Chương 5: Đụng Độ Giang Hồ

Vô Tận Chiến Tranh

Chương 5: Đụng Độ Giang Hồ

Ngày hôm sau, hôm nay chính là ngày thứ hai đầu tuần hôm nay Bình An dậy khá sớm nguyên nhân không gì khác chính là chuẩn bị đi học, đây lại là năm cuối cấp vì thế muốn trốn học lập tức sẽ bị giáo viên phát hiện và ‘alo’ phụ huynh và lại Bình An đang cố gắng tu trí vào đại học để lão đầu ở nhà sáng mắt ra nên khá là nghiêm chỉnh.

Leo lên con xe cup đã độ đủ thứ trên đời vào, Bình An tiến thẳng tới trường học tốc độ của hắn cũng không tệ lại thêm là sáng sớm nên dù ở trong thủ đô nên vẫn rất nhanh đã tới trường học.

“Ha! Không phải lão đại cấp 3 đây sao, mày không nghỉ học nữa à! Haha”

“Chắc ông già nó bắt đi đó nha”

“Chưa chắc đã phải đâu nha không khéo là bà già nó nha”

Vừa cất chiếc xe cup vào nhà xe thì đột nhiên một âm thanh cợt nhả mỉa mai vang lên, Bình An không sắc mặt biết đổi trở nên lạnh lùng:

“Thế nào, lần trước chúng mày vẫn thấy thiếu đòn à!”

Đừng để bộ dạng cợt nhả ở nhà khi nói chuyện với hai ông bà nội mà lầm tưởng, để đánh ra uy danh đại ca liên trường Bình An không hề hiền hòa như cái tên của hắn mà hoàn toàn ngược lại.

Mà đám người vừa thấy giọng nói lạnh lẽo của Bình An phát ra, cả đám rùng mình một cái vì câu nói kia làm cả bọn nhớ lại trận đòn lần trước quả là thấu tận tâm gan, nhưng hôm nay cũng chính là lúc bọn chúng tìm đến trả thù, chỉ thấy một tên sắc mặt cố gắng làm ra vẻ chấn tĩnh đi tới:

“Bình An à Bình An, những lần trước mày có đám lâu la đi theo mà thôi, hơn nữa lần này anh tao vừa mới ra tù xem mày lấy gì để chống đỡ đây haha”

Nói xong tên này vừa cười haha vừa ra hiệu cho một tên điện thoại bên cạnh gọi điện hẳn là tên đại ca trong tù nào đó mà trong lời hắn nhắc tới.

Bình An nghe thấy thế thì thần sắc vẫn chẳng có gì thay đổi cả, bại tướng mà thôi ngay cả đại ca của bại tướng đến cũng chỉ là thêm một tên, không có vấn đề gì cả.

Mà nguyên do cho truyện này chính là cách đây khoảng hơn một tháng, Bình An đã dậy cho tên này một bài học nhớ đời vì dám trêu đùa một người không thể trêu đùa, mà kẻ bị tẩn cho một trận đó chính là Chu Vô Duyên.

Mà nguyên nhân Chu Vô Duyên dám dụng vào người của Bình An mà không cố kị gì đến đại danh của Bình An chính là vì người anh sắp gia tù của hắn Chu Vô Sỉ.

Trước đó anh trai Chu Vô Sỉ của hắn làm xã hội đen trong lần đòi nợ thuê không ngờ lại đánh chết người vì thế đã vô tù gần chục năm, cũng nhờ chạy chữa và lo lót nên hắn mới được mãn hạn tù như vậy.

Mà Chu Vô Duyên biết tin này thì vô cùng hưng phấn vì hắn đã nhắm tới cái danh đại ca liên trường rất lâu rồi, thế nên lần này mượn thế anh trai hắn mới dám khiêu kích Bình An, nhưng hắn tưởng đâu Bình An sẽ cố kị anh trai hắn mà nhượng bộ lui binh thế nhưng không.

