Alexia nhìn những thực thể trước mắt mình, bọn chúng mạnh mẽ, chết chóc và hơn hết đều không phải là con người. Từ bốn kẻ đứng sau Skeleton, chúng tạo cho cô một áp lực đến nghẹt thở, nếu đối đầu với chúng cô sẽ chết mà không cần nghi ngờ. Nhưng, trái với chúng, kẻ đứng đầu, cũng là người đưa ra lời đề nghị kia lại trông vô cùng bình thường thậm chí có thể nói là có chút rách nát. Bộ xương có nhiều vết nứt, một phần trên hộp sọ bị gọt đi tạo ra một cái lỗ trên đó, hắn cũng không tạo cho cô cảm giác áp lực mà thay vào đó là cảm giác vô cùng thân thiết và thánh thiện, một thứ cảm giác kì lạ đáng ra không nên xuất hiện trên người Undead.
Alexia nhìn bọn chúng, bọn chúng cũng nhìn cô, ánh lửa trong mắt tên Skeleton vẫn hừng hực như vậy, hoàn toàn không có chút thay đổi gì. Nếu là bình thường thì dù nói gì đi nữa cô cũng sẽ không tin tưởng vào giống loài Undead luôn căm ghét sự sống kia, nhưng tình hình hiện tại đã thay đổi. Cô nhìn tên hộ vệ đã hấp hối bên cạnh mình, rồi nhìn những binh sĩ than khóc yếu ớt xung quanh. Đây là cơ hội cuối cùng của cô để quyết định, dù thế cô vẫn nói:
- Nếu ta dâng hiến mình, ngươi có thể cho ta thứ gì?
Lộp cộp...lộp cộp....
Cái hộp sọ của tên Skeleton khẽ nâng lên rồi hạ xuống hệt như nó đang tạo ra một nụ cười. Nó đáp:
- Không phải là ta có thể cho ngươi thứ gì, mà phải là ngươi mong muốn thứ gì.
Alexia như xác định được quyết tâm của mình, cô nói:
- Được thôi, miễn là ngươi có thể cứu chúng ta thì tế cái mạng này có làm sao!
Lời khẳng định của cô như một tín hiệu, lời nói của cô vừa dứt, ngay tức thì từ một giọt máu chảy ra từ giữa trán cô dung nhập vào tờ giao ước trên tay Nam. Cùng lúc đó, ở quanh cổ cô xuất hiện những họa tiết màu đỏ vô cùng bắt mắt rồi sau đó mờ dần, nhưng cảm giác nặng nề ngay lập tức áp lên người của Alexia.
Nam thu được nô lệ đầu tiên, khẽ mỉm cười tạo ra tiếng lộp cộp khá ghê tai. Làm xong mọi thứ giải tỏa sự vui sướng trong lòng, cậu lên tiếng:
- Giờ thì, chào mừng cô đến với đại gia đình, Alexia.
Nói xong Nam liền quay lưng đối diện với đám lửa đang rực cháy kia. Vụ cháy khá lớn, thậm chí thắp sáng cả một mảng rừng vậy nên chắc kèo là ngày mai sẽ có người tới kiểm tra thôi, hoặc một lát nữa sẽ có trinh sát tới đây. Thời tiết bây giờ đang khá lạnh, và chắc chắn rằng sẽ không có chuyện cháy rừng vào đêm đông giá lạnh thế này, bọn chúng tới đây do thám cũng là chuyện hiển nhiên. Nam biết trước hai bên sẽ có hành động thế nào vậy nên trong đầu cậu đã sớm nghĩ ra đối sách cho chuyện này.
- Hiến tế! Triệu hồi Thiên Thần cấp cao!
