- Làm tốt lắm, dù tổn hại quân khá nhiều nhưng chung quy kết quả là vẫn chấp nhận được.
Đứng trước hai thuộc hạ đang quỳ xuống một cách cung kính, Nam nhàn nhạt nói ra, bộ dạng như đã đoán trước được tất cả. Dưới chân cậu là Xenon, kẻ bại tướng vẫn đang còn ngất xỉu do cơ thể quá tải. Liếc về phía Alexia, cậu ra lệnh:
- Chữa trị cho ông ta đi, tạm thời ông ta vẫn chưa chết được.
Alexia nhận lệnh, nhanh chóng tiến lên đỡ lấy cơ thể mềm oặt của vị tướng quân đáng kính kia rồi lôi ông ra chỗ của Thiên Thần Của Sự Cứu Rỗi, với đẳng cấp và lớp nhân vật của cô thì cô không thể nào chữa trị nổi. Thấy hai người kia đã đi, Nam lại nhìn về phía con chuột đang quỳ sấp cả người, bộ dạng vô cùng cung kính, nó phải to cỡ một con mèo, dù cơ thể nhiều chỗ cháy bị đốt cháy một cách thảm thương và nhiều chỗ bị thương nặng nhưng nó vẫn không kêu lên một tiếng gì, dù cho cơ thể nó không phải là Undead.
Nam nhìn nó, con chuột đó là một trong số rất nhiều Chuột Truyền Nhiễm, và là một trong số ít con mà cậu không biến trở thành Undead. Không phải là cậu thương hại chúng mà là trong quân ngũ của nhóm này cần có vài kẻ cầm đầu nên nó là một trong số ít có thể giữ được lí tính của mình. Dù không phải là Undead nhưng nó vẫn không biểu lộ bất kì sự sợ hãi hay đau đớn nào khi nhận các vết thương, và nó sẵn sàng hi sinh thân mình vì mệnh lệnh của cậu, trong số hơn 20 con Chuột Truyền Nhiễm được phái đi thì chỉ có một mình nó sống sót trở về, có thể nói sức sống của nó rất ngoan cường. Thấy được tiềm năng to lớn của con chuột này, Nam khẽ mỉm cười trong đầu, sau đó nói:
- Từ nay ngươi sẽ là thủ lĩnh của Quân Đoàn Truyền Nhiễm tách biệt khỏi quân đội. Sau này tên ngươi sẽ là Hắc Thử.
Hắc Thử được ban tên đồng thời với chức vị, sự vui mừng đến quá nhanh đến mức nó không kịp phản ứng lại với tất cả những thông tin mà mình vừa nghe. Đồng thời với lúc ban tên cho Hắc Thử, giọng nói của Người Dẫn Đường cũng ngay lập tức vang lên trong đầu Nam:
- Hỏi: Có muốn đặt tên cho cá thể này là Hắc Thử? Nếu đồng ý thì đồng nghĩa với việc ngài sẽ thừa nhận sự tồn tại của cá thể này.
- Làm đi.
Nam trả lời không chút chần chờ. Ngay khi vừa ra lệnh, cơ thể Nam chợt bị rút đi rất nhiều sức mạnh, tất cả luồng sức mạnh ấy bao quanh cơ thể Hắc Thử hình thành nên rất nhiều Ma Pháp Trận xung quanh nó. Nam và cả Hắc Thử đều không biết chuyện gì xảy ra, cậu muốn lên tiếng hỏi cho rõ thì từ những Ma Pháp Trận đó tuôn ra nguồn sức mạnh vô tận tràn vào cơ thể của Hắc Thử khiến nó phải kêu lên vì sung sướng. Khi những dòng sức mạnh đó tràn vào, bằng mắt thường người ta thậm chí có thể thấy cơ thể của Hắc Thử đang chậm rãi biến đổi thành một hình thái cao cấp hơn, giống như Pokemon vậy.