Bình An lập tức cho gần hai mươi đàn em của mình tẩn cho đám người theo phe Chu Vô Duyên một trận, sau đó còn lột hết y phục của bọn chúng chỉ để nguyên chiếc quần đùi khiến cho tên này mất hết mặt mũi, vì thế hắn mới ghi hận cho tới hôm nay tìm tới báo thù.

Quả nhiên, cú điện thoại vừa mới dứt phía xa xa đã có bốn tên đô con đi tới, tên nào tên đấy cũng đầu trọc bóng loáng săm kín người khuôn mặt khá là dữ giằn tiến gần về nơi đây.

Bình An thấy thế thì mỉm cười khen:

“Cũng có tí đầu óc đấy, nhưng không biết bản lĩnh tới đâu mà thôi”

Bình An khen bọn này chính là bọn chúng chọn địa điểm cùng thời gian khá tốt, vì nhà xe cách khá xa khu vực bảo vệ vừa hay lúc này lại là thời điểm sáng sớm ít người qua lại, thậm trí bọn này còn cẩn thận chuyển camera ra một hướng khác để tiện hành động nữa.

Mà lúc này bốn tên đô con đi tới, một kẻ trong đó đứng trước nhất trợn mắt nhìn Bình An nói:

“Thằng nhãi mày cũng gan lớn đấy, biết nó là em trai Chu Vô Sỉ tao mà còn dám dụng vào hôm nay ông đấy sẽ đánh gãy chân mày để cảnh cáo”

Tên này còn đang định nói thêm vài lời đọa dẫm nữa thì Bình An đã không chờ bọn chúng mà chủ động ra tay, dù sao hôm nay còn có tiết toán quan trọng không thể phí thời gian ở đây được, thế là cặp sách được đặt lên yên xe, Bình An trực tiếp tung người đá ra một cước.

“Ầm”

Cú đá với tốc độ cực nhanh kết hợp lực từ hông và eo một cách sảo diệu lập tức trúng thẳng quai hàm một tên đô con gần đó khiến hắn răng môi lẫn lộn ôm cằm gẫy dụa.

Chu Vô Sỉ thấy thế lập tức biến sắc, hắn không ngờ tên oắt con trong mắt hắn này dám ra tay trước quả thực không theo bài, nhưng kinh nghiệm trong tù cũng không phải bỏ đi lập tức hắn tung ra một cú đấm, không quên đem theo một lời mắng chửi:

“Con mẹ mày!”

Thế nhưng Bình An đối diện không hề lo lắng sau khi hắn tung cú đá đã lập tức lui lại né đi chiêu thức kia của Chu Vô Sỉ, nhưng hai tên còn lại cũng không hề chậm chạp liền cũng lập tức xông lên tung đòn vỗ xuống.

Nhưng Bình An là ai, ngoại trừ là đại ca liên trường ra còn là một tên cao thủ Vovinam, lập tức hắn áp dụng bộ gạt kinh điển lấy nhu chế cương lập tức hất được tay của một tên ra khiến hắn mất đà ngã ngoài, tay còn lại không hề do dự mà trực tiếp cứng đối cứng với tên còn lại.

“Bịch”

Một tiếng vang trầm đục vang lên, chỉ thấy tên công kích Bình An khuôn mắt lập tức biết đổi sau đó kêu thảm, vì tay hắn đã biến dạng rồi.

Chu Vô Sỉ thấy thế cũng là kinh hãi, thực lực như vậy bọn hắn sao có thể địch lại thế nhưng bên mình không có gì chỉ có người lập tức hắn hét lớn:

“Lên, toàn bộ lên cho tao”

Đám người Chu Vô Duyên nghe thấy thế thì mới tỉnh lại, bọn hắn không ngờ được Bình An lại có thể lợi hại được như vậy, một mình sử lý ba tên mà không hề bị thương tổn gì, thế nhưng đâm lao thì phải theo lao lập thức cả đám nhìn nhau sau đó đồng loạt hét to như lấy thêm cam đảm lao tới vị trí Bình An.