Lời Nam vừa dứt, trên bầu trời những vì tinh tú chợt xếp thẳng hàng lại, ánh trăng bạc cũng chiếu sáng tới nơi này. Đám mây trên trời bay đi mất để lộ ra một bầu trời đêm tuyệt đẹp với những ngôi sao lấp lánh. Khu vực này bằng một cách thần kì nào đó đã trở nên sáng hơn đáng kể, thậm chí không khác gì ban ngày dù chỉ là ánh sáng từ những ngôi sao và mặt trăng. Ánh sáng ấy quét qua xác chết của những người lính và cả những con động vật xấu số vô tình bị dính chiêu trong lúc hỗn loạn kia. Ánh sáng nó chiếu tới đây thì những cái xác ấy chợt trở nên nứt nẻ rồi vỡ tan ra như thủy tinh. Tiếp sau đó, những mảnh vỡ ấy tụ tập lại một chỗ, tạo nên một quả cầu bằng vàng vô cùng chói mắt. Nam đoán rằng đó có lẽ là lõi của Thiên Thần hay thứ gì đó tương tự vậy.
Nhưng có vẻ như cậu đã nhầm lẫn, Thiên Thần giống với Ác Quỷ, lõi đối với những thực thể được xếp vào hàng cao cấp đã không còn cần thiết. Cái khối tròn tròn ấy về cơ bản thì giống như một quả trứng chuẩn bị nở ra vậy, hay nói là một thai nhi cũng không sai. Từ cái khối tròn đó, những chi tiết dần dần lộ ra, ngày càng rõ ràng. Đôi cánh trắng bao bọc lấy cơ thể bên trong, vầng sáng vàng đằng sau tỏa ra một cảm giác thánh thiện mà bất cứ ai cũng không thể sinh ra cảm giác bạo lực.
Dần dần, đôi cánh ấy mở ra, để lộ ra nhân thể bên trong. Phải nói rằng, đây là lần đầu tiên Nam và Alexia nhìn thấy thứ gi đẹp đẽ tới vậy. Thứ đó không mang theo khuôn mặt thánh thiện của con người mà thay vào đó nó giống với phần che mặt của cái mũ trụ hơn. Cơ thể nó phơi bày ra ngoài không khí, màu trắng thánh thiện kết hợp với những đường vân vàng khắp cơ thể khiến nó trông vừa uy nghiêm lại vừa thân thiện. Cái đuôi dài của nó mọc ra từ phần hông, cái đuôi ấy khá dài nhưng kết hợp với cơ thể cao gần 3m kia thì nó lại tỏ ra tương xứng đến bất ngờ. Đôi cánh của nó không phải là màu trắng sữa mà là màu trắng bạc tạo nên một sự quyền quý đến khó tả.
Nó nhìn Nam với hai đốm đỏ ở phần mắt, cậu có thể cảm nhận được mối liên kết giữa mình với nó, và nó cũng cảm nhận được như vậy. Nó bước tới Nam, không chút chần chờ quỳ xuống một chân, sau đó mở miệng. Trái với vẻ ngoài của mình, giọng nói của nó vô cùng ấm áp, vừa giống giọng nói của nam nhưng cũng giống của nữ:
- Thưa chúa tể của tôi, ngài có căn dặn gì?
Nam biết những tạo vật được xếp vào hàng cao cấp thì đã có khả năng nói chuyện, nhưng trước giờ thì Marksman Undead và Berseker Undead lại không hề nói chuyện với cậu mà thay vào đó cậu lại ra lệnh trực tiếp bằng cái não tưởng tượng của mình. Vậy nên về cơ bản thì đây là lần đầu tiên Nam nói chuyện với tạo vật của bản thân. Nam nhìn nó, bảng thông tin của nó ngay lập tức hiện lên trước mắt Nam, cậu khẽ lẩm nhẩm đọc thầm:
- Thiên Thần Của Sự Cứu Rỗi, cấp độ cũng khá lắm 80 cơ đấy,...
Nói mồm cho oai thế thôi chứ cấp 80 đủ để nó đập Nam một trận ra trò rồi. Cơ mà cũng may là loại này thuộc loại hỗ trợ nên lực công kích không quá mạnh mẽ, có thể sử dụng được phép hồi sinh cấp 6, phép hồi sinh tập thể cấp 6, thanh tẩy các loại nguyền rủa và một vài loại buff khá ổn áp cho trận chiến. Nam khẽ gật đầu với sức mạnh của tên này, vốn đẳng cấp của hắn không thể triệu hồi được thực thể có cấp độ cao như vậy, nhưng may mà nhờ có trứng của Phượng Hoàng cung cấp không ít Ma Lực cho hắn cũng như ở đây có khá nhiều xác chết do mấy vụ nổ kia nên có thể triệu hồi được quái vật cấp cao như vầy.