Cơ thể nó lớn hơn rất nhiều, ít nhất là phải bằng một con sói. Từ trên lưng nó những cây gai ngược bắt đầu mọc ra phủ khắp lưng tấm lưng kia, tứ chi và hàm răng nó cũng trở nên sắc bén hơn. Đôi mắt nó cũng xảy ra biến đổi, một bên đen và một bên đỏ tạo nên bộ dạng quái dị vô cùng. Cái đuôi của nó cũng xảy ra biến đổi rất lớn, từ cái đuôi chuột chợt xuất hiện những cây gai nhọn chứa lấy một loại độc không biết tên, ở phía cuối cái đuôi đó là một rắn hai đầu đang nhe nanh uy hiếp mọi người xung quanh. Sau những biến đổi đó thì những luồng sức mạnh kia cũng nhạt dần, định hình lại Hắc Thử hiện tại. Sau khi có được cơ thể mới, nó cảm thấy bản thân như được tân sinh, nó lần đầu tiên mở miệng:
- Cảm tạ chủ nhân đã ban tên cho thuộc hạ, thuộc hạ nhất định dốc sức phò tá con đường đại nghiệp của ngài!
Vừa nói nó vừa vung vẩy cái đuôi của mình, điều kì diệu là dù vung vẩy thế nào thì hai con rắn kia cũng không hề cảm thấy chóng mặt hay bất cứ dị thường cơ thể nào khác, và nhờ có chúng mà tầm nhìn của Hắc Thử cũng trở nên rộng hơn rất rất nhiều, thậm chí có thể bao hàm cả 360 độ. Nam nhìn cảnh này mà nghệch cả ra, chẳng phải chỉ là đặt tên thôi sao? Làm sao mà biến một con chuột chút xíu kia trở thành một con chuột lớn thế này được? Biết được nghi vẫn trong lòng Nam, Người Dẫn Đường nói:
- Đáp: Nhờ tác dụng của Người Lãnh Đạo mà mỗi khi ngài đặt tên cho một cá thể tức là ngài đã chấp nhận sự tồn tại của nó, dưới tác dụng của kĩ năng và đặt tên có thể khiến một cá thể tiến tới một cấp bậc cao hơn, đồng thời sự giới hạn chủng tộc và cấp bậc cũng bị xóa bỏ. Ngoài ra, một khi đã cá thể đã được ngài đặt tên thì sẽ buộc phải phục vụ ngài cho tới khi chúng hoàn toàn biến mất khỏi các thế giới.
Nam nghe vậy cũng ậm ừ cho qua, mấy cái kĩ năng của cậu imba quá mức rồi đấy! Chỉ đặt một cái tên mà đã có thể biến một con chuột thành một con quái vật cỡ bự, thậm chí có thể gọi là boss luôn chứ đùa. Cấp bậc hiện tại của Hắc Thử có thể là 40 - 50 trong khi trước đó nó chỉ có cấp 2 mà thôi. Có vẻ như sinh vật nào được cậu đặt tên sẽ tùy thuộc vào mức Ma Lực hiện tại để tiến hóa, có lẽ vì lẽ đó mà chúng trở nên mạnh hơn hẳn. Kĩ năng này khiến cậu không khỏi nhớ tới một bộ anime cậu đã xem lúc còn sống, cũng có cơ chế đặt tên giống như vầy nhưng xem ra kĩ năng của cậu ăn đứt rồi.
Sau khi đắm chìm trong sự hoang mang và phấn khích, Nam quay đầu nhìn Xích Giáp Hiệp Sĩ và Lam Giáp Hiệp Sĩ, hai cái tên này đúng là có hơi dài thật, mỗi lần gọi cũng bất tiện quá chừng. Nghĩ thế, mắt Nam lại sáng lên, dựa vào số Ma Lực hiện tại thì cậu vẫn có thể đặt tên cho ít nhất 2 tên nữa, điều này có nghĩa là đội quân của cậu sắp được update một bản hack mới rồi.