Lập tức cuộc ẩu đả diễn ra, tuy Bình An có võ trong người thế nhưng song quyền nam địch tứ thủ vì đây là một trọi mười một vì thế mà cứ hạ được ba đến bốn tên thì Bình An cũng phải chịu một chút thương tổn, thế nhưng chút thương tổn này không là gì cả, ngược lại đám người của Chu Vô Duyên và Chu Vô Sỉ tất cả đang nằm la liệt trên mặt đất mà rên rỉ đau đớn, máu me tuy không nhiều những vẫn bong gân, bầm tím là phải có.

“Dừng lại, toàn bộ dừng lại cho tôi, phíp phíp phíp”

Tiếng hô của bác bảo vệ phía xa truyền tới, Bình An thấy thế thì cũng lập tức hiểu phải té ngay lập tức vì thế mà hắn lập tức tóm lấy cặp sách xoay người bỏ chạy theo một hướng khác.

Lớp 12A1, lúc này đã là 7 giờ 30 phút sáng, một thiếu nữ dung nhan xinh đẹp thân mặc một bộ quần áo khá đơn giản nhưng vẫn không thể làm phai mờ đi dung nhan xinh đẹp thanh xuân của nàng.

Mái tóc của nàng khá dài được trải vuốt cẩn thận và buộc cao, đôi lông mày như lá liễu hàng my cong cong, đôi mắt trong sáng không nghiễm chút tạp chất nào, chiếc mũi cao cao cùng đôi môi không son vẫn đỏ thẳm kia khiến cho bất cứ ai nhìn vào cũng khó lòng rời mắt đi được.

Đây không ai khác chính là lớp trưởng lạnh lùng cao ngạo, Lâm Khuynh Thành cô nàng xuất thân chính là từ một cô nhi viện thủa nhỏ được ngặt về ở bên đường toàn bộ đồ để lại cũng chỉ là một ngọc bội trên cổ có ghi ba chữ Lâm Khuynh Thành mà thôi.

Thế nhưng Lâm Khuynh Thành lớn lên càng ngày càng xinh đẹp, không những thế chỉ số thông minh của nàng cũng tỉ lệ thuận luôn với nhan sắc của cô vì mỹ nữ Khuynh Thành này luôn đạt thành tích tuyệt đối trong các lần thi hoặc kiểm tra, đúng thế chính là tuyệt đối mà cũng vì thế mà nàng đã từng giành được vô số những giải thưởng danh giá liên quan tới chi thức giành cho cấp độ học sinh, thậm trí còn giành cả quán quan Đường Lên Đỉnh Olympia và có cơ hội ra nước ngoài.

Thế nhưng nàng lại bán xuất du học của mình để tạo ra cơ hội có tiền đầu tư lại kết hợp thêm thiên phú của mình nữa chẳng mấy chốc nàng đã trở thành một tiểu phú bà.

Gia tài trăm tỉ thì chẳng nói làm gì, thế nhưng nàng cũng đã tự lo cho bản thân được và còn có thể giúp đỡ ngược lại cô nhi viện nơi đã từng dưỡng dục ra Lâm Khuynh Thành nàng.

Mà mỹ nhân tài sắc vẹn toàn như vậy, không hề thiếu người ái mộ nàng, nào là công tử thế gia, thân phận hiển hách xếp hàng nịnh nọt nàng, nàng lại chẳng thèm để ý một cái, ngay cả một số nữ sinh cũng vô cùng ngưỡng mộ nàng quả thực nàng quá trói mắt.

Thế nhưng mỹ nhân như Lâm Khuynh Thanh thường ngày làm mặt lạnh nay trong đôi mắt lại có một chút lo lắng cùng thất vọng vì nàng mới nhận được tin nhắn từ bà nội của Bình An là hôm nay hắn sẽ đi học và tập chung nghe giảng để thi đại học, mà giờ này vẫn chưa thấy bóng dáng của Bình An ở đâu.

