- Ê Nam, dậy đi, ngủ quài mậy?
Một giọng nam trầm ấm vang lên đánh thức một cậu thanh niên đang nằm ngủ ở bàn làm việc. Thanh niên được gọi là Nam kia như có phản ứng với lời nói này, cậu nói:
- Năm phút nữa...
- Năm cái gì! Hết giờ làm rồi, tính ngủ ở công ty luôn à?
Nghe vậy Nam liền bật dậy, vô cùng nhanh chóng thu dọn lại tài liệu đang làm dang dở giống hệt như đây là một hành động quá mức quen thuộc với cậu vậy, thậm chí nói không ngoa khi cậu có thể vừa nhắm mắt vừa làm chúng một cách hoàn hảo. Sau khi chỉ dành ra hai phút thu dọn lại tất cả, Nam chào cậu thanh niên kia một câu rồi sau đó phóng về:
- Tao đi trước nha, mai có gì qua gọi.
Cậu thanh niên kia thấy Nam hớt hải như vậy cũng chỉ thở dài rồi sau đó giúp cậu bạn của mình thu dọn lại mớ hổ lốn trên bàn. Nam thì một mực phóng ra ngoài đường, trong miệng còn lẩm nhẩm:
- Chết tiệt, trễ rồi, trễ thật rồi, con boss thế giới sắp ra rồi.
Nam vốn là một thanh niên chuyên cần, công việc luôn hoàn thành một cách xuất sắc, tính tình lại rất tốt, hay giúp đỡ đồng nghiệp và đặc biệt là rất phóng khoáng trong chuyện tiền bạc, một cậu trai tốt tính thế này ở trong thế kỉ 21 này thì đúng là có chút hiếm, đặc biệt là khi cậu ta ngoài thích chơi game ra thì không còn thích gì nữa. Thậm chí từng có lúc một đồng nghiệp đã cho cậu ta hai lựa chọn: lấy một triệu và nghỉ game một ngày hoặc ngược lại. Với không một chút chần chờ nào thì Nam đã chọn cái thứ hai, từ đó có thể thấy cậu thích game đến mức nào, mặc dù rất thích game nhưng vẫn chưa đến nỗi nghiện, vẫn có thể bỏ game để hoàn thành công việc hay đi chơi.
Nhưng cũng vì quá thích chơi game như vậy nên tới bây giờ khi đã ngoài ba mươi thì cậu vẫn chỉ làm bạn với bàn tay phải hàng đêm, thậm chí tay của cậu còn nguyên "tem" khi chưa bao giờ nắm tay người khác giới nào dù là trong công việc. Mặc dù đã từng quen được vài cô gái thông qua game nhưng do ngoại hình, đầu tóc và cách ăn nói khá nhạt của mình nên đó cũng là một trong số rất nhiều lí do cậu còn ế mốc tới giờ.
Đứng chờ ở dưới một trụ đèn đỏ, Nam thở dài một hơi bởi boss thế giới đã xuất hiện rồi mà cậu vẫn còn đứng đây, đường về thì còn một đoạn nữa nếu đi bộ thì mười phút chạy bộ thì bảy phút. Nhưng dù là mấy phút thì cũng trễ rồi, boss thế giới vừa ra thì kiểu nào đám kia cũng sẽ giết nó trước khi cậu về tới nhà.
Nam là một game thủ mặc dù không ở trong đội tuyển nào nhưng trình độ thì phải nói là rất cao, đặc biệt là trong class ruột của mình. Bất kì trò chơi RPG nào có class Gọi Hồn Sư hay Triệu Hồi Sư thì cậu đều sẽ hoàn thành nó rất nhanh bất kể đó có là online hay offline, cũng bởi vì thế mà cái tên của cậu luôn trở thành những nỗi ác mộng kinh hoàng nhất trong các dòng game thuộc thể loại đó. Luôn xuất hiện với binh đoàn xác sống khổng lồ hay những con thú cuồng bạo, nó luôn khiến người ta cảm thấy khiếp vía với số lượng cậu ta có thể điều khiển. Mặc dù hai class đó trong game thì thường sẽ có những hạn định về số lượng cũng như chất lượng của vật được gọi lên nhưng Nam là kẻ có thể đạp đổ những hạn định đó bằng một kĩ thuật cậu tự tạo ra gọi là: Tự Triệu Hồi.