- Xích Giáp Hiệp Sĩ, lần này dù đúng là ngươi khiến quân ta tổn thất không nhỏ nhưng ngươi vẫn tiêu diệt hoàn toàn một doanh trại địch, bắt sống tướng quân. Công tội bù nhau, ta quyết định sẽ để ngươi tạm thời đảm nhận chức Tổng Chỉ Huy Quân Đội, tên ngươi sau này sẽ là Xích Long!
Lời Nam vừa dứt, câu hỏi giống như lúc nãy lại bật ra, Nam không chút chần chờ nào liền đồng ý, có thêm một chiến lực mạnh mẽ như vậy thì sao lại không làm. Vừa quyết định xong, quy trình giống như lúc nãy bắt đầu, Ma Lực trong người cậu trào ra như nước lũ, hoàn toàn không khống chế được, nếu so ra thì ít nhất cũng phải 10 lần lúc Hắc Thử thăng cấp, xem ra nếu cứ cái đà này thì cậu chỉ đủ cho một người thôi, số Ma Lực còn lại thì phải dùng vào việc khác.
Được đảm nhận một vị trí cao quý do đích thân chủ nhân ban tặng, dù chỉ là tạm thời cũng đã khiến cho Xích Giáp Hiệp Sĩ hạnh phúc đến mức không nói nên lời. Không những vậy nó còn được chính ngài ấy ban cho một cái tên mới, điều này nói rõ rằng ngài ấy đã chấp nhận nó. Đối với những kẻ được Nam triệu hồi về từ cõi chết như vầy thì không có việc gì hạnh phúc hơn được chủ nhân mình thừa nhận.
Nó quỳ đấy tiếp nhận hồng phúc chính Nam trao cho. Những luồng sức mạnh kia không tạo thành những Ma Pháp Trận giống với Hắc Thử mà thay vào đó nó trực tiếp xâm nhập vào cơ thể của Xích Long. Cảm nhận được nguồn sức mạnh vô biên vô tận kia, nó không biểu hiện cảm giác sung sướng giống với Hắc Thử nhưng sâu trong linh hồn nó cũng tạo ra một biểu cảm giống vậy. Khi sức mạnh trào vào cơ thể nó cũng bắt đầu những biến đổi giống với Hắc Thử.
Có thể bởi vì cái tên Xích Long mà nó có xu hướng biên thành một Long Nhân. Bộ giáp dung hợp với cơ thể nó tạo thành một lớp áo giáp tự nhiên có thể sửa được qua thời gian. Mũ giáp của nó biến đổi, từ trên trán nó xuất hiện hai cái sừng dài nửa giống sừng dê nửa giống sừng trâu vô cùng nhọn, thậm chí có thể dễ dàng đâm thủng một miếng thép dày. Tiếp sau đó miệng nó dần dài ra giống miệng chó sói, răng nó trở nên sắc bén hơn rất nhiều, gặm nát cánh tay của một người trưởng thành cũng chỉ là chuyện đơn giản. Đôi mắt nó giống như mắt rắn nhưng đỏ rực như lửa trông vô cùng bạo liệt. Móng tay, móng chân nó mọc dài ra trông vô cùng sắc bén và nguy hiểm. Thanh đại kiếm bên hông nó cũng dung nhập vào cơ thể trở thành một dải bờm với màu đỏ như máu trải dài từ phần đốt sống cổ kéo dài tới tận đuôi. Cái đuôi của Xích Long dài ít nhất là 2,5m với một dải bờm mềm mại trên đó nhưng không thể khinh thường cái đuôi này được bởi bên trong nó chứa tận 5 phép cường hóa và là nơi cung cấp Ma Lực cho Xích Long. Cùng với dải bờm kia, hai cái cánh giống cánh dơi cũng xuất hiện sau lưng của Xích Long, tuy nhìn mỏng manh nhưng lại cứng cáp vô cùng. Cuối cùng, phần giáp trước ngực nó vốn là đầu một con sư tử nay đã biến thành đầu của một con rồng trông sống động như thật, đầu rồng này ngoài mang tính uy hiếp ra thì còn có thể miễn nhiễm toàn bộ đòn công kích tầm xa và Ma Pháp cấp 5 trở xuống.