Nam nhìn nó rồi liếc mắt về phía mấy tên lính chết la liệt xung quanh. Tính toán tổn thất một chút, Nam ra lệnh:
- Sử dụng phép hồi sinh tập thể, hồi sinh cho đám lính, nếu thiếu Ma Lực ta cho phép ngươi sử dụng Ma Lực của ta để bù vào.
Nam nói ra như thể cậu đã quá quen với quy trình rồi vậy. Không biết vì sao nhưng khi cậu triệu hồi mấy tên này thì tất cả thông tin của chúng đều hiện rõ trong đầu cậu như thể chúng đã ở đấy từ trước rồi và cậu có thể toàn quyền sử dụng như thể đó là của bản thân. Cậu hiểu rõ những kĩ năng, đặc điểm, điểm mạnh và cả điểm yếu của từng con trong đội quân của mình. Điều này khiến Nam có chút kinh ngạc, nếu cứ thế này mà tính thì chẳng bao lâu thì cậu cũng sẽ bị quá tải thông tin mà chết, nhưng may mà cậu có thể loại bỏ các loại thông tin không cần thiết một cách nhanh chóng nên đây cũng không phải chuyện gì đáng lo.
Thiên Thần Của Sự Cứu Rỗi nhận được lệnh của Nam, nó cúi đầu tỏ ra mình đã hiểu. Sau đó nó liền vỗ cánh bay lên bằng một tốc độ không tưởng, chỉ chớp mắt một cái nó đã bay qua cả những ngọn cây cao nhất và tắm mình trong ánh trăng bạc buổi đêm. Sau đó, lấy nó làm trung tâm, một vòng tròn màu xanh lục hiện ra dưới chân nó rồi nhanh chóng trở nên lớn hơn. Bên trong vòng tròn đó là những kí tự và kí hiệu kì ảo liên tục thoát ẩn thoát hiện, hoán đổi vị trí cho nhau tạo ra một sự bí ẩn và thánh thiện khó hiểu. Rồi từ trong cái vòng tròn lớn ấy, những vòng tròn nhỏ hơn bắt đầu xuất hiện dưới cơ thể của những người lính đã chết vì cuộc tập kích của Nam.
- Mẹ nó, đánh cho đã rồi tự làm tự chịu.
Nam lầm bầm trong cuống họng, cậu tưởng rằng cô ta sẽ ngoan ngoãn mà lo cho bản thân trước, ai mà ngờ rằng cô ta đòi phải cho người của cô ta hồi sinh. Giao ước của hắn với Alexia là giao ước không bình đẳng, tuy vậy vẫn có một vài hạn chế nhất định, thứ nhất là buộc phải khiến cho cô ta mắc nợ bản thân thì giao ước mới có tác dụng và việc hồi sinh đám lính chính là việc khiến cho cô ta mắc nợ cậu. Nếu mà Alexia chỉ chăm chăm lo cho mạng sống thì đã đỡ mệt rồi.
- Marksman Undead, Lam Giáp Hiệp Sĩ, các ngươi đi trinh thám trong phạm vi 100m, đảm bảo trong phạm vi này không có người xuất hiện. Nếu có thì tận lực bắt sống, còn nếu không được thì cứ giết. Đừng để ai làm phiền ta.
Hai tên Undead được gọi tên bước ra khỏi hàng, quỳ một chân xuống nghe mệnh lệnh của Nam rồi sau đó liền biến mất như chưa từng tồn tại. Tốc độ này nhanh quá mức rồi, tên Lam Giáp Hiệp Sĩ rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều kể từ lúc được hồi sinh dưới tác dụng của Chúa Tể Cái Chết, không, phải nói là tất cả những kẻ từng được triệu hồi dưới ảnh hưởng của kĩ năng này đều mạnh hơn rất nhiều.