Kĩ thuật này kể ra khá đơn giản, trò chơi hiện tại cậu đang chơi được gọi là New World thuộc dòng RPG có hơn 800 class nhân vật và mỗi người chơi lại được chọn tối đa bảy class. Đối với Nam thì những class này dĩ nhiên đều sẽ thuộc class pháp sư rồi bởi cậu không có khiếu phản xạ nhanh để múa phím hay theo dõi các vật ở xa để sử dụng cung hay súng vậy nên cậu mới chọn pháp sư.
Kĩ thuật của cậu chỉ đơn giản là chờ một binh lính bên mình chết đi rồi sau đó biến nó trở thành zombie rồi để nó lây lan ra một mục tiêu khác rồi sau đó lại chuyển nó về skeleton hay các loại Undead khác phù hợp với trận chiến. Zombie có đặc tính lây lan một loại chất độc có khả năng biến đổi các loài sinh vật sống trở thành đồng loại của chúng chỉ cần thông qua một vết cắn, đối tượng khi đã biến thành Zombie thì sẽ thuộc quyền điều khiển của Nam. Bởi Zombie là một con quái khá dễ xơi dù có bao nhiêu đi nữa nên Nam mới phải chuyển nó sang một thể loại Undead khác tỉ như Wraith, Skeleton,... dĩ nhiên để làm được việc này phải có sự giúp sức của một class pháp sư kiêm luôn sát thủ: Kẻ Lừa Dối. Kẻ Lừa Dối có một kĩ năng có thể biến một con quái này thành một con quái khác, nếu chỉ là đơn mục tiêu thì có thể biến thành loại mạnh hơn còn nếu là AOE thì sẽ chỉ biến thành được một số loại hạ cấp và trung cấp mà thôi.
Thở dài vì mình bỏ lỡ một lễ hội lớn như vậy, Nam cảm thấy có chút mệt mỏi, mặc dù boss thế giới vào mấy ngày này thì khá dễ xơi nhưng ít nhất nó vẫn có vài thứ có thể giúp cậu nâng cấp trang bị hay kĩ năng cần thiết. Nhìn lên cái đèn màu đỏ kia rồi nhìn sang phần số, chỉ còn mấy giây nữa thôi là cậu sẽ được đi.
Chờ không bao lâu, đèn xanh rốt cuộc bật lên, Nam vừa giơ chân ra bước thì "Đùng" một cái, trên đỉnh đầu cậu xuất hiện một tia sét nhưng chưa tới một giây sau thì đã biến mất. Nam cảm thấy cả người tê rần, bên trong cảm thấy vô cùng khó chịu, vừa định kêu cứu thì "Đùng, Đùng, Đùng..."
Liên tiếp ba phát sét đánh liên tục vào người khiến cả người cậu cháy đen như than, Nam không chịu nổi cơn đau, cơ thể cũng đã vô lực nên cậu chậm rãi ngả về phía trước, mặt hôn đất vô cùng thân thiết.
- Khốn...thế quái nào...mình lại ăn liền bốn phát!
Nam rủa thầm trong lòng, cậu thực sự có chút điên người, rốt cuộc sáng nay có phải dẫm phải thứ gì không mà đen thế này.
- Chết tiệt!....mình vẫn còn...là giai tân....mình muốn được mất tem...trước khi chết mình....muốn được mất tem! Tôi không muốn tiếp tục làm....fap sư!
Nam rít gào trong nội tâm, dĩ nhiên là cậu không thể nói được bởi cơ thể quá mức đau đớn và cậu thì sắp chết.
- Nhận Kháng Lôi, nhận Kháng Nhiệt, nhận khả năng Tinh Thông Ma Thuật.
Cái quái gì!? Nam tự hỏi nhưng rồi cậu lại cười, nhủ thầm:
- Mặc kệ nó là...gì, nhưng....có bạn đồng hành...cũng không đến nỗi nào...
- Xác nhận trở thành người đồng hành, tự động tiến hóa trở thành Người Dẫn Đường.