Quá trình tiến hóa dừng lại, Xích Long cố định thân hình đó, Nam không biết nói gì bởi về cơ bản thì cơ thể đó khá ngầu và hơn hết là nó mạnh hơn lúc trước ít nhất là gấp đôi. Với sức mạnh này Nam chắc chắn rằng trong vòng một tuần nó có thể xóa xổ hoàn toàn cả Đế Quốc và Cuồng Nhân Quốc nếu cậu ra lệnh. Xích Long vừa tiếp nhận được sức mạnh mới nhưng nó cảm thấy như bản thân vừa sinh ra đã biết sử dụng loại sức mạnh này, hoàn toàn không cần tốn chút thời gian nào để bản thân thích ứng với nó.
Quỳ xuống trước mặt chủ nhân mình, Xích Long cung kính nói:
- Cảm tạ ngài đã ban tên, thần xin được cùng ngài đi tới chân trời góc bể, dù chết cũng không từ!
Nam hài lòng với sự nhiệt tình và thành kính đó, khẽ gật đầu. Người Dẫn Đường chỉ đợi có thế đã lên tiếng:
- Báo cáo: Xích Long đã thoát khỏi trạng thái Undead do được tái sinh thành sinh vật mới, tác dụng của Chúa Tể Cái Chết trên cá thể này bị xóa bỏ.
Nam âm thầm ghi nhớ những thông tin mình vừa thu thập vào trong đầu, vậy là một khi cậu đặt tên cho một sinh vật Undead thì chúng sẽ được tái sinh và trở thành sinh vật mới, dù mất đi sự khống chế của Chúa Tể Cái Chết nhưng cậu vẫn còn sự khống chế của Người Lãnh Đạo. Cho nên về cơ bản thì dù cậu có làm gì đi nữa thì lòng trung thành của chúng đối với cậu vẫn không đổi.
Nhưng mà chuyện đó thì lo sau đi, Nam lại hướng mắt về phía chiến trường, nơi đó đã ngập tràn xác chết và xác Yêu Thú nên kĩ năng Tử Vong Chi Địa của cậu đã đủ điều kiện để thi triển, nghĩ đến khung cảnh không cần ngày nào cũng phải triệu hồi Undead khiến Nam không khỏi nở một nụ cười thầm. Đúng là Nam có thể triệu hồi rất nhiều Undead lên cùng một lúc với một cái giá nhỏ nhưng trong những trận đấu giữa những đối thủ cùng đẳng cấp thì chỉ cần chênh lệch 1 chút xíu đó thôi cũng có thể ngay lập tức phân ra thắng bại, vậy nên cậu phải tìm cách để bản thân hoặc là mạnh lên hoặc là thi triển kĩ năng với những cái giá nhỏ hơn.
Với ý nghĩ như vậy trong đầu, Nam đưa tay về phía bãi chiến trường, miệng toan nói tên kĩ năng nhưng Người Dẫn Đường ngay lập tức ngăn lại:
- Ngài chờ đã! Hiện tại ngài đã đạt cấp 50 và có rất nhiều xác chết ở đây, ngài đã đủ yêu cầu để tiến hóa chủng tộc hoặc thay đổi chủng tộc.
Nam nghe vậy khẽ nghiêng nghiêng đầu, tiến hóa chủng tộc thì cậu hẳn sẽ lên cấp Skeleton Mage (Khô Lâu Pháp Sư) nhưng nếu cậu thay đổi chủng tộc thì nó cũng sẽ đem lại nhiều lợi ích. Skeleton Mage thì không có bao nhiêu khác biệt với hiện tại, cậu chỉ có thể lưu trữ nhiều Ma Lực hơn mà thôi, nhưng thay đổi chủng tộc thì cậu thậm chí có thể làm được nhiều hơn thế. Nghĩ vậy, Nam có chút hưng phấn hỏi:
- Vậy ta có thể thay đổi thành những chủng tộc nào?
