Chương 15: Chiến Đấu

Trên chiến trận hiện nay thì phe của Xích Giáp Hiệp Sĩ nắm thế chủ động, có thể tiến công hoặc rút lui bất cứ lúc nào, khác với Đế Quốc chỉ có một lựa chọn chiến đấu đến chết. Xích Giáp Hiệp Sĩ đứng trong hàng ngũ của mình, đôi mắt nó nhìn về phía những chiến binh dũng cảm của Đế Quốc một cách đầy thương hại, nếu là trên một chiến trường công bằng có lẽ nó sẽ có chút thương cảm hay đồng cảm với chúng, nhưng đây là trận chiến để mang lại vinh quang cho chủ nhân, nó không được phép để cảm xúc cá nhân xen vào.

Nghĩ thế, nó cười gằn, đám Undead xung quanh như cảm nhận được khí thế khác thường của Xích Giáp Hiệp Sĩ cũng bắt đầu gầm ầm lên như thể hiện sự trung thành của chúng. Không một hiệu lệnh nào được phát ra nhưng đám Skeleton xung quanh nó đều hiểu rõ, chúng cùng gầm lên một lần nữa rồi sau đó phóng về phía quân Đế Quốc như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Skeleton nếu có người chỉ huy thì sẽ là một cỗ lực lượng đáng sợ, và ngay trên chiến trường này đã chứng minh điều đó. Bằng sự cơ động vốn có và sự miễn dịch với đòn đâm và chém, Skeleton dễ dàng vượt qua được hàng tấn công bằng thương đầu tiên của Đế Quốc và đạp lên hàng phòng ngự yếu ớt kia. Nhưng con người đâu phải loại không biết nghĩ mà cứ thế để cho lũ Skeleton mặc sức lộng hành? Hàng phía sau ngay lập tức buông cây thương của mình rồi rút từ thắt lưng một cây chùy gai táng thật mạnh vào cơ thể của lũ Skeleton.

Dù nói rằng về cơ bản phải đập vụn toàn bộ cơ thể chúng thì mới giết được, nhưng cũng không cần phiền phức đến thế, chỉ cần đập vỡ phần thân trên của chúng là được, mất đi điểm kết nối thì dù là Lord of Undead cũng bán muối. Xenon dĩ nhiên biết chuyện này, ông cũng đoán rằng trong đội quân Undead đó cũng có một chỉ huy và cái giây phút chúng sắp xếp lại đội hình đã khẳng định suy đoán của ông. Đám Skeleton thực sự cũng không đáng sợ như họ nghĩ, chỉ cần biết cách đánh thì không có thứ gì đáng sợ cả. Quân lính tiêu diệt được nhóm Skeleton đầu tiên mà vẫn chưa chịu bất cứ thương vong nào khiến sĩ khí họ tăng hẳn.

Đám Skeleton chỉ nhận được một mệnh lệnh duy nhất là vượt qua hàng phòng thủ và tiến hành đánh từ trong ra ngoài, vậy nên chúng cứ như thiêu thân lao đầu vào lửa dù cho những tên đồng đội chết trước mắt là lời cảnh báo rõ ràng. Đây là một điểm bất lợi với loài Undead, chúng không có trí thông mình và chỉ có thể thực hiện những mệnh lệnh đơn giản, chúng cũng không có năng lực phán đoán nên việc một có một chỉ huy cho một quân đoàn khổng lồ như thế này là vô cùng cần thiết.

Xích Giáp Hiệp Sĩ đứng cuối cùng của trận chiến, cảm nhận được từng sợi liên kết tinh thần của mình với đám Skeleton đang vơi đi từng chút một, biết có sự chẳng lành nó ngay lập tức thay đổi chiến thuật. Nó chắc chắn rằng bên trong đội quân đó có một chỉ huy đã đoán trước được tình hình thế này nên đã chuẩn bị sẵn những dụng cụ cần thiết để chống lại Skeleton. Nhưng cũng chẳng sao cả, bởi món quà của nó gửi đến đám Đế Quốc kia đã được gửi tới rồi.

