Thấy hai bộ giáp đó dễ dàng tránh né đòn tấn công của mình như vậy Nam cũng không hề hoảng hốt, trong đầu nhanh chóng phân tính cục diện. Điều đầu tiên cậu có thể nắm rõ đó là bộ giáp đỏ chính xác là thuộc về lớp chiến binh với giáp dày và sát thương không nhỏ, và bộ giáp màu xanh kia thì thuộc lớp sát thủ, du kích và cung thủ với đặc trưng là giáp nhỏ nhưng bù lại tốc độ và lượng sát thương lớn.
Hiện tại Nam có hai lựa chọn: một là tìm ra tên màu xanh và diệt tên đó trước khi nó gây ra phiền toái và hai sẽ là dồn hết sức để giết bộ màu đỏ trước rồi sau đó mới dồn binh đi tìm tên màu xanh. Cả hai hướng đều có mặt lợi và hại, nếu là tìm bộ xanh trước thì rất có thể cậu sẽ chết trước khi tìm được bởi nó đã tàn hình và lại còn được bộ giáp đỏ hỗ trợ khá cứng, nhưng bù lại nếu cậu tìm được trước thì cậu sẽ bớt đi một mối lo ở phía sau lưng, mặc dù vậy cậu cũng sẽ tổn thất một vài binh lính từ cuộc tìm kiếm. Với cách hai thì dồn quân đánh bộ đỏ trước, nó sẽ tạo cho cậu một lợi thế đó là lấy số lượng bù chất lượng và kìm chân được bộ giáp đỏ trong khi tiếp tục dồn binh để diệt nó, mặc dù cũng sẽ tổn thất rất nhiều binh nhưng ít nhất nó không thể nào diệt hết được bởi cậu có thể dùng số linh hồn thất thoát đó tiếp tục triệu hồi lên tiếp một tốp nữa, nhưng cách này cũng có nghĩa là bỏ mặc bộ màu xanh tùy ý hoành hành và cậu buộc phải căng dây thần kinh hơn nữa để đề phòng đánh lén.
Nhưng hiện tại tất cả chỉ là trên lí thuyết, cậu vẫn chưa rõ thực lực của chúng ra sao vậy nên vẫn cần thêm thời gian thu thập thêm một ít thông tin hữu dụng. Vừa suy nghĩ xong, Nam ngẩng đầu lên thì thấy đã có một lưỡi kiếm sắc bén chuẩn bị chặt nát hộp sọ của mình. Nhưng dù đứng trong tình thế đó nhưng cậu hoàn toàn không lo lắng chút nào, phía dưới xương sườn của cậu đã sớm được Thiết Vĩ Xà quần quanh, cậu vừa ra lệnh nó liền ngay lập tức kéo cậu về. Đột nhiên bị kéo với lực lớn như vậy cậu có thể sẽ nhận tổn thương bởi quán tính nhưng do là một bộ xương khô nên mấy tổn thương đó không được tính là cái gì.
Tránh được một đòn công kích, Nam ra lệnh tiếp trong đầu cho High Grade Mage Undead tấn công vào bộ giáp đang mất thăng bằng kia. Nhận được lệnh, nó ngay lập tức giơ tay lên, xuất ra một Ma Pháp cấp hai Lôi Thuộc Tính: Tia Sét. Ngay khi nó vừa giơ tay lên thì vòng tròn ma pháp cũng đã được hình thành xong, từ trong đó xuất hiện một tia sét dài đâm thẳng vào người của bộ giáp màu đỏ với một tốc độ không tưởng. Bộ giáp kia vậy mà không hề tránh né mà lãnh trực tiếp phát này, đối với những bộ giáp sắt hạng nặng thế này thì dùng Lôi thuộc tính là khắc chế cứng nhất bởi nó có thể xuyên qua những bộ giáp mà vẫn có thể tiếp tục gây sát thương, hoặc cũng có thể sử dụng Hỏa thuộc tính để thiêu chết đối thủ ngay tại trong bộ giáp của chúng, nhưng đó chỉ là khi lửa đủ nóng.
