Vừa bước vào phạm vi vòng ngoài của Hắc Giao sơn mạch, nhìn về phía trước thì thấy núi rừng đen nhánh như một con thượng cổ hung thú đang nằm vắt ngang giữa trời và đất, xa xăm bất tận, rừng cây xanh biếc, đất đá gồ ghề nối liền không dứt, phong cảnh độc nhất vô nhị, vì là ở trong núi rừng, có rất ít nhân loại nên linh khí không loãng như ở trong thành trấn, ngược lại rất đậm đặc, ngay cả làn gió nhẹ thổi đến cũng mang theo mùi hương cây cỏ thanh mát khiến Ngạo Vân cảm giác vô cùng khoan khoái dễ chịu.
Trong Hắc Giao Sơn Mạch thú dữ vô kể, ngay cả Võ Linh cường giả cũng có thể mất mạng khi vào sâu bên trong vì thế những dong binh đoàn bình thương đều không dám vào sâu bên trong. Phạm vi 300 dặm bên ngoài vẫn coi là khu vực an toàn, qua khỏi 300 dặm này thì nguy hiểm trùng trùng, càng vào sâu bên trong càng hung hiểm
Nhờ vào việc kết hợp haki quan sát với tinh thần lực đã được Hỗn Độn Tẩy Tủy Đan tẩy luyện qua, hắn đã có thể quan sát 100m xung quanh mình một cách rõ ràng chi tiết gần giống như thần thức của tu tiên giả trong các bộ tiểu thuyết khác vậy, phải biết võ giả bước vào Võ Linh tinh thần lực ngưng tụ thành thức hải hình thành Linh Thức mới có thể quan sát xung quanh 1 dặm nhưng rất mơ hồ, giống như máy radar dò nhiệt vậy, chỉ có thể dựa vào khí trong người đối phương để phán đoán tu vi thực lực.
'ừm dong binh đoàn sao? 3 tên Luyện Thể Thất Trọng, 1 tên Thập Trọng, 1 con Phàm giai trung kỳ yêu thú, vừa vặn để cho ta thử nghiệm một chút' Ngạo Vân nghĩ thầm trong lòng, hắn biết được tu vi của bọn chúng là do nhờ haki quan sát có thể xem xét đến cơ thể người khác xem chúng đả thông bao nhiêu đầu Võ Mạch từ đó đưa ra phán đoán, tất nhiên nếu hắn mạnh hơn nữa chỉ cần dò xét hơi thở là có thể xem xét được tu vi của đối phương, còn bây giờ thì không được rồi.
Ở 3 tên Thất Trọng đang thu hút sự chú ý của con hổ, tên trung niên nam tử Thập Trọng kia đã thuần thục luồng ra phía sau mãnh hổ nhanh chóng tiếp cận để thi triển võ kỹ nhắm ngay cổ của nó mà trảm mạnh xuống.
"Rống"
Ở lúc Thạch Nha Hổ đang giơ lên móng vuốt phải, chụp đến thân thể của một tên Luyện Thể Thất Trọng thì theo bản năng nó cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt từ phía sau, nên nó nhanh nhẹn tránh qua một bên, nhưng do thân hình đồ sồ nên đã chậm một nhịp, đại đao của trung niên nam tử đã chém trúng từ vai xuống chân trái của nó, dòng máu đỏ lòm chảy xuôi xuống, làm cho nó đau đớn gầm lên giận dữ.
Nhưng Phàm Thú vốn là không có trí khôn nên nó sẽ không rút lui trong tình trạng như vậy ngược lại khi ngửi được mùi máu sẽ càng khiến cho cuồng bạo khát máu thêm mà thôi, ánh mắt biến thành màu đỏ như máu, tản mát ra khí tức càng ngày càng cuồng bạo, bốn chân đạp mạnh xuống mặt đất, nhào tới vỗ vào ngực tên nam tử trung niên một phát khiến hắn bay ra ngoài thổ huyết liên tục, nhưng bọn họ dù sao cũng là Dong Binh Đoàn lâu năm, có kinh nghiệm chiến đấu đoàn đội kết hợp với nhau để quần công yêu thú đơn độc, lại có chuẩn bị dược liệu hồi phục đầy đủ.
