Chương 3: Luân Hồi

Vô Tận Chiến Tranh

Chương 3: Luân Hồi

Chỉ thấy âm thanh kinh hãy từ vị trưởng lão canh giữ hồn bài vừa vang nên, đã có vài bóng người lập tức xuất hiện trong đại điện nơi đặt hồn bài của những tộc nhân dòng chính Mạnh gia.

Phía trước nhất không thể ngờ lại chính là Mạnh Thiên, vị lão tổ đã ẩn mình vô số năm qua mà nguyên nhân ông ta xuất hiện ở nơi đây không thể nghi ngờ chính là do việc chiếc hộp kia, vì chỉ ngay sau khi vụ nổ kia xảy ra chiếc hộp đã biến mất không còn tăm tích, mà chỉ trong nháy mắt này Mạnh Thiên đã làm vô số các động tác nhưng vẫn không tìm được tung tích của Mạnh Bình An và cả chiếc hộp kia.

Giờ lại có thêm vấn đề hồn bài vỡ nát khiến cho Mạnh Thiên có một dự cảm không hề bình thường chút nào, chỉ thấy ông ta nhìn lướt qua đại điện, thần điện hùng mạnh cuồn cuộng tiến ra mà thông tin nhận quả là thứ khiến ông không muốn nhìn thấy nhất, lệnh bài của Mạnh Bình An đã vỡ nát chứng tỏ một điều, thiếu tộc trưởng Mạnh gia, con trai độc nhất gia chủ Mạnh gia, người có hi vọng mở ra bí ẩn chiếc hộp kia đã chết và thậm trí chiếc hộp đó đã cũng không cánh mà bay.

Mà lúc này mấy bóng người bên cạnh vừa mới tiến tới nhìn thấy bóng hình của Mạnh Thiên thì cũng chấn động, vì vị này chính là đại lão tối cao nhất của Mạnh gia và đương nhiên điều này chỉ có những cao tầng mới biết, liền ngay tức khắc một nam nhân tướng hình cao thẳng, mãnh mẽ uy nghiêm đứng ra trước nhất cung kính hành lễ với lão giả.

Mà lần lượt những người đứng sau vị nam tử này cũng cung kinh hành lễ dù nghi hoặc không biết lệnh bài của ai lại khiến vị trưởng lão trông coi hồn bài kinh hãi tới vậy nhưng đứng trước mắt trưởng bối lễ bái vấn phải có.

Xá một cái với Mạnh Thiên xong, nam tử kia mới quay sang hỏi vị trưởng lão canh giữ hồn bài kia:

“Bát muội có chuyện gì….”

Nhưng chưa kịp nói dứt lời, vẻ mặt nam tử liền lập tức biến đổi, lúc này chỉ thấy vị bát muội trong lời ông ta nước mắt đã chảy đầy mặt vẻ mặt đau thương không nói nên lời, nhận thức được vấn đề không ổn, nam tử lúc này mới tỏa ra thần thức của mình giò xét, chưa giò xét thì thôi vừa mới nhìn đến, cả người liền lảo đảo khí huyết cuồn cuồn đảo ngược miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Ông ta không thể tin được những gì mình vừa chứng kiến, thậm trí nam tử này còn quét đi quét lại thần thức này nhiều lần sợ mình có nhầm lẫn, nhưng hình ảnh ông vừa nhìn thấy vẫn không thay đổi, tấm ngọc bài trước đó có hai chữ Bình An đã vỡ nát thành nhiều mảnh nhỏ.

Mà thấy nam tử kia phản ứng kịch liệt như vậy, mấy bóng người đứng sau lập tức đỡ lấy ông ta, thần thức cũng đồng thời tỏa ra giờ xét sau đó đều là sắc mặt kịch biến không thể tin nổi những gì mình vừa nhìn thấy.

Còn về phần Mạnh Thiên lúc này, ông ta quả thực là một người đã sống vô số năm lập tức suy nghĩ đủ mọi trường hợp quả nhiên chỉ trong chốc lát quyết định lâm thời được ban xuống:

“Triệu tập trưởng lão tối cao hội!”