- Ha, trước khi chết...lại nghe mấy cái này....đúng là lậm game rồi....
- Xác nhận tích hợp kí ức, Người Dẫn Đường đã có thêm những tri thức mới, tăng cao khả năng tính toán và phân tích.
- Thật đáng tiếc....mình vẫn chưa thể hoàn toàn...nâng cấp tất class lên...đau quá, mình vậy mà sắp chết rồi...thật buồn ngủ....
- Xác nhận tạo cơ thể không đau đớn, không buồn ngủ. Do không đủ dữ kiện, lấy từ kí ức xác nhận tạo ra cơ thể Skeleton. Phù hợp với yêu cầu và nguyện vọng, tiến hành chuyển sinh.
Cái giọng nói nãy giờ vang lên như một cỗ máy không chút cảm xúc, thậm chí khi nó nói thì nó cũng rất ồn giống như một cái radio sắp hư vậy. Nhưng giọng nó vừa dứt, ngay lập tức từ trên đầu Nam lại xuất hiện thêm mấy cái tia sét nữa, chúng ngay lập tức giáng xuống lấy mạng cậu.
Nam hiện tại đang trôi lơ lửng giữa một không gian tối đen nhưng thật kì lạ khi cậu lại có thể nhìn rõ bản thân mình. Cậu ngước lên, không có gì, nhìn xuống dưới, cũng không có gì, mặc dù có hơi nghi hoặc một chút về vị trí cũng như lí do vì sao mình ở đây nhưng Nam vẫn rất bình tĩnh vì cậu biết trong những hoàn cảnh càng căng thẳng thì lại càng cần bình tĩnh.
Cố gắng dựng thẳng người mình dậy, hoặc cũng có thể là cậu đang nằm xuống? Không ai rõ cả vì ở đây không có bất cứ thứ gì để làm hệ quy chiếu. Mặc dù không biết mình đang ở đâu nhưng cậu biết chắc là mình đã chết bởi theo cậu được biết thì một tia sét có nhiệt độ cao hơn bề mặt trời và độ phá hoại của nó cũng chả phải thứ có thể khinh thường. Nếu ăn một phát thì có thể sẽ sống sót, nhưng sống thế quái nào được khi ăn cả mấy chục phát liên tục? Không những vậy dù không chết ngay lập tức thì cậu cũng sẽ từ từ chết do bị mấy tia sét kia phá hoại bên trong.
Ngay khi đang suy nghĩ bản thân vì sao lại ở đây thì một giọng nói máy móc vang lên:
- Đã hoàn thành cấu tạo cơ thể....chuyển sinh trong 3...2...1
- Chuyển sinh? Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?
Đối mặt với câu hỏi của Nam không có bất kì câu trả lời nào từ không gian tối đen xung quanh. Ngay khi cậu lại muốn chửi thêm một câu thì dị biến liền xảy ra, trước mắt cậu chợt sáng lóa lên như có một chiếc xe đang phà ánh sáng thẳng vào mắt khiến cậu không thể không lấy tay che mắt, ánh sáng kia ngày càng sáng đến mức bao phủ hoàn toàn cậu vào bên trong. Vào khoảnh khắc ấy Nam cảm thấy vô cùng ấm áp như nắng mùa xuân và vô cùng thư giãn, nhưng cảm giác ấy chỉ tồn tại chưa tới vài giây thì Nam cảm thấy cực độ buồn ngủ, đến mức chưa tới một giây sau cậu đã an giấc.
- Chào mừng trở về, chủ nhân của chúng thần.
Một giọng nói máy móc vang lên giữa không gian tối đen ấy, nhưng lần này nó rõ ràng hơn rất nhiều, đáng tiếc là Nam đã sớm ngủ mất nên không thể nghe được nó nói gì.
Cùng thời khắc Nam vừa ngất đi, thì ở một hang động nằm đâu đó sâu trong rừng đại ngàn Kaisest. Có một con Skeleton chậm rãi mở ra đôi mắt, không, phải nói đúng hơn là đôi mắt của nó đang chậm rãi hiện lên hai chòm sáng đỏ rực bởi lẽ Skeleton thì không có mí mắt nên sẽ không có chuyện mở mắt.