Nên trận chiến diễn ra không lâu sau đó, dưới sự kết hợp thuần thục của 4 vị Luyện Thể Cao Giai Dong Binh Đoàn, mà Thạch Nha Hổ vì không có linh trí chỉ nhờ vào bản năng chiến đấu nên đã bị quần công đến thương tích đầy mình, thân hình to lớn lung lay sắp ngã, mắt thấy đại đao sắp bổ xuống chuẩn bị kết liễu nó, thì Ngạo Vân đang đứng từ xa quan sát bỗng nhiên chớp động, thân hình hắn biến mất ở nguyên chỗ sau đó lại xuất hiện ở kế bên Thạch Nha Hổ, 4 tên Dong Binh Đoàn chỉ kịp nghe "phốc" một tiếng đã thấy mãnh hổ đầu một nơi thân một nẻo.
"Đinh chúc mừng ký chủ chém giết Phàm Giai yêu thú nhận được 10 Nguyên Điểm" Âm Thanh hệ thống vang lên khiến khóe miệng của Ngạo Vân câu lên, đôi mắt đen huyền sáng ngời hiện ra tiếu ý, mặc dù hệ thống không đề cập đến việc kiếm nguyên điểm nhưng bằng vào kinh nghiệm đọc hệ thống lưu của hắn thì dễ dàng đoán ra được một số việc như thông qua giết yêu thú hoặc nhân loại, hay là làm các loại nhiệm vụ...v..v...
4 tên xoay đầu nhìn lại thấy một tên mặc Hắc Y thiếu niên không biết lúc nào đã đứng ở phía sau bọn họ, cảm giác sau lưng lạnh toát, 4 người định thần lại thì hoảng hốt lui nhanh về phía sau thần sắc cảnh giác, đề phòng nhìn Ngạo Vân nói:"Ngươi là ai? chúng ta là người của Hắc Hùng Dong Binh Đoàn, khôn hồn thì mau cút cho ta"
Ngạo Vân không trả lời , hắn quay người bước đi bởi vì hắn đã hoàn thành mục đích của mình là kiểm tra việc giết sinh vật có được nguyên điểm hay không, mặc dù hắn biết việc tới gần một đoàn đội khi đang vây quét yêu thú là phạm vào nghi kỵ nhưng hắn vì mục đích của mình nên không quan tâm bọn chúng nghĩ gì, với lại Ngạo Vân không nghĩ bọn chúng sẽ thả mình đi dễ dàng như vậy.
Nếu 4 tên này không biết quý trọng mạng sống thì hắn không ngại tiễn chúng một đoạn, quả nhiên ở hắn đi chưa được 3 bước thì tên trung niên kia lại quát nói :" Khoan đã!! nếu đã đến vậy thì giao ra đồ vật có giá trị trên người của ngươi ra đi, kể cả thanh kiếm kia!!"
Thanh kiếm hắn nói chính là Hắc Kiếm mà Ngạo Vân vừa dùng để giết mãnh hổ, bởi vì không thấy được tốc độ ra kiếm cũng như thực lực của thiếu niên trước mắt, trung niên đánh giá hắn rất bất phàm, nếu Ngạo Vân biểu hiện hung hăng một điểm có lẽ hắn sẽ kinh sợ mà thối lui.
Nhưng Trung Niên nam tử "Tinh Mắt" phát hiện ra là ở thái độ khiêu khích của bọn hắn vừa rồi thiếu niên chọn "nhượng bộ" cho thấy tu vi cũng không cao, rõ ràng đang" kiêng kỵ" bốn người bọn họ, nên lựa chọn nhanh chóng rời đi, vì thế nên hắn quyết định uy hiếp cướp bóc, dù sao đây cũng là việc bọn hắn thường xuyên làm ở nơi rừng núi thăm thẳm như này, nếu gặp nữ nhân có chút tư sắc thì cướp xong lại chia nhau hiếp chán chê lại giết, còn nam nhân thì cướp xong đều giết chết tại chỗ.
Nhưng Trung Niên nam tử đầu có ngờ tới được, vì sự "Tinh Mắt" này chính là lần cuối cùng hắn có thể nhìn thấy ánh mặt trời, cũng như nhìn thấy được thế giới mỹ lệ tươi đẹp này rồi.
"Ngươi..."
Thấy Ngạo Vân hồi lâu không đáp trả, trung niên còn muốn nói gì đó thì một đạo kiếm quang lạnh lẽo quét tới thay cho câu trả lời, chỉ tiếc bọn họ sẽ không thể nghe được nữa rồi!!
Phốc.....