Nam tử kia dù vừa chịu đả kích lớn như vậy nhưng dù sao cũng là người cầm lái đại gia tộc lập tức đè nén tâm tình kích động cùng vô số câu hỏi, lập tức đứng dậy nhận mệnh phân phó:

“Phong tỏa tin tức lại, đợi quyết định từ trưởng lão tối cao hội đặc biệt đừng để phu nhân cùng tiểu thư biết”

“Tuân mệnh gia chủ”

Cả đám người đều nhao nhao nhận mệnh, nhưng trên khuôn mặt vẫn là một mảnh đau thương vì Mạnh Bình An quả thực chiếm một vị trí quá trọng yếu trong lòng mọi tộc nhân Mạnh gia.

Lập tức sau đó một đoàn tín hiệu được phóng lên tận trời hiện lên ba chữ ‘tối cao hội’.

Mật thất Mạnh gia lúc này đã có khoảng hơn mười thân ảnh, mà những người này chính là những cao tầng tối cao nhất của gia tộc bao gồm lão tổ đại trưởng lão các đời và tộc trưởng các đời, quả thực là chiến lực đỉnh tiêm cấp vũ trụ, mà người ngồi trước nhất không thể nghi ngờ chính là Mạnh Thiên.

Chỉ thấy ai nấy sắc mặt đều khá nặng nề, đặc biệt là gia chủ Mạnh gia hiện tại Mạnh Chiến, chỉ thấy Mạnh Thiên phất tay đưa cho Mạnh Chiến một lá thư nói:

“Đây là của Bình An gửi lại cho ngươi!”

Mạnh Chiến nhìn thấy lá thư mà run rẩy bàn tay nhận lấy, khóe mắt cũng đã đỏ lên nhưng vẫn kìm nén lại cảm xúc, mà chông thấy cảnh này ai nấy đều cũng cảm thấy lòng mình nặng chĩu vì vị thiếu tộc trưởng này tuy rằng thiên phú tu luyện không được thế nhưng thiên tư thông minh hiểu truyện, không hề vi quan mà vẫn vui vẻ để không khiến người thân lo lắng thế nhưng chuyện này lại sảy ra nhưng chợt lúc này Mạnh Thiên khẩu xuất kinh nhân:

“Ta nghĩ tiểu Bình An chưa chết được!”

Mạnh Chiến nghe thấy câu này thì ảnh mắt co rụt lại lập tức chăm chú lắng nghe từng lời của Mạnh Thiên:

“Tất cả các ngươi đều biết dị biến hai mươi năm trước của vật đó rồi ta cũng không giải thích nhiều, mà hôm nay khi ta đưa giọt máu bị phong ấn ở đan điền của Bình An vào đó lập tức thằng bé bị nó hút vào lại kết hợp hai chữ ‘luân hồi’ hiện ra khi đó ta nghĩ ảo diệu trong đó các ngươi cũng suy đoán được một hai”

Lời nói mang tính oanh tạch khiến cả đám người hít thở chậm lại vài nhịp, khó tin nhìn lấy đệ nhất lão tổ Mạnh Thiên, phải sau vài phút hấp thụ tin tức Mạnh Chiến mới mở lời:

“Như vậy tiểu Bình An chẳng lẽ nó đã được đưa vào luân hồi sao lão tổ?”

Mạnh Thiên nhẹ gật đầu nói:

“Ta nghĩ khả năng tới sáu thành là nó đã bị chiếc hộp kia đưa vào luân hồi, dù sao thứ đó huyền ảo vô cùng các lão tổ thời trước cũng không thể tìm hiểu ra bí mật, mà chuyện này lại có dính tới hai chữ ‘luân hồi’ khiến ta có thể đưa ra suy đoán như vậy.

Hơn nữa đứa nhỏ kia tuy rằng thiên phú tu luyện của nó không được nhưng ngược lại thông minh nhanh chí, kết hợp với lại là thân phận thiếu tộc trưởng Mạnh gia khẳng định có được khí vận hùng hậu của Mạnh gia ta che trở hẳn sẽ hóa dữ thành lành, không trừng đây lại là một phen cơ duyên tạo hóa của nó”

Nghe những lời này của Mạnh Thiên, ánh mắt của Mạnh Chiến ngày càng sáng hi vọng lại càng lớn hơn vì quả thực lời nói của Mạnh Thiên lão tổ vô cùng thỏa đáng, vì thế mà tâm trạng của ông cũng hơi thả lỏng một chút ngay cả những vị đại lão khác cũng đưa mắt nhìn nhau đều thấy trong mắt đối phương một chút tia sáng.