- Ai, ui, lại chuyện gì nữa?
Nó run rẩy liên hồi sau đó chống một tay, lấy đó làm điểm tựa rồi chậm chạp ngồi lên, miệng còn làu bàu. Nhưng sau đó nó liền trở nên hoảng sợ, bởi nó không nghe được giọng nói của mình. Hoảng hốt đưa tay lại gần cổ, nơi đáng lí ra dây thanh quản phải nằm ở đấy nhưng một lần nữa, một sự phát hiện khác khiến nó sợ hãi, thứ nó chạm vào chính là thứ gì đó cứng cứng và nó chắc chắn rằng đó là xương chứ không thể là thứ gì khác nữa. Như nhận ra cái gì đó, nó đưa bàn tay xương xẩu của mình ra trước đôi mắt đỏ ngầu kia, thứ hiện ra trong tầm nhìn của nó không có thứ gì khác ngoài một bàn tay xương trắng hếu.
- Cái quái gì!?!
Nó gào lên dù biết rằng dây thanh quản của mình đã mất nên không có bất kì âm thanh nào phát ra cả. Nó như không muốn tin vào sự thật, nó đưa tay chạm vào đầu, nơi chỉ còn là một hộp sọ trắng toát đầy lạnh lẽo, rồi nó nhìn xuống đôi chân, nó cũng đã biến thành những khúc xương trắng chắp nối với nhau tạo thành một đôi chân bằng xương. Nó lại chạm vào cơ thể mình, nơi đáng lí ra nó phải cảm nhận được hơi ấm của cơ thể, nhưng một lần nữa, nó thất vọng, nơi này chỉ còn là một khung xương trắng hếu và một lồng ngực đã mất đi trái tim.
- Ai đó....làm ơn nói cho tôi biết....đây chỉ là ác mộng đi...
Con Skeleton kia đã bắt đầu có hơi sợ hãi về những thứ nó đang phải trải qua. Nếu như được báo trước thì nó sẽ không sợ hãi, thậm chí có thể nó sẽ vui mừng, nhưng hiện tại không nói không rằng nó lại bị biến thành một bộ xương, thử hỏi bất cứ ai rơi vào hoàn cảnh này mà không sợ hãi? Ngay khi nó đang tuyệt vọng vì không có câu trả lời thì bất ngờ một giọng nói máy móc vang lên:
- Trả lời: Đây không phải là ác mộng, ngài đã thật sự được chuyển sinh vào hình dáng của một con Skeleton do những nguyện vọng trước khi chết của ngài.
- Thật à?! Ta muốn thế bao giờ?
Nó như thấy được ánh sáng nơi cuối đường hầm, vô cùng vui vẻ nói mà không hề nhớ rằng thanh quản mình đã mất thì làm sao cái thứ kia có thể hiểu và trả lời.
- Trả lời: Trước khi chết ngài cảm thấy đau đớn, buồn ngủ, bị sét đánh và dựa vào một số thứ được trích xuất từ trong kí ức hệ thống đã quyết định cho ngài cơ thể của Skeleton. Không đau đớn, không buồn ngủ và không sợ nhiệt độ.
- Thế ngươi rốt cuộc là ai?
Như đã chấp nhận sự thật chuyện mình phải sống lại trong cơ thể của một bộ xương khô Nam liền hỏi thứ đang nói chuyện với mình từ nãy đến giờ rốt cuộc là thứ gì mà biết rõ như vậy. Với không một chút chần chờ, giọng nói kia liền đáp:
- Trả lời: Tiền thân của hệ thống là Bạn Đồng Hành, nhưng do nhận thấy khả năng của nó quá yếu kém nên đã tự động nâng cấp trở thành Người Dẫn Đường. Ngài có thể gọi là Người Dẫn Đường.
Nam nhẹ nhàng gật đầu xem như đã chấp nhận, mà giờ không chấp nhận thì làm được gì nữa cơ chứ? Chết cũng đã chết rồi, chuyển sinh cũng đã chuyển sinh rồi, bây giờ cũng không có cơ hội làm lại cuộc đời đâu. Chậm chạp đứng lên bằng đôi chân của một con Skeleton, cậu thử đi vài bước, ngoại trừ không có cảm giác ra thì cũng không khác lắm so với lúc còn là con người.