Trở lại với Thiên Thần Của Sự Cứu Rỗi, nó đang hoạt động vô cùng tích cực để mở rộng tầm ảnh hưởng của kĩ năng, và cũng vô cùng tích cực bòn rút từng sợi Ma Lực của Nam. Nếu biết chơi bom nổ khiến bọn chúng bay xa thế thì Nam đã sử dụng đoàn quân Undead của mình đánh rồi. Bây giờ thì xác chết nằm la liệt nhiều nơi quá khiến cho tầm ảnh hưởng của kĩ năng phải lớn, mà lớn thì phải có nhiều Ma Lực bù vào. May mà dù có nhiều thì cũng chỉ nằm trong phạm vi 70m nên cũng không tốn quá nhiều.
Ma lực của Nam nếu so sánh ra thì rất nhiều, dưới ảnh hưởng của các loại buff cực mạnh thì Ma Lực của cậu rõ ràng là đã nhiều hơn. Nếu lúc đầu chỉ là một lu nước thì hiện tại là một cái hồ nước. Đó cũng là lí do Nam có thể triệu hồi nhiều Undead cùng một lúc như vậy dù là thời kì đầu, đa số các Gọi Hồn Sư đều chỉ có thể gọi căng lắm là 3 con rồi đứt hơi, trong khi thời gian đầu Nam có thể gọi cả đống mà chỉ chóng mặt một chút do bị bòn rút Ma lực quá nhanh.
Tuy nhiều là thế nhưng kĩ năng mà Thiên Thần Của Sự Cứu Rỗi đang sử dụng cũng vào hàng tiêu tốn cực kì nhiều mà tỷ lệ thì khá thấp. Hiện tại hơn 3/4 số Ma lực của cậu đã bị rút ra, mà tỷ lệ hồi sinh một người của kĩ năng này chỉ là 40%, và người được hồi sinh chỉ có thể sống nhiều nhất là 2 năm kể từ lúc được hồi sinh. Kĩ năng này nói là hữu dụng thì rõ ràng là không, nhưng vẫn chưa tới mức vô dụng, đủ xài mà thôi.
Trong mắt Nam thì đây là một kĩ năng không quá mạnh mẽ, nhưng trong mắt của Alexia cô như đang nhìn thấy Thánh Tích. Đây là lần đầu tiên cô thấy được một Thiên Thần và một Ma Pháp Trận to như vậy. Phải biết trung bình một Ma Pháp Trận chỉ to khoảng một cái khiên là cùng, những kẻ mạnh hơn thì có thể khiến nó to bằng cái mâm, nhưng chưa có ai có thể sử dụng một Ma Pháp Trận rộng tận gần 80m. Nếu là Trận Pháp có nhiều người cùng hỗ trợ thì có thể hiểu được, nhưng đằng này chỉ có một Thiên Thần làm tất cả, một mình nó cùng với Ma lực của con Skeleton kìa mà đã có thể tạo ra Ma Pháp Trận lớn như thế.
- Không cần ngạc nhiên thế đâu, chỉ là một Ma Pháp bình thường mà thôi. Mà cô cũng đừng mong chờ gì nhiều.
Cái này là nói thật, chỉ là Ma Pháp hệ hồi sinh cấp 6 thì vẫn chưa đủ để cậu nhìn vào mắt. Với thực lực hiện tại cộng với bốn tên Undead siêu mạnh kia thì đập con Thiên Thần này dễ như chơi. 4 tên đó cấp độ mỗi tên đều là 100, cậu không biết giới hạn cấp độ của thế giới này là bao nhiêu nhưng có lẽ cấp 100 là đã thuộc hàng khá mạnh rồi.
Ma Pháp tiếp tục được tiến hành tróng sự ngơ ngác đến tột độ của Alexia, cô vẫn chưa thông được lời nói của Nam rốt cuộc là ý gì, nhưng ngay sau đó cô liền hiểu rõ. Từ những trận pháp nhỏ đó chợt xuất hiện một ánh sáng nhàn nhạt nhưng vô cùng ám áp, chỉ nhìn vào đó cũng khiến cho những vết thương của cô trở nên dịu đi hẳn. Sự thánh thiện, sự ấm áp tỏa ra từ nó khiến cho người ta có cảm giác thư thái và bình an đến lạ kì. Tiếp sau đó, những ánh sáng ấy càng trở nên chói lói hơn rồi sau đó mờ dần, mờ dần đến khi tắt hẳn.