Cuối cùng Mạnh Chiến mở lời tiếp tục hỏi:

“Vậy chúng ta nên làm gì tiếp theo thưa lão tổ”

Mạnh Thiên nghe thấy thế thì suy nghĩ chốc lát nói:

“Tổ chức tang lễ cho nó đi, càng lớn càng tốt!”

Cả đám nghe thấy thế thì thoáng suy thư rồi cũng gật đầu tán thành ý tưởng của đệ nhất lão tổ.

“Nhưng về phần Tiểu Yến và nha đầu Hoàng Chúc Như kia chúng ta có cho các nàng biết không?”

Mạnh Thiên nghe thế thì cũng chỉ biết thở dài rồi nhẹ lắc đầu:

“Dù sao việc này can hệ quá lớn, kẻ thù Mạnh gia cũng không phải mấy gia tộc nơi đây có thể so sánh thậm trí ta gần đây theo dõi có một vài gia tộc đang trong diện tình nghi rất có thể chính là người của bọn chúng vì thì mà việc này chỉ mấy người chúng ta biết là được, đành ủy khuất các nàng đi thôi dù sao sống chết tiểu tử kia cũng không rõ”

Mà cả đám người nghe tới hai từ ‘bọn chúng’ kia thì ánh mắt đều trở nên lăng lệ ác liệt, cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc vì thế lập tức gật đầu đồng ý bắt đầu chia ra làm việc của mình, chỉ để lại Mạnh Thiên ở lại trong mật thất:

“Bình An, Mạnh Bình An, quả thực là đối lập mà haizzz”

Tiếng thở dài biến mất cũng là lúc thân hình đệ nhất lão tổ Mạnh gia tan biến vào hư không.

Và cũng chỉ sau vài ngày sau đó tin tức chấn động toàn bộ phiến vũ trụ lan ra với tốc độ tróng mặt “Mạnh gia thiếu chủ Mạnh Bình An tẩu hỏa nhập ma do tu luyện cấm kị để có được đan điền phản phệ mà chết”

Mà kẻ đang gây ra cơn chấn động này lại chẳng hề hay biết việc gì giờ đây Mạnh Bình An đang ở một nơi vô cùng huyền ảo, khi xung quanh hắn đang là vô số những kí tự huyền ảo không những thế nhưng âm thanh ‘tách tách’ của những vật thể xung quanh hắn không ngừng vang lên khiến Mạnh Bình An cảm thấy vô cùng nghi hoặc.

Mải mê quan sát tình hình xung quanh để tìm kiếm lối thoát bất ngờ những kí tự huyền ảo kia đột ngột chuyển động với tốc độ cực nhanh đang không ngừng xếp lại thành một dòng chữ hoàng kim, phải mất một khoảng thời gian chúng mới được đứng thành một hàng chữ chỉnh tề.

Mạnh Bình An ngước nhìn lên trên chăm trú quan sát:

“ Vô Tận Thôi Diễn “

Tuy chỉ là bốn chữ ngắn ngủi thế nhưng ẩn chứa bên trong lại là những đạo lý khó lường, biến hóa trong đó không phải là một tiểu tử mới gần hai mươi tuổi có thể thông hiểu, nhưng bốn chữ kia cũng chỉ lơ lửng trước mắt một lát sau đó cũng chính là nhập thẳng vào đại não của Mạnh Bình An mà không để cho hắn bất cứ kháng cự nào.

Mà khi bốn trữ kia nhập vào người hắn cả cơ thể Mạnh Thiên lập tức tan rã và phân giải, quá trình này kéo dài mất một lúc đến khi chỉ là lại một giọt máu duy nhất, một giọt máu màu vàng trôi nổi trong không gian dần dần chôi vào một nơi gọi là luân hồi.

Luân hồi, một trong những nơi huyền ảo nhất trong nhân gian, nơi có thể cho ngươi đi tới đỉnh cao nhân sinh ngay khi mới chào đời hoặc cũng có thể nói sẽ là nơi khởi nguồn của cơn ác mộng nếu đầu thai trên thân một sinh vật có số phận bi đát vì thế người ta mới nói đầu thai chuyển thế luân hồi cũng là một bộ môn nghệ thuật.