Từ cánh rừng gần đó, chợt đổ dồn ra rất nhiều Undead dạng thú vật, cơ thể của chúng phình to chứng tỏ rằng bên trong đó chứa rất nhiều chất độc. Chúng một mực lao đầu vào trận doanh địch như những con thiêu thân thấy lửa, hoàn toàn không sợ hãi, ở trên đầu chúng là những con chuột nhỏ đang găm chặt hàm răng của mình vào đầu chúng. "Chuột Truyền Nhiễm" là một loại thú triệu hồi mang trong mình các loại bệnh nguy hiểm, chỉ cần một cặp chuột như vậy lan vào trong một tòa thành thì không cần mất tới nửa năm tòa thành đó chắc chắn sẽ trở thành tử địa, đó là lí do chúng buộc phải tiêu diệt, chúng khá sợ lửa nên tiêu diệt chúng cũng không mấy khó khăn. Không nhiều người lựa chọn triệu hồi loại thú nhàm chán, dễ chết và nguy hiểm này, nhưng Nam lại nhìn thấy một tiềm năng lớn trong những con chuột nhỏ bé như thế. Sau khi biến đổi chúng thành Zombie từ kĩ của mình, chúng đã trở nên đáng sợ hơn bội phần, vừa mang năng lực truyền nhiễm mạnh mẽ, vừa có tốc độ cực kì nhanh chóng, đến mức gần như không thể bắt được bằng tay không chúng đã trở thành một loại đại họa mới.

Ngay từ khi bắt đầu, Xích Giáp Hiệp Sĩ đã cho chúng và một tất cả loại Zombie hình thú vào trong rừng với mục đích là tìm càng nhiều thú càng tốt và tiện thể xem xét những tên du kích kia ẩn nấp ở đâu. Bởi ngoại hình không khác với các loài thú thông thường là mấy ngoài đôi mắt đỏ nên chúng sẽ khó bị phát hiện hơn. Với đặc tính của Zombie, kết hợp với tốc độ cực nhanh của loài thú, một đoàn quân thú cảm tử đã được hình thành và trở nên đáng sợ hơn bởi khí độc bên trong chúng là do Chuột Truyền Nhiễm bơm vào.

Trở lại với trận chiến, đám thú chịu sự điều khiển của Xích Giáp Hiệp Sĩ lao đầu vào quân đoàn của Đế Quốc bất chấp mọi thứ. Đế Quốc dĩ nhiên nhận thấy được sự khác thường này, đám Du Kích ngay lập tức giương cung lên bắn một loạt tên về phía đám thú điên kia. Xích Giáp Hiệp Sĩ thấy cảnh này liền mở cờ trong bụng, ngay lập tức ra lệnh cho đám Skeleton của hắn bắn tên vào những vị trí đó. Một loạt tên của Skeleton được bắn ra, dày đặc như mưa, hoàn toàn không có cơ hội tránh khỏi, nhưng đó là nếu ở ngoài đồng không mông quạnh, còn kia là ở trong rừng nên rất nhanh chúng đã nấp đằng sau những thân cây cao che chắn như một tấm khiên tự nhiên.

Cùng lúc đó, ngay giây phút đám Skeleton nhả tên, một đám khác chợt nhảy ra, ném một bọc thuốc nổ về phía đám Zombie. Xích Giáp Hiệp Sĩ mỉm cười, đúng là lũ ngu ngốc, cùng với thời khắc những túi thuốc nổ được ném ra, những phép thuật từ những tên Undead pháp sư cũng được khởi động, Xích Giáp Hiệp Sĩ hoàn toàn có thể tưởng tượng được vẻ mặt bất lực và sợ hãi của lũ con người đó nhưng giây phút tiếp theo mới khiến nó kinh ngạc.