Người Dẫn Đường không chần chờ chút nào mà ngay lập tức trả lời:
- Đáp: Tất cả.
Hả? Gì cơ? Tất cả? Đại não không tồn tại của Nam như chết lặng bởi cái thông tin cậu vừa tiếp nhận, chẳng phải nói mỗi chủng tộc đều có những hạn chế riêng sao? Mỗi lần muốn thay chủng tộc đều vô cùng khó khăn sao? Sao bây giờ lại đơn giản thế này? Người Dẫn Đường có lẽ hiểu được nỗi lòng của Nam, nó lại lên tiếng:
- Đề nghị: Nếu ngài vẫn chưa quyết định được sẽ biến đổi thành chủng tộc nào thì ta xin được phép đề nghị là: Hắc Hỏa Long Phượng. Đây là chủng tộc chưa bao giờ tồn tại trên thế giới nhưng nếu ngài muốn ngài vẫn có thể biến đổi thành chủng tộc này. Theo như những gì ta biết được thì đây là một trong số ít những chủng tộc bị một trong ba Sáng Tạo Giả loại bỏ.
Nam lại một lần nữa đứng hình, một trong ba Sáng Tạo Giả chỉ nghe thôi là đã biết mạnh thế nào rồi, mà đây còn là chủng tộc bị một trong số những người đó loại bỏ vậy chắc chắn sẽ rất mạnh. Ngay lúc này, Nam trở nên cực độ hưng phấn, ngay lập tức hỏi:
- Vậy Hắc Hỏa Long Phượng đó mạnh như thế nào?
- Đáp: Theo như dữ liệu của ta thì chủng tộc đó được hòa hợp bởi cả Long và Phượng nên có một số đặc tính như sau: Dục Hỏa Trùng Sinh, Bất Diệt Hỏa, Hắc Hỏa, Miễn Nhiễm Hỏa Nguyên Tố, Tăng Sức Mạnh Vĩnh Viễn Theo Nhiệt Độ, Tiến Hóa Vô Hạn, Miễn Nhiễm Đòn Công Kích Mang Sát Khí, Bất Lão, Gen Vượt Trội, Tăng Cường Sức Mạnh Mỗi Lần Giao Phối, Vô Hạn Thể Lực, Bản Năng Rồng, Huyết Mạch Áp Chế, Nhạy Cảm Với Không Gian, Hấp Thụ Nguyên Tố, Mắt Rồng, Cơ Thể Bất Hoại,....
Người Dẫn Đường thao thao bất tuyệt về những khả năng của Hắc Hỏa Long Phượng, Nam đứng đó nghe mà hai tai cảm thấy như sắp mọc chân bỏ chạy tới nơi. Cũng cỡ năm phút trôi qua nhưng Người Dẫn Đường vẫn chưa kết thúc bài diễn thuyết về sự tuyệt vời của Hắc Hỏa Long Phượng, đến mức này thì Nam thật sự không nghe nổi nữa:
- Được rồi được rồi, đừng nói nữa, ta chuyển đổi thành chủng tộc đó là được chứ gì?!
Nói rồi Nam bay thẳng vào bãi chiến trường. Đứng giữa đồng cỏ ngập tràn xác chết và máu tươi, trái tim không tồn tại của Nam như đang đập trở lại, đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối cậu được ngửi mùi máu tanh, được ngửi lại cái mùi chết chóc nơi chiến trường, thật lòng mà nói Nam không ghét mùi này lắm bởi cậu đã từng có một thời gian dài phải vật lộn với cuộc sống thường ngày để thoát khỏi cái mùi vị này. Người Dẫn Đường thấy Nam đã đến đúng vị trí cần thiết, nó hỏi lại lần cuối:
- Hỏi: Xác nhận biến đổi thành Hắc Hỏa Long Phượng?