- Nơi này là đâu?
- Trả lời: Một cái hang nằm ở sâu trong rừng đại ngàn Kaisest.
Nam nghe vậy rồi cũng thôi, cậu không có bất kì câu hỏi nào cả, bởi câu hỏi là phải dựa trên những cái đã biết, còn không biết thì có hỏi thêm thì cũng bằng thừa.
- Đây là hang, vậy tại sao nó lại sáng vậy? - Nam nghi hoặc.
- Trả lời: Do có cơ thể của một Undead nên ngài cũng có một số đặc tính chung như: Nhìn rõ trong bóng tối, Kháng Điều Khiển Tinh Thần, không đau đớn, sức bền vô hạn, không thể tự phục hồi nếu bị tổn thương nặng, bị ảnh hưởng mạnh bởi Thánh thuộc tính, miễn nhiễm độc, bệnh tật, tăng cường sức mạnh nếu bị Ám thuộc tính tác động, tổn thương nếu tiếp xúc với thuốc hồi máu.
Nam ồ lên một tiếng, mấy cái điểm chung này đúng là rất quen thuộc do cậu đã chơi qua không ít tựa game có mấy con Undead rồi vậy nên mấy cái này cũng không khiến cậu ngạc nhiên mấy.
- Vậy điểm khác biệt của tôi là gì?
Vừa đi loanh quanh giãn gân giãn cốt, Nam bất chợt hỏi Người Dẫn Đường. Không mất bao lâu nó lại trả lời:
- Trả lời: Kĩ năng độc nhất: Người Lãnh Đạo, Chúa Tể Cái Chết, Lời Triệu Tập Đế Vương, Kẻ Thu Thập. Kĩ năng phân nhánh: Triệu hồi zombie cấp thấp, gọi hồn cấp thấp.
- Ặc, hơi nhiều thì phải? Mấy cái kĩ năng độc nhất có công dụng gì?
- Trả lời: Người Lãnh Đạo cho phép người sở hữu nó có khả năng lãnh đạo một đội quân hay một vùng lãnh thổ, có thể tăng thêm sức mạnh dựa vào đội quân hay lãnh thổ người đó đang lãnh đạo, tất cả đối tượng chỉ có thể bị kĩ năng này tác động một cách tự nguyện tức là không thể ép buộc họ vào đội quân. Chúa Tể Cái Chết cho phép người sử dụng có khả năng thu thập linh hồn của người đã chết trong một khoảng cách (có thể tăng lên nếu sử dụng thuần thục) với số lượng là không giới hạn, có thể sử dụng những linh hồn đó để triệu tập các loại Undead cấp thấp hay cấp trung, hoặc hiến tế để triệu tập Undead cao cấp thậm chí là Undead cấp Thảm Họa, không những thế nó còn cho phép người sử dụng khả năng điều khiển toàn bộ các loại Undead bất kể của người khác, bản thân hay tự sản sinh ngoài tự nhiên mà không sợ chúng mất kiểm soát, ngoài ra tăng mạnh các chiêu thức hay kĩ năng mang tính hủy diệt hàng loạt, chiêu thứ Ám thuộc tính hoặc tăng mạnh khả năng lan truyền dịch bệnh. Lời Triệu Tập Đế Vương có khả năng nâng cao tỉ lệ triệu hồi và giảm bớt hay tăng lên số lượng vật tế cần để triệu hồi đối với những thực thể cấp cao như Ác Quỷ hay Thiên Thần, Tinh Linh, đối với những sinh vật thuộc hoặc dưới cấp trung tỉ lệ triệu hồi thành công là 100% và cao cấp là 90%, những thực thể mạnh mẽ hơn là 85%, ngoài ra có thể ngay lập tức thuần hóa những loại thú hoang dã hay Ma Thú thuộc hoặc dưới cấp trung. Kẻ Thu Thập là kĩ năng cho phép người sử dụng hấp thụ một loại sinh vật, thực thể, hay khoáng sản, vũ khí để nhận một số khả năng, nếu là sinh vật hay thực thể thì hấp thụ hoàn toàn tất cả khả năng chúng sở hữu, ngoài ra có thể tái sinh những sinh vật, thực thể đã bị hấp thụ và sao chép hoàn toàn thứ khoáng sản và vũ khí đã bị hấp thụ. Tất cả tuyệt kĩ trên đều được sinh ra theo nguyện vọng của ngài, chúng đều còn những hình thái tiếp theo và một số khả năng ẩn, mong ngài tiếp tục khám phá.