4 cái đầu lăng không bay lên, máu tươi nhuộm đỏ cả một khu đất khiến người nhìn mà ớn lạnh, ở nơi này nhân từ với địch nhân chính là tàn nhẫn với bản thân mình, trước đó không thù không oán, nên dù chán ghét các làm của một số Dong Binh Đoàn, thì hắn cũng không có nổi lên một sát niệm nào.
Nhưng đối với người có ý định không tốt với mình, Ngạo Vân đã định là tuyệt đối sẽ không buông tha! và đối đãi người như vậy hắn chỉ có một chữ đó là Giết!!!!
"Đinh chúc mừng ký chủ chém giết 4 tên Luyện Thể võ giả nhận được 40 Nguyên điểm" thanh âm hệ thống lại vang lên.
"Kiếp sau nhớ đầu thai làm người tốt một chút!!". Cố gắng ngăn chặn cảm giác buồn nôn trong cổ họng xuống, Ngạo Vân chậm rãi nói.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên giết người của hắn ở 2 kiếp làm người.
Tiếp tục săn giết thêm vài chục đầu Phàm Giai yêu thú, ở nguyên điểm hắn đạt tới con số 300 thì trời cũng đã tối, Ngạo Vân đốt lửa nướng mấy đầu trâu rừng mà hắn vừa hạ sát không lâu.
Tuy thời gian hắn dung hợp mera mera no mi cũng không dài nhưng với thiên phú hiện tại cùng ký ức luyện tập từ các phân thân truyền về thì hắn tự tin mình hiện tại vân dụng năng lực trái ác quỷ không hề thua kém Ace trong nguyên tác chứ nói gì đến nướng thịt.
Lửa là hắn dùng Hỏa Chi Nguyên linh căn để thôi phát, nên xưng là Thần Hỏa cũng không sai, cộng thêm gia vị hắn mua từ hệ thống, tất cả đều thuộc hàng tinh phẩm, còn có thịt yêu thú vốn chứa tinh hoa cho nên khi nướng lên mùi thơm lan tỏa ra không khí khiến cho một số yêu thú đi săn vào đêm dồn dập kéo đến rình mò.
Mùi hương lan tỏa không lâu đã có hơn mấy chục vị "Khách" đến thăm Ngạo Vân rồi, lập tức mấy chục đôi con ngươi đỏ lòm tản ra sát khí lành lạnh tập trung trên người Ngạo Vân, nếu là hắn ở trước khi bước vào Hắc Giao sơn mạch có thể sẽ rất căng thẳng khi đối diện với tràng cảnh lúc này.
Nhưng bây giờ thì khác rồi, bằng vào nửa ngày giết chóc đã giúp hắn có được sự bình tĩnh ứng phó tràng cảnh như thế này, không biết là do bọn chúng kiêng kị ngọn lửa trước người Ngạo Vân hay là do chưa nhận được tín hiệu tấn công của con đầu đàn nên mấy chục đôi huyết hồng sắc nhãn cầu chỉ nhìn chằm chằm vào Ngạo Vân mà thôi,
Ở lúc Ngạo Vân ăn hết 2 con Nhị Giai Yêu Thú Thanh Mang Ngưu nặng gần 1000 cân, thì hắn cảm thấy đàn yêu thú đã không chờ được nữa mà bắt đầu rục rịch.
Thấy vậy Ngạo Vân từ từ đứng lên, nhắc lên chai Pepsi loại to vừa mua từ Thương Thành Hệ Thống, dù là chuyển sinh tới thế giới huyền huyễn võ hiệp, hẵn là nên một bình rượu, một thanh kiếm, ngang dọc giang hồ, tung hoành thiên hạ, như vậy mới đúng bài, nhưng hắn vẫn thích một số thức ăn nước uống ở thế giới trước nha, rượu có thể để cho một số thời khắc dùng cũng được, còn bình thường hắn vẫn thích uống nước ngọt có gas hơn.
Hàn Băng Linh Căn phát động, Băng thuộc tính linh khí dưới sự dẫn dắt của Linh căn dồn dập hội tụ về tay hắn, khiến cho chai Pepsi bị phủ lên một tầng băng mỏng, Ngạo Vân thấy vậy thì nâng lên nốc một ngụm hết sạch, sau đó lấy tay áo chà ngang miệng liền nói:
"À... sảng khoái!!!".