Bộ giáp đỏ lãnh trọn một đòn như vậy mà lại không hề hấn gì, nó rút thanh kiếm cắm sâu xuống đất lên, mặt tiếp tục hướng về phía Nam. Nó phóng đến như một con trâu điên, mặc kệ rằng đằng sau mình có thể bị con Undead kia đánh lén. Nam lại bị nó chọn làm mục tiêu tấn công liền nhíu đôi lông mày không tồn tại, cậu cũng giơ hai tay đưa về phía bộ giáp, trong lòng chuẩn bị phát động một Ma Pháp cấp hai khác: Biển Lửa.
Sở dĩ cậu phát động Ma Pháp có phạm vi rộng như vậy là vì đó là Ma Pháp hữu hiệu nhất hiện tại. Mấy loại Ma Pháp độc thì không được bởi chỗ duy nhất độc có thể chui vào bên trong là hai hốc mắt mà nó lại quá nhỏ, Cầu Lửa cũng không được bởi dù nó có sức công phá lớn nhưng cũng đồng thời tổn thương đám Undead và thiệt hại nó đem lại không cao, chỉ có Biển Lửa mới may ra có chút tác dụng. So với đau một lần rồi thôi thì đau dai dẳng thốn hơn nhiều vậy nên cậu mới dùng Biển Lửa hòng để cho bộ giáp đó lùi bước.
Đám Undead thấy cậu chuẩn bị phát động Ma Pháp liền lao lên như những con thiêu thân lao đầu vào lửa để câu chút thời gian cho cậu. Đám Undead bình thường vốn chậm chạp nay lại như mới cắn thuốc, tốc độ của chúng thật sự quá đáng sợ, thậm chí dù là mấy con Zombie bình thường thì hiện tại cũng giống với một con thú hoang lao lên với tốc độ không tưởng với tinh thần không sợ chết.
Gào gào gào
Chúng lao đến bu vào bộ giáp đỏ mà không hề sợ hãi rằng chúng có thể bị chặt đôi bởi cái kiếm to dài kia. Bộ giáp thấy mình bị cản đường liền không ngần ngại vung thanh kiếm sớm đã tụ lực quét một vòng trước mặt, ngay tức thì có mấy con bị chém đứt đôi người ngã xuống. Nhưng đám Undead dù bị chém đứt đôi chúng vẫn tiếp tục lết đến để ngăn cản bộ giáp mạnh mẽ đó và phải đón nhận cái kết là bị đạp nát dưới đôi gót sắt không hề nhân từ.
Đồng loại bị giết càng khiến đám Undead càng điên hơn mặc dù Undead vốn là vật chết và vật chết thì không có khái niệm đồng loại, nhưng với chúng, miễn là phục vụ cho một chủ nhân thì chúng chính là đồng loại của nhau. High Grade Mage Undead liên tục phát động những công kích Ma Pháp về phía bộ giáp dù rằng nó có thể gây tổn thương đến đám Undead đang liều mình câu giờ kia. Thiết Vĩ Xà xuất hiện với bộ dạng to lớn vô cùng, nó vung cái đuôi rắn chắc của mình xuống bộ giáp đỏ dù rằng có thể khiến đồng loại của mình phải chết một lần nữa.
Nhưng bộ giáp đỏ không hổ là một chiến binh lão luyện, nó ngay lập tức nhìn thấu được những đòn tấn công đầy nhàm chán kia. Nó khom người, sau đó lấy một con Undead đang lao tới làm bàn đạp, đạp thẳng lên đầu con Undead đó bay lên. Nó vung cây kiếm dài của mình về phía đầu Thiết Vĩ Xà như muốn một đao chém chết nhưng chưa kịp làm gì, thậm chí tụ lực cũng chưa được thì đã có vài mũi tên bay tới chỗ nó. Nó hờ hững nhìn xuống dưới, thì ra là có vài con Undead biết cầm cung đang tích cực quấy nhiễu nó.
Lợi dụng lúc bộ giáp đang mất bình tĩnh, Thiết Vĩ Xà liền vung cái đuôi to bản của mình lên hòng đập bộ giáp này vào vách tường tạm thời khiến nó choáng váng. Nhưng đòn công kích đó sớm đã bị nhìn thấu, bộ giáp xoay người trên không trung, lấy hai chân của mình tiếp xúc với đuôi của Thiết Vĩ Xà, sau đó lợi dụng lực đẩy của nó mà tạo ra một động lực đẩy nó bay về phía Nam với tốc độ của một quả tên lửa.