- Xác nhận
Nam đáp lại một câu rồi nhắm mắt lại, chờ đợi sự biến đổi đến với bản thân. Không để hắn phải chờ lâu, ngay sau khi xác nhận Ma Lực của cậu ngay lập tức tràn ra như thác đổ, Nam dù làm cách nào cũng không thể dừng lại được. Nó liên tục tuôn ra, rút cạn Ma Lực của Nam đến giọt cuối cùng, Trái trứng của Phượng Hoàng Thượng Cổ không nằm trong diện được tiến hóa nên bằng một cách thần kì nào đó nó đã bị tách ra khỏi cơ thể rồi đặt bên cạnh Nam. Vào cái thời khắc Ma Lực của Nam hoàn toàn bị rút hết, một cơn gió ngay lập tức nổi lên mang theo Ma Lực của Nam trôi về phía những xác chết nơi chiến trường. Những Ma Lực ấy thông qua những cái lỗ trên cơ thể thâm nhập vào bên trong những cái xác đó rồi rút hết toàn bộ tinh túy cuối cùng của những cái xác.
Cả quá trình này không kéo dài quá lâu, chỉ mất đâu đó khoảng năm phút đã hoàn thành. Những dòng Ma Lực của Nam lại trở về với cậu, chúng tụ tập lại xung quanh Nam, bao bọc cậu thành một quả cầu Ma Lực khổng lồ. Ma Lực của Nam lúc đầu là một màu đen đặc, bây giờ đã chuyển sang nửa đen nửa đỏ trông vô cùng đáng sợ, chúng bao bọc xung quanh Nam để chuẩn bị cho quá trình biến đổi. Không lâu sau đó, khi tất cả Ma lực đều đã trở về hợp thành một thể với quả cầu khổng lồ kia, quá trình biến đổi ngay lập tức được bắt đầu.
Ma Lực dọc theo thân thể xương xẩu của Nam dần tạo thành trái tim, bộ não, thần kinh và mạch máu. Tiếp sau đó là những cơ quan nội tạng và khuôn mặt cùng những thớ cơ cũng bắt đầu mọc ra bao bọc toàn bộ cơ thể xương xẩu của Nam. Sau lớp cơ là đến lượt lớp da, Nam được bao bọc bên trong một lớp da trắng và mềm mại như da em bé. Công đoạn cuối cùng chính là lông tóc trên cơ thể Nam, trái với người bình thường, tuy màu lông trên cơ thể vẫn là màu đen nhưng mái tóc của cậu thì bạc trắng cùng với một vài lọn tóc màu đỏ xen lẫn vào phần mái, quả là quả đầu có một không hai.
Ngay sau khi hoàn thành những bộ phận bình thường và đặc trưng của con người, số Ma lực còn lại của Nam vẫn còn rất nhiều. Chúng dần tụ lại trên khắp cơ thể của Nam tạo thành những đường vân vô cùng đẹp mắt và bí ẩn. Tuy thế, số Ma Lực còn lại cũng không còn nhiều nhặn gì, chúng lại bắt đầu tụ về giữa ngực Nam thâm nhập vào bên trong cơ thể cậu thông qua đó rồi hình thành một quả cầu Ma lực ngay bên trong cơ thể đó, nó có thể được gọi là Lõi.
Khi giọt Ma lực cuối cùng bị Lõi hấp thụ, cơ thể Nam cũng đã thành hình rồi cố định ở hình hài đó. Nam mở mắt, khác với con người bình thường, mắt Nam con ngươi bên phải là màu đen nhưng bên trái là màu đỏ trông vô cùng yêu dị. Bên trong đôi mắt đó, nếu nhìn kĩ thậm chí có thể thấy được một con Hắc Long đang ngủ say bên mắt trái và một con Phượng Hoàng bên mắt phải. Nam nắm lại bàn tay để cảm nhận cơ thể mới, Người Dẫn Đường cũng ngay lập tức lên tiếng:
- Chúc mừng ngài đã hoàn thành quá trình biến đổi. Hiện tại ngài có ba hình thái là: Nhân Hình, Bán Long Phượng và Hoàn Chỉnh. Ngài đang ở hình thái Nhân Hình.