Sau đó hắn từ từ rút ra Hắc Kiếm bên hông mình, Haki Quan Sát tỏa ra bao trùm 100m xung quanh, bây giờ hắn mới nhìn thấy rõ ràng bộ dạng của toàn bộ những con thú dữ đang ẩn nấp xung quanh, chực chờ cơ hội để lao lên cắn xé hắn ra thành từng mãnh này,
Tất cả bọn chúng đều có chung đặc điểm đó là có đôi mắt đỏ như máu, bộ lông đen kịt trông rất cứng ngắt xấu xí như những cây gai vậy.
Mặc Lang là một giống loài rất phổ biến ở Hắc Giao Sơn Mạch, nổi tiếng với đặc tính thị huyết cuồng bạo của mình, đặc biệt bọn chúng có thể kêu gọi bầy đàn đông đúc, cùng tính tình hiếu sát, tử chiến đến cùng đã khiến cho Võ Giả hoặc nhiều yêu thú đều phải tránh lui khi đụng phải, thậm chí một vài tổ đội Dong Binh Đoàn nổi tiếng cũng không nguyện ý đối đầu với chúng nếu không gặp tình huống bất đăc dĩ như tranh đoạt Thiên Tài Địa Bảo, hoặc bị chúng vây quanh, rơi vào đường cùng.
Hơn 30 con Mặc Lang đã chia nhau ra tạo thành một vòng tròn vây kín Ngạo Vân vào giữa, không một lối thoát nào, mỗi một con Mặc Lang đều có hình thể to lớn, con nhỏ nhất đã có kích thước chiều cao 1m, dài 2m.
Ở Ngạo Vân đứng đậy thì mấy chục đạo thú ảnh cũng động, "Ngao" con Mặc Lang đầu đàn rống lên một tiếng như đang biểu hiện cho cuộc săn bắt đầu, nhưng ai là thợ săn ai là con mồi thì chưa biết được.
Ngạo Vân chỉ hơi thoáng kiêng kỵ một chút đặc tính của loại này, vì bọn chúng rất khát máu trong một cuộc chiến sẽ không bỏ trốn khi gặp địch quá mạnh hoặc số lượng đông, mà sẽ kêu gọi đồng bọn tới trợ giúp.
Một đàn cỡ nhỏ 30 con có thể kêu gọi sự hưởng ứng của một đàn tầm trung lên tới vài ngàn con, và trong đó có Tam Giai Mặc Lang làm thủ lĩnh, phải biết Tam Giai yêu thú ngang bằng với cảnh giới Võ Sư nhân loại a,
Nhưng hắn chỉ hơi thoáng kiêng kỵ mà thô, đánh không lại thì chạy, hắn không tin với Soru và Nguyệt Bộ, lại chạy không thoát bọn chúng, mặc dù có Thời Không Châu làm bảo mệnh thần khí nhưng nếu không gặp phải sự tình vượt quá tầm thì hắn sẽ không dễ dàng vận dụng.
Vù vù...
Phốc...
Tiếng xé gió vang lên, chỉ thấy 3 con Mặc Lang Nhất Giai cấp tốc từ phía sau và 2 bên trái phải tiến sát lại gần hắn như muốn xé hắn ra thành từng mãnh, Ngạo Vân vẫn bình tĩnh đứng im đợi cho khoảng cách chỉ còn 1m thì sử dụng Soru, hai chân thần tốc đạp mạnh liên hồi xuống đất, lưu lại một đạo dấu chân sâu hoắm, thân ảnh của hắn biến mất chỉ sau 1s lại xuất hiện ở vị trí cũ, còn 3 con Mặc Lang đã bị chẻ làm đôi chết không thể chết lại,
Đó là hắn sử dụng Soru di chuyển với tốc độ cao cộng thêm Bạt Kiếm Thuật đã luyện đến Cực Cảnh nên mới xuất hiện tràng cảnh quỷ dị như thế.
Không dừng lại ở đó Ngạo Vân tiếp tục sử dụng Soru như hổ lạc bầy dê gặt hái sinh mệnh của từng con Mặc Lang, thoáng chốc đã giết phân nửa đàn sói
"Hú...!!"
"Hú..!!"
Thấy tình hình không ổn con Nhị giai Mặc Lang cũng là thủ lĩnh của đàn sói này lập tức tru lên một tiếng dài, bầy sói cũng tru lên theo, không lâu sau đó từ xa vang lên từng tiếng sói tru kinh người, hàng ngàn con Mặc Lang lớn có nhỏ có, nối đuôi nhau kéo đến.