Nam sớm đã chuẩn bị sẵn đòn tấn công để đón chờ nó đến. Vốn kế hoạch là sẽ kêu lũ Undead tản ra để cậu có thể xả chiêu nhưng ai ngờ rằng lại có dị biến thế này xảy ra và hiện tại thì bộ giáp đỏ đang bay về phía này với tốc độ không tưởng. Bây giờ có dùng Biển Lửa cũng không làm nên trò trống gì bởi nó cần thời gian để đun nóng.
Cắn răng, Nam cưỡng ép ngừng phát động chiêu thức đã được chuẩn bị mà thay vào đó cậu sử dụng Cầu Lửa. Về cơ bản thì hai phép Cầu Lửa và Biển Lửa đều giống nhau là tạo ra nguyên tố lửa, điểm khác biệt duy nhất đó là Cầu Lửa sẽ nén lửa lại chung với một lượng Ma Pháp để duy trì sau đó phóng nó ra tạo thành một đòn tấn công mạnh mẽ, còn Biển Lửa thì khá giống với cái bếp gas và cậu chỉ cần cung cấp nhiên liệu cho nó phát động là được.
Biển Lửa bị cưỡng ép phá hủy, Cầu Lửa được lên nòng. Bởi quá trình hình thành quá ngắn lại thêm Ma Pháp trong người có chút hỗn loạn do cưỡng ép phá hủy Biển Lửa nên uy lực của nó khá yếu, chỉ có thể làm bộ giáp đang bay tới kia khựng lại giữa không trung một lát. Nhưng nhiêu đó là đủ, Nam nhanh chóng phóng ra một phía khác nhưng không ngờ rằng từ trên trời bỗng xuất hiện hàng loạt mũi tên màu xanh bay thẳng xuống phong tỏa đường đi của cậu.
Nam nhìn lên, thứ cậu nhìn thấy chính là bộ giáp màu xanh kia đang đứng nép vào một gờ tường trên cái mái tròn và nó vẫn giữ nguyên tư thế thả mũi tên. Sự khựng lại này của cậu liền tạo cơ hội cho bộ giáp đỏ tấn công, dù bị đám Undead kia chặn lại một chút nhưng nó không tạo ra bất kì sự thay đổi nào. Bộ giáp đỏ lao tới, cây kiếm trong tay bổ ngang muốn chặt đứt đôi của Nam. Nam học theo mấy bộ phim hành động, ưỡn người ra sau một cách nghệ thuật hòng tránh đòn đánh, nhưng tốc độ và cả hành động quá vụng về nên cậu phải trả một cái giá đó là hộp sọ của cậu bị gọt đi mất một phần không nhỏ.
Nhanh chóng lùi về phía sau dù cho có thể bị mấy mũi tên kia cắm trúng, lúc nãy Nam sững lại là vì tưởng rằng mình còn là con người nên sợ bị mũi tên găm phải nhưng hiện tại cậu nhớ lại mình đã là một con Skeleton rồi, mà Skeleton thì sợ gì mấy cái mũi tên đó?
Nam vừa né được thì bộ giáp kia cũng liền lao tới nhưng chạy chưa được nửa đường thì nó đã đứng khựng lại rồi sau đó ưỡn người ra sau đầy điệu nghệ, khác hẳn với tư thế gà mờ của Nam. Nó vừa hoàn thành xong tư thế là vừa đúng lúc có một quả cầu lửa bay ngang đó, có lẽ High Grade Mage Undead hiểu rằng mình không thể đánh trúng được con quái vật đó ở khoảng cách thế này nên nó chỉ là cố gắng câu kéo chút thời gian cho Nam.
Nhưng cũng thật may nhờ có nó nên Nam vốn đang cong đuôi chạy thì chợt quay lại, trong tay xuất hiện một vòng tròn ma pháp, đó là phép Cầu Lửa. Vốn trong quá trình chạy nạn thì cậu đã thủ sẵn rồi, chỉ chờ cơ hội phát ra mà thôi. Ngay khi cậu vừa quay người, muốn phát động Ma Pháp thì một mũi tên đã xuất hiện ngay trên cánh tay của cậu, có vẻ như nó muốn ngăn cản Nam phát động công kích. Nhưng thấy cảnh này Nam không những không sợ mà còn cười:
- Cắn câu rồi!