Từ một bên khác, một đám khác cũng nhảy xổ ra, trên người chúng toàn là thuốc nổ và dầu hỏa, không hề nghi ngờ gì chúng chính là cảm tử quân. Chúng lao về phía lũ Zombie rồi tự kích nổ bằng một mồi lửa chúng mang theo bên mình, quân đoàn Zombie ngay lập tức bốc cháy khí đen ngập trời.

- Đám đó vậy mà đánh lạc hướng tận hai lần chỉ vì nhắm vào lũ Zombie?!

Xích Giáp Hiệp Sĩ không thể nào hiểu được, nếu đã nhắm vào thì hẳn phải nhắm vào lũ Skeleton chứ không phải là Zombie, rốt cuộc chúng làm vậy với mục đích gì? Dĩ nhiên nó không hiểu được bởi nó là kẻ đã chết, còn những người đang chiến đấu kia là người sống, bằng cách loại bỏ được Zombie thì chúng chỉ có thể chiến mà không thể bổ sung quân bằng đặc tính của Zombie, trận chiến sau này có thể cũng sẽ trở nên dễ thở hơn rất nhiều.

Đám Zombie xem như phế rồi, đám đó quá dễ bắt lửa nên chỉ cần một con cháy là cả hội "toang" theo. Nếu là trường hợp bình thường thì cần kêu những con Zombie khác tránh xa những con sắp cháy là được, nhưng đám con người kia lại đánh rất bài bản bằng cách đánh vòng bo trước khi đánh thẳng vào trung tâm khiến Zombie không còn đường nào để chạy, mà dù có chạy thì sớm muộn cũng sẽ chết thôi, một số loài thú cũng thích thịt Undead lắm. Đám pháp sư thì không cần phải lo bởi dù là Undead nhưng chúng có biện pháp tự bảo vệ mình khỏi ngọn lửa, chỉ tiếc là lũ Tử Linh Pháp Sư ra đi quá sớm không thể tiếp tục triệu hồi thêm Undead nữa.

- Có vẻ như ngươi đang gặp rắc rối?

Lam Giáp Hiệp Sĩ một bên cười đểu nhìn vào người bạn của mình, tên này rất nóng nảy chỉ cần một chút kích thích là ngay lập tức bộc phát, Lam Giáp Hiệp Sĩ rất mong chờ cảnh tượng ấy. Nhưng trái với mong muốn của nó, Xích Giáp Hiệp Sĩ đúng là rất tức giận, đến mức nắm tay lại tạo ra những tiếng ken két vô cùng rõ ràng nhưng bằng một cách thần kì nào đó nó đã bình tĩnh lại:

- Không cần khích, ta đã không còn là tên không não như xưa rồi!

Xích Giáp Hiệp Sĩ liếc mắt nhìn Lam Giáp Hiệp Sĩ, bộ dạng vô cùng khiêu khích, không khí cũng vô cùng máu lửa và sặc mùi súng đạn. Sau cùng, Xích Giáp Hiệp Sĩ là người đầu tiên quay đi, nó còn trận chiến phải lo, không còn thời giờ để đôi co trẻ con với tên đó. Lam Giáp Hiệp Sĩ cũng mất đi hứng thú, ngay lập tức ẩn mình vào trong không khí chờ đợi khung cảnh tiếp theo.

Nam đứng một bên quan sát chiến sự, hàng lông mày không tồn tại của cậu hơi nhíu lại, trận chiến này vượt qua dự tính của cậu. Ban đầu cậu khá hài lòng với cách sắp xếp đội hình của Xích Giáp Hiệp Sĩ nhưng cách nó triển khai chiến trận khiến cậu có chút không hài lòng. Nếu ngay từ ban đầu nó kết hợp loạt mưa tên và sự tiến công của Skeleton thì có lẽ đã có thể có kết quả tốt hơn, và nếu cậu may mắn thậm chí còn không cần lũ Zombie. Nhưng mà kệ đi, Nam cũng khá mong chờ trận chiến này sẽ đi về đâu.