"Hú.....!!!!"
Ngạo Vân cũng giết chốc đã nghiền nên không quan tâm, đến bao nhiêu giết bấy nhiêu, hắn sử dụng Ảnh Phân Thân Chi Thuật, phân ra 10 cái phân thân giống y như đúc bản thể, kể cả Lực Lượng, Thể Chất, Phòng Ngự, đều ngang bằng với bản tôn, nhưng chỉ sở hữu 10% MP, và lượng Chân Khí mà thôi, ý niệm phát ra, 10 thanh Hắc Thạch Kiếm được cất giấu trong balo hệ thống xuất hiện trong tay của 10 cái phân thân.
Ngạo Vân bản tôn cùng 10 cái phân thân, tổng cộng có 11 đạo thân ảnh chém giết với hơn 2000 con yêu thú, nếu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ gây nên oanh động to lớn a, vì dù cho có là Đại Võ Sư đi chăng nữa cũng không dám nói chắc mình có thể thoát ra khỏi vòng vây của hơn 1000 con yêu thú chú nói gì đến trực diện đối đầu chém giết, hơn nữa là 11 đạo thân ảnh này chỉ mới là Luyện Thể Cảnh.
Thực ra ảnh phân thân chi thuật cũng không thích hợp dùng trước quân số nhiều như thế, vì một khi phân thân bị đánh vào nhược điểm sẽ bị phá giải và truyền đau đớn về cho bản tôn, sẽ rất bất lợi trong chiến đấu ,còn dùng đặc điểm của logia thì tiêu hao rất lớn hiện tại vẫn chưa phải lúc dùng nhiều.
Nhưng ai bảo hắn chơi hack cơ chứ, với Busoshoku Haki mặc dù là sơ cấp nhưng hắn đã luyện thuần thục nó tới Max cấp, phòng ngự của nó đã có thể so với Bảo Giáp Phòng Ngự cấp bậc Hoàng Cấp, có thể phòng ngự tuyệt đối Tứ Giai yêu thú công kích, phòng ngự tuyệt đối tên như ý nghĩa, chính là Tứ Giai yêu thú hoặc, Đại Võ Sư cường giả công kích sẽ không thể gây thương tổn bên ngoài được cho hắn một chút nào, tuy chặn được lực lượng công kích nhưng cơ thể của hắn lại quá yếu ớt sẽ không thể chịu nổi lực lượng va chạm của Tứ Giai hoặc Đại Võ Sư cường giả.
Nên mỗi phân thân đều được bao trùm bởi busoshoku haki cũng chẳng màng tới phòng thủ vì đơn giản ở đây không có Tứ giai yêu thú, còn Tam Giai thì chỉ có một con, còn lại Nhất Giai Nhị Giai Mặc Lang đã không thể nào gây nên nguy hiểm đáng nói cả.
Rống...!!!
Ngao...Ngao....!!!!
Tiếng gầm rống giận, cuồng bạo từ mấy ngàn con Mặc Lang bầy phát ra vang vọng khắp trăm dặm xung quanh, sự khát máu của bọn chúng đã vượt qua tưởng tượng của Ngạo Vân, bình thường bầy yêu thú nếu gặp phải trọng kích như vậy đã sớm bỏ tứ tán mất rồi...
Cứ như vậy...
Trận chiến diễn ra hơn 1 canh giờ, Ngạo Vân và phân thân đa phần chỉ dùng kiếm được bao bọc bởi busoshoku haki sắc bén mà chém thôi chứ không hề dùng nhiều skill vì sức khôi phục hiện tại của hắn vẫn chưa phải quá mạnh chỉ vừa đủ dùng busoshoku haki toàn thân mà thôi.
Trong một trận chém giết như thế này, hắn nên để dành sức lực để đề phòng tình huống bất ngờ xảy ra, ai biết chừng có Tứ giai yêu thú giết ra bất chợt vậy chẳng phải hắn nuốt hận tại chỗ sao.
Ở Nguyên điểm đạt đến con số 30 vạn thì xác Mặc lang đã chất thành đống, máu tươi nhuộm đỏ đại địa, không khí lan tỏa mùi máu nồng nặc, tràng cảnh huyết tinh mười phần
Rống!!!!
Một tiếng gầm thét vang dội truyền tới từ con Tam Giai Sơ Kỳ Mặc Lang, cũng chính là thủ lĩnh của bầy sói này, cả trận chiến nó bị kiếm chế bởi 2 cái phân thân, bị áp chế gắt gao không cách nào thoát ra hay ra hiệu đàn sói rút lui được cả.