Nói tới cũng trùng hợp, trong một lần bà nội của Bình An đi tới làm từ thiện ở cô nhi viện, bà tình cờ bắt gặp Lâm Khuynh Thành cũng đang ở nơi đó hỗ trợ làm việc, khi đó cô bé Lâm Khuynh Thành mới bước vào cấp ba tuy đã sớm hiện ra vẻ sinh đẹp mỹ lệ thế nhưng vẫn chưa được nhiều người chú ý.

Mà bà nội của Bình An vốn là người từng trải lại là người trong nghề kinh doanh vì thế ánh mắt của bà có thể nói là vô cùng chuẩn xác vì thế rất nhanh bà đã làm quen với cô bé xinh sắn đáng yêu này, thậm trí sau này bà còn chính là người đã ủng hộ cô bé bán xuất học bổng kia sau đó chỉ cho Lâm Khuynh Thành một vài mẹo trong lĩnh vực đầu tư khiến cô nàng phất nhanh như diều gặp gió vì thế mà mới chỉ sau một năm Lâm Khuynh Thành đã có thể sống tự lập mà không cần sự hỗ trợ của cô nhi viện mà còn ngược lại giúp đỡ được khá nhiều trẻ nhỏ.

Và hai người Lâm Khuynh Thành và bà nội Bình An lại có tính tình khá hợp nhau vì thế mà Lâm Khuynh Thành cũng đã tới nhà của Bình An vài lần vì thế mà nàng mới có liên lạc với bà nội của Bình An.

Nhưng từng đó quan hệ thì chưa thể khiến mỹ nhân băng sương như Lâm Khuynh Thành để tâm tới tiểu tử như Bình An được, dù sao người làm kinh doanh tính tình nhiều khi cũng có chút đặc thù, điều này chính là do bà nội của Bình An chỉ cho nàng.

Mà sự lo lắng cùng thất vọng của nàng đối với Bình An cũng chính là vì nửa năm trước, chính là do trong một lần nàng từ cô nhi viện trở lại căn nhà riêng của mình, không ngờ lại bị một đám du côn vây lại.

Mà kẻ đứng sau đó không ngờ lại chính là một vị hoa hoa công tử ngưỡng mộ nhan sắc của nàng thế nhưng đáp lại tấm chân tình của hắn chỉ là vẻ mặt lạnh lẽo của Lâm Khuynh Thành khiến cho tên này hết sức khó chịu, vì thế lâu ngày hắn sinh ra tâm lý dị dạng biến thái nên mới thuê người bắt cóc Lâm Khuynh Thành.

Thế nhưng không biết hôm đó thế nào mà Bình An cũng vừa đi bắn BIA về muốn lại bị ông nội mắng cho một trận té tát vì thế lẻn chốn ra khỏi nhà hóng gió một phen không ngờ lại đụng phải cảnh tượng như vậy.

Vì thế mà cảnh tượng trong truyền thuyết anh hùng cứu mỹ nhân trong truyền thuyết lại diễn ra, đương nhiên anh hùng là Bình An còn mỹ nhân là Lâm Khuynh Thành rồi.

Mà từ đó mối quan hệ hai người mới tiến thêm được một chút, cả hai cũng thường xuyên nói chuyện hơn chỉ là Bình An quá ham chơi lêu lổng khiến cho Lâm Khuynh Thành có chút không thích.

Dù sao quá khứ cơ cực khiến cho Lâm Khuynh Thành không nhận được tình thương từ người thân khiến cho nàng có chút hâm mộ người có được tình thương này, vậy mà Bình An lại quá ham chơi mà trong mắt nàng hành động này chính là không biết chân quý tình cảm thế nhưng lâu dần tiếp súc nàng mới biết mình hiểu sai về hắn.

Vì tính cách luôn vui vẻ khi bên nàng cùng với trong gia đình khiến nàng có đánh giá khác về hắn lại thêm việc bà nội luôn luôn khen hắn trước mặt mình càng làm cái nhìn của Lâm Khuynh Thành và đánh giá của nàng cho Bình An mới có biến hóa tích cực