Nếu là bộ giáp xanh kia một mực tàng hình và trốn đi thì Nam cũng hết cách, vậy mà không ngờ nó lại lộ diện, không những vậy còn không có ý định trốn tiếp, chính điều này đã khiến Nam lập ra một kế hoạch. Vốn ban đầu đám Undead điên loạn tấn công bộ giáp đỏ cũng là nằm trong kế hoạch của Nam, cậu có khả năng chia sẻ tầm nhìn với những tạo vật của mình, vậy nên để đám Undead bao quanh bốn phương tám lao đến cũng là để cậu có thể danh chính ngôn thuận quan sát hết tất cả mọi ngóc ngách nhưng cũng đồng thời làm bộ mình vẫn còn để lộ ra sơ hở để bộ giáp xanh kia tấn công vào. Nhưng lần đầu thì thất bại, và những diễn biến sau đó thì như đã kể, cậu bị nó đuổi và chỉ bị khựng lại khi có một loạt mũi tên bắn xuống. Lúc đó đúng là cậu sợ thật do còn nghĩ mình là con người, nhưng chính cái sợ đó lại vô tình khiến bộ giáp xanh kia tưởng cậu là loại đặc biệt có thể bị tổn thương bởi mũi tên, có lẽ vì thế mà nó không trốn tiếp và cũng nhờ vậy cậu mới xác định được vị trí của nó. Lí do cậu sơ hở phát động Ma Pháp như vậy là để dụ nó bắn về phía mình. Do chia sẻ được tầm nhìn với Undead nên cậu có thể lựa chọn được góc độ cũng như thời cơ tốt nhất để phát động công kích một lần đánh rớt tên đó luôn. Đối với những xạ thủ khi ra tay bắn tên thì trong một khoảnh khắc vô cùng ngắn trong mắt họ sẽ chỉ có mục tiêu, và đó là khi họ sơ hở nhất. Lợi dụng điểm này nên Nam đã để mình là con mồi và cho High Grade Mage Undead và đám Undead cầm cung thủ sẵn, chỉ cần cậu phát lệnh là tấn công,
Bước đầu của kế hoạch có thể nói là thành công mỹ mãn khi tất cả đều đúng như kế hoạch và hiện tại chỉ cần chờ nó rớt thôi là lụm liền. Nhưng đó là khi Nam nhận ra mình còn đánh giá quá thấp hai bộ giáp này. Mũi tên cắm trúng tay cậu, và khi ấy bộ giáp xanh ngay lập tức xuất hiện trước mặt Nam, đấm cho cậu một cú ngay mặt.
Nam bị nó đấm bay ra cả mét nhưng nhờ có đặc tính của Undead nên cậu không cảm thấy choáng hay đau, chỉ là kinh ngạc làm thế nào mà nó có thể xuất hiện ngay trước mặt cậu. Và đó là khi cậu nghe thấy một tiếng keng phát ra từ một vị trí.
- Đùa à? Còn trò hoán đổi này nữa?!
Nam cảm thán, nhưng chưa để cậu cảm thán được mấy giây thì cả hai bộ giáp liền lao đến, tay cầm vũ khí của mình, có vẻ như chúng muốn đây là lần cuối cậu tồn tại ở đây. Nam lần đầu tiên cảm thấy hơi hoảng, nhưng sau đó dần bình tĩnh lại, cậu nhìn thẳng vào hai bộ giáp kia, đưa hai tay lên thủ rồi sau đó ăn hai phát tấn công chí mạng, Nam lại một lần nữa bay ra xa mấy mét. Nếu có một thanh máu trên đầu, Nam dám chắc là nó đã sắp hết rồi, nhưng dù là thế cậu cũng không hề cảm thấy chút sợ hãi nào. Đúng là hai đòn đánh đó khiến cậu cảm thấy có chút đau đớn cũng như đau nhức nhưng muốn hoàn toàn đánh lụi ý chí của cậu thì chúng cần nhiều hơn thế.