Trở lại với chiến trường khốc liệt, đám thú Zombie đã phát huy được tác dụng của chúng bằng cách lao thẳng vào chiến trận và phá tung đội hình địch. Giờ khắc này thì những cây chùy gai xem như mất đi tác dụng bởi về cơ bản lũ Zombie thì chỉ cần một chém bay đầu hay phá hủy hộp sọ là được, nhưng bọn hắn lại sử dụng chùy gai, một thứ vũ khí khá là "dính thịt" dù mức độ không quá to lớn và thậm chí là có thể bỏ qua nhưng trên chiến trận thì một giây có thể thay đổi nhiều lắm. Những con Zombie bị chết ngay lập tức phát nổ tuy không gây ra thiệt hại và chỉ có thể tạo ra một chút sóng xung kích nhỏ nhưng kéo theo đó là rất nhiều khí độc bay ra từ cơ thể chúng. Những con mới ngay lập tức thay thế vị trí bị bỏ trống của con cũ, tiếp tục quậy một trận tưng bừng bên trong trại địch.

Du Kích đã hoàn thành công việc của họ, nhưng kéo theo đó là họ không còn chút thuốc nổ nào để tiêu diệt được lũ Zombie thú kia, tất cả những gì còn lại của họ là rất nhiều mũi tên mà thôi, nhưng như thế thì có tác dụng gì? Dù là đang trong tình thế vô cùng không quá lạc quan nhưng họ vẫn cầm cung lên, bắn tên hết mình về phía lũ thú điên kia, sao cũng được, họ đã làm rất tốt rồi.

Ngay khi những con người dũng cảm ấy cầm cung của mình lên thì đám Skeleton đã sớm ke sẵn ở những vị trí đáng chú ý, ngay khi có dấu hiệu thì chúng lại ngay lập tức tạo thành một cơ mưa tên nữa về phía khu rừng. Lần này, những người lính du kích dũng cảm ấy không còn may mắn như lần trước, rât nhiều người không kịp tránh tên ngay lập tức bị bắn thành một con nhím, còn rất nhiều người không chết nhưng cũng bị ngã cây, có lẽ sẽ không bao lâu nữa họ cũng sẽ chết thôi.

Loạt mưa tên tiếp theo ngay lập tức ập tới, lần này, số người chết tiếp tục tăng và số người còn sống chỉ còn có thể đếm trên đầu ngón tay, họ nhìn nhau rồi mỉm cười, một nụ cười cuối cùng trước khi từ dã cõi đời.

- Má! Tao thật sự đếu ngờ được có ngày tao sẽ chết ấy!

- Hahaha! Tao cũng vậy!

- Cơ mà đã là lính thì lúc nào cũng nên sẵn sàng cho tình huống như vầy, phải không?

- Haha, phải!

Một cuộc đối thoại ngắn diễn ra giữa những người lính duy nhất còn sống, họ không hề sợ chết mà thay vào đó họ đã sẵn sàng với chuyện này. Tiếng cười hào sảng của họ vẫn vang lên giữa rừng cây trước khi những vụ nổ ma thuật do Undead pháp sư nhấn chìm một cánh rừng vào biển lửa.

Xenon đứng ở trung tâm chiến trường, nhìn những người lính mình tận tay bồi dưỡng đang bỏ mạng dưới lười kiếm và hàm răng của lũ Ma Vật khốn kiếp, ông nở một nụ cười, một nụ cười đầy thương tâm, nước mắt ông chậm rãi trào ra. Là một chỉ huy, ông không được phép khóc, nhưng chỉ một lần này thôi ông không còn quan tâm đến chúng nữa bởi đằng nào ông cũng chết thôi. Nhìn lũ quái vật đang cướp đi mạng sống của mọi người, ông đã mặc kệ vị trí của mình, ngay lập tức rút thanh kiếm bên hông ra lao thẳng vào chiến trận.