Hiện tại cả đàn bị giết chết gần hết chỉ vì mấy cái nhân loại nhỏ bé này khiến nó rất tức giận, phẫn nộ cùng cực nó bắt đầu thiêu đốt tự thân tinh huyết cùng yêu đan đỗi lấy lực lượng tiếp cận Tam Giai Trung Kỳ.
Rống!
Gầm thét một tiếng, nó dùng móng vuốt sắc bén của mình vồ mạnh về phía 2 cái phân thân thân thể bộc đầy Busoshoku Haki, vang lên một tiếng kim loại va chạm, khiến 2 cái phân thân văng ra ngoài đụng gãy không ít cổ thụ mới triệt tiêu quán tính để dừng lại được, dù vậy chỉ khiến 2 cái phân thân choáng một chút thôi, dưới sự bao bộc của Busoshoku Haki lực lượng của Tam Giai hoàn toàn không đáng giá nhắc tới.
Tam Giai yêu lang không dừng lại nó như biết được Ngạo Vân mới là thủ lĩnh của "đám" nhân loại này vì thế dồn hết tự thân lực lượng, bộc phát ra ngoài tốc độ cả Võ Sư Hậu Kỳ cũng không theo kịp lao thẳng về phía Ngạo Vân.
'Tốc độ thật nhanh' Ngạo Vân thầm nghĩ, vì hắn đã dùng tới kenbunshoku haki mà vẫn chỉ bắt được một đạo hắc quang đang hướng về phía mình cực tốc lao đến.
Hắn có thể dùng Soru để né ngang nhưng hắn hiện tại muốn thử cường độ nhục thân của mình cực hạn là ở chỗ nào, nên đứng im ở nguyên địa, 2 tay đưa ra phía trước ngực tạo thành hình chữ X, làm nên thế phòng thủ đơn giản nhất mà hắn biết, Busoshoku Haki vận chuyển đến cực hạn, toàn thân bao trùm bởi một tầng giáp màu đen nhánh sáng bóng, lóe lên vài tia sáng kim sắc, đồng thời thân thể của hắn cũng bị cố định một chỗ bởi hắn muốn dùng kỹ năng phòng ngự mạnh nhất trong Hải Quân Lục Thức:
"Tekkai"
"Rầm"
"Răn Rắc"
Tiếng động to lớn y như 2 cổ xe tải va chạm vào nhau với tốc độ cao, theo sau đó là tiếng xương cốt nứt vỡ, một vòng khí lãng giữa cả 2 khuếch tán về bốn phía, nhắc lên một tầng khối bụi mù mịt.
Đợi cho cuồng phong quét qua, làm cho bụi mù tản đi chỉ thấy Ngạo Vân vẫn đứng im bất động ở nguyên chỗ.
Còn Tam Giai Mặc Lang thì lại thảm rồi, 2 chi trước gãy vụn, cái miệng nát bét, máu thịt be bét trong rất thê thảm, toàn thân xương cốt đã gãy gần hết rồi còn Ngạo Vân chỉ hơi cảm thấy đầu choáng mắt hoa chốc lát rồi lại bình thường như cũ.
Đây chính là lực lượng phản chấn từ Haki Vũ Trang mà hắn lĩnh ngộ được, dù Haki Vũ Trang chỉ là Sơ Cấp nhưng hắn có một thân thiên phú thông thiên đã lĩnh ngộ đến Max cấp.
Haki Vũ Trang vốn dùng cho phòng ngự nhưng sau khi lĩnh ngộ đến Max cấp thì vật cực tất phản, nó không đơn giản chỉ là dùng để phòng ngự nữa, mà có thể phản chấn lại lực lượng, tất cả công kích dưới Ngũ giai yêu thú hoặc nhân loại Võ Linh đều bị phản chấn x2 lực lượng.
Ngao...
Ngao....
....
Chúng Lang bầy sau khi thấy thảm trạng của thủ lĩnh chạy tứ tán chia năm xẻ bảy.
"Đinh chúc mừng ký chủ chém giết Tam Giai yêu thú nhận được 300 Nguyên Điểm". Âm thanh cơ giới của hệ thống lạnh lùng vang lên cũng đại biểu cho cuộc chiến chấm dứt.