- Đúng là không thể ngờ được hai bộ giáp này mạnh như vậy...
Nếu tính ra thì từ khi giao chiến đến hiện tại có lẽ chỉ mất chưa tới một buổi nhưng Nam cảm thấy như thời gian đã trôi qua lâu rồi. Hít một hơi sâu vào lá phổi không tồn tại, hai ánh đỏ trong mắt Nam tối lại một chốc rồi sau đó sáng bừng lên, cậu tự tin nói:
-...Nhưng ta đã biết cách chơi rồi.
Lời cậu vừa dứt, đám Undead liền hú lên điên dại rồi sau đó liền lao vào hai bộ giáp như những chiến binh cảm tử. Cơ thể chúng phồng lên như những trái bóng rồi sau đó phi thần mình về hai bộ giáp, không ai có thể ngờ tới tình cảnh như vầy, cả hai bộ giáp cũng vậy, chúng cảm thấy con Skeleton kia còn đứng được là hay rồi nào ngờ đám Undead này chợt nổi điên.
Ngay khi cả hai muốn chém hết thì chợt nhận ra một điều: đám Undead này chỉ muốn cảm tử! Đúng như vậy, ngay khi cơ thể phồng lên của chúng bay tới một khoảng cách nhất định liền ngay lập tức phát nổ tạo ra những vụ nổ liên tiếp, mặc dù không ảnh hưởng lắm đến hai bộ giáp nhưng số lượng này nổ hết thì đúng là có sao đấy, rất nhiều sao là đằng khác. Không để chúng đạt được như ý, bộ giáp xanh liền rút cung ra bắn, từng phát bắn của nó vô cùng tinh chuẩn bắn vào đầu đám Undead - nơi vốn được cho là tử huyệt của chúng. Nhưng thật đáng ngạc nhiên khi dù có bắn bao nhiêu phát đi chăng nữa thì chúng vẫn cứ tiếp tục lao đến như những con thiêu thân. Bộ giáp đỏ hiển nhiên cũng kinh ngạc, nó liền rút cây kiếm ra lao đến chém vào đám Undead phát cuồng, hoàn toàn bỏ mặc Nam, bởi nó và cả bộ giáp xanh đều cho rằng cậu không còn là mối uy hiếp nữa.
Nhưng trái với suy nghĩ một cân tất cả của bộ giáp đỏ, ngay khi thanh kiếm của nó vừa chém trúng một con Undead thì nó liền phát nổ, thậm chí mức độ còn lớn hơn. Biết không thể dùng cách này để chiến thắng, nó rút ra từ hông một cái vũ khí gì đó khá lạ mắt, giống như một vòng tròn bị gãy ở hai vị trí được mài cho sắc bén và có đồ cầm bằng sắt ở giữa nó, trên cái đồ cầm còn có thứ gì đó giống một nút bấm.
Nam khá nghi hoặc đó là thứ đồ chơi gì, nhưng một giây sau cậu đã biết, nó chính là một cái boomerang. Bằng cách ấn liên tục vào cái nút kia, nó giống như một công tắc lên dây cót, chỉ cần ấn liên tục thì có thể khiến lưỡi đao kia xoay chuyển tạo thành thứ vũ khí chết người. Do đồ cầm không làm quá sít với lưỡi đao nên nó không gây ra bất kì sự bất tiện nào mà ngược lại còn có thể dùng trong cận chiến. Bộ giáp đỏ quăng cái thứ đồ chơi kia đi, và đúng như Nam đã đoán trước, nó dễ dàng cắt xuyên người đám Undead khiến chúng nổ toang ở vị trí khá xa so với hai bộ giáp và chẳng mất bao lâu cái boomerang liền quay về.
Thấy cách này có hữu dụng, tên màu xanh tiếp tục lên tên chuẩn bị hỗ trợ, còn tên màu đỏ lại rút ra thêm ba cái nữa, lên dây cót rồi sau đó phòng đi gặt hết những sinh vật kia. Bọn chúng cứ thế say mê chém giết mà đâu ngờ rằng chúng càng giết nhiều thì Nam càng hưng phấn.