Alexia kinh ngạc nhìn cả quá trình diễn ra chắc cũng cỡ được 1 phút, chỉ thế này thôi sao? Cô nhìn tới Nam nhưng hắn chỉ đưa một ngón tay đặt trên hàm răng trắng tinh của mình, ngụ ý rằng đừng nói gì cả. Cả quá trình này không chỉ Alexia kinh ngạc mà ngay cả Nam cũng kinh ngạc, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy sự hồi sinh thật sự. Tuy có chút trục trặc nhưng chung quy lại nó đã thành công.
Ma Pháp Trận mờ dần rồi biến mất, Thiên Thần Của Sự Cứu Rỗi chậm rãi bay xuống rồi quỳ một chân bên cạnh Nam, bộ dạng thành kính vô cùng. Cùng lúc với Ma Pháp Trận biến mất thì những người lính kia cũng bắt đầu động đậy. Những tiếng rên rỉ khản đặc vang lên trong không gian tĩnh mịch của buổi đêm, rồi sau đó, một vài tên chống tay ngồi dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh rồi la hét khi thấy một con Skeleton đứng trước thủ lĩnh của mình. Đây là hành động bình thường và dễ hiểu của những người lính khi thấy Undead.
Alexia thấy người của mình đã lục tục tỉnh dậy, khuôn mặt của cô tươi hẳn ra, ngay cả vết thương đau cũng quên mất. Nhưng một màn tiếp theo đó khiến cô cứng cả người, một vài người đã không thể tỉnh dậy và bốc cháy một cách dữ dội trong ánh lửa bạc. Cô nhìn vào Nam, đôi mắt ngóng chờ một câu trả lời.
- Tỉ lệ thành công của Ma Pháp này là 40%, và những kẻ không thể hồi sinh sẽ bị chính sinh mệnh của mình thiêu cháy. Hồi sinh càng nhiều người, phạm vi càng rộng thì tỉ lệ càng thấp vậy nên tôi mới bảo là đừng trông chờ gì.
Nam nhún vai giải thích, cái chết của những người lính xấu số hoàn toàn không có chút ảnh hưởng đến hắn, có thể bởi vì cậu là Undead hoặc cũng có thể là cậu vốn đã không quan tâm đến chúng rồi. Nói một cách đơn giản thì dù hồi sinh chỉ là một người thì cậu vẫn đã hoàn thành giao ước và Alexia sẽ mãi mãi là nô lệ của cậu, dù cô có chết và tái sinh đi nữa thì vẫn vậy, đây là giao ước linh hồn chỉ được phá vỡ khi Nam cho phép. Kết quả này thực sự khiến Nam có chút ngoài ý muốn, cậu tưởng là sẽ có không tới 10 người tỉnh dậy, nhưng ai mà ngờ được lại có tận 20 người được hồi sinh cơ chứ. Thêm cả tên hộ vệ đang thoi thóp bên cạnh Alexia thì là 21, tên đó nhìn có vẻ mạnh và trung thành.
Alexia nghe lời giải thích vô cảm của Nam khiến tâm trạng cô trở nên cực kì phẫn nộ. Cô muốn lao lên cắn xé hắn nhưng suy nghĩ đó mới chỉ xuất hiện thì chợt có một dòng điện chạy qua cơ thể khiến cô đau đớn vô cùng.
- Đừng ngu ngốc, giao ước giữa ta và ngươi đã hoàn thành, ngươi không thể thoát khỏi ta được đâu.
Nói rồi Nam bước ngang qua cô, đi đến thẳng tên hộ vệ đang nằm thoi thóp dưới đất. Cậu ta thở từng hơi thở nặng nhọc và đầy đau đớn, sau lưng cậu đã bị oanh tạc đến mức không còn hình dáng. Thậm chí từ sau lưng Nam có thể thấy được xương sườn, hai lá phổi cực khổ hoạt động và cả trái tim rỉ máu của cậu ta.
- Bị thương đến thế mà vẫn sống được, ngươi đúng là ngoan cường đấy.
Nam cười gằn khi nhìn vào tên hộ vệ đó, một kế hoạch hoàn chỉnh liền xuất hiện trong đầu cậu.