Mặc cho tràng cảnh cho chút quỷ dị vì yêu thú nổi tiếng với nhục thân cường hoành viễn siêu võ giả cùng giai.
Mà bây giờ một luyện thể cảnh nho nhỏ lại muốn so nhục thân với Tam giai yêu thú hơn nữa là đứng ở thế phòng ngự.
Phải biết Tam Giai yêu thú kể cả Võ Sư gặp cũng phải đánh trong lui quân, hiện tại lại thiêu đốt tinh huyết cùng yêu đan muốn đồng quy vu tận với hắn, mà chỉ đổi lại kết cục chẳng khác nào đâm đầu Tự Sát, thật sự kinh hãi thế tục a.
Ngạo Vân ngẩn ngơ chốc lát lại thống khoái ngạo mạn cười lớn: "hahaha...như thế nào mới là cường giả?!! như thế này mới là cường giả!!!!".
Sau khi bộc phát tầm tình bành trướng hắn lấy lại bình tĩnh, nói đùa sao? bây giờ hắn dù mạnh nhưng đừng quên Thiên Ngoại Hữu Thiên, hắn không ngu ngốc đến nổi chỉ mới như vậy đã làm hắn thỏa mãn rồi dẫn đến đắc ý vong hình đâu.
Thu liễm tâm tình đang bành trướng của mình lại, Ngạo Vân thu thập tất cả thi thể của bầy Mặc Lang vào balo hệ thống.
Giống như túi đồ trong game, Balo Hệ Thống có công năng chứa đựng vật phẩm, khi vật phẩm để vào thời gian của nó sẽ vĩnh viễn dừng lại, lưu trữ lại trạng thái khi nó được đưa vào, mỗi một ô trong balo đều có thể vô hạn chứa 1 loại vật phẩm, hiện tại balo của hắn chỉ có 1000 ô mà thôi , nhưng theo cảnh giới tăng lên số ô cũng sẽ tăng thêm nhiều hơn.
Sau đó hắn nhanh chóng rời khỏi chỗ này, tuy nói trăm dặm quanh đây đều là địa bàn của Tam Giai Mặc Lang trong nhất thời sẽ không xuất hiện thêm một con Tam giai nào khác, nhưng mùi máu ở nơi này thật sự rất nồng và cuộc chiến đã kéo dài quá lâu nên chắc chắn chúng đã phát giác được, nếu hắn còn ở lại thì chắc chắn sẽ xảy ra thêm một trận chém giết nữa, tuy nói hắn không sợ nhưng hắn không muốn gây thêm động tĩnh nào lớn nữa để tránh gây sự chú ý của Tứ Giai yêu thú, hoặc nhân loại Võ Giả.
Tìm một dòng suối nhỏ để tẩy rửa thân thể một thoáng, vì dùng Haki vũ trang bao bọc toàn thân nên y phục hắn không hề dính phải một giọt máu nào, nhưng cảm giác tắm rửa sau một trận chiến dài thì thực sự rất thoải mái.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ hắn mặc y phục vào, tìm kiếm một chỗ kín đáo lách mình tiến vào Thời Không Châu, nhìn phía xa thân ảnh mê người đang đả tọa tu luyện, còn dưới chân hắn là tiểu Bối Bối đang ngủ, con vật nhỏ này rất ham ngủ, nhưng do có huyết mạch thần thú, cộng thêm Linh Khí trong Thời Không Châu rất dồi dào, nên dù ngủ thực lực nó vẫn đang tăng tiến hiện tại đã tiếp cận Nhị Giai cảnh giới, cho nó thêm một thời gian ngắn chắc chắn sẽ đột phá bước vào Nhị Giai cấp bậc, còn chiến lực thì hắn không biết rồi.
'Chắc phải kiếm một đối thủ xứng tầm cho bối bối rèn luyện mới được' hắn thầm nghĩ.
Hơi hơi động ý niệm, hắn tách một khoảng nhỏ không gian của Thời Không Châu ra, khoảng 100m vuông sau đó tiến vào mãnh không gian này, nơi này vẫn nằm trong Thời Không Châu nhưng lại độc lập tách rời với không gian lớn kia, sau đó hắn chỉnh tỉ lệ thời gian xuống 1:1 với thế giới thực, lại đem các loại giường, nệm, gối mà hắn mua được ở hệ thống thương hành, rất tiện nghi mỗi cái chỉ 1 nguyên điểm rồi ngủ một mạch tới sáng hôm sau