Nam nhủ thầm trong đầu khẳng định của mình, hai bộ giáp này đúng là rất khó chơi, nếu chúng ở thời kì đỉnh cao thì Nam thật sự không biết làm thế nào để đánh bại chúng, nhưng thật may là cậu đã gặp chúng ở sáu ngàn năm sau, thời điểm chúng đã quá suy yếu, đến mức không còn nhìn rõ thế trận.

Berserker Undead bóp nát đầu của bộ giáp xanh rồi sau đó quẳng nó cho Nam, Marksman Undead cũng đứng trước mặt Nam phòng thủ cho cậu. Một chiến binh, đặc biệt là khi ở trạng thái đỉnh cao chính là một nỗi ác mộng kinh hoàng cho bất kì trận chiến nào bởi khả năng gây sát thương cực lớn cũng như tốc độ khó tưởng. Nam hiển nhiên hiểu rõ điều này, cậu lập tức cầm lấy bộ giáp xanh đã chết kia rồi rút về một hướng xa.

- Người Dẫn Đường, thứ này hấp thụ phải mất bao lâu?

- Trả lời: 1 phút.

Vậy là chúng buộc phải chống lại con quái vật đó trong một phút, rồi sau đó cậu mới có thể quay lại trận chiến. Nhưng những suy nghĩ của cậu chợt đứt đoạn bởi một lưỡi kiếm vung ngang đằng sau lưng cậu.

Cái quái!? Nam vô cùng khó hiểu, may mà cậu đã nhìn thấy nó biến mất nên mới có thể nhanh chóng chạy trốn, nhưng vẫn không thể bì với tốc độ của nó, kết quả là xương sống của cậu bị gọt mất một nửa, may mà thứ liên kết các mảnh xương của cậu là Ma Lực chứ không thì cậu đã phế rồi.

Đứng trước mặt thuộc hạ của mình, Nam nhìn đối phương.

- Tệ thật, nó mạnh hơn mình tưởng,