Nam sớm đã há hốc mồm vì những thứ mình vừa nhận được, bá thế thì còn chơi bời gì nữa? Về nhà ngủ sớm cho lành. Vì kích động nên giọng Nam có hơi run run:
- Vậy tôi có thể sử dụng tất cả chúng?
- Trả lời: Mơ à? Với trình độ hiện tại thì ngài chỉ có thể sử dụng Kẻ Thu Thập và chiêu thức phân nhánh mà thôi, nếu cố gắng sử dụng những chiêu thức khác rất có thể ngài sẽ chết vì thiếu ma lực.
Nam lại ồ lên rồi tỏ vẻ hiểu rõ, bây giờ thì cậu mới cảm thấy trong lòng mình có cảm giác thăng bằng, nếu có thể sử dụng mấy cái chiêu đó mà không có trả giá gì thì thử hỏi có ai chơi chung mâm với hắn được nữa? Không tiếp tục nghĩ về mấy cái đó, Nam thử nghiệm một chiêu thức:
- Triệu hồi Zombie cấp thấp.
Ngay tức thì, trước mặt cậu một con Zombie chậm rãi trồi lên từ dưới mặt đất dù rằng xung quanh đây không có bất kì cái xác chết nào, điều này khiến cậu cảm thấy có chút khó hiểu. Thông thường, một Thầy Gọi Hồn bất kể là cấp cao hay cấp thấp thì đều yêu cầu có xác chết để triệu tập các loại Undead, nếu không thì chất lượng Undead được gọi ra sẽ rất thấp và thời gian tồn tại của chúng rất ngắn. Thứ Nam khó hiểu chính là mặc dù không có xác chết nhưng cậu vẫn có thể triệu tập một con Undead cấp thấp nhất nhưng điểm kì lạ là nó trồi lên từ mặt đất chứ không phải được tạo ra từ môi trường như trong mấy loại game. Không cần cậu phải hỏi, Người Dẫn Đường liền trả lời:
- Trả lời: Do ảnh hưởng từ hai kĩ năng độc nhất nên khi triệu tập các loại Undead cấp thấp thì ngài không cần thiết phải có xác chết nhưng chất lượng của chúng vẫn ngang bằng với khi được hiến tế xác chết, chúng sẽ được tạo ra từ dưới đất để tạo ra những yếu tố bất ngờ trong những cuộc tập kích quy mô lớn, nếu ngài không thích thì hoàn toàn có thể triệu hồi chúng trên mặt đất.
Nam thầm gật đầu, cậu giờ thì hiểu dù mình không hoàn toàn chơi được tất cả kĩ năng nhưng ảnh hưởng chúng mang lại cũng đủ biến cậu trở thành một con quái vật rồi. Lại triệu tập thêm bốn con Zombie nữa, do triệu tập số lượng nhiều nên cậu cảm thấy hơi chóng mặt, có lẽ là do thiếu ma lực như Người Dẫn Đường đã nói.
Nhìn vào bên trong hang tối, Nam nuốt nước bọt không tồn tại rồi sau đó không chút chần chờ tiến vào. Cậu không xác định được mình đang đi lên hay xuống bởi không có vật tham chiếu, nhưng dù là cái nào thì cậu cũng không có bất kì cái hại nào vậy nên cậu không quá lo lắng. Nếu đi xuống thì cậu sẽ có cơ hội hấp thụ được nhiều hơn, nếu đi lên thì cậu có cơ hội thu thập được nhiều tình báo hơn, vậy nên dù lên hay xuống thì đối với cậu chỉ có lợi mà thôi.