Trận chiến vẫn tiếp tục diễn ra dưới sự đàn áp mạnh mẽ của Undead và sự chống cự đến tuyệt vọng của con người. Đám Zombie hình thú như vô cùng vô tận, cứ lao mãi lên chiến trường, những loạt mưa tên không dứt liên tục đổ lên đầu những người còn sống, và những tên Skeleton vô tình liên tục vung lên thanh kiếm rỉ sét của nó chém vào những người lính Đế Quốc.

Nhưng trận chiến cũng chẳng cần kéo dài lâu, sự mệt mỏi nhanh chóng ập lên cơ thể của những người lính và chất độc đang dần lan tràn trong cơ thể khiến họ yếu đi trông thấy, một số thậm chí còn phát điên tấn công vào đồng đội. Sau cùng, làn sương độc đã bao phủ cả doanh trại, đám Undead pháp sư chỉ đợi có thế, bàn tay chúng ngay lập tức xuất hiện một vòng tròn màu đỏ, rồi từ vòng tròn đó bắn ra rất nhiều cầu lửa thẳng về phía doanh trại. Cầu lửa tiếp đất tạo ra các vụ nổ liên tiếp, rồi từ các vụ nổ làn sương độc kia ngay lập tức bắt lửa rồi lan tràn ra khắp mọi nơi. Khí độc do cơ thể Zombie tạo ra rất dễ bắt lửa, vậy nên tiêu diệt Zombie bằng các mồi lửa khá đơn giản.

Ở một góc doanh trại, Xenon chật vật một mình chống lại rất nhiều tên Skeleton đang bao vây lấy ông. Trơ mắt chứng kiến những người lính đầy tự hào của mình bị thiêu rụi dưới ngọn lửa, thấy lá cờ Đế Quốc mà ông vẫn tự hào giờ không khác gì một mảnh vải vô dụng bắt lửa cháy rụi. Nỗi căm giận hóa thành sức mạnh, Xenon không còn quan tâm đến thương thế của mình, ông lao thẳng vào đám Skeleton kia. Dù sao cũng là chết, vậy trước khi chết thì cứ chém giết thoải mái đã.

Tuy nghĩ là thế nhưng ông cũng lực bất tòng tâm, cơ thể ông đã đến giới hạn vì thế nó ngay lập tức đổ gục xuống. Đôi mắt ông mờ dần, trước khi hoàn toàn mất hết ý thức ông có thể nhìn thấy đám lửa đang dần lan đến chỗ ông. Đường đường là một tướng quân của Đế Quốc vậy mà lại chết dưới tay Undead, thật đúng là nhục nhã.

Trận chiến đã kết thúc với chiến thắng gần như áp đảo của Xích Giáp Hiệp Sĩ, khoảng hơn 600 tên Undead đã bị tiêu diệt nhưng đổi lại đã tiêu diệt một doanh trại và đồng thời bắt sống được một tướng quân của Đế Quốc, chiến thắng này sẽ là bước đầu để đưa danh tiếng của chủ nhân nó ra thế giới.

Bersl và Elax đứng ở một nơi an toàn khác nhìn toàn bộ cuộc chiến, khuôn mặt họ lúc trắng lúc xanh chứng tỏ cho việc họ vô cùng kinh ngạc và có chút sợ hãi với cách chiến đấu của tên kia.

- Đó mà là Undead sao?

Bersl có chút không tin, nhưng những gì xảy ra trước mắt ép ông phải tin vào việc ấy.

- Nói là công của Undead không bằng nói là công của chỉ huy thì hơn. Cả kế hoạch tác chiến gần như vô cùng hoàn mĩ.

Elax đứng một bên bình phẩm nhưng trong giọng nói vẫn nghe rất rõ sự e ngại. Đây không còn là vấn đề mà bọn hắn hay Cuồng Nhân Quốc có thể gánh vác rồi, việc này nhất định phải bẩm báo lên trên. Nếu mọi thứ tiếp diễn nhưng theo chiều hướng xấu đi, rất có thể cả thế giới này sẽ chìm trong biển lửa một lần nữa.