Thế nhưng đáng tiếng cho Mạnh Bình An, hắn không có cơ hội làm một người nghệ sĩ trong bộ môn nghệ thuật này bởi vì giọt máu kia sau khi tiến vào cánh cổng luân hồi thì lập tức bắt đầu tự thôi diễn.

Đúng thế nó đang tự thôi diễn chính bản thân nó, từ một giọt hóa thành hai, từ hai giọt biến thành ba, từ ba giọt diễn hóa thành máu thịt, thành huyết nhục rồi thành xương cốt, cứ như thế quá trình cứ chậm dãi diễn ra trên khắp quãng đường luân hồi kia.

Thế nhưng lúc này lại có hai giọt máu khác bay tới tiếp cận, có vẻ bọn chúng cũng cảm nhận được một sinh mệnh nhỏ bé đang được sinh ra nơi luân hồi lạnh lẽo này, mà khí tực kia không ngờ cũng đang giúp đỡ hai giọt máu kia tự thôi diễn.

Những chỉ có điều cổ quái là bọn chúng không diễn hóa thành hình dáng nhân loại như giọt máu của Mạnh Bình An mà đang dần hình thành một tiểu khuyển và một tiểu miêu.

Cứ thế ba tên tiểu tử đang được từ từ được hình thành trong cánh cổng luân hồi một tiểu tử và hai con động vật trở thành bạn đồng hành bất đắc dĩ cùng nhau tiến dần sang đầu bên kia của cảnh cổng luân hồi.

“Ầm ầm ầm”

Trái đất năm 2000, một vùng nông trại rộng lớn phía trên bầu trời lúc này là gió nổi mây phun dữ dội, những luồng điện quang phát sáng khắp một vùng trời, những tiếng sấm nổ vang kinh hồn khiến cho căn nhà trong nông trại có vẻ trở nên mong manh giữa cơn bão tố.

“Ầm”

Một tia sét cực lớn đánh thẳng vào chuồng lợn gần cạnh nhà khiến nơi cu chú của mấy con heo lập tức bị oanh tạch trở nên sơ xác.

Mà lúc này bên trong căn nhà gần đó có hai người một nam một nữ lập tức chạy ra, bọn họ chứng kiến cảnh tượng này cũng là hơi giật mình, mà người phụ nữa thì nắm chặt lấy tay nam tử có vẻ khá lo lắng nhưng bất chợt có âm thanh từ chuồng lợn đang bốc cháy phát ra khiến cả hai người biến sắc:

“Oe oe oe”

Cả hai người nhìn nhau, đều chứng kiến vẻ kinh hãi và nghi hoặc trong mắt đối phương, mà tiếng khóc ngày càng nhỏ dần vì tiếng mưa có vẻ đã khiến đứa nhóc suy yếu.

Cảm nhận được nếu không làm gì đó sẽ có điều không ổn, nam tử lập tức đưa ánh mắt chấn an cho nữ nhân của mình sau đó cả hai người từ từ tiếp cận hiện trường.

Cũng may là do có trời mưa khiến hỏa hoạn nơi chuồng lợn do bị sét đánh cũng không có lớn, nên rất nhanh cả hai đã tiếp cận được nơi phát ra âm thanh tiếng trẻ con khóc.

Mà chứng kiến cảnh tượng phía bên trong, hai người ánh mắt đều là khiếp sợ và không thể tin được nhưng đồng thời cũng hiện lên một chút kinh hỉ vì phía bên trong đang là một đứa nhóc con bụ bẫm bên cạnh là một con chó con đen thui lui chưa mở mắt còn bên kia lại là một con mèo vàng cũng là mèo con chưa mở mắt.

Cảnh tượng quả là khiến hai người bọn họ không thể không dung động, nhưng cũng là người từng trải nhiều năm như vậy, cả hai liền lập tức hành động người bế lấy cậu bé kháu khỉnh bụ bấm kia, người thì ôm lấy đôi miêu và khuyển kia, cả 3 tên tiểu tử đều được cuốn khăn cẩn thận đưa vào trong căn nhà ấm áp phía xa kia.